Koi giật mình, vội vàng lắc đầu phủ nhận.
“Không, không phải vậy… Thật sự không phải.”
“Không phải thì là gì? Sao đột nhiên lại thành ra thế này? Kể hết mọi chuyện hôm qua đi, không được bỏ sót một chi tiết nào!”
Trước ánh mắt sắc như dao của Ariel, Koi lắp bắp kể lại. Cứ hễ Koi định nói qua loa cho xong chuyện, Ariel lại gắt lên, đe dọa bắt cậu phải khai thật hết. Cuối cùng, Koi phải kể vanh vách cả bữa tối mỗi người đã ăn gì.
Nhưng đến đoạn hai người đã “lên giường” với nhau như thế nào thì cậu lại nghẹn lời. Mặt cậu nóng bừng, tim đập thình thịch, tay chân tê rần, không thể nào nhớ lại rõ ràng được. Nhận thấy tình hình của Koi, Ariel liền ra tay trước:
“Vậy là thằng khốn đó đã đè cậu ra à?”
“Không, không phải…”
Koi giật mình, vội vàng tiếp lời:
“Chỉ là… tình huống lúc đó nó thế… Ý là, bầu không khí nó…”
Giọng cậu nhỏ dần, rồi hỏi khẽ “Cậu hiểu ý tớ chứ?”. Ariel bên kia lập tức đáp trả không chút nể nang:
“Bị cuốn theo bầu không khí thì có mà là cậu thôi. Chứ thằng đó không đời nào lại sơ hở như vậy.”
“Không phải, Ash cũng thế mà. Cả hai đứa đều thế, cậu biết mà, Ash coi tớ là bạn thôi.”
Koi ra sức phủ nhận lời Ariel, nhưng cô nàng chẳng mấy tin.
‘Điều quan trọng là phải làm gì tiếp theo. Tự cậu ấy chui đầu vào hang sói Ash, ai mà ngờ thằng cha đó lại dám làm đến mức này. Lại còn vừa vào nhà anhta đã bị xơi tái ngay nữa chứ.
Mình đã lơ là rồi.’
Ariel nghiến răng suy nghĩ. Đúng là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời. Suốt thời gian hẹn hò chỉ dừng lại ở hôn môi, ai ngờ chỉ một ngày mà hắn ta đã đi hết mọi “công đoạn”.
Cũng may là Koi vẫn một mực tin rằng mối quan hệ của cả hai chỉ là bạn bè. Dù sao thì cậu vẫn giữ lời hứa với Ariel. Vẫn còn cơ hội. Hai người chỉ mới “làm tình” thôi mà.
Điều kỳ lạ là một Beta như Koi lại có thể “quan hệ” được với một “Cực Alpha”.
Ariel tò mò, nhưng bảo Koi kể cả quá trình “làm tình” ra thì có hơi quá đáng và biến thái. Cô cũng không muốn gây thêm xấu hổ cho Koi, cũng không cần thiết phải làm đến mức đó. Dù sao thì nghe giọng Koi vẫn bình thường, chắc là Ash cũng biết giữ chừng mực. Nếu chỉ “vừa vừa” thì Beta cũng có thể “làm tình” với Alpha được mà.
Quan trọng là phải làm gì tiếp theo.
Ariel cố gắng giữ cái đầu lạnh để suy nghĩ. Hay là cứ quan sát tình hình đã? Koi vẫn tin chắc rằng mối quan hệ của cả hai chỉ là bạn bè, nên cũng không cần phải gấp gáp. Phải xem thằng Ash đó đang có ý đồ gì đã.
“Koi, tớ nói rõ với cậu nhé, bạn bè không ai ‘làm tình’ với nhau cả.”
Không như mọi khi, Koi ngập ngừng. Nhận thấy sự im lặng bất thường, Ariel cất giọng sắc bén hỏi:
“Sao không trả lời?”
“Ờ, thì là… nhưng mà…”
Koi do dự rồi dè dặt mở lời:
“Cậu với Bill cũng từng ‘làm’ mà…”
Thằng nhóc này!
Nếu Koi mà ở trước mặt, cô đã túm cổ lắc cho tỉnh rồi. Bọn tớ mà giống như bọn cậu chắc? Có giống không hả?!
Nhưng ở đây không thể chỉ ra sự khác biệt được. Bọn họ cũng là do tình huống đưa đẩy mà thôi, nhưng trước đó giữa hai người đã có những cảm xúc mập mờ, và “tình dục” đã xác định mối quan hệ yêu đương của họ. Hai người không hề giả tạo gọi nhau là bạn bè gì cả.
Nhưng bây giờ mà nói ra những điều đó thì có thể sẽ mở ra một khả năng không mong muốn. Không phải cứ “làm tình” là sẽ thành người yêu. Ariel nắm chặt tay, hít một hơi thật sâu rồi lên tiếng:
“Những điều tớ dặn cậu trước đây, cậu đều làm theo hết chứ?”
“Ừ. Ash nghĩ tớ đã từng yêu nhiều người. Tớ bảo tớ cũng từng ngủ với Alpha rồi, anh ấy tin đó.”
Tin mới lạ.
Koi tự tin nói, nhưng Ariel phải hít sâu để kìm nén cơn tức đang trào dâng. Nếu là trước khi ngủ thì không nói, chứ ngủ rồi thì kế hoạch đó bỏ đi. Ariel chuyển sang kế hoạch B.
“Koi, cậu định ở đó đến bao giờ? Ash có nói gì về chuyện đó không?”
Koi cố gắng suy đoán:
“Ờ… chắc là đến khi tớ nhận được tiền thì thôi?”
“Bảo cậu ta trả sớm cho cậu đi. Thằng đó cũng biết cậu đang hết tiền mà, cứ nói thẳng là cậu không đủ tiền trả tiền phòng.”
“Tớ biết rồi.”
Vì chẳng còn sĩ diện hay tự trọng gì, Koi ngoan ngoãn trả lời. Ariel tiếp tục nói:
“Rồi khi nào nhận được tiền thì mời tớ với Ash đi ăn một bữa. Mời riêng thì tốn tiền gấp đôi, nên cứ gặp nhau ba người cho tiện.”
“Ờ, à, ừ. Chắc chắn rồi, tớ cũng đang nghĩ đến chuyện đó.”
Vì có hai người kia mới có được khoản tiền này, nên đương nhiên phải cảm ơn. Nhưng có một điều khiến cậu bận tâm:
“À… thật sự ổn chứ? Gặp Ash ấy.”
“Ổn mà, lâu rồi không gặp thì ôn lại chuyện cũ thôi.”
Nghe câu trả lời thoải mái đó, Koi thở phào nhẹ nhõm và vô cùng cảm kích cô. Tình bạn cao đẹp khi người bạn kia bỏ qua những cảm xúc không tốt về đối phương, để ý đến hoàn cảnh khó khăn của mình, khiến cậu không khỏi xúc động.
“Cảm ơn cậu, Al. Tớ luôn biết ơn cậu.”
“Biết rồi, thế là được, bớt bớt lại đi. Cậu Không nên ‘làm’ đến mức phải vào viện cấp cứu đâu.”
Lời khuyên cuối cùng khiến mặt Koi nóng bừng, đồng thời cậu cũng ngớ người. Cậu ngập ngừng rồi lẩm bẩm:
“Tớ cứ tưởng cậu sẽ bảo tớ đừng ngủ với Ash nữa chứ…”
Nghe Koi nói vậy, Ariel cười khẩy:
“Tớ nói thế thì cậu không ngủ à? Cậu vẫn ngủ thôi.”
Koi không trả lời. Quả nhiên là vậy, Ariel nghĩ. ‘Koi vẫn còn thích thằng cha đó, nên đương nhiên đây là cơ hội rồi. Ash đang nghĩ gì thì không biết, nhưng trong trường hợp xấu nhất là hai người yêu nhau đi chăng nữa, thì Koi phải nắm thế chủ động. Tuyệt đối không thể để thằng cha kiêu ngạo đó chiếm thế thượng phong.’
Vấn đề là Koi không tài nào biết “tạo khoảng cách” là gì cả. Ngay cả nói dối đơn giản cậu cũng không làm được, cứ lộ hết cả ra. Bảo Koi “điều khiển” đối phương để yêu đương thì đúng là chuyện không thể. Ariel hiểu rõ điều đó, nên cô đã dùng cách khác.
“Lần trước cậu lỡ hẹn với Sarah thì sao rồi? Có định gặp lại không?”
“À, đương nhiên là tớ muốn gặp lại rồi. Khi nào tớ nhận được tiền thì…”
Koi vội vàng trả lời, Ariel liền giả giọng nhẹ nhàng nói tiếp:
“Ít nhất thì cũng liên lạc đi chứ, không nói gì thì người ta hiểu lầm đấy. Cứ bảo là dạo này bận quá nên không liên lạc được, xin lỗi rồi hỏi xem khi nào rảnh.”
Thấy Koi định nói là bây giờ chưa thể gặp được, Ariel nói thêm:
“Không phải cứ có tiền mới hẹn hò được đâu mà? Hỏi Ash xem, anh ta là dân bản xứ ở phía Đông, chắc biết nhiều chỗ hay ho đấy. Chắc trước khi gặp lại cậu, anh ta cũng hẹn hò nhiều lắm rồi.”
Ariel lỡ lời nói bóng gió. Liệu Koi có biết Ash đã từng suýt kết hôn không?
“Ờ… ừ, chắc vậy. Đúng rồi.”
Koi ngập ngừng đáp.
“Chắc cũng từng có người yêu rồi…, đương nhiên là thế nhỉ.”
Nghe giọng lầm bầm không rõ ràng, Ariel đoán cậu vẫn chưa biết. Cô quyết định để dành con bài này cho lần sau, rồi chuyển chủ đề:
“Vậy thì nhớ nhắn tin cho Sarah nhé. Còn thể diện của tớ với Garrett nữa chứ, nhờ cậu đó.”
“Đương nhiên rồi. Xin lỗi cậu, lúc nào cũng…”
“Không sao đâu. Vậy mai lại gọi nhé.”
Koi vội vàng gật đầu.
“Ờ, ừ. Tớ biết rồi.”
Vừa lúc đó tiếng thông báo tin nhắn vang lên. Sau khi tắt máy, Koi kiểm tra thì thấy có đến ba cuộc gọi nhỡ. Tất cả đều là từ Ash. Trước khi gọi lại cho hắn, Koi xem những tin nhắn khác trước thì mắt cậu mở to. Đó là tin nhắn từ ông chủ.
Trong lòng hồi hộp, cậu hít một hơi thật sâu rồi kiểm tra tin nhắn, gương mặt Koi sáng bừng lên rồi lại cứng đờ vì bối rối. Cậu đọc đi đọc lại nội dung tin nhắn mấy lần, rồi trầm ngâm suy nghĩ.
Phải làm sao đây…
Đang chìm trong suy nghĩ, hàng lông mày của cậu tự động nhíu lại. Cậu dùng ngón tay xoa trán, hết lần này đến lần khác. Không còn cách nào khác. Chỉ còn cách làm thôi.
Khi cậu đã quyết định xong, đột nhiên chuông điện thoại vang lên. Koi giật mình, vội vàng xem màn hình rồi hoảng hốt thốt lên: “A…” Đó là cuộc gọi từ Ash.