Lick Me Up If You Can - Chương 247

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

#247


Việc tìm người ở một sân bay luôn tấp nập người qua lại không phải là điều dễ dàng. Nhưng mọi chuyện sẽ khác nếu có lý do đặc biệt. Nhanh chóng xuống xe và hướng về phòng chờ riêng, Koi không thể kìm nén sự phấn khích mà bước nhanh hơn.

"Lâu rồi mới đến sân bay nhỉ?"

Ariel vừa chạy theo tốc độ của Koi vừa hỏi. Koi cố gắng giảm tốc độ và gật đầu.

"Đúng vậy, lúc đó tớ đến một mình."

"Chắc cảm xúc khác lắm nhỉ."

Nghe lời Ariel nói, Koi vô tình bật cười. Nhớ lại lúc đó, tình huống hiện tại cứ như một giấc mơ vậy. Mình chỉ ước có thể gặp được Ashley thôi mà.

Giờ mình đang chuẩn bị kết hôn với Ash rồi.

Hơn nữa mình còn có con nữa. Đứa con giữa hai người, hơn nữa mình còn là Omega, mọi chuyện đều vô cùng bất ngờ. cậu lúng túng không biết phải giải thích với bạn bè từ đâu và như thế nào, nhưng may mắn là Ariel đã giải quyết chuyện đó giúp cậu. Cô ấy nói rằng mọi người đã sốc như muốn ngất xỉu khi biết hình thái tiềm ẩn của Koi và thể hiện tình chị em mạnh mẽ khi nói rằng "Dù thế nào đi nữa thì chúng ta vẫn là chị em!". Nghĩ đến đó, lòng cậu lại ấm áp hơn và sự nôn nóng lại trỗi dậy trong lòng.

Ngay khi Koi định nắm lấy tay nắm cửa khi cuối cùng cũng đến trước cửa, cậu quay lại và thấy Ariel đang thở dốc đi tới. Cảm thấy có lỗi vì mình đã đi quá nhanh, Koi đứng yên chờ đợi, sau khi Ariel đến gần, cậu hỏi.

"Cậu ổn không? Tớ xin lỗi, tớ đi nhanh quá à."

"Không, tớ ổn. Có lẽ là do tớ ít vận động, phải tập cơ bắp thêm mới được."

Ariel vừa cười vừa liếc mắt.

"Mở cửa đi, nhanh lên."

"À, ừ."

Koi gật đầu ngắn gọn và mở cửa. Ngay sau đó, tiếng ồn ào của đám con gái ùa ra, và cảnh tượng mà cậu mong đợi hiện ra ngay trước mắt cậu qua cánh cửa rộng mở.

Bạn bè trong đội cổ vũ và đám người trong đội khúc côn cầu trên băng từ ngày xưa lấp đầy phòng chờ rộng lớn, ồn ào nói chuyện. Họ đã sắp xếp lịch trình để đi cùng chuyến bay đến miền Đông. Hít một hơi thật sâu, Koi nói

"Mọi người đến rồi à!"

Cùng với đó, mọi ánh mắt đổ dồn về cậu, mọi người reo hò và lao về phía Koi.

"Koi, Koi!"

"Koi, cảm ơn vì đã mời bọn tớ! Lâu lắm rồi mới gặp lại cậu!"

"Al, lâu lắm rồi mới gặp lại cậu!"

"Ash đâu? Cậu đến một mình à?"

Koi hoàn toàn không biết phải làm gì trước những lời nói ùa đến từ khắp mọi nơi. Cậu nghĩ rằng mình phải dẫn họ đến chỗ ở trước, vì vậy sau khi kết thúc những lời chào hỏi qua loa, cậu đi ra ngoài sân bay.

"Oaaaaa!"

Tất cả mọi người cùng nhau thốt lên khi nhìn thấy chiếc xe buýt limousine đang đợi họ ở địa điểm được chỉ định. Koi gãi đầu một cách ngượng ngùng và nói.

"Ariel bảo rằng vì có nhiều người nên đi xe buýt sẽ tốt hơn..."

"Lên xe thôi, mọi người lên xe nào!"

Trước khi cậu kịp nói hết câu, bạn bè đã chen nhau lên xe buýt. Chỉ sau khi mọi người đã ngồi vào chỗ và tất cả hành lý đã được chất lên cốp xe thì xe buýt mới bắt đầu khởi hành.

"Tuyệt vời! Cứ như hồi cấp ba đi thi đấu xa nhà vậy!"

Khi ai đó hét lên, mọi người đồng thanh reo hò. Bill ngồi ở hàng ghế trước đứng dậy, vung nắm đấm về phía mọi người và hét lớn.

"Buffalo, Buffalo!"

"Buffalooo!"

Tiếng reo hò vang vọng bên tai. Tiếp theo, mọi người hát bài hát cổ vũ và nhảy nhót tại chỗ, bầu không khí trở nên vô cùng phấn khích.

"Nhìn kia, tòa nhà đó! Oaaa, mình được nhìn thấy nó ngoài đời thật kìa!"

"Oa, nhìn kia! Lát nữa chúng ta có thể đi riêng được không? Chúng ta phải đi bộ trên đường phố nữa chứ!"

"tui, tui có nhiều chỗ đã chụp ảnh lắm, tui sẽ đi hết!"

"Tuyệt vời, chúng ta cùng lập danh sách đi, chắc chắn sẽ có nhiều chỗ trùng nhau!"

"Tôi sẽ rời đi hôm nay, tôi muốn trở thành một phần của nơi đó..."

Mọi người bắt đầu hát theo bài hát mà ai đó đã bắt đầu. Koi cảm thấy đầu óc mình quay cuồng, nhưng cậu không thể ngăn khóe miệng mình nhếch lên. Cuối cùng tất cả mọi người đã tụ tập lại.


Khách sạn mà Ashley đặt nằm ở trung tâm thành phố. Nhờ việc thuê toàn bộ một tầng, cả nhóm được chia thành hai người một phòng. Vào ngày đầu tiên, họ tụ tập tại một quán bar trong thành phố, uống say bí tỉ và giải tỏa những tâm sự bấy lâu. Ashley chỉ tham gia khi công việc kết thúc và gần 9 giờ. Ngay khi anh xuất hiện ở lối vào, bạn bè đã hét lên như thể họ đang chờ đợi anh.

"Ash!"

"Thằng cha này, luật sư giỏi nhất miền Đông!"

"Không đúng, là luật sư vũ trụ đại diện cho nước Mỹ!"

"Chúc mừng!"

Mọi người reo hò và giơ ly rượu lên từ khắp nơi. Ashley dừng lại một chút trước hình ảnh bạn bè đang gây náo loạn, rồi lắc đầu như thể không còn cách nào khác.

"Mấy cậu làm cái trò gì thế này? Rốt cuộc là sao vậy."

Anh thở dài, nhưng bạn bè không hề để ý. Họ còn có một việc quan trọng hơn.

"Thằng cha này, dám giấu bọn tôi suốt thời gian qua à?"

Một tên dùng tay siết cổ Ashley từ phía sau, và một tên khác cũng tham gia vào.

"cậu hẹn hò với Koi từ lúc đó mà lại giấu toàn bộ bọn tôi! Chuyện này tuyệt đối không thể bỏ qua được."

"Uống đi, uống đi!"

Mọi người reo hò. Ariel thì thầm nhỏ bên cạnh Koi đang bối rối.

"Bọn kia, biến thành khỉ đột hết rồi."

Nghe những lời đó, Koi bật cười thành tiếng. Quả nhiên Ash sẽ không say. Nghĩ vậy, cậu cảm thấy yên tâm và biểu cảm của cậu trở nên thoải mái hơn. Ashley có vẻ cũng nghĩ vậy, anh cau mày rồi thở dài.

"Mấy cái tên này đúng là..."

Ashley vừa than thở vừa cởi áo khoác vest ra, rồi dùng ngón tay kéo lỏng cà vạt. Đó chẳng khác nào một tín hiệu cho thấy anh sẽ chiến đấu đến cùng. Giữa đám khỉ đột đang reo hò, anh nhận lấy một cốc bia lớn và uống một hơi không ngừng nghỉ.

"Oaaaaa!"

"Làm được rồi, làm được rồi!"

"Quả nhiên là Ashley Miller! Vua của lũ khỉ đột!"

"Ai là khỉ đột hả, thằng khốn."

Ashley mắng bằng giọng thô ráp, nhưng tất cả mọi người chỉ cười ồ lên. Nhìn Koi tiến đến gần và ôm Ashley một cách âu yếm, Ariel nắm bắt được thời cơ, đứng dậy cầm chai bia và hét lớn.

"Nào, tất cả chúng ta cùng nâng ly nào. Trước hết, cảm ơn Ashley Miller và Conner Niles đã mời tất cả chúng ta đến đây."

Cô đặt một tay lên ngực và nói những lời cảm ơn chân thành, sau đó nhìn quanh những ánh mắt đang tập trung vào mình và nói.

"Chúc hai người sắp kết hôn có một đám cưới tuyệt vời nhất. Chúc mừng Ash và Koi!"

"Chúc mừng Ash!"

"Koi, Ash đẹp đôi quá!"

"Chúc mừnngg!"

Trong vô số lời chúc mừng, Koi chỉ biết lặp đi lặp lại những lời cảm ơn. Bỗng dưng ký ức về lần đầu tiên đến miền Đông ùa về. Lúc đó cậu không thể tưởng tượng được rằng sẽ có một ngày hạnh phúc như thế này.

Cậu cảm thấy cay cay nơi sống mũi và hít một hơi, Ashley hỏi từ trên đầu cậu.

"Sao vậy? Em không khỏe ở đâu à?"

Cậu vừa ngạc nhiên vừa cảm ơn vì Ashley đã nhận ra tình trạng của mình ngay cả trong tình huống hỗn loạn như vậy, nhưng cậu cũng cảm thấy có lỗi. Cậu vội vàng lắc đầu và trả lời.

"Không, chỉ là...em hạnh phúc quá thôi."

Ashley khẽ cau mày. Cứ như thể cậu chỉ khóc có bấy nhiêu thôi vậy. Nhưng Koi không thể giấu được niềm vui tràn trề và cậu rạng rỡ mỉm cười.

Thời gian trôi qua, nhóm người chia thành hai nhóm, đội cổ vũ ngồi cùng bàn với Koi và đội khúc côn cầu trên băng ngồi cùng Ashley. Bỏ lại tiếng ồn ào của đội khúc côn cầu trên băng phía sau, đội cổ vũ bắt đầu thảo luận một cách nghiêm túc về đám cưới.

"Nghe nói ngày mai sẽ đi may đồ cưới à?"

"Thiết kế đã chọn rồi. Giờ chỉ cần chỉnh sửa kích cỡ thôi."

"Nếu là Al chọn thì chắc chắn sẽ đẹp. Mong chờ quá."

"Này, nhưng thật sự là hàng C à? Và cái đó là cho chúng ta thật hả?"

Nghe ai đó hỏi vậy, Ariel thay mặt gật đầu.

"Anh ta bảo là váy mặc trong tiệc chiêu đãi cũng là quà tặng cho mọi người. Đúng không, Koi?"

"Ừ, đúng vậy."

Koi ngượng ngùng nói.

"Mọi người tự chọn váy mặc trong tiệc chiêu đãi đi. Ngày mai mọi người hãy đến xem thiết kế khi đi chỉnh sửa kích cỡ váy phù dâu."

"Cảm ơn, đây là lần đầu tiên tớ có đồ của C! Tớ sẽ trân trọng nó suốt đời!"

"Tớ nữa, tớ nữa!"

Cậu mỉm cười nhìn những người chị em đang vui vẻ reo hò, bỗng nhiên đội phó lên tiếng.

"Nhưng mà không tổ chức tiệc độc thân à?"

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo