Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%
So với những điều đó, Lee Yeo Woon ở ngoài đời chẳng khác nào một thiên thần. Cái sở thích kỳ quái đánh người bằng gậy giờ cũng biến mất, xúc cảm trên da cũng thật, giọng nói cũng thật. Yeo Woon trước mắt cậu là thật.
Như bị thôi miên, Yoon Jigu khẽ luồn tay vào trong chiếc áo phông rộng thùng thình. Những ngón tay lạnh giá trượt trên làn da ấm áp khiến cơ thể Yeo Woon khẽ run lên.
“Ưm.”
Một tiếng rên khẽ khiến đầu óc Yoon Jigu rối bời.
Phải làm sao đây, mình đang làm cái gì vậy? Tim cậu đập loạn xạ. Hơi thở dồn dập, đầu óc trống rỗng. Nhưng cậu sợ nếu thở mạnh quá sẽ trông như một tên biến thái mất. Yeo Woon luôn dồn cậu đến giới hạn. Ngược lại, anh lại cười quá đỗi thản nhiên. Rõ ràng là anh quyến rũ mình từ ban ngày, mà chỉ có một mình anh…
Điều đó khiến cậu có chút, à không, là rất ấm ức.
“Ơ? Khoan, khoan đã.”
Yoon Jigu ôm chặt Yeo Woon, đẩy anh vào tường. Yeo Woon bị kéo đi, vùng vẫy một cách bối rối, nhưng đó chỉ là sự phản kháng đáng yêu. Yeo Woon liếc nhìn bàn tay đang chống lên tường, chặn đường lui của mình, rồi bật cười.
“Gì vậy? Học được đâu đó hay gì?”
“……”
Bực mình. Anh quá đáng yêu đi mất. Yoon Jigu nghiêng đầu, hôn nhẹ lên môi Yeo Woon. Rồi cậu áp môi mình lên môi anh, nhìn thẳng vào mắt anh. Yeo Woon không nhắm mắt, chỉ im lặng nhìn cậu, rồi đưa tay kéo cổ Yoon Jigu lại gần.
“Hưư….”
Môi hé mở, lưỡi len lỏi vào. Tiếng nhạc game vẫn vang lên từ chiếc loa trên bàn, còn cậu thì đang hôn Yeo Woon. Cậu chưa bao giờ cảm nhận rõ ràng nhịp tim mình như hôm nay. Máu dồn xuống hạ bộ. Đây là điều không thể cưỡng lại được. Không, chính Lee Yeo Woon đã mút lưỡi mình trước mà…!
“Jigu à.”
“Dạ….”
“Sờ được đó.”
Yeo Woon thì thầm. Anh trực tiếp dẫn bàn tay Yoon Jigu, vốn đang rụt rè mò mẫm quanh eo, vào sâu hơn. Ngón tay luồn vào khoảng trống giữa chiếc quần rộng thùng thình không thắt lưng. Yoon Jigu vô tư vùi tay vào trong quần anh, rồi chợt nhận ra điều gì đó kỳ lạ. Tay cậu không chạm vào bất cứ thứ gì.
“Kh, không mặc quần lót….”
“Thì bảo rồi mà.”
Bàn tay cậu nắm trọn lấy vòng mông mềm mại. Chắc chắn là điều hòa đang để ở mức thấp nhất, nhưng cả người cậu nóng ran. Thật điên rồ. Hôm nay anh bị làm sao vậy… Yoon Jigu bị dồn vào chân tường, trước một cuộc khủng hoảng khác ập đến trong cuộc đời mình. Cậu chỉ muốn lao vào, ăn tươi nuốt sống Lee Yeo Woon ngay lập tức. Chà xát vật kia lên mặt anh, mút mát khắp cơ thể anh, để lại dấu ấn của mình. Nhưng đồng thời, cậu cũng sợ hãi.
“Dựng lên rồi kìa.”
Tay Yeo Woon bóp nghẹt dương vật của cậu. Anh cũng vậy mà. Cậu muốn chết vì cái giọng điệu như thể đang coi cậu là một kẻ vô liêm sỉ. Thà bốc hơi cho xong. Thích quá đi mất. Thích thật đấy… nhưng cậu có chút tủi thân.
“Hyung… Anh hẹn hò với em để làm cái này hả?”
“Ừ.”
“……Hả?”
Không thể nào. Thế giới của Yoon Jigu sụp đổ.
“Sao? Không được làm với người khác ngoài em sao? Anh muốn hẹn hò để làm cả những chuyện như này.”
“……À.”
Nghe thì cũng có lý. Phải ha, anh làm cái này với ai ngoài mình chứ….
“À…! Aish, suýt thì bị lừa rồi. Đừng có giở trò.”
“Còn em thì sao? Giữ mình trong sạch trước hôn nhân à?”
“Cái gì cơ ạ.”
“Chúng ta vừa mới cưới, nên hôm nay tân hôn cũng được mà?”
“Vậy… hôm nay anh định đè em ra ăn thịt hả?”
“……Ừ, ừ?”
Hóa ra là anh muốn kết hôn với mình hôm nay để làm cái này sao? Tóm lại, Lee Yeo Woon nói hay quá. Chỉ cần lơ là một chút là cậu sẽ bị thuyết phục ngay. Yoon Jigu thở dài.
“Chúng ta mới hẹn hò có một ngày thôi đó ạ?”
“Thì mình thả thính nhau lâu rồi mà. Với lại, em sờ mông anh rồi thì không được nói thế đâu nha.”
“……Chẳng phải anh bảo em sờ còn gì. Mà anh đã…! Aish, đau đầu quá.”
“Sao, giờ sắp làm thật thì sợ hả? Trong khi em đã làm đủ trò trước mặt anh suốt nửa năm chỉ vì muốn làm với anh?”
“Hừ! Em có gì phải sợ chứ ạ?”
“Yoon Jigu biến thái.”
……Còn anh thì sao? Lời đó suýt thì bật ra, nhưng cậu im lặng ngậm miệng lại. Tiếng bánh xe cho mèo chạy trong phòng khách vọng lại. Mở hết cửa ra, làm những chuyện đó để mọi người nghe thấy thì không tốt cho giáo dục cảm xúc của mèo con đâu. Nó còn chưa được hai tuổi nữa mà. Yoon Jigu rụt tay đang ở trong quần Yeo Woon ra, hờ hững quay mặt đi.
“Vậy thì cứ vào phòng đã! Làm ở đây ban đêm chơi game……Cứ nhớ đến lại mất tập trung mất.”
Lee Yeo Woon bật cười. Chết tiệt, tim cậu đập nhanh đến mức muốn chết luôn.
Yeo Woon quỳ gối giữa hai chân Yoon Jigu đang ngồi trên giường. Yoon Jigu, người mà mặt mũi vốn đã đỏ bừng, cần chút thời gian để bình tĩnh lại. Anh sợ nếu lột quần áo cậu ngay lập tức thì cậu sẽ sợ hãi mất.
Nói thì như không muốn, nhưng đầu dương vật đã ướt sũng rồi. Anh kéo quần lót xuống trước khi thứ lớn kia chọc thủng lớp vải, và một con rắn trắng nào đó bỗng nhiên bật ra, đập vào bụng và tiến đến trước mắt Yeo Woon.
‘To thật.’
Yeo Woon nuốt khan khi đối diện với thứ lớn hơn mình nghĩ. Chưa bàn đến việc nó có vừa miệng hay không, cái thứ đồ đàn ông này lại đẹp hơn mình tưởng… Dù dùng cả hai tay thì vẫn còn thừa ra một đoạn. Đương nhiên là đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy một dương vật cương cứng gần đến vậy. Kích cỡ của nó khá áp lực, nhưng có lẽ vì màu sắc mà nó trông có chút đáng yêu. Hơn hết, cái đầu đỏ ửng với chất lỏng trong suốt rỉ ra trông y hệt Yoon Jigu.
“Sao cứ nhìn mãi vậy! Bực mình thật….”
“Tại nó giống em.”
“Em giống cái này ạ?”
“Giống….”
“Giống cái gì chứ!”
Yoon Jigu giận dữ, nhưng Yeo Woon bỏ ngoài tai. Anh bất giác nắm lấy dương vật một cách vụng về. Anh quá ngạc nhiên vì bản thân mình lại không hề cảm thấy ghê tởm khi chạm vào dương vật đàn ông.
‘Không, có lẽ vì nó là của Jigu.’
Yeo Woon ngước mắt nhìn Yoon Jigu đang cắn răng kìm nén tiếng rên. Cậu vội vàng quay mặt đi khi ánh mắt hai người chạm nhau. Có cảm giác như anh đang nuốt chửng một người đàn ông đỏ mặt tía tai, run rẩy cả đùi, nên anh cảm thấy khá kỳ lạ.
“Ưm….”
Anh khẽ lè lưỡi, liếm nhẹ phần đầu đang ướt đẫm. Chỉ vậy thôi mà Yoon Jigu đã có phản ứng dữ dội. Nhớ lại thì Yoon Jigu đã luôn phản ứng mạnh mẽ hơn bất kỳ ai với từng hành động của anh. Kể cả trước khi họ nghĩ rằng sẽ có mối quan hệ như thế này, cậu đã đủ dễ thương trong mắt anh rồi. Nghĩ lại thì đây quả là một điều kỳ diệu.
Hình dạng của đầu dương vật, độ cong sang phải, mạch máu trắng nổi lên ở gốc. Yeo Woon mân mê dương vật như thể đang phân tích từng chi tiết, rồi anh há miệng.
“Ưưt, hư…!”
Anh ngậm lấy phần đầu. Dù chỉ là phần đầu thôi mà miệng anh đã cảm thấy căng đầy. Chất lỏng chạm vào lưỡi có vị kỳ lạ. Nó đặc hơn và nóng hơn nước. Khi anh ngậm dương vật và dùng lưỡi kích thích, đùi bên dưới tay anh trở nên cứng như đá.
Có lẽ vì cửa đã đóng kín nên căn phòng rất yên tĩnh. Tiếng điều hòa chạy, tiếng mút dương vật, và tiếng rên của Yoon Jigu. Có lẽ vì bị kích thích thính giác nên máu cũng dồn xuống hạ bộ, nơi mà anh còn chưa hề chạm vào. Yeo Woon dùng một tay kích thích gốc dương vật, ngậm phần đầu dương vật trong miệng và dùng lưỡi đảo quanh. Bàn tay lơ lửng trên không trung hạ xuống vuốt ve mái tóc anh.