Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 97
“Trước hết, gọi món trước đã nhé?”
“Ừ. Ơ? Ừ.”
Sun Woo đã căng thẳng chờ đợi những lời tiếp theo, nhưng câu đầu tiên lại là một câu nói hết sức bình thường. Cậu thả lỏng vai, ấp úng trả lời.
“Sao thế?”
“Không có gì. Gọi món gì đây?”
Kang Jin Wook nghiêng đầu hỏi lại, Sun Woo vội lắc đầu và nhìn xuống thực đơn. Cậu lướt qua salad, pasta, steak rồi pizza, chọn ra vài món mình thích.
“Tôi sẽ gọi món này, món này và món này. Còn cậu thì sao?”
Kang Jin Wook không nhìn vào thực đơn trước mặt mình mà liếc nhìn thực đơn Sun Woo vừa đưa.
“Tôi sẽ gọi giống như cậu.”
Hắn trả lời ngắn gọn mà không cần suy nghĩ nhiều.
“Đừng làm thế, chọn món khác đi.”
“Món khác á?”
“Ừ. Như vậy mới thử được nhiều món chứ.”
Kang Jin Wook gật đầu đồng ý, mặc dù hắn thấy cũng không cần thiết lắm.
“Vậy cậu chọn cho tôi đi.”
Kang Jin Wook vừa nói vừa nghĩ có lẽ Sun Woo muốn ăn thêm gì đó. Sun Woo liền sáng mắt nhìn xuống thực đơn. Nhìn dáng vẻ đó, hắn lại nhớ đến Sun Woo lúc hết ốm nghén, suốt ngày tìm đồ ăn.
“Dạo này cậu không ăn đồ cay à?”
“Ừ, không. Nghe nói ăn mấy đồ đó không tốt cho Đậu Nhỏ.” Sun Woo đáp lại với vẻ mặt không hề bận tâm, tay chỉ vào hai món trong thực đơn. Lúc nãy cậu còn tỏ vẻ lo lắng khi Kang Jin Wook nhắc đến Đậu Nhỏ, nhưng giờ lại như quên mất.
“Được. Vậy cứ theo ý cậu. Đậu Nhỏ vẫn khỏe chứ?”
Kang Jin Wook cố tình nhắc lại Đậu Nhỏ một lần nữa.
“Ừ. Khỏe mạnh lắm. Hiếu động vô cùng. Bác sĩ bảo chắc chắn là alpha, nhìn cách nó cử động với hoạt động não bộ là biết.”
Kang Jin Wook khẽ cười khi thấy Sun Woo vui vẻ kể về con mình như bao bậc cha mẹ khác.
“Alpha á?”
“Ừ, chắc vậy? Tôi cũng không chắc lắm. Dù sao thì cũng không thể biết trạng thái phát triển của nó khi còn trong bụng mẹ mà. Nhưng bác sĩ nói thế.”
Lúc này Sun Woo mới nhận ra mình đã khoe Đậu Nhỏ hơi quá, cậu ngại ngùng gãi má. Kang Jin Wook nhìn Sun Woo âu yếm cười và nói:
“Thai nhi phát triển thành alpha tuy hiếm nhưng không phải là không có. Trường hợp cả bố và mẹ đều là alpha trội hoặc một trong hai người là alpha cực trội thì có thể xảy ra chuyện đó.”
“Nhưng tôi là omega lặn nên chắc là khó lắm.”
‘Tôi là alpha cực trội nên có khả năng đó.’ Kang Jin Wook thầm nghĩ khi nhìn Sun Woo đang tránh ánh mắt của mình, rồi hắn ra hiệu cho nhân viên phục vụ. Người đó nãy giờ vẫn đang do dự không biết có nên đến gần không.
“Tôi có thể giúp gì không ạ?”
Nhân viên phục vụ nhanh chóng tiến đến hỏi han. Sun Woo giật mình, vai khẽ rụt lại rồi vội vàng quay mặt đi. Khi nhận ra người nói chuyện với mình không phải là Kang Jin Wook mà là nhân viên, cậu mới thả lỏng vai và đặt tay lên thực đơn.
“Vâng. Món này với món này…”
Kang Jin Wook im lặng quan sát Sun Woo chọn món. Không biết có phải lâu ngày không gặp hay không mà mỗi hành động và giọng điệu của cậu đều trở nên đáng yêu lạ thường.
Thật ra thì trước đây hắn cũng đã từng thấy như vậy rồi.
“Kang Jin Wook.”
Kang Jin Wook giật mình tỉnh lại khi nghe thấy giọng nói trầm thấp gọi tên mình. Sun Woo đang nhìn hắn với ánh mắt dò hỏi.
Trước ánh mắt đang âm thầm quan sát mình của Sun Woo, Kang Jin Wook lúc này mới nhận ra hắn đã nhìn chằm chằm vào Sun Woo quá lâu.
“Hình như dạo này cậu ăn ngon miệng hơn thì phải.”
“Ừ, ừ. Chắc là do không phải một mình nên lượng ăn của tôi tăng gấp đôi so với trước kia.”
Thật ra là gấp ba lần ấy chứ. Sun Woo thầm nghĩ rồi lại liếc nhìn Kang Jin Wook. Hắn nhìn cậu chăm chú đến mức làm cho cậu cảm thấy căng thẳng, nhưng giờ lại nói chuyện rất bình thường.
Nhân viên bưng một chiếc khay lớn xuất hiện và bắt đầu bày biện thức ăn. Chẳng mấy chốc, bàn ăn đã đầy ắp những món ăn đủ loại, từ salad, pizza, steak cho đến pasta.
“Hơi nhiều nhỉ.”
Sun Woo gãi má khi nhìn thấy bàn ăn đầy ắp thức ăn. Cậu đã vô ý thức mà gọi món theo sở thích nên mới ra nông nỗi này. Dù gì thì lấy cớ Đậu Nhỏ cũng hơi quá. Nghĩ lại thấy hơi ngại, Sun Woo liếc nhìn Kang Jin Wook.
“Trông món nào cũng ngon. Cứ ăn trước đã. Nếu còn thừa thì gói mang về cũng được, đừng lo.”
Kang Jin Wook nói như thể muốn xoa dịu sự ngại ngùng của Sun Woo rồi mời cậu ăn.
“Ừ. Tôi xin phép.”
“Tôi cũng vậy.”
Trong khi ăn, cả hai đều im lặng. Chỉ có tiếng lách cách của dao nĩa và tiếng tay lấy đồ ăn là vang lên.
Thỉnh thoảng, Kang Jin Wook lại gắp miếng pizza mà Sun Woo thích ăn đặt vào đĩa của cậu, hoặc cắt sẵn miếng steak rồi đẩy lại gần cậu. Tất cả đều diễn ra trong lúc Sun Woo không để ý.
Khi những chiếc đĩa đầy ắp thức ăn đã vơi đi, Kang Jin Wook lại gọi nhân viên đến để mang đồ tráng miệng ra.
“Chúng tôi có cà phê và trà, quý khách muốn dùng loại nào ạ?”
Nhân viên mỉm cười với Kang Jin Wook và đưa thực đơn cho hắn. Vì được phục vụ bàn ăn có hai vị khách đẹp trai nên người nhân viên cảm thấy rất vui, nụ cười trên môi cũng tươi tắn hơn.
“Cậu muốn uống gì?”
Kang Jin Wook không nhìn nhân viên mà chỉ nhìn Sun Woo. Giọng điệu và ánh mắt của hắn rất dịu dàng và ân cần.
“Ừm… Chắc là do ăn nhiều quá nên tôi thấy hơi đầy bụng.”
Sun Woo xoa nhẹ lên bụng bầu của mình và nói. Lúc này nhân viên mới nhận ra hai người họ là một cặp đôi alpha omega. Một cặp đôi alpha omega không phổ biến ở thành phố nhỏ này, thật sự rất thú vị.
“Nếu anh cảm thấy đầy bụng thì có thể dùng trà bạc hà ạ.”
Nhân viên ân cần gợi ý.
“Trà bạc hà có thể giúp tiêu hóa và giảm phù nề. Tôi cũng hay uống loại này khi mang thai.”
“Thật vậy ạ?”
Sun Woo cười và đáp lại, nhân viên cũng đáp lại “Vâng”
“Vậy cho hai ly trà bạc hà.”
Kang Jin Wook nhìn cả hai người rồi gọi đồ uống.
“Vâng. Xin chờ một lát ạ.”
Nhân viên đáp lại rồi biến mất.
“Ngày dự sinh của cậu là khi nào?”
Khi chỉ còn lại hai người, một lúc im lặng trôi qua. Trong lúc Sun Woo đang suy nghĩ xem phải nói gì thì Kang Jin Wook lên tiếng hỏi trước.
“Ngày 8 tháng 4.”
“Cũng sắp đến rồi.”
“Vâng. Thời tiết cũng ấm áp rồi, với cả cũng sắp đến mùa hoa anh đào nữa…”
Không hiểu sao cậu lại nói ra câu này. Sun Woo vội vàng ngậm miệng lại. Tất cả là do lúc nãy ở hiệu sách cậu đã nói chuyện với học sinh về chủ đề này.
Đặc biệt là một trong những học sinh đã nghe được ngày dự sinh của cậu và nói về hoa anh đào. Thực ra là do chỗ này ở phía bắc hơn một chút so với Seoul nên hoa anh đào nở muộn hơn, sau này cậu mới biết, nhưng dù sao thì…
“Ừ, đúng là thời điểm tốt. Thật may mắn.”
Ánh mắt của Kang Jin Wook khi nói câu này quá ấm áp, đến nỗi Sun Woo cảm thấy tim mình ngứa ngáy, cậu gãi gãi má.
“À, ừ.”
Ngay lúc Sun Woo vừa lảng tránh ánh mắt của hắn vừa trả lời thì nhân viên vừa kịp lúc mang đồ tráng miệng ra.
“Đây là trà bạc hà và bánh mousse sô cô la ạ. Và đây là sô cô la thủ công, chúng tôi tặng kèm ạ!”
Nhân viên cười tươi rói, để lộ chiếc răng khểnh và chúc hai người ngon miệng. Vì được tặng thêm món tráng miệng nên Sun Woo cũng mỉm cười và cảm ơn.
Nhân viên đỏ mặt cúi đầu chào rồi biến mất. Sun Woo thoáng nghĩ, đúng là omega có khác, thật xinh đẹp.
Kang Jin Wook không để ý đến nhân viên đang rời đi, chỉ nhìn Sun Woo đang cười toe toét và tiếp tục hỏi:
“Đã chuẩn bị đồ dùng cho em bé xong chưa?”
“Ừ. Về cơ bản thì cũng xong rồi. Bệnh viện thì tôi sẽ đến chỗ cũ, còn có bà Kim lo giúp nữa.”
Sun Woo nghĩ rằng câu hỏi của Kang Jin Wook là sự quan tâm đầy yêu thương dành cho Đậu Nhỏ nên vui vẻ trả lời. Rồi cậu sợ Kang Jin Wook nghi ngờ về sự tồn tại của bà Kim nên Sun Woo giải thích thêm:
“À, ý tôi là người chăm sóc tôi đó. Dù sao thì bụng tôi cũng nặng rồi nên ở một mình cũng khó khăn…”
“Ừ. Vậy thì tốt.”
Kang Jin Wook đã gặp Kim Soon Ja và nhận thông tin về Sun Woo, đồng thời mỗi khi cần gì đều sai người đưa đến nên hắn giả vờ như không biết.
Sun Woo nhìn Kang Jin Wook tỏ vẻ bình thản thì chợt nhớ ra chiếc xe đã xuất hiện ở chỗ cậu đang đứng để bắt taxi.
“Nhắc mới nhớ, sao cậu biết tôi ở đó?”
“Vì tôi luôn quan sát cậu.”
“Gì cơ?”
Sun Woo lại ngớ người ra trước câu nói hết sức tự nhiên của Kang Jin Wook.
“Tôi đã đợi cậu ra khỏi hiệu sách.”
“Không. Vậy, ý, ý của cậu là…”
Vì quá bất ngờ nên suy nghĩ của cậu cũng ngắt quãng, lời nói cũng tự nhiên mà lắp bắp. Sun Woo ấp úng mãi mới hỏi được điều mình muốn hỏi.
“Cậu đã biết tôi ở đâu từ trước rồi đúng không?”
Kang Jin Wook chỉ gật đầu. Miệng Sun Woo há hốc. Ừ, đúng là vậy mà. Nếu không thì hắn đã không xuất hiện đúng lúc như vậy.
Đến lúc này thì cậu đã tò mò.
“Cậu biết từ khi nào?”
“Ừm…”
Nhìn Kang Jin Wook ậm ừ không nói ngay, Sun Woo nheo mắt. Chắc chắn là hắn không biết chuyện này vào hôm nay hoặc gần đây.
“Nói thật đi.”
“Từ đầu năm nay.”
“Gì? Từ đầu năm nay á?”
Vậy là đã 3 tháng rồi sao. Khoảnh khắc ấy, chuyện ở đảo Jeju ập về. Kang Jin Wook đã cho cậu một tuần rồi bí mật cài người theo dõi cậu…
“Tôi không cài người theo dõi cậu.”
Kang Jin Wook nói như thể hắn biết Sun Woo đang nghĩ gì.
“Thật á?”
“Thật.”
Sun Woo nhìn Kang Jin Wook với ánh mắt nghi ngờ. Nhưng nhìn vẻ mặt của Kang Jin Wook thì có vẻ như hắn không nói dối.
“Vậy…?”
Nhưng câu trả lời của Kang Jin Wook còn làm tim Sun Woo rung động hơn cả lời nói dối.
“Tôi đã liên tục đến đây và tự mình quan sát cậu.”
Còn tiếp
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.