Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%
Yeo Woon thậm chí còn chưa kịp lau đi cái chất lỏng màu trắng đục đã bắn lên bụng mình đã dùng chân đạp mạnh vào cậu. Cái dương vật to và dài một cách vô lý đã tự nhiên rút ra khỏi cái lỗ. Cái lỗ đã co rút lại một vài lần mới tìm lại được hình dáng ban đầu.
“…….”
Thật sự là, to một cách ngu ngốc. Nhìn xuống cái dương vật đang cương cứng và bóng nhẫy vì chất lỏng, Yeo Woon đã nuốt nước bọt với vẻ mặt có hơi kinh hãi. Thật thần bí là làm sao mà cái thứ đó đã từng lọt vào bên trong anh. Anh túm lấy vai của Yoon Jigu đang ngơ ngác rồi xoay người và để cậu ngồi xuống giường.
“Anh?”
“Tay em bị thương mà.”
“……Dạ? Em không sao mà ạ. Cũng hơi bất tiện nhưng không có vấn đề gì đâu.”
“Không được, nếu để nó thành mưng mủ thì nguy to đấy.”
Yeo Woon lồm cồm bò lên người cậu rồi ngồi phịch xuống cái bụng sáu múi của cậu.
“……!”
Lúc này Yoon Jigu mới nhận ra những gì Yeo Woon định làm và nuốt khan. Yeo Woon ngồi lên người Yoon Jigu và từng chút một cởi những cúc áo sơ mi mà cậu đã cởi dở. Mỗi khi một chiếc cúc áo được cởi ra thì vành tai cậu lại đỏ ửng lên. Khoảnh khắc đó, vẻ mặt Yoon Jigu trở nên cứng đờ. Cậu ngước lên nhìn Yeo Woon và hỏi.
“Anh, ở cổ anh…….”
“Ừm?”
Yeo Woon đưa tay lên gãi cổ. Đôi mắt Yoon Jigu rung lên trước cái vết đỏ vẫn còn lưu lại ở trên da anh. Yeo Woon nghiêng đầu trước cái nhìn của Yoon Jigu và nói.
“Sao vậy?”
“……Cái này sao lại như vậy ạ?”
“Cái này á? Vì cái đường may áo nó ráp ráp á.”
“……Dạ?”
“Anh nhận cái áo này từ em trai làm quà sinh nhật mà không thể vứt cái áo đẹp như này đi được…. Chỉ cần mặc nó vào là anh lại bị ngứa?”
Yeo Woon gãi cổ và cười gượng gạo. Đến lúc này Yoon Jigu mới nhận ra rằng đó không phải là dấu hôn mà là một vết do gãi liên tục vào một chỗ. Cậu cảm thấy nhẹ nhõm hơn bất cứ điều gì khác. Cậu đã nghĩ rằng có ai đó đã lén chạm vào cái nơi mà ngay cả bản thân cậu cũng chưa từng chạm vào. Dù có như vậy thì cậu cũng không hề có ý định chia tay với Yeo Woon nhưng cậu đã không còn cảm thấy buồn nữa. Mọi thứ đều là do cậu hiểu lầm.
"Nhưng mà em này."
"Dạ?"
"Vì bộ đồ này nên anh cứ cảm thấy như là……"
"……?"
"Anh đang địt em ở quán cà phê vậy."
"Đị, đị, cái gì cơ ạ?!"
Yoon Jigu lắp bắp và nuốt khan khi anh chạm nhẹ vào cái bảng tên đang được đeo trên ngực cậu ấy rồi nói.
"Thật là vô lý. Lúc bình thường anh cũng nghĩ như vậy khi nhìn em hả?"
"Đáng yêu thật...."
"Không được rồi. Anh à, từ giờ trở đi anh phải đến quán cà phê của em bảy lần một tuần đấy."
"……Có nghĩa là đến mỗi ngày á?"
Yeo Woon vuốt ve cái tai đang đỏ lên của Yoon Jigu rồi di chuyển xuống cổ và nắm chặt lấy vai cậu. Sau đó anh đưa cái tay còn lại ra đằng sau lưng mình. Cái cảm giác tinh dịch đã bắn ra tận bên trong hậu huyệt và đang ồ ạt chảy xuống đùi anh làm anh thấy khó chịu.
"Á ựt…!"
Yoon Jigu cau mày rên rỉ khi đang nói luyên thuyên chỉ trích Yeo Woon là đồ vô liêm sỉ. Yeo Woon nắm lấy cái dương vật mà một tay không thể nắm hết và đưa nó lên cái lỗ của anh. Anh hạ người xuống theo nhịp hít vào và thở ra và cái dương vật to lớn đã ép banh cái lớp da bên trong đang hẹp lại và tiến vào. Khi đã vào hết đến tận bên trong thì đường nét trên bụng của Yeo Woon hiện ra và tạo nên một cái bóng mờ.
Yeo Woon từ từ ngồi xuống người Yoon Jigu và thở dài khi nhìn xuống Yoon Jigu, người vẫn đang cứng đờ như đá và có vẻ mặt như đang mơ. Cậu ấy thích đến vậy sao. Yeo Woon cười khúc khích rồi xoa đầu Yoon Jigu. Làm như vậy thì sẽ không có nguy cơ làm cho cánh tay bị thương trở nặng, và anh đã áy náy suốt vì đã phớt lờ lời cậu ấy đòi anh làm từ trên xuống vào lần trước.
Anh hôn lên cái hốc mắt đỏ ửng của cậu và kì lạ thay cái chỗ bên dưới lại có phản ứng. Yeo Woon thấy Yoon Jigu đang giật giật đến cả dương vật cũng thật buồn cười. Cậu ta lại sắp bắn nhanh thôi phải không? Yeo Woon thì thầm như khiêu khích cậu thì đôi mắt của Yoon Jigu liền xếch lên và một tay cậu đã nắm lấy eo anh và huých mạnh cái dương vật lên từ bên dưới. Hai người ôm chặt lấy nhau. Trong phòng chỉ còn lại những tiếng da thịt va chạm và tiếng rên rỉ.
"Ướt, chỗ đó, thích quá!"
"Em cũng, ư ừ, thích anh, hức, huức, ư!"
Không biết đây đã là mấy tiếng đồng hồ rồi nữa. Môi anh đã bị mút đến sưng vù lên và giọng anh cũng khàn hơn bình thường vì bị hôn môi liên tục. Chỉ vì Yoon Jigu có sức khỏe tốt một cách vô dụng và đã mù quáng vì khoái cảm mà không kiểm soát được sức mạnh nên bên hông trái của Yeo Woon đã bị bầm tím bét nhè.
Từ nãy đến giờ anh cứ cảm thấy nhồn nhột và châm chích ở bên trong bụng. Có vẻ như nó tương tự như cái cảm giác lúc bắn tinh nhưng nó lại hơi khác một chút. Yeo Woon mân mê cái bụng dưới nơi mà đồ của Yoon Jigu đang ở bên trong và tựa trán lên vai cậu. Cái dương vật to lớn đang cắm chặt vào bên trong cái lỗ ướt đẫm và nhầy nhụa đã bắn ra bên trong và bên ngoài vô số lần. Cậu vừa đâm vào chỗ mà anh đang cảm nhận được vừa xoay eo vòng tròn và cọ xát thì Yeo Woon lại giật mình và ôm chặt lấy Yoon Jigu. Yoon Jigu thè lưỡi ra qua đôi môi đang hé mở. Yeo Woon không ngần ngại mà mút chóc lấy cái lưỡi của cậu.
Ngay sau đó Yoon Jigu đã bắn vào bên trong anh rồi đâm cái dương vật của mình vào bên trong người Yeo Woon một cách hời hợt, cái đống tinh dịch đã lấp đầy bên trong và ồ ạt chảy ra ngoài. Yoon Jigu rên rỉ khe khẽ và ngắn ngủi. Cậu ấy nhanh nhanh như mọi khi, thằng nhóc này đúng là không có lương tâm mà. Yeo Woon bật cười khi cậu cảm nhận được nó đang trở nên cứng lại lần nữa dù cho vừa mới bắn xong. Vì anh không ngăn cản mà cứ để yên như vậy nên Yoon Jigu đã không biết chừng mực và cứ cọ xát cái dương vật của mình vào cái lớp da bên trong anh.
“……!”
Vào khoảnh khắc đó. Một cảm giác châm chích lại tìm đến Yeo Woon. Dù anh và Yoon Jigu đã quan hệ với nhau không biết bao nhiêu lần nhưng đây là lần đầu tiên anh cảm thấy như thế này. Và Yeo Woon có hơi sợ hãi cái cảm giác đó. Cái chỗ của Yeo Woon đang cọ xát vào bụng của Yoon Jigu và nhỏ ra những giọt nước trong veo. Khoái cảm sắc bén đang kích thích anh tập trung vào vùng bụng dưới đang dần rút ngắn chu kỳ lại. Yeo Woon thì thào với vẻ mặt mệt mỏi và thở dốc vì anh sợ cái cảm giác như những cú sốc điện đang diễn ra một cách không theo quy tắc.
“D, Jigu à.”
“Ư ựt, sao vậy ạ…? Ưm, …ức!”
“Anh mệt rồi. Bụng anh cứ có cảm giác như bị đầy ứ vậy.”
“Dạ? Haa, anh….”
“Á! ……Này, anh không có ý kích thích em đâu nhé. Chúng ta nghỉ ngơi một lát thôi, nhé?”
Anh lẩm bẩm như đang cầu xin nhưng không biết là cậu có hiểu những lời anh nói hay không nữa. Yoon Jigu nửa như người mất hồn, cứ chớp mắt một cách ngây ngô. Yeo Woon cảm nhận được cái chỗ bên dưới đang banh ra và không còn cảm giác gì nữa và chống tay lên ngực của Yoon Jigu để nhấc người lên. Yoon Jigu vẫn đang đứng im như tượng và đến khi cái dương vật phát ra một tiếng “bộp” rồi rút ra khỏi cái lỗ thì cậu đã nhanh chóng ôm lấy eo anh và huých mạnh cái chỗ đó lên. Cậu đã theo phản xạ đè mạnh Yeo Woon xuống người mình.
"Huu……!"
Yeo Woon ngồi thụp xuống trên đùi của Yoon Jigu và trái tim anh rung động mãnh liệt vì cái dương vật đâm sâu vào bên trong chỗ đó một cách chính xác. Cái cảm giác đã kích thích Yeo Woon một cách định kỳ đã tuôn trào ra như thác đổ và xé toạc đi mọi cảm giác trên người anh. Yeo Woon đã nghĩ rằng bản thân vừa mất đi ý thức.
Tất cả các cơ trên người anh đều co rút lại cùng một lúc và cái sự nóng bỏng dâng lên. Cả cái hung khí đang ở bên trong anh, cái không khí mát mẻ, và thậm chí là đến cả hơi thở ấm áp đang lướt qua da anh cũng ập đến như khoái cảm. Cái đùi run rẩy mà không thể kiểm soát được và nổi da gà. Yeo Woon thở hổn hển và nhắm chặt hai mắt lại trong vô vọng. Trong lúc anh không còn tỉnh táo vì cái khoái cảm đang bao trùm lấy anh như một cơn sóng dữ thì những giọt nước mắt đã tuôn rơi.
“Hức…!”
“Á ựt, ướt, anh, sao vậy, tỉnh lại đi… Á!”
Lớp da bên trong đang ngọ nguậy và co thắt cái dương vật. Yeo Woon có vẻ mặt như người mất hồn đã ngã gục xuống trên người cậu và run rẩy. Yoon Jigu ôm lấy anh theo phản xạ cũng đang thở dốc. ......Sao vậy? Cái dương vật của Yeo Woon vẫn còn đang trương phình và cọ xát vào bụng cậu rồi ngọ nguậy. Yoon Jigu đã hoảng hốt trước cái phản ứng còn mãnh liệt hơn cả lúc bắn bình thường của Yeo Woon, người đã không hề bắn ra.
Việc có một kích thích đột ngột ập đến cái dương vật vừa mới bắn ra không lâu là quá mức. Cậu đột nhiên cảm thấy một cảm giác giống như là muốn đi tiểu. Cậu sợ rằng mình sẽ lại bắn bậy bên trong cái lớp da đang mút chặt lấy chỗ đó. Yoon Jigu cố gắng kéo eo của Yeo Woon lên. Ngay cả việc rút ra một đoạn bằng chiều dài của một đốt ngón tay cũng không dễ dàng vì cơ bắp đang co rút lại.
Vào lúc đó. Yeo Woon lắc đầu và ôm lấy Yoon Jigu. anh ấy đã mất hết sức lực nên đã ngồi phịch xuống trên cái dương vật vừa mới rút ra. anh cọ má vào má của Yoon Jigu.
“K, không được đâu, ...., chờ một chút thôi.”
“Hức, hức.”
“Em muốn đi, em muốn đi vệ sinh ạ.”
"Ướt....."
"Anh, thả em ra đi ạ. Em thật sự đang gấp lắm!"
Trước giờ cậu đã bắn trước Yeo Woon hàng chục lần rồi. Cậu đã quen với việc bị trêu chọc vì bắn nhanh nhưng việc tè bậy bên trong anh lại là một chuyện khác. Thà bị gọi là xuất tinh sớm còn hơn, nếu chuyện đó xảy ra thì Yoon Jigu chắc chắn phải rời khỏi thế giới này vì xấu hổ mất. Dù cho đã mất hết sức lực thì Yeo Woon vẫn cố gắng hết sức để bám lấy cậu ấy.
"Không được mà...!"
Trong suốt quá trình Yeo Woon trấn tĩnh lại và tìm lại được lý trí thì cậu đã cố gắng kìm nén cái cảm giác muốn đi tiểu trong lúc đùi run rẩy. Tuy nhiên, vì cái lớp da đang co giật và kích thích dương vật nên cậu đã không thể chịu nổi và làm ra cái chuyện mà ngay cả học sinh tiểu học cũng không làm.
Một chất lỏng tựa như nước ấm đã lấp đầy bên trong Yeo Woon. Dòng nước đã đâm mạnh vào lớp da và bắn lên. Đôi mắt của Yeo Woon mở to trước cái lượng lớn và cái cảm giác xa lạ khác với tinh dịch. Một chất lỏng loãng và trong veo đang hòa lẫn với tinh dịch đặc quánh rồi chảy ra ngoài.
"……."
"……."
Một khoảng lặng ngắn ngủi trôi qua. Yeo Woon câm lặng và chớp mắt. Người ngạc nhiên hơn cả anh là cậu. Cậu lẩm bẩm "Chết, chết tiệt" rồi òa khóc với khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ. Cái dương vật to lớn đã bật ra vì đàn hồi lại và va vào bụng của Yoon Jigu. Cái chất lỏng đang chảy xuống mà không kịp ngăn chặn chắc chắn là……
“O, không...…….”
“……Không sao đâu! Jigu à, anh không sao mà!”
“Huhu…….”
“Không sao mà, thở đi . Nhé?”
Cậu đã khóc hết nước mắt từ nãy rồi mà sao bây giờ Yoon Jigu lại rưng rưng nước mắt to như hạt đậu và vai cậu lại run lên thế kia. Yeo Woon vừa dỗ dành Yoon Jigu đang không dám chạm mắt anh vừa âm thầm giữ khoảng cách với cậu. Nói thật thì cái chuyện Yoon Jigu tè bậy bên trong anh đã quá sốc đến mức anh không thể dễ dàng cảm thông cho cậu được……
Anh đã nổi hết cả da gà vì cái cảm giác nước ấm đang ồ ạt chảy xuống đùi. Trong suốt thời gian di chuyển đến nhà tắm và lấy cái thứ đang lấp đầy bên trong mình ra thì Yoon Jigu đã câm lặng vì sốc.
Thật kỳ lạ là dù có như vậy thì anh vẫn thích Yoon Jigu. Và ai sẽ chịu nổi cái đứa nhóc như này ngoài anh chứ? Yeo Woon đã quyết định sẽ ôm lấy cả cái lỗi lầm của cậu mà sống tiếp.
Tiếng nước trong nhà tắm đã ngừng hẳn khi trời sắp sáng.
Sau khi cuối cùng cũng đã trấn tĩnh lại và ra khỏi nhà tắm thì Yeo Woon đã thấy cậu đang ngồi trên giường và nghịch điện thoại. Nhìn Yeo Woon cởi cái áo trong tủ quần áo ra mặc vào, trái tim cậu lại bỗng dưng đập thình thịch. Yoon Jigu đưa tay lên và ấn mạnh vào ngực mình. Nhịp tim mạnh mẽ truyền đến lòng bàn tay đang chỉ hướng về Yeo Woon. Thật thần kỳ là một cái áo mà anh mặc thì vừa vặn nhưng nếu Yeo Woon mặc thì lại có cảm giác hơi rộng một chút.
“Anh à, sao anh lại làm mất nhẫn đôi chứ!”
“Ái dà.”
Yeo Woon tránh Yoon Jigu và lăn một vòng nép mình vào mép giường. Yoon Jigu trừng mắt như thể đang tức giận rồi nắm lấy tay Yeo Woon. Yeo Woon ngoan ngoãn bị kéo đi rồi bật cười khanh khách. Anh đã hành xử như thể không có chuyện gì xảy ra, thật là tự nhiên. Bản thân vẫn đang muốn cắn vào lưỡi chỉ vì xấu hổ nhưng anh không biết là Yeo Woon thật sự không nghĩ gì hay là đang giả vờ không biết nữa.
Cậu đặt điện thoại xuống bên cạnh giường. Đôi mắt cậu khép hờ như thể đang buồn ngủ. Yoon Jigu ngập ngừng một lúc rồi hỏi với giọng nhỏ.
“Anh đổi tên em lại được không ạ?”
“Em định đổi tên hả?”
“Không phải ạ, không phải vậy. ......Em còn thêm trái tim vào sau tên của anh mà.”
“À…. ý em là cái đó à. Thì cứ làm đi.”
Yeo Woon cầm lấy điện thoại đã đặt xuống rồi kiểm tra những số điện thoại đã được lưu. Khác với điện thoại của cậu thì điện thoại của Yeo Woon có đến hàng trăm số điện thoại đã được lưu. Không biết là sao mà anh lại có nhiều người quen đến vậy, anh lại còn ghen tị vì những chuyện như thế này nữa chứ. Cậu phải lướt xuống một lúc lâu mới thấy được tên của Yoon Jigu. Yoon Jigu đã yên tâm vì không có một ký hiệu đặc biệt nào được thêm vào sau tên của những người khác và chúng đều chỉ được lưu bằng ba chữ.
"Đổi thành gì đây?"
"Trước tiên bỏ họ của em đi ạ."
"Ừ."
Yeo Woon nghe lời bỏ họ đi và làm cho “Yoon Jigu” trở thành “Jigu”. Yoon Jigu đã không biết điều mà dừng lại ở đây và cứ đòi thêm.
“Thêm hai trái tim vào đằng sau tên em nữa ạ.”
“Cái đó thì hơi…… Sẽ khó khăn khi nghe điện thoại lúc đang ở cùng với đồng nghiệp mà.”
“Sao lại khó khăn ạ?”
“Vì em cứ gọi điện thoại cho anh mỗi ngày vào mấy cái ngày có tiệc tùng nên nếu mọi người thấy được chắc chắn họ sẽ trêu là anh có người yêu và trêu anh suốt một tiếng đấy. Như vậy phiền lắm.”
Đó là một lời nói có lý. Thật không được nếu sự chú ý lại tập trung vào mỗi Yeo Woon trong suốt cả tiếng đồng hồ. Nếu như nếu ai đó khác ngoài mình biết được Yeo Woon xinh đẹp thì sẽ rất phiền phức. Yoon Jigu chần chừ một lúc rồi cộc cằn nói.
"Vậy thì anh thích emoji nào thì cứ thêm vào đi ạ."
"Ừm...."
Có vẻ như việc đó còn khó hơn nên Yeo Woon đã tìm kiếm bàn phím kỹ lưỡng và vào một khoảnh khắc nào đó anh đã nghĩ "Cái này rồi" và chọn emoji mà không hề do dự.
"Jigu★"
"Thế nào?"
Yeo Woon nhìn Yoon Jigu và gửi một ánh mắt đầy mong đợi. Yoon Jigu đã định chê bai đây là cái gì nhưng cậu không thể không gật đầu ngay khi bắt gặp đôi mắt trong veo đó. Cậu không thích nó cho lắm nhưng có lẽ cậu phải hài lòng với cái sự thật là đây là cái tên duy nhất có ký hiệu đặc biệt được thêm vào giữa những cái tên cằn cỗi kia.
"Nhưng mà, sao em lại phải nói với anh và đổi làm gì? Em cứ tùy tiện đổi theo ý mình cũng có sao đâu."
"Vì nó khóa mật khẩu mà."
"Mật khẩu? Là ngày sinh của em mà?"
"……Dạ?"
"0709 đó. Em xem đi."
Anh đã đặt mật khẩu là ngày sinh của mình... á? Khoảnh khắc nghe được những lời đó, một cảm xúc pha lẫn bối rối đã hiện lên trên khuôn mặt của Yoon Jigu. Lee Yeo Woon, người đã đặt ngày sinh của cậu làm mật khẩu mà không nói gì cả, đúng là một người kỳ lạ. Yoon Jigu đã nghĩ rằng bây giờ cho dù anh có làm gì cậu đi chăng nữa thì cậu cũng có thể tha thứ cho anh nếu nghĩ về khoảnh khắc này. Sau khi biết được rằng mọi hiểu lầm đều là những lo lắng vô ích thì cậu đã hoàn toàn mất hết sức lực. Và thứ còn lại là sự thất vọng về bản thân đã không tin tưởng Yeo Woon và sự áy náy.
"Em xin lỗi vì đã hiểu lầm ạ. Em......"
"Có gì đâu. Anh cũng sẽ không giấu em bất cứ điều gì từ giờ trở đi."