Kiss The Stranger - Chương 6

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

Khuôn mặt nóng bừng không dễ gì hạ nhiệt. Tôi cố gắng phẩy tay để làm dịu đi cơn nóng và suy nghĩ. Rõ ràng đó là một ý định thuần khiết, nhưng nghĩ lại thì tôi chưa bao giờ cảm thấy xấu hổ đến vậy. Nếu tình huống đó xảy ra một lần nữa, tôi sẽ không bao giờ làm được. Tôi nghĩ “Hóa ra sự giác ngộ lại đến bất ngờ cùng với sự xấu hổ như thế này”, và rồi tôi bỗng nhận ra một sự thật khác.

Đó là nụ hôn đầu của mình.

Khoảnh khắc đó, một sự thật mới ập đến trong đầu tôi.

Với một người tôi không biết tên và chưa từng gặp mặt.

Với người đàn ông đó.

Không chỉ có vậy. Tôi lại nhận ra.

Hơn nữa, đối phương lại còn đang bất tỉnh và tôi đã gần như xông vào hôn anh ta.

Nụ hôn đầu, lại là như thế…

Với một người đàn ông hoàn toàn xa lạ…

Trước những cú sốc liên tiếp, tôi đứng ngây người ra, không thể di chuyển trong một lúc lâu.

Dù sao thì mình cũng có số mệnh cả đời không thể có được nụ hôn hay bất cứ điều gì tương tự.

Sau một khoảng thời gian, tôi cố gắng tự an ủi mình và cần mẫn chặt bỏ những cành cây thừa.

Không có cơ hội tiếp xúc với ai, dù là đàn ông hay bất cứ ai, coi như trước khi chết cũng đã được nếm trải nụ hôn rồi, may mắn lắm rồi còn gì. Ngược lại, người đàn ông kia mới là người không may. Đột nhiên lại bị hôn bởi một người đàn ông.

Tục, một cành khá lớn rơi xuống với một âm thanh bị bóp nghẹt.

Nhưng đó chắc chắn không phải là nụ hôn đầu của anh ta đâu.

Nhìn sơ qua thì cũng thấy người đàn ông lớn tuổi hơn tôi rất nhiều. Chưa kể đến chiều cao hay vóc dáng, ước chừng ít nhất cũng phải hơn tôi năm tuổi. Có lẽ còn nhiều hơn thế nữa. Chắc anh ta đã kết hôn rồi. Chắc anh ta có vợ, có lẽ có hai con, không, ba, không, phải mười mới đúng….

Tôi tự do thả trí tưởng tượng bay bổng rồi sớm rũ vai xuống.

Chắc chắn là có gia đình đang chờ đợi anh ta.

Ít nhất thì anh ta cũng không cô đơn như mình, nghĩ vậy, tôi bỗng cảm thấy một sự trống vắng mà mình đã lãng quên. Không được. Tôi vội vàng lắc đầu. Ngay khoảnh khắc nhận ra thì mọi chuyện sẽ trở nên không thể cứu vãn được. Nếu cứ vờ như không biết và chôn vùi nó đi, thì tôi có thể sống như thế này mãi mãi. Mười năm, hai mươi năm, vô số những ngày còn lại phía trước.

Đột nhiên, một cơn gió lạnh lướt qua sau lưng tôi. Ánh mặt trời trên đầu thì nóng rực, nhưng tôi lại cảm thấy lạnh lẽo. Tôi vội vàng xua tan mọi suy nghĩ trong đầu và bắt đầu làm việc trở lại. Nghĩ ngợi cũng chẳng có ý nghĩa gì. Hãy giải quyết những việc trước mắt, ngày mai, ngày kia, vẫn còn nhiều thời gian để suy nghĩ. Không cần phải làm vào hôm nay.

Như mọi khi, tôi gạt việc suy nghĩ lại sang một bên và tiếp tục công việc còn dang dở.

“Phù.”

Tôi lau mồ hôi trên trán và bước vào túp lều, người đàn ông đã ngủ say từ lúc nào. Khuôn mặt rám nắng của anh ta có vẻ hơi tái đi, có lẽ là do mất máu. Muộn màng tôi nghĩ mình nên kiểm tra vết thương của anh ta và vội vàng đun nước.

Tôi chuẩn bị luộc vải và khử trùng, thì bỗng nghe thấy một âm thanh nhỏ. Quay đầu lại, tôi thấy người đàn ông nhăn mặt và khẽ rên rỉ. Có vẻ như anh ta đang gặp ác mộng, nhưng tôi hơi do dự khi đánh thức anh ta.

Có lẽ đó là quá trình tìm lại ký ức. Nếu vậy, việc đánh thức anh ta một cách vội vàng có thể gây ra những hậu quả không tốt. Trước hết, tôi quyết định cứ để mặc anh ta và quay lưng đi.

Nhưng những tiếng rên rỉ đau đớn liên tục vang lên phía sau khiến tôi khó mà phớt lờ anh ta. Tôi cố tình di chuyển bận rộn và chuẩn bị chữa trị vết thương, sau khi chuẩn bị xong nồi nước nóng, vải và thuốc khử trùng, tôi không còn cách nào khác đành quay lại nhìn anh ta. Và tôi hối hận ngay lập tức về quyết định của mình.

Không chỉ khuôn mặt mà cả cơ thể của người đàn ông đều ướt đẫm mồ hôi lạnh. Thậm chí hô hấp của anh ta cũng trở nên hỗn loạn, và anh ta nhăn mặt đau đớn. Nếu cứ để anh ta như vậy, có lẽ tình trạng sẽ trở nên tồi tệ hơn. Tôi vội vàng tiến lại gần anh ta, cẩn thận đặt nồi nóng xuống và chạm vào trán anh ta. Anh ta không bị sốt. Có phải anh ta đang mơ không? Tôi do dự rồi cẩn thận lay vai anh ta.

“Này, à, ừm…”

Muộn màng tôi nhận ra rằng mình không có gì thích hợp để gọi anh ta. Chừng nào người đàn ông còn chưa tìm lại được ký ức thì tình huống này sẽ còn lặp lại. Tôi muốn gọi người đàn ông, nhưng lại không có tên để gọi, tôi bỗng cảm thấy ngực mình nghẹn lại. Tôi cắn môi rồi lại lay anh ta.

“Tỉnh lại đi, không sao đâu. Tất cả chỉ là mơ thôi… Quên hết đi. Hít thở sâu vào… Đúng rồi, tốt lắm, anh đang làm rất tốt.”

Mí mắt vẫn nhắm chặt, nhưng phản ứng của người đàn ông như thể đã hiểu những lời tôi nói, cậu ấy trở nên im lặng hơn. Cơ thể đang run rẩy co giật cũng dần dịu lại, và tôi thấy nhịp thở của anh ta trở nên bình tĩnh hơn hẳn, tôi tiếp tục động viên anh ta từ bên cạnh “Đúng rồi, tốt lắm”. Sau một khoảng thời gian, người đàn ông trở nên bình tĩnh hơn hẳn. Tôi cũng phần nào thở phào nhẹ nhõm.

Tôi cẩn thận gỡ những sợi tóc dính bết trên trán do mồ hôi lạnh, và hàng lông mày nhăn nhó lọt vào tầm mắt. Tôi nhìn xuống anh ta trong giây lát rồi bốc đồng hôn lên trán anh ta. Sau khi khẽ chạm môi lên trán anh ta rồi rời đi, hàng lông mày của người đàn ông khẽ giãn ra. Tôi vô thức bật cười.

Tôi nắm chặt tay người đàn ông và vuốt ve đầu anh ta thì bỗng một bài hát vang lên. Đó là bài hát mà mẹ tôi thỉnh thoảng hay ngân nga.

“Người đã trao cho em nỗi buồn đầu tiên
Một vết thương sâu sắc đến nhường này
Dù anh đang chìm vào giấc ngủ, hỡi người lạnh lùng và vô tâm
Giấc ngủ của tử thần
Em đã sống chỉ để yêu mình anh
Thế giới thật trống rỗng
Và em sẽ không sống nữa…”

(Trích từ “Tình yêu và cuộc đời của người phụ nữ”, Schumann)

Tôi vô tình lẩm bẩm và bỗng cảm thấy ngại ngùng. Nếu người đàn ông tỉnh dậy và hỏi bài hát đó là gì thì tôi chỉ muốn chôn mặt xuống đất như đà điểu thôi.

“Ô hôm, hừm.”

Tôi vội vàng hắng giọng để chuyển đổi không khí và lại kiểm tra sắc mặt của người đàn ông. Dù sao thì khuôn mặt cậu ấy cũng trông thoải mái hơn nhiều so với lúc nãy. Cẩn thận buông tay đã nắm lấy anh ta và bắt đầu kiểm tra vết thương. Cẩn thận không để người đàn ông tỉnh giấc, tôi khẽ tháo băng ra và may mắn thay không còn chảy máu nữa. Tôi nghĩ thật may mắn vì vết thương có vẻ đang lành tốt và cẩn thận lau xung quanh bằng một miếng vải thấm nước nóng. Sau khi thoa thuốc khử trùng và để một lúc rồi lại băng vết thương bằng một miếng vải sạch, tôi hoàn hồn thì thấy trời đã gần tối.

“Chết rồi.”

Muộn màng tôi nhận ra rằng mình hoàn toàn không làm được việc gì cả. Số lượng công việc mà Gurab giao đã tăng lên so với trước đây, và với tình hình này thì tôi chắc chắn sẽ không thể hoàn thành đúng thời hạn.

Tôi vội vàng ổn định chỗ ngồi và bắt đầu làm việc. Tôi cũng không quên lấy dầu đã cất giữ và thắp đèn trước khi trời tối. Hôm nay tôi phải hoàn thành tất cả những gì chưa làm được trong thời gian qua. Tôi tiếc từng phút từng giây. Trong lúc vội vã di chuyển tay và tập trung vào công việc, trời đã tối lúc nào không hay.

“Chết rồi.”

Đột nhiên sực tỉnh, tôi quay đầu lại. Người đàn ông không còn gặp ác mộng nữa mà đang ngủ say. Tôi cố gắng duỗi thẳng cơ thể đã cứng đờ và lạch bạch tiến đến giường. Sau khi lau những giọt mồ hôi lạnh vẫn còn đọng lại trên trán anh ta, tôi kiểm tra tình hình.

Khuôn mặt của người đàn ông, với những nếp nhăn sâu hoắm trên trán đã biến mất, trở nên thanh tú hơn bất cứ ai tôi từng thấy. Không chỉ cơ thể mà ngay cả bàn tay của anh ta cũng hoàn toàn khác với tôi. Bàn tay anh ta to lớn gần gấp đôi, nhưng lại tinh tế đến mức phi lý, tôi khẽ đặt bàn tay chai sạn và đầy sẹo của mình lên bàn tay kia rồi đột nhiên cảm thấy xấu hổ và rụt tay lại.

“Tỉnh táo lại đi, không phải lúc để làm việc này đâu.”

Tôi vội vàng quay trở lại chỗ ngồi. Và trong lúc làm việc, tôi tranh thủ kiểm tra sắc mặt của người đàn ông, kiểm tra băng gạc rồi lại tiếp tục làm việc, dần dần trời bắt đầu sáng lên.

“Ấm áp.”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo