Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%
Trong lúc đó, dương vật của An Sangwoo tiến sâu vào bên trong và lấp đầy bên trong Park Taewon. Độ dày của nó không thể so sánh với roi. Quy đầu tròn trịa và cứng rắn ấn vào nội tạng không thương tiếc và dễ dàng xâm nhập đến gần kết tràng. Không cần thiết phải cố gắng kích thích điểm G. Do bị đè nén bởi thể tích khủng khiếp nên mông ông ta rung chuyển và siết chặt những khối thịt lại.
"Ư, ư..."
Park Taewon, dù trước đó còn gào thét phản đối, nhưng ngay khi dương vật được đưa sâu vào bên trong, ông ta lại ngọ nguậy niệu đạo và bắn tinh dịch ròng ròng. Như thể ông ta đã quên đi nỗi đau, ông ta cọ những núm vú bầm tím, cứng như đá vào ga giường và ưỡn mông lên cao hơn nữa. An Sangwoo bật cười chế nhạo khi nhìn dòng nước dãi tuôn trào. Với lượng nước này, có lẽ có thể dùng nó thay nước để tưới cho cây lan mà bố hắn đang trồng.
"Hộc. Hức. A, ư. Sangwoo à..."
"Bố thích bị địt đến vậy à? Thằng khốn, thằng lồ.n, bố lẩm bẩm đủ thứ rồi thế mà vừa cắm dương vật vào hậu môn một cái là thái độ thay đổi liền... Bố à, nếu con không phải là alpha thì bố tính sao? À, vậy thì bố sẽ dang chân ở chỗ khác nhỉ?"
An Sangwoo nắm chặt lấy mông của Park Taewon. Cặp mông của người đàn ông với những vết đỏ hằn rõ được nhào nặn đẹp mắt trong tay hắn ta. Khi bóp vào, thịt bị ấn xuống ngón tay và để lại dấu hằn sâu, khi thả ra thì nó lại trở về trạng thái ban đầu. Cảm giác thật tuyệt vời, đến nỗi khó có thể tin được đó là làn da ở độ tuổi đó, và những thớ thịt chín muồi một cách vừa phải nở ra đầy thèm muốn. Cái lỗ ở miệng vết thương phồng lên vì bầm tím cũng di chuyển một cách uyển chuyển. Cơ thể Park Taewon giật giật. Kích thích quá mạnh.
"Vậy nên bố phải cảm ơn con trai mình là con đây."
"Hức, hự. Khậc, xàm xí... Hộc..."
"Bố à, bố biết là mỗi khi con nói như vậy thì bố lại hưng phấn mà, đúng không...? Nên bố mới liên tục dùng những lời đó để kích thích con. Thật ranh ma..."
Mỗi khi hắn ta di chuyển eo về phía sau, hậu môn đỏ ửng và nước nhờn dính nhớp lại chảy ra. Nước chảy ròng ròng và phía dưới ướt sũng. An Sangwoo cười nhạt khi nhìn cảnh tượng đó.
Bụng ông ta căng phồng. Nội tạng bị đánh đập như thể da bụng sắp nứt toác ra vậy. Cái bụng phồng lên phồng xuống theo mỗi nhịp dương vật đâm vào. Cái lỗ đã chấp nhận hoàn toàn dương vật thì sưng tấy lên như thể sắp rách toạc ra đến nơi. Park Taewon mất trí và vặn vẹo eo. Khuôn mặt vốn đoan trang giờ chẳng còn chút dấu vết. Ông ta trợn ngược mắt, nhăn mày và thể hiện một biểu cảm dâm đãng tột độ, nước dãi chảy ròng ròng. Cằm ông ta bóng nhẫy vì nước bọt.
Pheromone mà An Sangwoo kìm nén bấy lâu nay đang bùng nổ. Hương vị của alpha ăn thịt omega không chỉ lấp đầy Park Taewon mà còn tràn ngập cả căn phòng. Park Taewon dụi má vào ga giường và phát ra một mùi hương ngọt ngào thôi thúc khiến ông ta phát điên lên để ăn thêm thứ gì đó của An Sangwoo. Ai nhìn thấy cảnh tượng này mà lại nghĩ Park Taewon là bố của An Sangwoo chứ. "Bốp", khi An Sangwoo giật mạnh eo lên, bên trong siết chặt lại mạnh mẽ và Park Taewon bắn tinh dịch.
"Hừ, ư... Ưc, hừ..."
"Ha."
Người đàn ông này có biết thân phận của mình không? An Sangwoo chợt tò mò. Chắc chắn là ông ta không biết, nên ông ta mới bắn tinh dịch ra như thế này mà không nói một lời xin lỗi nào. An Sangwoo vuốt ngược mái tóc một cách thô bạo và dùng ánh mắt ảm đạm đâm vào cái lỗ đang siết chặt của Park Taewon. Đó là một áp lực to lớn, và đùi hắn ta run lên như thể sắp xuất tinh, nhưng An Sangwoo chậm rãi rút dương vật ra.
Sau đó, cái lỗ nổi cục cứng lại vì bầm tím cọ xát vào dương vật và gây ra cả đau đớn lẫn khoái cảm. Bụng dưới ông ta thoáng chốc tê dại. Khi một thứ to lớn như dùi cui rút ra khỏi hậu môn, Park Taewon mệt mỏi rũ xuống. An Sangwoo nhìn xuống người đàn ông đó và điên cuồng xoa dương vật. Ngay sau đó, tinh dịch từ niệu đạo chỉ chảy ra một chút, nhưng sau đó lại phun trào. Chất lỏng trắng đục đổ ập xuống mông đỏ rực của Park Taewon.
"À... Chẳng phải người ta nói ở địa ngục phải ăn hết những món ăn thừa sao? Vậy thì chắc con sẽ bận rộn ăn nước dãi của bố lắm. Mấy thứ này mà không ăn hết là bị phạt đó..."
An Sangwoo nói như thể đang tiếc nuối và dùng ngón tay gom nước nhờn mà Park Taewon đã làm đổ rồi nhét nó trở lại vào cái lỗ. Ngón tay lạnh lẽo xoa vào thành trong ấm nóng khiến Park Taewon khẽ rên rỉ.
"Không uống thuốc ức chế à?"
"Khốn, uống rồi đấy? Uống rồi mà còn ra cái thể thống này à?"
"Hức, hự, a."
"Biết thế đã bắn bên trong rồi, khốn. Bố..."
An Sangwoo thở dài rồi từ từ cúi xuống. Park Taewon giật mình trước hơi thở nóng rực đột ngột cảm nhận được trên cái lỗ và vội vàng quay lại. Con trai của ông ta đang thè lưỡi ra như thể sắp mút lấy cái lỗ của người đàn ông đến nơi.
"Khoan, a, a..."
"Chẳng phải những thứ ăn dở phải ăn cho hết sao."
Khi hắn ta đưa môi đến gần đáy chậu sưng phồng, cơ thể của Park Taewon vừa mới xuất tinh khẽ giật mình. Toàn thân ông ta trở nên nhạy cảm đến nỗi toàn thân không khác gì vùng nhạy cảm. Hơn hết, miệng lỗ đã bầm tím đỏ sẫm, sờ vào thấy cứng lại, nên khoảnh khắc xoa vào thì ông ta có cảm giác như trước mắt bỗng trở nên trắng xóa. An Sangwoo ấn lưỡi lên cái lỗ đỏ sẫm và nhăn mặt trước dòng nước nhờn ngọt ngào chạm vào lưỡi.
Thật là rắc rối vì cái lỗ lẳng lơ này lại quá đẹp. Ngay cả cái lỗ đã sậm màu như thể đã được sử dụng trong một thời gian dài cũng trông thật đẹp. Khi tách những thớ thịt bên trong ra, màu đỏ tươi lộ ra nguyên vẹn, đến nỗi người ta không khỏi nghĩ rằng nó đang quyến rũ mình. Khi xoa nhẹ lưỡi vào miệng lỗ đã cứng lại, Park Taewon chống tay xuống ga giường, vặn eo và ngẩng cao đầu. Cái lưng run rẩy trông thật kinh tởm. Cặp mông to lớn nhấp nhô.
"Nhìn cái lỗ lẳng lơ banh ra kìa..."
"Đã, đã... Đã đi rồi, cứ, thích quá, thích quá..."
Hắn ta ngấu nghiến mút lấy cái lỗ. Mỗi khi đầu lưỡi hắn ta chạm vào, Park Taewon lại cố gắng nuốt tiếng khóc và run rẩy mông một cách thô tục. An Sangwoo bực mình vì ông ta cử động quá nhiều nên nắm chặt lấy mông của Park Taewon và cắn mạnh vào đáy chậu rồi mới dừng lại. Nhưng khi ông ta đạt đến đó, Park Taewon không thể mở mắt ra đàng hoàng và bắn nước nhờn. Bất chấp tuổi tác và vóc dáng, ông ta lại đạt đến cao trào.
Hốc mắt của người đàn ông đang thở dốc lõm sâu như thể bị đổ bóng. Những đường nét thô ráp tạo nên ấn tượng mạnh mẽ, và những gò má quý phái lấm lem tinh dịch, và cái lưỡi ướt át ngọ nguậy từ bên trong hàm răng trắng toát qua đôi môi đỏ mọng đang hé mở. Chiếc cằm được gọt giũa gọn gàng và đường cổ thô ráp, đến cả những thớ cơ uyển chuyển chảy xuống phía dưới đều đang đỏ bừng và hỗn loạn. An Sangwoo đưa môi lên trên và liếm mặt người đàn ông như một con chó.
Dương vật vẫn còn cứng của An Sangwoo xoa xoa trên cái lỗ của Park Taewon. Chỉ cần cái thứ to lớn như dùi cui đó tiến vào thôi thì cái miệng lỗ đã bầm tím kia có vẻ như sắp rách toạc ra đến nơi. Tuy nhiên, trái ngược với những suy nghĩ đó, cơ thể của Park Taewon đang rung rẩy vì kỳ vọng.
Park Taewon soi mình trong gương.
Trên cặp mông tròn trịa, thịt nổi lên trông rất đẹp mắt. Trên làn da trắng như tuyết, những vết đỏ nổi cộm lên, và từ cái lỗ đang siết chặt vì căng sức, nước từ từ rỉ ra. Những thứ thoát ra khỏi khe hẹp không chỉ là tinh dịch. Chắc là ông ta đã bị địt quá nhiều rồi, đến nỗi dương vật ông ta vẫn đang chảy nước nhờn như một omega trong kỳ phát tình. Bên trong đùi vẫn còn tinh dịch khô.
Hơn hết, cái lỗ đang bầm tím đỏ sẫm. Chỉ cần dùng ngón tay chạm vào để lấy tinh dịch ra thôi, một cơn đau rát đã ập đến khiến ông ta vô thức nhăn mặt. Giống như mỡ sữa dồn cục lại, núm vú cũng cứng lại đến nỗi chỉ cần chạm vào là đau. Một chút mỡ thừa do tuổi tác khiến vóc dáng người đàn ông trông to hơn, và những cơ bắp săn chắc trông béo tốt một cách vô nghĩa.
Park Taewon dùng một tay nắm lấy ngực, tay kia nắm lấy mông của mình. So với trước đây, ngực và mông của ông ta đã phì đại đến mức không thể lọt vào tay ông ta nữa. Khi ông ta siết chặt tay, một cảm giác tê dại cùng với khoái cảm ập đến. Ông ta có vẻ rất ghê tởm cơ thể mình và nhìn cơ thể mình bằng ánh mắt khinh bỉ. Tất cả đều là những thay đổi do An Sangwoo gây ra. Hay là bị người khác giày vò còn hơn? Điều đó thì không ai biết.
Park Taewon đưa mặt trong cánh tay lên mũi và hít hà. Một mùi hương như ma túy độc hại xộc lên. Giờ thì ông ta đã biết đây là pheromone của An Sangwoo. Không biết An Sangwoo đã vung vãi pheromone lên cơ thể ông ta đến mức nào, mà mùi omega của Park Taewon đã bị vùi lấp và khó mà ngửi thấy được.
Chỉ vì ngửi mùi của An Sangwoo mà bụng ông ta nóng bừng lên. Park Taewon mặc kệ cái dương vật đang dần cương cứng của mình và mở vòi nước lạnh. Ông ta xịt đẫm sữa tắm và chà mạnh vào cơ thể. Như thể ông ta muốn xóa sạch tất cả những dấu vết mà An Sangwoo để lại. Nhưng ngay cả như vậy thì pheromone của alpha trội cũng sẽ không dễ dàng biến mất.
Người đàn ông trong gương đang nhuộm đỏ hốc mắt. Ông ta bất lực nhìn cơ thể mình ngày càng đắm chìm và nhìn những quầng vú hoặc núm vú đặc biệt lớn đang lủng lẳng. Park Taewon khó khăn lắm mới rời mắt khỏi gương và lấy dầu gội đầu. Những giọt nước nhỏ xuống theo cằm của người đàn ông đang gội đầu.
"Đi làm ạ?"
Sau khi tắm rửa và mặc quần áo, Park Taewon thắt cà vạt và nhìn An Sangwoo đang dụi mắt bước ra từ phòng ngủ. Cơ thể của người đàn ông chỉ mặc một chiếc quần đang phơi bày những vết xước và vết cắn mà Park Taewon đã cào và cắn bằng móng tay suốt đêm. Khi ông ta quay mặt đi vì không thể nhìn được, An Sangwoo bật cười.
"Bố à, cà vạt bị lệch kìa."
"Không cần quan tâm."
"Sao con có thể không quan tâm đến chuyện của bố được..."
An Sangwoo tiến sát lại gần và nhìn Park Taewon bằng đôi mắt đen láy không một tia sáng nào rồi thắt cà vạt lại. Park Taewon vô thức căng thẳng và nín thở trước sự tiếp cận của alpha trội. An Sangwoo vừa mới thức dậy không hề có ý định thu lại pheromone của mình, mà ngược lại có vẻ như hắn ta đang thích thú khi thấy Park Taewon khó xử.
Đối với An Sangwoo, đây là một kiểu trò chơi. Hắn ta ân cần chăm sóc như thể họ là một cặp vợ chồng son ngọt ngào, và dù Park Taewon có nói gì đi nữa thì hắn ta cũng không quan tâm mà chỉ coi đó là điều buồn cười và đáng yêu. Lý do mà An Sangwoo chấp nhận tất cả những điều đó, mặc dù tính cách của Park Taewon không được tốt, là vì An Sangwoo coi Park Taewon là kẻ dưới của mình. Giống như việc không ai thực sự tức giận khi thú cưng của mình cáu kỉnh và nghịch ngợm.
"Không ăn sáng mà đã vội vàng thế này là vì sao nhỉ..."
Trên bàn ăn bày biện một bữa sáng trông rất ngon mắt. Ông ta biết rằng An Sangwoo ngày nào cũng dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng cho Park Taewon. Thực đơn hơi quá thịnh soạn so với bữa sáng và những quả táo xanh được đựng trong giỏ đang ở ngay trước thời điểm quả chín. Park Taewon không nhớ là mình đã mua nó hay An Sangwoo đã mua nó.
"Bực mình với con à? Chỉ vì con có đánh bố một chút thôi mà?"
Park Taewon không thể trả lời khi An Sangwoo hỏi một cách dịu dàng. Bàn tay hắn ta từ từ leo lên và chạm vào cổ áo sơ mi. Chiếc áo sơ mi mà An Sangwoo là ủi mỗi ngày đều cứng cáp và có mùi thơm dễ chịu.
"Tránh ra. Tôi phải đi làm."
"Bố à."
Park Taewon không thể gạt cái cổ tay đang bị nắm chặt đi. Dù hắn ta không dùng nhiều sức. Pheromone của An Sangwoo giờ đã ức chế cả hành động của ông ta. Đúng là đã bị thuần hóa một cách triệt để. Cảm giác như có thứ gì đó đang bò bên trong bụng. Một luồng nhiệt nóng bừng lên. Vai ông ta run rẩy.
"Không quên gì sao?"
Người đàn ông khó khăn lắm mới điều chỉnh được hơi thở. Ông ta chậm rãi quay đầu lại, nhìn thẳng vào mắt An Sangwoo và lên tiếng sau khi chỉnh đốn lại giọng nói.
"Tôi đi đây."
Sau đó, An Sangwoo cong đôi mắt đen láy sáng bóng và cười rạng rỡ như thể đang dành cho người yêu của mình.
"Đi làm vui vẻ ạ."
Park Taewon chỉ thở phào nhẹ nhõm khi đã đi bộ đến bãi đậu xe, lên xe và lái đi. Lưng ông ta ướt đẫm mồ hôi lạnh. Ông ta úp trán vào vô lăng và nghe tiếng tim đập thình thịch. Ông ta thu nhỏ đồng tử và nhìn xuống phía dưới của mình, vừa thở dốc vừa run rẩy tấm lưng to lớn.
Háng ông ta đang phồng lên. Người đàn ông thô bạo mở khóa quần và lôi dương vật ra. Bất chấp việc ông ta đã bắn tinh dịch suốt đêm, dương vật vẫn đang cương cứng. Ông ta dùng tay vuốt ve dương vật và tựa cánh tay lên vô lăng. Hơi thở ông ta trở nên hung tợn. Ông ta dùng bàn tay to lớn xoa mạnh quy đầu và uốn éo eo.
"Ư, ư... Hừ..."
Mặc dù là một bãi đậu xe không một bóng người, Park Taewon vẫn cố gắng nín thở vì sợ giọng nói của mình lọt ra ngoài. Vùng mắt nhăn nheo của ông ta méo mó. Hơi thở khó nhọc trở nên sắc bén. Ông ta nắm chặt vô lăng và vuốt từ gốc lên đến quy đầu, đồng thời lắc lư mông.
"A, hừ..."
Hắn ta là một người đàn ông vô cùng thô tục. Trước mặt An Sangwoo, người con trai của mình, hắn ta giả vờ ổn, giả vờ như không hề bị ảnh hưởng gì, thẳng lưng và tránh né ánh mắt, nhưng khi An Sangwoo không có ở đó, hắn ta lại hưng phấn vì pheromone mà hắn ta để lại. Hơn nữa, hắn ta còn tự sướng và chà dương vật vào lòng bàn tay. Đúng như những gì An Sangwoo đã nói, hắn ta chẳng khác gì một con lợn. Cái ngực căng phồng như sắp nứt cả cúc áo sơ mi rung lên như sóng và khuôn mặt suy sụp vì khoái cảm khi tự sướng trông thật đẹp mắt.
"Sangwoo à, a... An Sangwoo..."
Park Taewon gọi tên con trai mình bằng một giọng nói ngây ngất và tự sướng. Đôi mắt tan chảy của ông ta chứng minh rằng ông ta không còn tỉnh táo nữa. Người đàn ông nghiện pheromone của An Sangwoo thường có những biểu hiện điên rồ như thế này. Ông ta nghiêng mày và hé môi.
Bụng ông ta trống rỗng. Ông ta muốn có thứ gì đó tiến vào. Park Taewon bị suy nghĩ đó xâm chiếm hoàn toàn và định đưa ngón tay vào cái lỗ, nhưng ông ta lại giật mình nín thở vì cơn đau ập đến.
Mình bị bầm tím mà. Ông ta đã quên mất. Tuy nhiên, nhờ vậy mà ông ta đã tỉnh táo lại. Park Taewon vuốt ngược tóc một cách thô bạo và nhanh chóng chỉnh trang lại quần áo, bất chấp việc dương vật đang cương cứng và giật giật. Ông ta thở dài và tựa người vào ghế. Toàn thân ông ta nóng bừng bừng.
"Ha, khốn kiếp..."
Núm vú căng phồng. Ông ta rửa mặt khô trước cảm giác nặng trĩu của bầu ngực. Ông ta nhìn vào gương chiếu hậu với khuôn mặt hốc hác. Người đàn ông trong gương có vẻ như vẫn còn bối rối vì hưng phấn. Mùi hương ngọt ngào tỏa ra từ ông ta. Mặc dù trời vẫn còn lạnh, ông ta vẫn hạ cửa sổ xuống. Park Taewon lấy thuốc lá và thuốc ức chế từ hộp đựng đồ, mở lọ thuốc, đổ hai ba viên vào miệng và nhai nuốt mà không cần nước.
Vị đắng nhanh chóng bị vị thuốc lá lấn át. Ông ta nhả khói ra ngoài cửa sổ, gạt tàn thuốc vào gạt tàn và xoay mạnh vô lăng sang trái.
Khi Park Taewon xuất hiện ở công ty, bầu không khí chùng xuống và ngay lập tức chìm vào im lặng. Đôi khi ông ta nghe thấy tiếng nhân viên xì xào bàn tán. Hầu hết đều là về pheromone của Park Taewon.
Tất cả nhân viên đều biết Park Taewon là alpha.
Ngay cả khi ông ta còn là beta, nhưng sau khi ông ta bắt đầu xuất hiện với pheromone của An Sangwoo, mọi người đều tin như vậy. Họ cho rằng ông ta đang trút giận bằng cách tỏa ra pheromone như thế, cái mùi omega yếu ớt như dương vật của ông ta được che giấu, mọi người cho rằng mùi của An Sangwoo là của Park Taewon và không hề nghi ngờ. Vì vậy, các nhân viên ngoại trừ beta, đặc biệt là omega, đều khó chịu với Park Taewon và ngại tiếp cận ông ta. Bởi vì mùi hương tỏa ra từ Park Taewon mang tính bạo lực và bạo dâm một cách rõ ràng.
Vì vậy, họ chỉ đoán với nhau rằng "Hôm nay trưởng phòng tâm trạng không tốt rồi". Vốn dĩ đó chỉ là một giả thuyết, nhưng hôm nay thì nó là sự thật.
Park Taewon đang có tâm trạng không tốt.
Khi ngồi trên chiếc ghế văn phòng cứng đờ, cơn đau lại ập đến. Cái lỗ đã bị đánh đập tơi bời, bầm tím đỏ sẫm, mỗi khi ông ta giật mông thì nó lại nhức nhối khiến mặt ông ta nhăn nhó. Vì nó đang sưng húp nên nó phồng lên, chỉ cần ngồi yên thôi cũng đã khủng khiếp lắm rồi. Ông ta hoàn toàn không thể tập trung vào việc xem tài liệu. Khi ông ta duỗi thẳng lưng và cố gắng nhìn rõ chữ, thì ngay cả núm vú đang cương cứng cũng cọ xát vào áo sơ mi và gây ra đau đớn.
Do đó, ông ta không thể không nhấp nhổm mông và trông như một người đang buồn tiểu. Trông ông ta giống như một học sinh tiểu học không thể kìm nén được cái bàng quang sắp vỡ tung ra trong giờ học. Park Taewon biết mình trông thật đáng thương và oán hận An Sangwoo. Chắc chắn con trai ông ta đã biết ông ta sẽ ra cái nông nỗi này nên mới quất roi vào hậu môn và ti của ông ta. Ngay cả việc ngồi cũng khó khăn, nếu ông ta vặn vẹo chân thì ngay cả dương vật cũng sẽ bị cọ xát và có cảm giác như tinh dịch đang rỉ ra. Ông ta nhíu mày, chống tay lên trán và nhìn chằm chằm vào tờ giấy với một khuôn mặt tràn đầy nhục nhã, thì có một bóng người đổ xuống trước mặt ông ta.
"Trưởng phòng."
Park Taewon ngẩng đầu lên. Yang Jinho, một trong những alpha trong nhóm của ông ta, đang đứng trước mặt ông ta với một khuôn mặt bóng bẩy.
Yang Jinho là một alpha ưu tú đẹp trai với mái tóc và đôi mắt màu nâu. Không giống như Park Taewon, anh ta rất hòa đồng và được các nhân viên yêu thích. Ngay cả bây giờ, anh ta vẫn đứng trước mặt Park Taewon, người mà mọi người khó tiếp cận, và cười với một khuôn mặt tươi tắn.
"Đây là báo cáo ạ."
Park Taewon nhận lấy báo cáo với vẻ mặt không mấy vui vẻ. Xem qua nội dung thì không tệ, nhưng vấn đề là tâm trạng của ông ta hiện giờ không tốt. Giọng nói của Park Taewon bỗng trở nên sắc bén.
"Cậu đùa tôi đấy à, phó phòng Yang?"
"Dạ?"
"Cậu gọi cái này là báo cáo à? Tôi không biết từ khi nào cái loại nhật ký bằng hình vẽ trẻ con này lại trở thành báo cáo đấy."
Khoảnh khắc đó, vẻ mặt của Yang Jinho nứt ra. Park Taewon cảm thấy một loại thành tựu nào đó.
Vốn dĩ ông ta không phải là người như vậy. Mặc dù có hơi công kích người khác, nhưng ông ta không hạ thấp người khác chỉ vì tâm trạng không tốt. Tuy nhiên, Park Taewon giờ đã biết cách lấp đầy lòng tự trọng đã bị tổn thương từ An Sangwoo bằng cách hạ bệ một alpha có vị trí cao hơn mình. Nói một cách ngắn gọn, thật là bỉ ổi.
"Cậu có sở thích làm ra vẻ mặt ngớ ngẩn à? Nhìn cậu không kiểm soát được cảm xúc như thế này thì tôi tin rằng cậu là omega đấy."
Hơn nữa, ông ta còn nói những lời phân biệt đối xử một cách thản nhiên. Mặc dù bản thân cũng là omega, nhưng Park Taewon vẫn nghĩ rằng mình là beta. Ông ta vẫn tin rằng mình có thể quay trở lại.
Đó là một sự vùng vẫy vừa đáng thương vừa tuyệt vọng.
Chẳng mấy chốc, chỉ còn lại sự im lặng trong văn phòng. Park Taewon vo tròn tờ báo cáo rồi ném trả lại cho Yang Jinho. Mảnh giấy vụn trở thành rác rưởi va vào bụng người đàn ông rồi rơi xuống sàn.
"Làm lại đi."
"..."
"Sao vậy? Tôi bảo làm lại mà."
Park Taewon không thể kìm nén được sự chế nhạo và lảm nhảm, bỗng rùng mình trước một mùi hương xa lạ thoáng qua trong khoảnh khắc đó.
Nó tương tự như pheromone tỏa ra từ An Sangwoo khi tức giận. Tuy nhiên, nếu pheromone của An Sangwoo trầm lắng và tinh tế thì pheromone của Yang Jinho lại lộn xộn và không gọn gàng. Đó là một pheromone mà anh ta vô tình phát ra do tức giận.
Vấn đề là pheromone đó trộn lẫn với pheromone của An Sangwoo mà Park Taewon đang che phủ, tạo ra một mùi hương khủng khiếp. Bản thân mùi hương thì rất dễ chịu và giống với nước hoa, nhưng tác dụng của nó đối với Park Taewon thì hoàn toàn không phải vậy. Ông ta bắt đầu cảm thấy buồn nôn và bụng ông ta bắt đầu căng lên. Tim ông ta đập nhanh hơn. Park Taewon theo phản xạ khép chặt đùi và hét lên với vẻ mặt tức giận.
"Này!"
"A, a! Tôi xin lỗi ạ."
Yang Jinho lúc đó mới tỉnh táo lại và vội vàng cúi đầu. Anh ta vội vàng thu lại pheromone, nhưng mùi hương độc hại vẫn vương vấn quanh Park Taewon. Park Taewon chà xát mũi một cách khó chịu rồi bật dậy. Và ông ta bước vào nhà vệ sinh mà không để ý đến ánh mắt của các nhân viên.
Người đàn ông vội vàng mở cửa buồng vệ sinh và kéo quần cùng quần lót xuống. Nước nhờn đặc sệt chảy ra từ cái lỗ bầm tím đỏ sẫm và kéo dài thành một sợi giữa quần lót và cái lỗ.
"Chết tiệt..."
Park Taewon giận dữ rút giấy vệ sinh ra lau đi những chất nhờn dính nhớp. Ông ta kéo mông ra phía sau, dùng giấy vệ sinh lau đi những dòng nước đang chảy xuống và nghiến răng. Bụng dưới ông ta nóng bừng và hậu môn thì bỏng rát. Ông ta cảm thấy muốn đi tiểu và muốn nhét ngón tay vào trong.