Lick Me Up If You Can - Chương 261

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

 

261

"Con trai cô sẽ làm rất tốt . Ngay cả khi có một số sai sót, đó cũng là một quá trình học hỏi. Cố lên nhé!"

Một sự im lặng kỳ lạ lại ập đến. Người phụ nữ vẫn giữ nụ cười trên môi, nhưng sau khi nhìn chằm chằm vào Koi một lúc, cô im lặng quay đi và uống rượu vang. Người phụ nữ khoanh tay đứng nhìn cho đến lúc đó đã uống cạn ly rượu vang đang cầm trên tay và lên tiếng.

"Nhân tiện, Niles đã làm gì trước khi kết hôn? Trên báo có viết rằng cậu là 'thợ sửa ống nước'."

Cô cũng phát âm một cách chính xác, giọng điệu chậm rãi. Koi gật đầu và trả lời.

"Vâng, tôi làm công việc sửa ống nước và tôi có thể làm tất cả các công việc sửa chữa nhà nói chung. Tôi cũng có thể làm điện nữa."

Cậu tự hỏi liệu mình có khoe khoang quá nhiều không, có xấu hổ một cách vô ích rồi. Lúc đó, một người phụ nữ khác đã nói một cách khoa trương.

"Ôi trời ơi, tuyệt vời quá. Ống nước, ý cậu là cống rãnh ấy hả?"

Ngay lập tức, một người phụ nữ khác đáp lời.

"Tôi cũng đã gọi thợ sửa ống nước khi nhà vệ sinh của tôi bị tắc trước đây. Thật là hôi thối và bẩn thỉu, tôi rất biết ơn và cảm thấy có lỗi với họ. Tôi tự hỏi mình sẽ sống thế nào nếu không có thợ sửa ống nước."

"Đúng vậy, ai sẽ thông cống rãnh cho chúng ta chứ? Niles, cậu có thể đến nhà chúng tôi nếu có chuyện gì xảy ra không? Đôi khi thợ sửa ống nước bận đến mức họ không thể đến ngay được."

Koi bất đắc dĩ trả lời trước ánh mắt đáng thương đang nhìn mình.

"À, hiện tại tôi đang nghỉ việc nên..."

"À, đúng rồi. Bây giờ Niles không làm việc nữa đúng không? Tôi nhầm mất."

Người phụ nữ đã xen ngang lời nói của Koi trước khi cậu kịp nói hết. Sau khi thể hiện một vẻ mặt tiếc nuối, cô nở một nụ cười và hỏi.

"Nếu vậy, cậu có thể cho chúng tôi số liên lạc của đồng nghiệp của cậu được không? Nếu đó là người mà Niles quen biết, tôi sẽ tin tưởng hơn nhiều."

Đương nhiên, điều đó là có thể. Koi nhanh chóng lấy điện thoại ra và hỏi.

"À, vâng. Xin chờ một chút. Xin cho tôi biết số điện thoại của cô được không?"

"Vâng, vâng?"

Người phụ nữ vừa nói bối rối lắp bắp rồi ngập ngừng đọc số. Koi gõ số vào điện thoại của mình và ngay lập tức sao chép số đã lưu và gửi cho cô. Một tiếng chuông báo ngắn gọn vang lên báo hiệu tin nhắn đã đến nơi, và tất cả, bao gồm cả cô nhìn cậu với vẻ mặt ngơ ngác. Koi cười tươi và nói.

"Tay nghề của anh ấy tốt và anh ấy làm việc nhanh chóng nên cô sẽ hài lòng thôi. Anh ấy là người làm việc giỏi nhất mà tôi từng thấy. Anh ấy có thể hoàn thành hầu hết mọi việc trong vòng nửa ngày. Tôi cũng đã học được rất nhiều từ anh ấy."

"À... Vâng..."

Cô lẩm bẩm, khuôn mặt có vẻ mệt mỏi, tránh ánh mắt của cậu và nghiêng ly rượu vang. Cô nhận ra rằng ly rượu đã cạn, bối rối nhìn xung quanh.

Một bầu không khí mệt mỏi lan tỏa một cách kỳ lạ. Koi khó hiểu lắng nghe những gì họ đang nói, nhưng sau đó chỉ còn lại vài từ được nói một cách rời rạc và không mạch lạc, từng người một rời đi, cuối cùng Koi ở lại một mình.

Đêm đã khuya , đã quá nửa đêm. Bình thường mình sẽ không thức đến giờ này. Trong khi nghĩ vậy, cậu nhấp một ngụm champagne còn sót lại.

"A!"

Đột nhiên, ai đó nắm lấy cánh tay cậu một cách thô bạo. Koi giật mình suýt đánh rơi ly. Cậu vô thức thốt ra một tiếng ngắn và bị kéo ra sau bức tường.

"Có chuyện gì..."

Koi bối rối quay đầu lại và thở phào nhẹ nhõm khi nhìn thấy vẻ mặt nghịch ngợm của người đàn ông đang nhìn xuống cậu.

"Ashley! Anh làm em giật mình."

Khi cậu trách móc anh một cách vô ích, Ashley cười và xin lỗi rồi hôn lên chóp mũi Koi. Ashley nói trong khi ôm chặt eo cậu.

"Em làm tốt lắm, Koi."

"Gì cơ? À."

Koi nhận ra sau khi nói, đỏ mặt.

"Anh đã thấy hết à?"

"Ừ, tất cả mọi thứ."

Koi bối rối nhưng cũng tự hào khi ngước nhìn anh.

"Em lo lắng vì đây là lần đầu tiên em tham gia một sự kiện như thế này, nhưng em cảm thấy nhẹ nhõm vì em đã làm không tệ. Em chỉ cảm thấy hơi kỳ lạ một chút, vì vậy em đã tự hỏi liệu mình có làm gì sai không."

"Không hề. Em đã làm rất tốt. Em cứ làm như vậy là được."

Ashley nói, vẻ mặt anh nghiêm túc. Một cảm giác mới lạ và đáng tự hào dâng lên. Anh đã lo lắng rằng cậu sẽ bị đám quạ đang rình rập hành hạ và khóc lóc, nhưng Koi đã vô hiệu hóa tất cả những lời chế giễu của họ một cách thờ ơ. Koi đáng yêu của anh, em đã lớn đến thế này rồi sao. Ashley tự hào mút môi Koi rồi buông ra.

"Sao em lại nghĩ đến việc cho số điện thoại vậy? Đó là số giả đúng không?"

"Ơ? Không, đó là số thật mà?"

Ashley vẫn đang cười cho đến lúc đó, bỗng khựng lại. Anh vẫn đang nhìn xuống Koi với nụ cười trên môi, anh chậm rãi nói.

"...Đó là số thật sao?"

"Ừ."

Koi nhanh chóng gật đầu.

"Không có gì khó khăn cả. Tình cờ em đã biết một người làm việc giỏi ở đây. Vì vậy, em đã cho cô ấy số ngay."

Khuôn mặt cậu ngây thơ như mọi khi. Ashley nhìn Koi một cách im lặng và lẩm bẩm.

"Em thực sự đã giới thiệu một thợ sửa ống nước à."

"Ừ, vì cô ấy bảo là cô ấy cần. Thật tốt nếu em có thể giúp được cô ấy."

Ashley nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cậu đang gãi má với vẻ bối rối. Koi chớp mắt bối rối vì ánh mắt của anh có vẻ giống với ánh mắt mà người vừa nãy đã nhìn mình.

"Ơ, chẳng lẽ em lại làm gì sai..."

"Không, em đã làm tốt. Em cứ làm như vậy là được."

Ashley lại cười, hôn lên môi Koi một tiếng "chóc". Đúng là Koi của mình. Ashley đã nhịn việc muốn vật cậu xuống ngay tại chỗ, thay vào đó ôm chặt cậu hết sức có thể. Koi phát ra một âm thanh nghẹn ngào như thể bị ngạt thở, nhưng anh không quan tâm. Anh ôm chặt cậu, vùi mũi vào gáy cậu, hít một hơi thật sâu và từ từ thở ra, Ashley mới hỏi.

"Bây giờ chúng ta về nhé?"

"Anh xong việc rồi ạ?"

Koi lẩm bẩm hỏi từ trong vòng tay của Ashley. Khi anh trả lời "Ừ", cậu mới trả lời với vẻ nhẹ nhõm.

"May quá, em hơi mệt rồi..."

"Koi, hôm nay là thứ bảy đấy."

"Ừ..."

Koi vô tình nói ra, và sau đó mở to mắt. Ashley mỉm cười khi xác nhận rằng cậu đã nhớ ra. Thứ Bảy rất đặc biệt. Vì Ashley được nghỉ vào cuối tuần, trừ khi có chuyện đặc biệt xảy ra, họ thường dành thời gian chỉ có hai người với nhau.

"Ngay cả con trai cũng không thể nhường nhịn em về chuyện này đâu."

Ashley tuyên bố một cách kiên quyết. Bình thường, anh sẽ đến thăm Nathaniel ngay sau giờ làm và dành thời gian cho con đến trước khi đi ngủ. Koi không thể nói rằng thời gian của anh và con quá ngắn ngủi rồi, vì vậy cuối cùng cậu đã đồng ý với điều đó. Đã nửa đêm, bây giờ chính là ngày cuối tuần đó.

Nhìn thấy khuôn mặt Koi đỏ bừng lên ngay lập tức, Ashley nghiêng người thì thầm vào tai cậu.

"Chúng ta về nhé, Koi?"

"......Ừm."

Koi khẽ gật đầu, Ashley khoác vai Koi bước đi. Anh chào tạm biệt chủ nhà và nữ chủ nhà một cách đơn giản , sải bước ra khỏi khu vực tiệc. Anh đang đợi một nhân viên chịu trách nhiệm đậu xe mang xe đến, đột nhiên điện thoại di động của anh vang lên. Ashley nhíu mày sau khi kiểm tra người gọi.

"...Có chuyện gì vậy?"

Ngay cả Koi cũng giật mình ngước nhìn anh trước giọng điệu đầy khó chịu. Sau đó, Ashley hôn lên môi Koi như không có chuyện gì xảy ra và ghé tai nghe điện thoại. Anh im lặng một lúc, xoa mí mắt mệt mỏi rồi thở dài.

"Tại sao các cậu không thể giải quyết được chuyện đó... Được rồi, đến ngay đây."

Chiếc xe của họ vừa dừng lại khi anh kết thúc cuộc gọi. Trong khi người lái xe mở cửa ghế sau và chờ đợi, Ashley đưa Koi lên xe trước, sau đó ngồi vào ghế sau.

"Anh có chút việc ở công ty."

Ashley tiếp tục nói trong xe đang chạy.

"Anh sẽ đưa em về nhà trước. Em có thể ngủ luôn cũng được."

"Em sẽ đợi."

Koi vội vàng nói.

"Em muốn đợi, dù muộn cũng không sao."

Nghe những lời đó, Ashley khẽ mỉm cười. Anh nhẹ nhàng hôn lên môi cậu và hỏi trong khi vẫn đang áp môi mình vào môi cậu.

"Vậy thì Koi, em có thể chỉ mặc áo sơ mi của anh và nằm đợi được không?"

"Ơ, ơ ơ?"

Koi chớp mắt trước yêu cầu đó, Ashley nói thêm một cách thư thái.

"Cởi hết ra, chỉ mặc áo sơ mi của anh thôi."

Bàn tay anh vuốt ve đùi Koi một cách đầy ẩn ý. Ashley khẽ cắn rồi thả vành tai Koi, thì thầm.

"Anh muốn nhìn thấy em mặc áo sơ mi của anh."

Đôi chân dài và mịn màng lộ ra dưới chiếc áo sơ mi sẽ quyến rũ đến mức nào? Chỉ nghĩ đến thôi mà bụng dưới anh đã thắt lại. Koi bối rối, nhưng cuối cùng cậu cũng trả lời, "Em biết rồi." Cậu sẽ làm bất cứ điều gì Ashley muốn. Ashley không thể kìm nén được nụ cười khi Koi chấp nhận như anh mong đợi.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo