Lick Me Up If You Can - Chương 259

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

Chương 259

Đương nhiên, hầu hết mọi người đều chế giễu bài báo đó. Tất cả những người đọc bài báo đều biết rằng Ashley Miller là giám đốc của Miller Law Firm. Chỉ riêng lý do đó thôi cũng đủ để giải thích rằng người đàn ông này ích kỷ, chu đáo và tham lam đến mức nào. Vậy mà Ashley Miller đó lại bị một gã nghèo kiết xác lừa gạt, kết hôn và có con? Thật vô lý.

Nếu Koi thực sự là một kẻ đào mỏ và Ashley Miller kết hôn với cậu, thì điều đó có nghĩa là anh ta thực sự yêu cậu đến mức đáng ngạc nhiên. Rốt cuộc, dù giải thích quá trình như thế nào thì kết luận vẫn vậy.

Ashley Miller yêu Conner Niles và kết hôn với cậu là thật lòng.

Hơn nữa, tin tức rằng anh ta đã kiện tất cả cư dân trong khu chung cư nơi cậu sống vì đã xúc phạm Conner Niles càng củng cố thêm giả thuyết này. Ashley Miller yêu Conner Niles, thật khó tin.

Tuy nhiên, ánh mắt nghi ngờ vẫn không hề giảm bớt. Thật là vô lý khi Ashley Miller đó lại yêu ai đó, hơn nữa lại là một kẻ nghèo kiết xác và tầm thường như vậy và kết hôn. Chắc chắn phải có một lý do hợp lý nào đó. Người đàn ông đó có một 'nhu cầu' nào đó mà tất cả mọi người không biết.

Vì vậy, tất cả mọi người đều cần phải tận mắt chứng kiến ​​sự thật đó. Lý do mọi người tham dự bữa tiệc này chỉ là vì họ nghe tin Ashley Miller sẽ tham dự cùng với bạn đời của mình. Rốt cuộc thì người đàn ông vô cảm đó đã chọn ai và tại sao lại là người đó?

Trong sự căng thẳng, mong đợi và một chút lo lắng, ai đó thì thầm bằng một giọng phấn khích.

"Đến rồi, ở đằng kia!"

Đó chỉ là một tiếng thì thầm nhỏ, nhưng như thể đang chờ đợi, ánh mắt của tất cả mọi người đồng loạt tập trung về một hướng. Tiếng ồn ào của bữa tiệc biến mất ngay lập tức và sự im lặng khó xử bao trùm. Người đàn ông vừa xuất hiện ở lối vào hội trường là luật sư mà tất cả mọi người đều biết, đồng thời là đại diện của công ty luật. Và.

'Người đàn ông đó' đặt nhẹ tay lên cánh tay của Ashley Miller và cùng anh xuất hiện.


"Ôi trời ơi, Miller, anh đến rồi!"

Chủ nhà cùng với nữ chủ nhà đã đến trước mặt Ashley và Koi, những người cuối cùng đã xuất hiện tại bữa tiệc. Sau khi lần lượt bắt tay với chủ nhà đang tỏ vẻ vui mừng, nữ chủ nhà đứng cách đó nửa bước tỏ vẻ quan tâm đến Koi và nói.

"Đây có phải là bạn đời của anh không? Cuối cùng thì tôi cũng được gặp rồi, rất vui được làm quen."

"À, xin chào. Tôi là Conner Niles."

Koi đã trở thành Miller sau khi kết hôn, nhưng cậu vẫn sử dụng tên của mình như bình thường. Hơn nữa, nếu gọi là "Miller" thì mọi người sẽ nghĩ ngay đến Ashley, vì vậy rất dễ gây nhầm lẫn, và bản thân cậu cũng cảm thấy xa lạ và gượng gạo với cái tên Miller.

Sau khi chào hỏi vợ chồng chủ nhà, họ dẫn Ashley và Koi vào bên trong khu vực tiệc như thể đã chờ đợi từ trước.

"Tất cả mọi người đều đang mong chờ đấy. Họ nói rằng cuối cùng cũng được nhìn thấy bạn đời của Miller. Anh giấu kỹ đến mức tôi đã nghĩ rằng chúng tôi sẽ không bao giờ được gặp người đó đấy."

Koi gượng cười đáp lại người phụ nữ đang cười duyên dáng. Trên thực tế, cậu đã hoàn toàn mất tinh thần kể từ khi nhìn thấy dinh thự. Ngôi nhà khổng lồ nơi cậu đang sống cùng Ashley cũng thường khiến cậu cảm thấy gượng gạo, nhưng nơi này đã mở toang toàn bộ hội trường cho bữa tiệc và thắp sáng toàn bộ không gian, tỏa sáng rực rỡ ngay từ đằng xa.

Đi qua những ngọn đèn cao lớn được thắp sáng dọc theo cầu thang ở lối vào, là một hành lang với những chiếc đèn chùm khổng lồ được treo thành hàng. Đi qua đó, cuối cùng cậu cũng nhìn thấy hội trường nơi diễn ra bữa tiệc, tất cả các cánh cửa dẫn ra khu vườn đều được mở toang, mở ra một tầm nhìn thoáng đãng, để lộ khung cảnh khu vườn thanh bình và xinh đẹp của dinh thự. Mùi hương tự nhiên của cây cỏ hòa quyện với mùi hương nhân tạo thoang thoảng cũng rất hài hòa.

"Thật tuyệt vời."

Koi vẫn chưa quen với môi trường xa hoa này nên cậu đã cố gắng không nhìn xung quanh, nhưng điều đó không hề dễ dàng. Khi cậu ngước mắt lên nhìn trần nhà cao chót vót, Ashley bên cạnh cậu, nghiêng người thì thầm.

"Em muốn nó à?"

"Ơ? À, cái gì cơ?"

Koi lúng túng hỏi lại, Ashley cười bí ẩn và đáp.

"Ngôi nhà này."

Trong khoảnh khắc, Koi nghĩ rằng mình đã nghe nhầm. Tại sao anh ấy lại hỏi điều này? Không phải hỏi xem cậu có thích ngôi nhà này hay không, mà là hỏi xem cậu có muốn nó hay không. Hơn nữa, chúng ta đã có nhà rồi mà...?

"Anh định chuyển nhà sao?"

Koi khẽ hỏi, Ashley thản nhiên đáp.

"Nếu em muốn."

Ý anh là anh sẽ mua ngôi nhà này cho em sao? Tại sao đột nhiên lại như vậy?

Koi bối rối trước chủ đề đột ngột này, nhưng cậu tập trung vào những lời tiếp theo. Dù sao thì anh ấy cũng đang hỏi ý kiến của mình mà.

"Không cần thiết phải thế...? Em thích ngôi nhà mình đang ở hơn."

Chỉ là nếu bọn trẻ lớn lên và tổ chức tiệc tùng thì mình cũng nên thắp sáng toàn bộ ngôi nhà như ở đây. Nướng thịt ở vườn, bơi lội, uống cocktail nữa.

Sẽ vui đến mức nào?

Koi truyền đạt những suy nghĩ này, Ashley gật đầu.

"Nếu em muốn như vậy thì chúng ta có thể làm bất cứ lúc nào."

Ngay khoảnh khắc đó, cả hai đều hình dung ra những khung cảnh khác nhau. Koi hình dung những đứa trẻ đang chạy nhảy quanh hồ bơi, Ashley đang đứng trước vỉ nướng nướng xúc xích và bít tết, và cậu đang ngắm nhìn họ.

Còn  Ashley tưởng tượng mình đang ăn thịt nướng do một đầu bếp chuyên nghiệp với kỹ năng tuyệt vời chế biến, những người đang trò chuyện ba ba năm năm và nhân viên đang đi lại với cocktail , nước ngọt giữa những đứa trẻ đang chạy lung tung .... Anh thì đang lăn lộn trên giường với Koi, rồi cùng nghe tiếng ồn ào của bữa tiệc vọng đến từ cửa sổ phòng ngủ đang mở toang.

Một người hoàn toàn không nhận ra rằng suy nghĩ của họ khác nhau đến vậy, và người còn lại thì hoàn toàn không quan tâm, cả hai chào hỏi những người tham dự bữa tiệc và trò chuyện.

"Niles, cậu đang ở một mình à?"

Ai đó bắt chuyện với Koi vào khoảnh khắc sau khi một cuộc gặp gỡ hỗn loạn kết thúc, Ashley bị một nhóm người lôi đi và Koi ở lại một mình để thở phào nhẹ nhõm. Khi cậu vô tình quay đầu lại, một vài người trong số những người vừa nãy chào hỏi đang đứng ở đó.

Tên là gì nhỉ?

Quá nhiều người đã lướt qua nên cậu hoàn toàn không nhớ gì cả. Koi bối rối và gượng gạo đáp lại.

"À, vâng. Ashley có chút việc bận nên..."

Người phụ nữ bắt chuyện với cậu đang gãi đầu bối rối mỉm cười.

"Vậy à. Cậu cảm thấy thế nào? Cậu có đang tận hưởng nó không?"

"À... Vâng. Tàm tạm..."

Khi cậu trả lời một cách mơ hồ như mọi khi, một người phụ nữ khác gật đầu.

"Đây là lần đầu tiên cậu tham gia một sự kiện như thế này, vì vậy cậu có thể cảm thấy lúng túng. Lúc đầu khi tôi bắt đầu giao lưu với mọi người như thế này, tôi đã rất bối rối vì không biết mình nên làm gì. Mọi người đều đã từng trải qua điều đó phải không?"

"Đương nhiên rồi, chắc chắn rồi."

"Tôi lo lắng đến mức đầu óc căng thẳng vì sợ mắc sai lầm."

"Cần một chút thời gian để thích nghi."

Như thể đang chờ đợi, một người khác xen vào lời cô. Tiếp theo, mọi người gật đầu từ khắp nơi và bắt đầu kể về những gì mình đã trải qua. Bầu không khí gượng gạo nhanh chóng biến mất nhờ những câu nói đùa pha lẫn tiếng cười. Koi cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Ashley sẽ lo lắng nếu cậu không hòa nhập được ở đây. Nếu có tin đồn xấu nào đó lan truyền, điều đó sẽ không tốt cho Ashley.

"Khi quen rồi thì cũng không có gì to tát cả. Mọi người đều trải qua một quá trình tương tự."

Khi ai đó nói một cách chu đáo, một người khác đã đổi chủ đề và lên tiếng.

"Tôi thực sự đã mong chờ bữa tiệc này, còn cậu thì sao?"

"Đương nhiên rồi, tôi đã mong chờ nó đến mức nào chứ."

Như thể có một dấu hiệu nào đó, vô số lời nói bắt đầu tuôn ra ngay sau đó.

"Chúng tôi rất tò mò về Niles đấy."

"Đúng vậy, Miller không chịu kể cho chúng tôi nghe gì cả."

"Anh ấy có thể cho chúng tôi xem mặt cậu mà, nhưng anh ấy có lẽ đã muốn giấu kín người quan trọng của mình phải không? Trông có vẻ lạnh lùng, nhưng có vẻ như anh ấy chiếm hữu hơn tôi nghĩ đấy."

Tất cả mọi người đều cười trước lời nói đùa của ai đó. Như thể họ đã nghe một trò đùa vô lý. Koi cũng cười và xua tay.

"Đương nhiên không phải vậy... Chỉ là, anh ấy quan tâm đến tôi vì tôi thích ở bên con thôi."

Nghe những lời đó, tất cả mọi người đều dừng cười và nhìn Koi. Koi chớp mắt bối rối trước sự im lặng kỳ lạ đột ngột. Mình đã nói gì sai sao?

"Quan tâm...?"

Khi ai đó lặp lại từ ngữ mà Koi đã nói, một giọng nói khác đã đáp lại.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo