Nhân Vật Phản Diện Này Lại Mang Thai Con Của Alpha - Chương 99

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

Cậu cảm thấy như mình đang chìm xuống.

Eun-yul lờ mờ mở mắt. Thứ cậu ngửi được là mùi nước, thứ cậu nghe được là tiếng nước vỗ nhẹ.

"Tỉnh rồi à?"

Một giọng nói vang lên từ phía sau . Lưng cậu đang chạm vào ngực anh.

"Anh nghĩ em nên ở trong nước ấm để không bị cảm."

Nước ấm chạm vào vai trần của cậu. Kang Ha-joon đang dùng tay vốc nước lên người cậu.

'Đây là phòng tắm.'

Và có vẻ như cậu đã không tỉnh lại cho đến khi anh bế cậu vào đây.

Khi cơ thể ngâm trong nước thư giãn, những dây thần kinh của cậu cũng giãn ra.

Eun-yul quay đầu sang một bên và nhìn thấy một cánh tay không phải của mình. Đó là một cánh tay có tông màu sẫm hơn cậu, với những đường gân nổi rõ.

Nhìn cánh tay, cậu lẩm bẩm những gì hiện lên trong đầu.

"Thì ra phải cởi ra mới biết."

"Ừm?"

Có lẽ lời nói của cậu quá lộn xộn, Kang Ha-joon không trả lời ngay lập tức.

"Lúc nào anh cũng mặc vest nên trông chỉnh tề và như người tu hành, nhưng bên trong lại khác."

Đó là một cơ thể có những đường gân khá rõ ràng. Cậu sờ cánh tay anh, tiếng nước vỗ nhẹ vang vọng trong phòng tắm.

"Bề ngoài thì bóng bẩy, nhưng bên trong lại thô ráp."

Đó chính là Kang Ha-joon.

Không chỉ cánh tay, mà cả cơ thể anh đều như vậy. Tính cách của Kang Ha-joon cũng vậy.

Anh thờ ơ như thể không quan tâm, nhưng anh lại chú ý hơn bất kỳ ai. Vì vậy, anh luôn nắm bắt cơ hội tốt, cảm thấy thương hại... và yêu.

Cậu đặt tay mình lên tay anh. Kang Ha-joon mỉm cười và gập ngón tay lại như thể đang đo kích thước tay cậu.

Anh đan những ngón tay của mình vào giữa các ngón tay của cậu.

"Nếu cuộc gặp gỡ của chúng ta bình thường như những người khác thì..."

Nếu đó là một khởi đầu khiến trái tim rung động khi tình cờ gặp nhau trên đường, hoặc một buổi gặp mặt qua giới thiệu.

"Liệu chúng ta có thể ở trong bồn tắm này như thế này không?"

Và anh có yêu em không?

Eun-yul biết Kang Ha-joon trong nguyên tác sẽ yêu ai, cậu thừa nhận rằng câu chuyện đã bị thay đổi vì cậu.

cậu đã diễn đạt một cách gián tiếp rằng nếu cậu và Kang Ha-joon chỉ đến với nhau vì những lý do đơn giản, thì họ sẽ không bao giờ có thể có mối quan hệ như thế này.

Kang Ha-joon ôm lấy cậu.

Thay vì thêm nước nóng vào làn nước đang nguội dần, anh đã giải phóng pheromone của mình.

Những pheromone mờ ảo nhanh chóng bám vào cơ thể Eun-yul.

"Hừ..."

Cơ thể đang thả lỏng của cậu đột ngột căng thẳng và một luồng nhiệt bùng lên từ bên trong.

Eun-yul vặn vẹo cơ thể và rên rỉ, cậu không còn thời gian để cảm nhận nước đang nguội dần nữa.

"Giảm bớt pheromone đi..."

Cậu không biết lý do nhiệt độ tăng vọt là do phòng tắm không rộng hay do pheromone được thêm vào không khí nóng. Cậu chỉ biết rằng cơ thể mình đang nhanh chóng nóng lên.

Nhưng Kang Ha-joon không hề giảm pheromone, mà vuốt ve vai cậu.

"Nếu chúng ta gặp nhau vì những lý do đơn giản thì..."

Ngay cả khi đó là tình yêu.

"Chúng ta sẽ không đau khổ đến vậy."

Anh sẽ không bao giờ trải qua cảm giác như thể dây thần kinh của anh trở nên mỏng manh và sắp đứt khi nhìn vào từng biểu cảm trên khuôn mặt cậu.

Kang Ha-joon ôm lấy Eun-yul, nâng cằm cậu lên và hôn cậu. Giữa những hơi thở nồng nàn với pheromone của nhau, Eun-yul nắm lấy cánh tay của Kang Ha-joon.

'Em cũng nghĩ vậy.'

Cậu đã sống một mình và cậu biết sự cô đơn có thể kéo một người xuống vực sâu như thế nào. Vì vậy, cậu đã lo lắng liệu cậu có thể nuốt chửng ngọn lửa mang tên Kang Ha-joon hay không.

Nhưng cuối cùng, người đã cho cậu can đảm chính là Kang Ha-joon, anh đã lao vào cậu ôm lấy tất cả những chuyện trong quá khứ.

'Em sẽ không bao giờ buông tay.'

Cậu đã nuốt chửng ngọn lửa này, nên cậu sẽ không bao giờ nhả nó ra nữa. Eun-yul mỉm cười với khuôn mặt đẫm pheromone của Kang Ha-joon.

"Em yêu anh."

Khi nghe lời thú nhận của Eun-yul, cánh tay của Kang Ha-joon di chuyển. Anh ôm Eun-yul và bước ra khỏi bồn tắm, không kịp lau khô cơ thể ướt sũng của mình, anh đi thẳng vào phòng.


"Nghị viên, xin hãy xem cái này."

Khi người phụ tá vội vã bước vào, Kang Yi-heum nhìn anh ta với ánh mắt khó chịu. Dù sao thì bây giờ đang là mùa bầu cử, và việc chủ tịch đảng đột ngột từ chức và phải nhanh chóng bầu ra người mới đã khiến ông trở nên nhạy cảm, và người phụ tá đã chạm vào dây thần kinh của ông.

Kang Yi-heum đã chờ đợi để nghe anh ta nói gì.

"Kang Ha-joon... có gì đó."

Đó là một bài đăng trên một quán cà phê internet bắt đầu bằng việc khuôn mặt của người bố có con học cùng trường mẫu giáo có chút quen thuộc. Dù không nói rõ là ai, nhưng nó đang ám chỉ đến Kang Ha-joon.

Gần đây, những tin đồn về Kang Yi-heum cứ nổi lên rồi lại chìm xuống, và bây giờ có vẻ như đang lan truyền một tin đồn vô lý rằng ông đã có một đứa cháu.

"Kang Ha-joon làm gì có con. Không phải Hyun Je-ha đã quay lại với nó rồi sao."

"Họ nói là con đang học mẫu giáo, vậy thì ít nhất cũng phải 5 tuổi rồi."

Kang Yi-heum càng cau mày hơn khi người phụ tá hỏi liệu có khả năng anh ta đã có con hay không, ngay cả khi không phải gần đây.

"Nếu có chuyện đó thì tôi không biết chắc?"

"Tôi xin lỗi ."

Ngay cả bài đăng cũng không có một bức ảnh nào, chỉ đăng những nội dung mà anh ta đã xem, nên nó không đáng tin cậy.

"Tôi sẽ sắp xếp để xóa bài đăng này."

Người phụ tá cúi đầu, kẹp máy tính bảng vào nách rồi đi ra ngoài.

"Mọi người đều đang cố gắng cắn xé tôi."

Kang Yi-heum ôm lấy trán đang nhức nhối của mình. Han Cheol-seung cũng được nhắc đến cùng với ông, lại không có bất kỳ tin đồn nào.

So với ông ta thì ông liên tục tạo ra những tiếng ồn, nên không thể tránh khỏi việc bị ảnh hưởng.

"Đúng vậy, đây là cơ hội để làm vậy."

Sắp tới sẽ có đại hội đảng. Nếu ông muốn vượt qua Han Cheol-seung và lên nắm quyền vào thời điểm đó...

"Nghị viên Kang."

Khi người phụ tá bước vào với tiếng gõ cửa gấp gáp, khuôn mặt của Kang Yi-heum trở nên nhăn nhó.

"Lần này lại có chuyện gì nữa."

"Người đăng bài đăng trước đó đã thêm ảnh."

"Gì?"

Ảnh, điều đó có nghĩa là anh ta đang đưa ra bằng chứng rằng anh ta không bịa đặt.

Kang Yi-heum khó tin khi nhìn bức ảnh mà người phụ tá đưa cho ông.

Dù khuôn mặt trong ảnh bị chụp mờ, nhưng ông không thể không biết đó là Kang Ha-joon.

"Tôi sẽ sắp xếp để xóa bài đăng này, nhưng tôi nghĩ ngài nên biết."

Kang Yi-heum khó chịu và đứng bật dậy khi thấy anh ta ngập ngừng.

"Con? Nó có con sao?"

Sao tự dưng lại có con cho một người chưa từng kết hôn bao giờ chứ. Có lẽ bây giờ là thời điểm thích hợp để nhắm đến vị trí chủ tịch đảng, nên anh đã giấu nó cho đến bây giờ. Hoặc có lẽ một omega đã sinh con rồi giấu nó đi. Dù thế nào đi nữa, ông cần phải hỏi Kang Ha-joon để biết sự thật.

Và vào thời điểm đó, Kang Yi-heum chợt nhớ đến omega đã xuất hiện trong lễ đính hôn. Kang Yi-heum cảm thấy khó chịu và ra lệnh ngay lập tức.

"Đi đến chỗ Kang Ha-joon sống ngay lập tức. Và tìm ra ai là người đã sinh đứa bé đó."


Eun-yul đang lăn lộn trên giường thì sực nhớ ra một điều gì đó nên cậu dính lấy Kang Ha-joon đang làm việc bằng máy tính bảng.

"Sao vậy?"

Trước ánh mắt dịu dàng của Kang Ha-joon, Eun-yul định nói gì đó, nhưng cậu vô thức chìm vào suy nghĩ vẩn vơ.

Những cơ bắp đẹp mắt bám vào bờ vai rộng. Anh có một cơ thể mà cơ bắp không lộ rõ khi mặc quần áo, vì vậy sự khác biệt đó càng làm người ta thích thú hơn.

Một người đàn ông đang làm việc trong trạng thái khỏa thân, đó là một cảnh tượng quý giá cần phải khắc sâu vào mắt.

"Em định cứ nhìn anh như vậy thôi sao?"

anh cũng sẽ chiều em . Eun-yul vội vàng giơ tay lên ngăn Kang Ha-joon định đặt máy tính bảng xuống.

"Anh đẹp trai quá nên em nhìn ạ."

"Chỗ nào? Cơ thể anh sao?"

Đó là một câu hỏi với giọng điệu như thể anh biết rõ Eun-yul đang nhìn vào đâu từ nãy đến giờ.

Eun-yul gật đầu mà không hề giấu giếm. Anh là alpha của cậu mà. Chỉ là việc cậu gọi anh không phải là vì cậu muốn nhìn cơ thể anh.

"Lần trước gặp ông ngoại, anh đã nói với ông là chúng ta đính hôn chưa ạ?"

"Chưa."

"Thật ạ?"

Hôm đó Eun-yul cũng quên nói, nhưng cậu không ngờ đến cả Kang Ha-joon cũng chưa nói.

"Vậy bây giờ chúng ta gọi điện cho ông thì sao ạ?"

"Anh nghĩ là ông ấy có lẽ đã biết rồi..."

Kang Ha-joon lắc đầu và nắm lấy tay Eun-yul, cậu định cầm điện thoại.

"Chắc ông ấy đã nghe tin đồn rồi. Và chắc ông ấy cũng đã nhận được lời chúc mừng rồi."

Vì ông ấy là ông ngoại của Kang Ha-joon, nên chắc chắn sẽ có người tự động chăm sóc ông ấy. Eun-yul gật đầu khi nghe nói là ông ấy sẽ không thể không biết.

"Đúng là vậy, nhưng cháu thì phải đích thân nói với ông sẽ khác chứ ạ."

Cơ thể đang uể oải lăn lộn từ nãy đến giờ bỗng căng thẳng. Cậu rộn ràng vì nghĩ đến việc phải nhanh chóng đến gặp và nói với Lee Hyun-seung.

"Đi nói ngay bây giờ đi ạ."

Đã tắm rửa sạch sẽ rồi, lăn lộn trên giường cũng không cần phải đi tắm lại.

Khi cậu bắt đầu mặc từng món đồ lót cho đến quần áo lên người, Kang Ha-joon cũng đứng dậy theo. Nhưng anh không đi theo Eun-yul để mặc quần áo.

"Ơ?"

Eun-yul đang nhét đầu vào áo phông thì lên tiếng khi Kang Ha-joon ôm cậu từ phía sau.

"Ôm anh một lát thôi. Vậy thì anh sẽ có sức để di chuyển ạ."

Lời nói nhỏ nhẹ của Kang Ha-joon khiến Eun-yul quay lại nhìn anh. Cậu dang rộng hai tay ôm lấy cổ anh, và tay của Kang Ha-joon chạm vào gáy cậu.

Mái tóc đã được sấy khô và ma sát nhiều với giường của Eun-yul bồng bềnh.

"Sao tự dưng anh lại yếu thế này? Có phải tại anh vận động nhiều quá không?"

"Tại anh tiếc."

"..."

"Anh tiếc vì nhiệt độ cơ thể em giảm xuống nên anh mất hết sức."

"Vậy nên anh đã quay lại và dính lấy em à."

Eun-yul ôm chặt anh hơn như thể cậu đã hiểu ra.

"Ừ. Hình như bây giờ anh sẽ muốn chạm vào em liên tục thì phải làm sao đây?"

"Em sẽ ôm anh thật nhiều ."

Sau khi nói vậy, Eun-yul chợt nghĩ ra điều gì đó và nói thêm.

"Ngay cả khi bà có càu nhàu, em cũng sẽ không bao giờ rời xa anh đâu."

Ý cậu là cậu sẽ ôm anh ngay cả ở nhà hàng nếu anh muốn. Nghe những lời đáng tin cậy đó, Kang Ha-joon kéo cậu lại gần hơn, hoàn toàn lấp đầy khoảng trống giữa hai người.

Trong bầu không khí mà trái tim của hai người đang hòa vào nhau, Eun-yul mở lời.

"Em yêu anh."

Kang Ha-joon cười nhẹ. Sau khi cậu đã thú nhận một lần, cậu thực sự đã nói điều đó bất cứ lúc nào. Nhưng điều buồn cười là dù có nghe bao nhiêu lần, anh cũng không hề cảm thấy nhàm chán.

"Anh cũng vậy. Anh cũng yêu em. Eun-yul à."

Kang Ha-joon hít một hơi thật sâu trong vòng tay của Eun-yul và chỉ buông cậu ra sau khi đã ôm cậu đủ chặt.

"Nếu đã quyết định đi nói rồi, hay là chúng ta mặc đồ đôi đi? Dù sao thì sau khi cho họ thấy là chúng ta là một cặp thì việc nói về chuyện đính hôn cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều đấy."

Thực ra đó chỉ là cái cớ thôi.

Cậu chỉ là muốn mặc quần áo giống Kang Ha-joon. Sau khi nhìn quanh quần áo 1 lượt, Eun-yul đột ngột quay lại nhìn anh.

"Sau này chúng ta mặc đồ đôi cùng cả Ha-neul nữa nhé. Chúng ta cũng mua giày thể thao đôi nữa."

"Ừ."

"Nếu ba người chúng ta cùng đi đôi giày thể thao màu trắng thì chắc chắn sẽ đẹp lắm."

Kang Ha-joon chỉ mỉm cười khi nghe Eun-yul hào hứng lẩm bẩm, có vẻ như cậu đã quyết định cả màu sắc của giày thể thao rồi.

anh nhận  và mặc quần áo mà Eun-yul đưa cho, từng việc nhỏ nhặt đều trở nên đặc biệt đối với anh.

"em thích lắm."

Cậu cảm thấy Eun-yul quay lại nhìn cậu khi cậu nói ra những lời xuất phát từ trái tim mình.

"anh cũng vậy ."

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo