Bối cảnh / Thể loại: Fantasy hiện đại, bối cảnh hiện đại.
Mối quan hệ: Hợp đồng, chênh lệch tuổi, sống chung / vợ chồng, mối tình đầu.
Nhân vật (Công): Công máu lạnh, công lươn lẹo, công dịu dàng, công lạnh lùng, công đẹp trai, công si tình, công tsundere.
Nhân vật (Thụ): Thụ dịu dàng, thụ chỉnh tề, thụ mỹ nam, thụ tổn thương, thụ mê trai đẹp, thụ lém lỉnh, thụ đơn phương.
Chủ đề: Cứu rỗi, hiểu lầm / nhầm tưởng, tổ chức xã hội đen.
Bầu không khí, Khác: Góc nhìn ngôi thứ ba, ngọt ngào, ngốc nghếch lẫn nhau, trưởng thành, đời thường, chữa lành.
Giới thiệu nhân vật:
- Sa Muheon (Công): 32 tuổi. Dị nhân rắn và là giám đốc của Future Capital. Anh là á nhân nửa vời, sinh ra từ người mẹ á nhân rắn và người cha bình thường. Trái ngược với vẻ ngoài, anh rất yêu thương động vật nhỏ, đến nỗi đã nuôi và chăm sóc tận tình năm con chuột hamster cho đến khi chúng qua đời. Một ngày nọ, anh bị chinh phục bởi một chú sóc xuất hiện trước mặt mình.
Kang Garam (Thụ): 21 tuổi. Dị nhân sóc và là sinh viên đại học. Khác với bản thể là một chú sóc đáng yêu, cậu có vẻ ngoài của một mỹ nam với nét dịu dàng. Cậu mất cha mẹ trong một vụ tai nạn khi còn nhỏ và sau đó cũng mất người bà đã nuôi dưỡng mình. Khi đang nghĩ rằng mình không muốn trải qua thêm một cuộc chia ly nào nữa, cậu đã gặp một người đàn ông dịu dàng chìa tay ra với mình.
Bạn nên đọc khi: Bạn muốn xem một câu chuyện chữa lành, nơi hai người không có nơi để nương tựa trở thành chốn bình yên của nhau.
Câu trích dẫn đồng cảm: “Về nhà với anh nhé.”
Văn án:
Sau một khoảnh khắc định mệnh, Kang Garam, một nhân thú sóc, mất cả người thân lẫn mái nhà.
Khi đang sống dưới hình dạng sóc trong công viên để trốn tránh những kẻ cho vay nặng lãi đòi một khoản nợ không hề vay, cậu đã gặp Sa Muheon, một người đàn ông bí ẩn và xinh đẹp.
Garam cảm thấy bình yên trước sự dịu dàng của anh, người mỗi ngày đều mang hạt và nam việt quất đến cho cậu, và cậu vô tình rơi vào số phận trở thành "thú cưng" của anh ta.
“Này, sóc của chúng ta là đực hay cái thế nhỉ?”
“Sóc của chúng ta, ăn cơm thôi nào?”
“Sóc vốn dĩ thông minh đến vậy sao?”
Dù Sa Muheon không hề biết Garam là nhân thú, vẫn đối xử với cậu như thú cưng. Tuy thấy phiền, Garam cũng không cưỡng lại nổi sự dịu dàng đó.
Cho đến một ngày… Garam phát hiện Sa Muheon chính là giám đốc của công ty cho vay nặng lãi từng hành hạ cậu. Cậu hoàn toàn sụp đổ.
______
“Anh thật sự xin lỗi. Nhưng chuyện này cực kỳ quan trọng.”
Sa Muheon nói với vẻ mặt nghiêm túc, khiến Garam cũng căng thẳng nuốt nước bọt.
“Phải chọn tên thật đẹp thì mới sống thọ được. Vì em sẽ sống cùng anh thật lâu, nên anh phải đặt cho em cái tên đẹp nhất.”
“…chít.”
Nghe lời đó, Garam có chút cảm động, khẽ kêu lên một tiếng.
“Tuy anh không biết em là đực hay cái…, nhưng tên thì cứ dễ thương là được.”
Garam thầm gật đầu. Gọi sao cũng được, Dù sao đây cũng đâu phải là cái tên sẽ gọi cả đời, nó sẽ biến mất ngay khi cậu rời khỏi ngôi nhà này. Nhưng điều quan trọng là lời nói tiếp theo của Sa Muheon.
“Giới tính để sau, đến bác sĩ thú y hỏi cũng được. Nãy nói chuyện với bác sĩ rồi, nếu không định gặp sóc khác thì không cần triệt sản đâu. Dù sao cũng nhỏ xíu, mà ở nhà thì cũng không có cơ hội gặp sóc khác đâu nên chắc là ổn.”
Lời đó khiến lông đuôi cậu dựng đứng lên.
“…chít?”
‘…Triện sản à?’
Triệt sản? Cái quái gì vậy trời? Bị sốc, Garam bất giác há miệng nhìn Sa Muheon. Nhưng Sa Muheon chẳng hề hay biết cảm xúc trong lòng cậu, chỉ thấy dễ thương rồi đưa tay ra nhẹ nhàng khép miệng Garam lại.
“Dễ thương thật.”