Kiss The Stranger - Chương 141

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

Vừa hỏi, anh ấy vừa di chuyển cả hai tay cùng lúc. Như thể anh ấy đang hỏi tôi thích được chạm vào phía trên hay phía dưới hơn. Tôi chỉ biết kêu lên như một tiếng hét.

"Cả, cả hai… Cả hai đều tốt…"

Sau đó, Asgaile khẽ cười.

"Vậy à."

Anh thì thầm, bắt đầu di chuyển tay không ngần ngại. Bàn tay nắm lấy bìu vuốt ve phía trước, và bàn tay kia dùng đầu ngón tay ấn vào núm vú đang cương cứng rồi xoay tròn. Phản xạ phía dưới tôi co giật. Chắc hẳn nơi đó của tôi đã ướt đẫm. Tôi không biết có cố ý hay không, nhưng tôi đã nhẹ nhàng lắc hông trên người Asgaile. Dương vật của Asgaile chạm vào cái lỗ của tôi. Asgaile cắn vào cổ tôi như muốn trừng phạt, rồi mút mạnh vào da thịt. Anh ấy muốn chơi đùa với cơ thể tôi thêm nữa sao? Tôi chỉ muốn anh đâm vào thôi. Tôi sốt ruột lại di chuyển phía dưới. Tôi cảm thấy dương vật của Asgaile đang cứng lại.

"...Johan."

Giọng gọi tên tôi pha lẫn sự nóng bỏng. Anh ấy cũng rõ ràng đang hưng phấn. Tôi chỉ có thể thúc giục anh ấy đến mức này. Tôi nghĩ , anh ấy nên ngừng trêu chọc tôi và hãy mau làm đi, nhưng Asgaile đã bỏ tay đang chạm vào núm vú tôi xuống và ôm chặt lấy eo tôi. Tôi vừa hy vọng vừa hơi căng thẳng, cẩn thận thả lỏng cơ thể.

"Ưm…"

Thật không may, thứ đi vào lại là ngón tay anh ấy. Asgaile trượt bàn tay đang vuốt ve phía trước vào lỗ sau và thì thầm.

"Chắc em đã rất cô đơn phải không?"

Anh ấy chắc hẳn không chờ đợi câu trả lời của tôi. Nhưng tôi không có tâm trí để phán đoán điều đó. Tôi thở hổn hển vì hai ngón tay đang nới rộng lỗ bên trong và trả lời.

"Không... Namar, ngài ấy... đã ở lại một lúc..."

Nghe vậy, Asgaile khựng lại.

"Namar ư? Không phải Shahin sao?"

Giọng nói trầm lặng hơi khác so với trước đây, nhưng tôi không còn đủ tỉnh táo để phân tích tại sao lại có phản ứng như vậy. Tôi lắc đầu.

"Lúc đầu, khi tôi đến... là người đã nói giọng lớn, đúng vậy."

"...Vậy thì sao?"

Giọng Asgaile trở nên hơi thô ráp.

"Tên khốn đó đã nói gì? Hắn chỉ ngoan ngoãn đưa đồ ăn vặt rồi quay về thôi sao?"

"À, không..."

Tôi sốt ruột và nhẹ nhàng siết chặt ngón tay đang ở bên trong. Nhưng điều đó không đủ. Tôi khao khát thêm vào, mong muốn dương vật cứng rắn của anh lấp đầy bên trong tôi.

"ngài ấy nói với tôi, hãy làm người yêu của ngài ấy..."

Đến lúc đó, những ngón tay đang nhẹ nhàng vuốt ve bên trong tôi đột ngột dừng lại. Tôi rên rỉ vì tiếc nuối, Asgaile lên tiếng. Với giọng rất trầm.

"Người yêu sao?"

Giọng nói trầm đến bất thường ban đầu rất khó nghe. Sau một khoảnh khắc, tôi nhận ra ý nghĩa của lời nói và bất giác suýt quay lại. Nhưng tôi đã biết rõ rằng dù có quay lại cũng không nhìn thấy gì, nên tôi không làm điều vô ích đó. Thay vào đó, tôi chỉ lo lắng về những ngón tay đã ngừng cử động. Tôi cựa quậy vì khó chịu, Asgaile lại hỏi.

"Nói lại đi, Namar đã nói gì?"

Tôi biết nếu tôi cứ cử động thêm, tôi sẽ bị chỉ trích là một Omega thô tục đang làm điều dâm đãng, nhưng những ngón tay vẫn ở bên trong quá khó chịu. Tôi vội vàng trả lời, mong muốn tình huống này kết thúc càng sớm càng tốt.

"ngài ấy nói tôi xinh đẹp, rằng khó có thể cưới tôi làm vợ nhưng thay vào đó sẽ cưới tôi làm người yêu... và ngài ấy sẽ đáp ứng hầu hết những gì tôi muốn..."

Bây giờ tôi chỉ muốn anh ấy hoặc là thọc sâu hơn vào bên trong, hoặc là rút tay ra hoàn toàn. Tôi chờ đợi với một chút hy vọng, nhưng Asgaile lại làm tôi thất vọng khi không thực hiện mong muốn của tôi.

"Rồi sao?"

Câu hỏi lại quay trở lại khiến tôi không kìm được mà thở dài. Mặc kệ phản ứng của tôi, Asgaile lại hỏi.

"Nói đi, em đã nói gì?"

"Haiz."

Lần này tôi thở dài thành tiếng. Tôi trả lời yếu ớt.

"Tôi không nói gì nhiều."

"Không nói gì nhiều là sao?"

Tôi không hiểu tại sao anh ấy cứ hỏi mãi. Giọng nói của Asgaile dường như đang thúc ép tôi, khiến tôi giật mình nhưng vẫn thành thật kể ra.

"Tôi chỉ nghe thôi."

Anh ấy im lặng trong một lúc. Khi tôi lo lắng không biết có phải câu trả lời của tôi không vừa ý anh ấy không, Asgaile lên tiếng.

"...Tại sao?"

"Vâng?"

Lần này tôi không thể không hỏi lại. Với câu hỏi cẩn thận của tôi, Asgaile đáp lại bằng giọng khá kích động.

"Sao em không nói gì? Đáng lẽ em phải tức giận hoặc ít nhất là dạy cho hắn một bài học chứ."

"...Tôi sao? Tại sao?"

Tôi hỏi vì thực sự không biết câu trả lời. Lần này Asgaile thở hắt ra.

"Không phải là hiển nhiên sao khi cảm thấy khó chịu với những lời nói vô lý như vậy?"

Tôi im lặng vì sợ nếu hỏi "tại sao" nữa thì anh ấy sẽ tức giận. Nhưng Asgaile dường như đã ngay lập tức nhận ra ý nghĩa của sự im lặng của tôi. Anh ấy lập tức nói với giọng như bị nghẹn.

"Em không biết, tại sao ta, ..lại đến đây,.. cùng em sao?"

Tôi do dự khi anh trả lời từng từ một. Anh ấy không giải thích cho tôi, và lý do duy nhất tôi có thể nghĩ ra, cả trước đây và bây giờ, chỉ có một. Vì vậy, tôi chỉ có thể trả lời một điều.

"Điện hạ, cần một bạn tình đêm...?"

“……”

Sự im lặng lần này kéo dài đáng kể. Mặc dù nước vẫn còn nóng, tôi cảm thấy như thái tử đã đóng băng. Tôi sốt ruột và phải cố gắng rất nhiều để kìm nén ý muốn vặn mình ra khỏi tay anh.

"...Em không biết rằng ta có thể ôm bao nhiêu người khác ngoài loại như em sao?"

Sau một lúc lâu, anh hỏi. giọng anh khàn khàn kỳ lạ.

"tôi biết ạ..."

Tôi thành thật trả lời.

"Cho nên, tôi cũng nghĩ đó là điều lạ..."

"Em, rốt cuộc là..."

Đột nhiên anh ấy hét lớn từ phía sau khiến tôi giật mình co rúm người lại. Thái tử ngay lập tức im lặng nhưng hơi thở nặng nhọc của anh ấy khiến tôi biết rằng anh ấy đang rất tức giận.

Làm thế nào đây.

Tôi lo lắng run rẩy vai, đột nhiên thái tử rút tay ra khỏi tôi. Không kịp thở phào nhẹ nhõm, anh ấy tách tôi ra rồi xoay người tôi lại để đối mặt với anh ấy. Tôi chỉ biết chớp mắt mà không thể nhìn thấy biểu cảm của anh ấy. Asgaile nắm lấy vai tôi, im lặng một lúc rồi khó khăn mở lời.

"Em, nghĩ gì về lý do ta bào chữa cho em, luôn bế em đi khắp nơi, và ban cho em rất nhiều ân huệ như vậy?"

Đó cũng là điều tôi bấy lâu nay thắc mắc. Tôi không biết việc hỏi suy nghĩ của mình có ý nghĩa gì, nhưng trước mắt tôi thành thật trả lời.

"Việc ngài bào chữa cho em... là một sự ban ơn... Việc ngài bế em đi khắp nơi... là vì em không nhìn thấy gì..."

Bàn tay nắm chặt vai tôi khiến tôi không thể nói tiếp. Mặt tôi tự nhiên nhăn nhó nhưng anh ấy không buông tay.

"...Ta."

Asgaile thở hắt ra, như thể đang vắt kiệt cảm xúc, anh nói.

"Ta, ...thích em... Em không nghĩ vậy sao? Hoàn toàn không?"

"Vâng."

Tôi trả lời thẳng thừng.

"Tại sao?"

Trước câu hỏi bật ra như muốn tấn công, tôi cũng không do dự mà nói.

"Bởi vì, tôi có người mình thích rồi mà... Điện hạ cũng biết mà..."

Lời cuối cùng yếu dần như tiếng thở. Vai tôi như muốn vỡ ra. Cứ như thế này thì không chỉ bị bầm tím mà còn gãy xương mất.

"...Vẫn còn."

Khi tôi đang tưởng tượng một cảnh tượng kinh hoàng, Asgaile thì thầm hỏi. Như thể không phát ra tiếng động.

"Vẫn chưa quên được kẻ đó sao? Hoàn toàn không?"

Tôi không hiểu tại sao anh ấy lại hỏi câu này. Lần này tôi cũng nói sự thật.

"Kamar... là người duy nhất tôi từng yêu... Sẽ không bao giờ, thay đổi tình cảm..."

Vai tôi đau nhói nhưng tôi vẫn cố gắng kết thúc câu nói. Sau khi tôi im lặng, một sự im lặng ngột ngạt bao trùm. Bàn tay của Asgaile đang nắm chặt vai tôi run rẩy nhẹ nhàng. Mùi pheromone nồng nặc phát ra từ khắp cơ thể anh ấy sắc bén đến mức như đang cắt vào da thịt tôi. Tôi biết rõ thái tử đang vô cùng tức giận, dù tôi không nhìn thấy gì.

"...A!"

Đột nhiên Asgaile đẩy tôi. Anh ấy đẩy tôi đang bất ngờ trồi lên khỏi mặt nước vào thành bồn tắm, rồi từ phía sau ôm chặt eo tôi và luồn tay vào đùi trong của tôi, tách hai chân tôi ra. Tôi đã lường trước điều gì sẽ xảy ra tiếp theo, nhưng khi nó thực sự đi vào, đầu óc tôi như mờ đi.

"À, ừ... Á!"

Dương vật đang cương cứng lấp đầy bụng tôi, xộc thẳng vào. Lỗ hẹp khó khăn hé mở nhưng vì chưa đủ rộng nên chỉ cảm thấy khó chịu. Tôi nghẹt thở và phía dưới đau như muốn xé toạc. Dù cố gắng thả lỏng cơ thể nhưng tôi không tài nào thả lỏng được. Tôi ôm chặt cánh tay của Asgaile đang siết chặt eo mình, thở hổn hển và cố gắng hết sức để chấp nhận anh ấy thoải mái hơn một chút.

"...Ha, ha."

Tiếng thở dốc của Asgaile vang lên từ phía sau. Anh ấy đặt một tay lên thành bồn tắm, tay kia ôm chặt eo tôi và bắt đầu thúc hông trong nước. Mỗi khi Asgaile cử động, nước bắn tung tóe dữ dội, nước nóng tràn ra ngoài bồn tắm. Cơ thể tôi liên tục nổi lên theo làn nước, nhưng cánh tay dày của anh ấy siết chặt eo tôi như không cho phép tôi chạy trốn, khiến tôi không thể nhúc nhích.

"Có, người, thích, sao?"

Giữa những hơi thở dốc, Asgaile lẩm bẩm. Dương vật đang ở trong bụng tôi phình to ra như muốn xé toạc bên trong.

"À, ừ, ư."

Tôi bất lực run rẩy trước những tiếng rên rỉ tự phát ra, Asgaile gầm gừ.

"Như vậy,... không chút khách sáo, ...mở lòng ra,... mà trái tim lại trao cho người khác sao? Cơ thể này dâm đãng và thấp hèn đến vậy, mà lại muốn ta tin điều đó sao?"

Mỗi khi anh ấy thúc hông, lời nói của anh ấy lại bị đứt đoạn. Mùi pheromone nồng nặc khuấy đảo đầu óc tôi hỗn loạn. Tôi ước bụng tôi ướt đẫm hơn. Ướt nhiều hơn, ướt sũng, à, liệu cái đau này có khá hơn không.

"...Tôi là Omega mà."

Tôi thở hổn hển trả lời.

"Điện hạ, vì thế mà đưa tôi đến đây mà..."

Bất chợt, tiếng hét bật ra vì chuyển động thô bạo của dương vật đang khoét sâu bên trong bụng tôi. Tôi phó mặc toàn bộ cơ thể cho anh ấy, lẩm bẩm lộn xộn.

"Chỉ là, tôi dâm đãng, và là Omega thấp hèn thôi, mau, ,,..kết thúc,... giúp tôi..."

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo