Nhóc Cùng Bang Hội Là Hàng Xóm - Chương 122

Lịch update: thứ 7

Yeowoon nhìn vào một dấu chấm anh vừa nhận được và lẩm bẩm với vẻ mặt nặng trĩu.

“…Dỗi rồi à?”

Tình huống này Yoon Jigu hoàn toàn có thể cảm thấy tủi thân, anh không có gì để biện minh cả. Cậu chắc mẩm rằng anh sẽ chăm sóc cho cậu, nhưng chính anh lại mải mê với chuyện khác đến mức còn không biết cậu đã biến mất.

/Riêng tư/: Mở voice chat lên nói chuyện nha? Anh muốn nghe giọng em

/Riêng tư/: ㅈㅅ (xin lỗi) Em bận ạ^^

/Riêng tư/: ㅠㅠ

“Em bận gì chứ….”

Yeowoon lặng lẽ đứng dậy khỏi ghế và xỏ dép vào chân.

Mở cửa trước ra và đi bộ tám bước đến nhà bên cạnh. Ưu điểm của việc nhà người yêu ở gần là ở chỗ đó. Đặc biệt là Yoon Jigu, người có xu hướng tự mình suy diễn mọi chuyện và tự chuốc lấy đau khổ nếu bị bỏ mặc một mình quá lâu thì càng cần được ở bên cạnh và thường xuyên xác nhận tình yêu.

“Cũng may là nhà cạnh bên.”

Yeowoon lẩm bẩm khi nhấn mật khẩu cửa. Anh thành thạo nhập mật khẩu quen thuộc thì nghe thấy tiếng cửa mở ra.

Con mèo đang ở trong phòng khách mở to mắt nhìn về phía cửa trước, rồi khi nhận ra là người nó quen thì yên tâm duỗi người rồi ngồi xuống sàn. Đồng thời Yoon Jigu hốt hoảng chạy ra khỏi phòng máy tính với vẻ mặt bối rối. Anh vẫn chưa thay đồ mà đã bật máy tính lên, nên vẫn còn mặc bộ đồ ngủ quen thuộc.

“Hyung? Sao lại….”

“Anh đến chơi.”

“……Dạ?”

“Có vẻ không phải là bầu không khí chào đón nhỉ. Hay là anh về?”

“À, không ạ.”

Không phải thế…. Cậu ấp úng và liếc nhìn anh với vẻ mặt hơi hờn dỗi hơn bình thường. Trông như đang muốn anh hiểu lòng cậu nên anh chỉ thấy buồn cười thôi.

“Anh xin lỗi.”

“Chuyện gì ạ.”

“Vì dẫn em đến đây rồi không chăm sóc em?”

“…Gì chứ.”

Nhìn phản ứng thì có vẻ là đúng rồi.

“Em dỗi à?”

Đừng dỗi mà- Yeowoon tự nhiên bước vào nhà và chạm nhẹ vào mông Yoon Jigu đang ngây ngốc đứng đờ người ra. Anh cười toe toét nhìn lên cậu thì Yoon Jigu ngay lập tức hoàn hồn và nhảy dựng lên. Rồi cậu ồn ào lên hỏi sao sáng ra anh đã làm những chuyện kỳ lạ rồi.

“Đâu, đâu có dỗi đâu? Em thật sự bận lắm đó. Không có thời gian để dỗi đâu. Thật đó.”

“…….”

“Không dỗi đâu mà chỉ là hơi, ……Thật sự em không dỗi vì mấy chuyện này đâu.”

“Ừm.”

“Anh coi em là ai thế! Em cũng bận lắm đó….”

Yoon Jigu có chuyện gì mà bận ở Little Forest chứ. Dù nhìn thế nào cũng thấy cậu đang nói dối nên Yeowoon chỉ im lặng nhìn cậu.

“Thật đó.”

“…….”

“Thật mà.”

“Ai nói gì đâu?”

“……Vậy thì đừng có nhìn em như thế.”

“Anh nhìn thế nào?”

“A, nếu không biết thì soi gương đi!”

Cậu đẩy Yeowoon ra và xoay người. Yeowoon không bỏ lỡ cơ hội đó, đưa tay ra ép Yoon Jigu quay đầu lại.

“……Hyung?”

Gương mặt cứng đờ hiện lên ửng hồng như trái đào. Trong tay anh là một trái đào chín mọng. Yeowoon nhìn chằm chằm rồi ngẩng đầu lên bất ngờ hôn nhẹ lên má cậu. Yoon Jigu lập tức đỏ bừng mặt như chưa từng dỗi bao giờ.

“Sáng, sáng ra anh làm gì thế!”

Lời thoại của cậu giống như đang coi anh là kẻ vô liêm sỉ, nhưng vẫn không có vẻ gì là cậu ghét cả. Thậm chí tiếng tim cậu đập mạnh cũng có thể nghe thấy rất rõ từ khoảng cách gần. Yeowoon thầm thở phào. Giờ cậu mới trở lại là Yoon Jigu thường ngày của anh. Thật may vì tâm trạng của cậu đã dịu lại.

“Nhà cạnh bên tốt nhỉ. Đúng không?”

Bước ra khỏi cửa trước và đi bộ một đoạn ngắn chỉ tám bước. Thật tốt khi khoảng cách gần thế này, anh có thể đến gặp cậu bất cứ khi nào mình muốn.

“Hyung đúng là biến thái!”

“Sao chứ?”

“Anh thích sống gần em lắm hả? Chỉ cần nhìn thấy em là trong đầu anh chỉ nghĩ đến mấy chuyện này thôi đúng không?”

“Mấy chuyện này là sao. Anh mới chỉ hôn thôi mà, Jigu à….”

“Mới chỉ? Vậy có nghĩa là anh còn muốn làm gì nữa….”

Cậu luôn thấy lạ. Ngày nào cũng gặp mà không hề thấy chán, thậm chí mỗi khi gặp nhau cậu lại thấy một kiểu thích khác nhau, chuyện đó có thể xảy ra à?

“Ai nghe vào lại tưởng anh ăn xong rồi vứt em đi.”

“A, đúng đó! Em vừa nãy không hề muốn mà anh đã ép buộc em làm đúng không.”

“Hôn?”

“Đúng đó, cái đó.”

“Vậy em không thích à?”

“…….”

“Jigu à.”

“K, không biết. Chắc phải thử thêm lần nữa mới biết….”

Yeowoon nghe vậy không khỏi bật cười.

Anh nghe theo lời yêu cầu của người yêu đang cố tỏ ra trơ trẽn nhưng lại lộ vẻ mong chờ trong mắt. Môi chạm nhẹ vào nhau rồi rời ra, Yoon Jigu đảo mắt rồi liếc nhìn Yeowoon.

“Hyung, thật ra là….”

“Ừm. Thích anh đúng không?”

“……Không ạ? Em định nói là em cũng thích sống gần đây thôi.”

“Còn anh?”

“…….”

“Jigu à, còn anh.”

“À, k, không.”

“Sao lại lắp bắp thế. không thích anh à?”

“C, chuyện hiển nhiên thì đừng có hỏi. Thật là phiền phức!”

“Đừng có phiền phức.”

Căn nhà hàng xóm tựa lưng vào nhau chỉ cách một bức tường, cứ như mối quan hệ giữa Yoon Jigu và anh vậy.

Phong cách sống của Yoon Jigu luôn giống nhau. Khi mặt trời lên đến đỉnh đầu, cậu sẽ gửi lời chào buổi sáng cho Yeowoon và vào buổi chiều cậu sẽ đi làm ở quán cà phê hoặc đến trường. Cả hai cứ thỉnh thoảng liên lạc với nhau rồi đến buổi tối thì gặp nhau ở hồ bơi. Cậu cũng thường giải quyết bữa tối cùng với Yeowoon và cả hai luân phiên đến nhà nhau để tận hưởng những buổi hẹn hò tại gia không có gì đặc biệt.

Nhưng gần đây, cuộc sống thường ngày của Yoon Jigu đã có một sự thay đổi nhỏ.

“Gì vậy, thằng nhóc đó?”

Yeowoon dụi mắt rồi mở ra lần nữa, tự hỏi liệu mình có nhìn nhầm gì không.

‘Ji9byeol, Lv.62’

Anh đã nghe nói rằng gần đây Yoon Jigu tranh thủ những lúc rảnh rỗi để chơi Little Forest, và vào thời điểm Yeowoon kiểm tra thì level của cậu đã vượt qua 60 rồi. Điều đó có nghĩa là mỗi ngày cậu đã lên ít nhất hơn 10 level. Không giống như Illusion, việc nuôi nhân vật ở giai đoạn đầu của Little Forest khá khó khăn. Dù việc lên level có dễ dàng hơn sau khi được patch đi chăng nữa thì việc mỗi ngày lên hơn 10 level vẫn là một chuyện có chút vấn đề.

Vậy mà không nhận được sự giúp đỡ của ai mà lại tự mình lên level 60 ư?

“Có phải cả ngày chỉ biết chơi game thôi không…?”

Yoon Jigu đã chuyển nghề thành ‘Song Thủ Xạ’, một nghề sử dụng súng đôi. Cậu đã cho thấy tốc độ tăng trưởng nhanh hơn bất kỳ người chơi nào mà Yeowoon từng thấy và tốc độ di chuyển của cậu cũng đã nhanh đến mức có thể bám theo anh trên con Hắc Mã.

Đã vậy, hình như cậu có tận hai cơ thể hay sao mà dù chơi Little Forest thì thỉnh thoảng cậu vẫn hoàn thành những việc cần làm trong Illusion một cách cẩn thận. Chơi hai game cùng một lúc, chẳng lẽ Little Forest lại hợp gu cậu đến thế à?

Dòng nghề nghiệp của Little Forest được chia làm hai nhánh lớn. Một là sản xuất, như Yeowoon, làm ra đồ và quản lý làng, hai là săn bắn và nuôi nhân vật như những game RPG thông thường.

Yeowoon là một đầu bếp làm ra các món ăn nên anh đã dồn toàn bộ điểm vào chỉ số ‘May Mắn’ và ‘Tăng Tốc Độ Sản Xuất’ để các món đồ làm ra có chỉ số tốt hơn, nên anh không hề đầu tư vào phòng thủ hay thể lực, gần như là mỏng manh không có gì.

Thỉnh thoảng anh phải đi vào hầm ngục để kiếm nguyên liệu hoặc vì sự kiện nên mỗi khi như vậy anh phải đi nhờ những party mạnh khác thì mới có thể tiếp tục game được.

Ngược lại, Yoon Jigu thì….

/Riêng tư/: Nghe bảo thằng nhóc đó đã vào được Sky Land rồi á?

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học :Vâng! Hình như cậu ấy thật lòng với Little Forest lắm ạ

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Em chưa thấy ai chưa đến một tuần mà đã vào được Sky Land luôn đó ㅋㅋㅋ

Sky Land mà Yeowoon biết là một lục địa mà những người chơi level 80 đến 100 thường làm nhiệm vụ. Yoon Jigu giờ mới level 62…. Chẳng phải chênh lệch level lớn quá sao?

/Riêng tư/: Không phải không được à?

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Không sao đâu, chỉ cần level hơn 50 là có thể nhận nhiệm vụ rồi nhưng tại quái vật mạnh quá nên thường không ai làm thế thôi ạㅋㅋㅋ

“…….”

Điên mất thôi. Nếu Yoon Jigu mà dùng cái ý chí này vào học tập thì chắc chắn đã lấy bằng tiến sĩ từ đời nào rồi.

Yeowoon đã từng táy máy táy máy thử đi săn với mấy nhân vật phụ mà anh đã nuôi theo đường sản xuất nên anh cảm nhận được rõ tốc độ nuôi nhân vật của Yoon Jigu quái dị đến mức nào.

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Mà có phải bạn anh không ạ? Anh ra xem trực tiếp còn hơn hỏi em chứㅋㅋ

Yeowoon đã nhờ Ước Mơ Của tôi Là Cao Học, người anh có chút quen biết, đi theo Yoon Jigu và kể cho anh nghe cậu đang làm gì. Cũng may có nhiều người đi theo cậu nên anh không bị lộ chuyện anh đã nhờ người theo dõi cậu.

Ji9byeol là một người mới xuất hiện sau một thời gian dài, đã vậy còn được Yeowoon, người dù gì cũng có tiếng trong server, dẫn theo nên đã có nhiều người biết đến biệt danh của cậu. Đã vậy, Ji9byeol còn đổi tiền mặt lấy vật phẩm thời trang ngẫu nhiên có tỷ lệ ra thấp, nên từ đầu đến chân cậu đều lộng lẫy rực rỡ. Những người chơi thuộc hàng lão làng còn sót lại ở Little Forest đều mặc những bộ đồ trầm tối trong khi cậu, một mình một kiểu ăn mặc sặc sỡ nên Ji9byeol đặc biệt nổi bật. Hệt như những người tị nạn Little Forest nhớ nhung về   (Little Forest) ở Illusion, Yoon Jigu đã mang y hệt phong cách ăn mặc ở Illusion sang Little Forest. Người dùng đã dõi theo sự trưởng thành của Ji9byeol sặc sỡ từ xa và rơi những giọt nước mắt cảm động.

/Riêng tư/: ㅋㅋㅋㅋChỉ là… Em thấy nếu em đi theo thì hơi kỳ thôi ạ

/Riêng tư/: Giữ bí mật nhaㅠ

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Dạ chuyện đó thì dễ thôi ạ

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Mà sao nhanh nhẹn dữ vậy ạ?

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Lúc nãy em đang cưỡi ngựa mà thấy cậu ấy chạy gần như ngang hàng luôn á, em xỉu ngang luôn á-ㅅ-

“…….”

Đúng như cậu nói. Yoon Jigu đã dồn hết điểm kỹ năng tự do có được trong quá trình nuôi nhân vật vào nhanh nhẹn và tốc độ tấn công. Cậu nghĩ rằng cậu không thể nào đuổi kịp tốc độ của vật cưỡi nhưng không lâu trước cậu đã thấy cậu có tốc độ nhanh hơn hẳn so với những người mới khác nên cậu đã phải dụi mắt để kiểm tra lại. May mắn thay, anh đã có thể nghe được bí quyết đó trực tiếp từ chính cậu.

/Riêng tư/: À cái đó…

/Riêng tư/: Em đã nhận 10 chồng Pudding Bóng Nhờn từ anh á

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Cái gì cơ??

/Riêng tư/: Đồ ăn có tác dụng tăng gấp đôi nhanh nhẹn trong 1 phút á

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Có cái đó nữa hả? Lần đầu em nghe luôn á?

/Riêng tư/: Nhưng thay vào đó thì phòng thủ giảm đi một nửa….

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: À đúng là đồ rác rưởi ㅋㅋㅋㅋ

Pudding Bóng Nhờn là một món đồ dùng để tăng tốc độ di chuyển tạm thời nhưng lại bỏ qua phòng thủ. Vài ngày trước Ji9byeol đã bất ngờ mời anh giao dịch rồi dúi cho anh một đống những món đồ xa lạ, sau đó lại chỉ cho anh công thức chưa từng làm và nhờ anh phối đồ ăn. Anh không biết làm sao mà cậu lại biết được những thông tin này, những thông tin về những món đồ không ai tìm, không ai cần nên thậm chí còn không ai biết là nó tồn tại.

Dù sao thì ‘Sản Xuất bởi asdfasdf’, Pudding Bóng Nhờn còn có hiệu quả tốt hơn đã lấp đầy chỉ số nhanh nhẹn còn thiếu của nhân vật Ji9byeol. Dù phí mua đồ hồi phục có thể không hề nhỏ nhưng không hiểu sao Yoon Jigu vẫn chưa từng nói là cậu thiếu tiền. Cậu cứ hở ra là lại phàn nàn có người lạ gửi tiền cho cậu qua bưu điện nên có lẽ là nhờ mấy cái đó.

“Cũng là một kiểu ám ảnh nhỉ.”

Nhất là ở Little Forest, chỉ số tốc độ di chuyển không quan trọng đến thế, không hiểu sao cậu lại tạo ra một nhân vật đến cái mức đó luôn. Quả là giang sơn dễ đổi bản tính khó dời mà. Yeowoon lắc đầu trước sự ám ảnh kỳ lạ của Yoon Jigu.

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Ơ? Ji9byeol đang tìm party kìa

/Riêng tư/: Party gì?

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Tháp Trên Mây á ㅋㅋㅋ Cái đó thì có chết cũng không tự phá được đâu

/Riêng tư/: Cái gì đó?

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Trận boss cuối Sky Land đó ạ. Anh không biết ạ?

/Riêng tư/: Ơ??

/Riêng tư/: Xin lỗi… Anh không nhớ

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Chơi board game trên mây á….

/Riêng tư/: Board game??

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Oa, anh thật sự không nhớ luôn á

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Cái đó á, lũ khỉ ném chuối á

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Chơi xúc xắc trên bàn cờ như cờ tỷ phú á, cái đó cũng vui màㅋㅋㅋ

Nghe vậy anh hình như cũng nhớ ra láng máng. Dù sao cũng lâu lắm rồi nên anh cũng không nhớ rõ lắm.

/Riêng tư/: Mà sao lại không tự phá được? Điều kiện vào là phải có party à?

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Không ạ, solo cũng mở được hầm ngục

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Nhưng được thiết kế để không bao giờ phá solo được ấy ạㅋㅋㅋ

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Boss tung chiêu cuối cũng đã đau rồi mà bọn quái vật con còn tấn công dồn dập nên chỉ cần chớp mắt là chết à

/Riêng tư/<Ước Mơ Của tôi Là Cao Học>: Trên Mytube có đúng một người phá solo được mà

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo