Lick Me Up If You Can - Chương 233

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

BẢN DỊCH THUỘC VỀ TEAM EKATERINA. NẾU CÓ SAI SÓT, VUI LÒNG LIÊN HỆ QUA FACEBOOK TEAM EKATERINA. 
-----------
 Chương 233

"Vì nó hợp với em mà."
"Ơ?"
Koi tròn mắt trước câu nói đột ngột đó. Phản ứng của cạu cho thấy rõ ràng cậu
chưa từng nghĩ đến khả năng đó, nhưng Ashley vẫn cảm thấy cạn lời khi tận mắt chứng kiến.
"Em chưa từng nghĩ đến khả năng đó sao?"
Koi bối rối nhưng cũng thấy nhẹ nhõm khi thấy Ashley bật cười. Cậu cũng cười theo và lắc đầu nói.
"Nhưng giờ em lớn rồi...... Đồ dễ thương không hợp với em nữa."
Nghe vậy, Ashley lại mở to mắt và ôm chặt Koi vào lòng.
"Sao có thể, em nhỏ thế này mà."
Koi ngay lập tức bị vùi mặt vào ngực anh. Cậu nghĩ rằng mình đã đủ nam tính rồi, nhưng so với Ashley thì chẳng là gì cả. Tất nhiên, cậu cũng biết điều đó và lời Ashley nói cũng có lý, nhưng cậu không thể gật đầu chấp nhận ngay được.
"Chỉ vì nó hợp với em nên anh muốn em mặc thôi sao?"
Anh lại cười và trả lời khi thấy Koi hỏi lại với vẻ hụt hẫng.
"Tất nhiên là không chỉ có thế rồi."
Ashley xoa bóp đùi Koi qua lớp quần khi cậu đang lo lắng không biết anh sẽ trả lời thế nào. Koi giật mình trước hành động vuốt ve đột ngột đó và nghe thấy một giọng nói cằn nhằn trên đầu mình.
"Thấy chưa, mặc quần vào thì khó sờ quá."
"......Ơ?"
Khi Koi còn đang nghi hoặc, Ashley đột nhiên ôm Koi và vật cậu xuống.
"A!"
Koi giật mình nín thở, nhưng mọi chuyện không dừng lại ở đó. Ashley quá tự nhiên, với vẻ mặt không chút biểu cảm, đưa tay xuống cạp quần của Koi, cởi thắt lưng và kéo khóa quần xuống để cởi quần cậu ra.
"Anh, anh làm gì vậy, đột nhiên!"
"Nhìn này."
Ashley đột nhiên dừng tay và nói với Koi đang vội vã hét lên và cố gắng ngồi dậy. Với một khuôn mặt cau có, như thể anh thực sự không thích điều đó.
"Cởi ra khó thế này đây. Nếu em mặc váy thì anh đã liếm chân em từ lâu rồi."
Koi ngẩn người ra nhìn anh. Cậu tự hỏi liệu anh có đang đùa không, nhưng Ashley trông quá nghiêm túc. Anh tặc lưỡi và tiếp tục nói.
"Nó hợp với em, anh có thể sờ soạng mà không cần phải cởi ra, mọi thứ đều hoàn hảo, vậy anh có lý do gì để không bắt em mặc váy chứ?"
"N-Nhưng váy là đồ con gái mặc mà......"
"Hãy vứt bỏ những định kiến cổ hủ đó đi, Koi."
Ashley không thương tiếc cắt ngang lời kháng nghị cuối cùng của cậu.
"Ai cũng có quyền mặc những bộ quần áo mà mình thích, những bộ quần áo hợp với mình. Nếu em muốn mặc váy thì cứ mặc thôi. Mặc giày cao gót, đi vớ da cũng vậy, có lý do gì để phân biệt con trai và con gái chứ? Koi, em không thấy mình đang suy nghĩ quá cổ hủ sao?"
Ngay cả luật sư giỏi nhất miền Đông cũng không thể thuyết phục Koi dễ dàng như vậy. Ashley đã đạt được mục đích của mình mà không cần dùng đến 1/100 sức lực của mình. Nhìn thấy ánh mắt Koi dao động và bắt đầu đồng ý, anh nói thêm vào câu cuối cùng.
"Thời cổ đại, cả đàn ông và phụ nữ đều mặc váy, và cả trong thời hiện đại, người Scotland cũng mặc váy. Tất nhiên là họ không mặc đồ lót đâu."
"A."
Nhớ lại, chiếc váy mà cậu mặc hôm nay là một chiếc váy ngắn kẻ caro. Cậu đã rất lo lắng về thiết kế trông giống như đồng phục của một trường tư thục nào đó nên cuối cùng đã đến đây......
Đó là trang phục của Scotland à?
Cậu không nhớ trang phục truyền thống là gì nữa. Ngoại trừ việc nó có họa tiết kẻ caro.
"Giờ em hiểu rồi chứ? Em đã có những suy nghĩ khuôn mẫu đến mức nào."
Koi ngay lập tức bị thuyết phục trước giọng điệu nghiêm khắc của Ashley. Ashley tung ra cú đấm quyết định cuối cùng cho cậu đang gật đầu vâng dạ.
"Hơn hết, có lý do gì để che giấu đôi chân tuyệt vời này trong những mảnh vải tồi tàn như thế này chứ?"
Koi bối rối và ấp úng trả lời khi anh chỉ vào chiếc quần jean cũ kỹ của mình và hỏi.
"Em không thích đồ con gái lắm......"
"Anh thích em mặc mà."
Nghe cậu gật đầu đồng ý, Ashley đổi giọng và hỏi dịu dàng.
"Vậy em sẽ mặc cho anh xem chứ, từ giờ trở đi?"
Koi chớp mắt và nhìn Ashley. Cậu đã hoàn toàn bị thuyết phục rồi. Koi lại gật đầu và phát ra một âm thanh ngây ngô ừm, và Ashley mỉm cười rạng rỡ khi xác nhận phản ứng đó và hôn lên môi cậu.
Koi nhắm mắt và tập trung vào nụ hôn của anh khi bị Ashley đẩy ngã xuống giường. Cậu cảm thấy hối hận khi đã tự trách mình và lãng phí một ngày chỉ vì những suy nghĩ ngu ngốc. Koi nhanh chóng xin lỗi Ashley nhân lúc hai người vừa tách môi.
"Em xin lỗi, Ash. Em đã hiểu lầm anh......"
Ashley gõ trán Koi và nói khi cậu ngập ngừng lên tiếng.
"Em vẫn chưa tin rằng anh yêu em sao?"
"Em xin lỗi......"
Nghe thấy cậu xin lỗi với giọng nói nhỏ dần, Ashley đột nhiên bật dậy. Koi giật mình ngồi dậy khi cảm thấy trống trải đột ngột, nhưng anh đã mở miệng sau khi ra khỏi giường trước.
"Anh sẽ chứng minh cho em thấy lý do anh thích em là vì em."
"A, Ash?"
Koi vội vàng gọi tên anh khi thấy anh đột nhiên quay người bỏ đi. May mắn thay, Ashley đã quay lại không lâu sau đó.
Koi đã thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng cậu khựng lại khi nhìn thấy chiếc hộp anh đang cầm trên tay. Kích thước của nó không khác mấy so với chiếc hộp mà Ashley vẫn thường nhờ thư ký gửi đến trước khi tan làm, và cậu cảm thấy thất vọng một cách khó hiểu.
Ashley đặt chiếc hộp xuống trước mặt Koi đang vô tình thả thõng vai, và nhẹ nhàng ra lệnh, ngay lập tức một ánh sáng rực rỡ tràn vào căn phòng. Anh ngồi xuống bên giường và chờ Koi chớp mắt và nhăn mặt trong giây lát để làm quen với ánh sáng rồi hỏi.
"Em nghĩ gì trong này?"
Việc anh phải hỏi như vậy có nghĩa là bên trong có thứ gì đó mà cậu không thể tưởng tượng ra sao?
Koi chỉ mới bắt đầu cảm thấy tim mình rung động trở lại, nhưng cậu hoàn toàn không biết đó là gì. Cậu chỉ lắc đầu với anh đang mỉm cười.
"Thử đoán xem, nhanh lên nào."
Có vẻ như anh sẽ không dễ dàng cho cậu biết câu trả lời nên Koi đành phải vắt óc suy nghĩ, nhưng cậu không thể nghĩ ra bất cứ điều gì. Koi nhanh chóng bỏ cuộc và hỏi với một nụ cười tinh nghịch.
"Lại là váy nữa hả?"
Cậu đã nói vậy khi nghĩ rằng chắc chắn sẽ không phải là váy, nhưng Ashley lại đáp lại một cách bất ngờ.
"Ừm, là váy mà."
"Ơ......"
Đột nhiên cậu mất hết tinh thần và một tiếng thở dài yếu ớt thoát ra. Chán thật, dù sao thì nó cũng lại là váy, vậy có gì khác chứ. Sự thất vọng lớn như mong đợi của Koi đã lộ rõ trên khuôn mặt cậu, Ashley khẽ cười và cầm lấy nắp hộp.
"Đây là một chiếc váy đặc biệt đó."
Ngay cả khi đã nghe đến đó thì sự mong đợi đã nguội lạnh của cậu vẫn không quay trở lại. Có lẽ nó chỉ đặc biệt với Ashley thôi, cậu nghĩ và chờ đợi với đôi mắt vô hồn, và cuối cùng Ashley đã mở chiếc hộp ra.
Lúc đầu nhìn thấy nó, Koi đã không thể nhớ ra ngay. Cậu chớp mắt và nghĩ rằng nó trông có vẻ quen thuộc, nhưng sau vài giây im lặng, cậu bật ra một tiếng "A!" và nhảy cẫng lên khỏi giường. Ashley lại cười khi thấy cậu như vậy.
"Giờ nhận ra rồi chứ?"
Koi luân phiên nhìn vào chiếc hộp và khuôn mặt Ashley với đôi mắt mở to. Làm sao cậu có thể không nhận ra được chứ. Đây chẳng phải là chiếc váy đầu tiên mà cậu đã mặc thời
trung học sao.
"Bộ đồ cổ vũ của em......! Anh vẫn còn giữ nó sao?"
Koi vội vàng lấy bộ quần áo ra và hỏi, Ashley thản nhiên đáp.
"Đương nhiên rồi, anh không đời nào vứt nó đi cả."
"A......"
Koi ôm chặt bộ quần áo trong niềm xúc động. Những ký ức bị lãng quên sống động trở lại. Cậu nhanh chóng xóa đi những ký ức xấu hổ khi mặc nó và chạy xung quanh sân trượt băng, và một cảnh Ashley ghi bàn, âm thanh của âm nhạc và tiếng reo hò lấp đầy sân vận động, Ashley chạy về phía cậu và nụ hôn cuồng nhiệt khi đó hiện ra trước mắt cậu như một thước phim toàn cảnh.
"Em nhớ quá."
Koi vô tình thốt lên và lại ôm chặt bộ đồng phục, vùi mặt vào nó. Cậu không nghĩ rằng mình sẽ được nhìn thấy nó nữa. Hóa ra chúng ta vẫn còn một món đồ để hồi tưởng lại những kỷ niệm. Nghĩ vậy, cậu cảm thấy mắt mình cay cay. Những con búp bê mà cậu đã tặng cho Ashley khiến cậu đau lòng khi nhìn vào chúng, nhưng điều này thì khác. Cậu cảm thấy ngực mình phồng lên vì bộ đồng phục chứa đựng những ký ức hạnh phúc nhất
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo