Những Kẻ Đáng Chết - Chương 78

Lịch ra chap: shốp sẽ update mỗi ngày từ 3-4 chap, tổng 154 chương ( 44 chương ngoại truyện )

Chương 78

“Không làm được nữa. Tôi không thể, á!”

Ja Kyung đang cố bò đi thì bị Il Hyun tóm lại. Chưa kịp giãy giụa, hông anh đã bị ghì chặt, dương vật lại đâm thẳng vào trong. Lại một lần nữa, phập phập, tầm mắt anh chao đảo. Cái tên cầm thú này. Chắc hắn định viện cớ sinh nhật để gặm sạch đến tận xương tủy anh đây mà.

Anh muộn màng hối hận vì đã chiều theo ý hắn, nhưng đã quá muộn. Quay đầu lại, chiếc bánh kem Kang Yoo Jung mua lọt vào tầm mắt. Chiếc bánh nát bét, kem đã vơi đi quá nửa. Hầu hết đều đã dính trên dương vật và mông rồi bị đưa vào miệng.

Cô ấy mua nó chắc chắn không phải để dùng vào mục đích này. Trong lúc anh lơ đãng, cơ thể lại bị lật ngửa. Il Hyun gác hai chân Ja Kyung lên vai hắn. Biết hắn định làm gì, anh cố hạ chân xuống, nhưng vì hắn đã cúi người trước nên cơ thể anh bị gập lại, dương vật đang cương cứng của chính anh cũng bị đẩy lên đến tận ngực.

Thân trên của cả hai đều dính đầy mồ hôi và tinh dịch. Il Hyun chống tay xuống cạnh mặt Ja Kyung rồi thúc xuống một cách ngắn và mạnh. Phập, phập, phập, bụng dưới anh rung lên, dương vật nghiền nát tuyến tiền liệt khiến cơn khoái cảm thứ tư ập đến. Ngay khoảnh khắc anh định rên lên, môi Kang Il Hyun đã nuốt chửng lấy môi anh.

Lưỡi hắn luồn vào, liếm láp và cọ xát mọi ngóc ngách trong khoang miệng. Nụ hôn cũng mãnh liệt không kém gì những cú thúc hông. Khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể. Anh co quắp đầu ngón chân, nhấc hông lên, và phụt, tinh dịch bắn tung tóe lên ngực và cằm.

Đôi môi rời ra, tay Kang Il Hyun đưa lên nắm chặt lấy cổ anh. Lực ở tay càng lúc càng siết chặt. Nghẹt thở, anh cố gắng gỡ tay hắn ra nhưng vô ích. Mọi thứ trước mắt dần trở nên trắng xóa. Vậy mà hắn vẫn không ngừng thúc mạnh từ dưới lên.

Phập, phập, phập, phập, qua tầm nhìn mờ ảo, anh thấy hai chân mình đang rung lên trên vai hắn. Chẳng hiểu sao vừa mới bắn xong mà phía dưới lại co giật như thể sắp ra thêm nữa. Cổ bị siết chặt không nói thành lời, anh đành vịn lấy vai hắn.

Cảm giác kỳ lạ đến mức anh chỉ muốn thoát ra. Mỗi lần dương vật khuấy đảo bên trong, trước mắt anh lại lóe lên những tia lửa. Anh đẩy vai hắn ra định bảo dừng lại thì đã bị hắn giữ tay, ghì chặt xuống giường.

Cuộc hoan ái trở nên thô bạo hơn, bụng dưới anh đau như bị xé toạc. Mắt anh đỏ ngầu, hàng mi ướt đẫm. Kang Il Hyun lè lưỡi, liếm láp và mút mắt anh một cách tàn nhẫn, như thể muốn móc nó ra ăn tươi nuốt sống.

A, dừng lại, dừng lại đi. Lạ quá. Lạ quá đi mất.

Đầu óc anh trống rỗng, những tia lửa đang lóe lên khắp cơ thể đồng loạt bùng cháy. Một cơn chấn động và run rẩy như bị sét đánh xuyên qua người ập đến. Ja Kyung ưỡn hông lên cao hơn nữa, đùi run lên bần bật.

Phụt, phụt, một thứ nước trong như nước lã bắn ra khắp bụng anh. Khóe môi Kang Il Hyun cong lên. Hắn không hề giảm tốc độ. Tinh dịch và thứ nước đó hòa vào nhau, làm bẩn cả bụng anh và ga giường. Bàn tay đang siết chặt cổ và tay anh được thả ra. Thấy Ja Kyung bắn ra với vẻ mặt như sắp khóc, hắn ôm chặt lấy thân thể anh, trút hết tinh dịch vào bên trong.

Tầm nhìn mờ ảo, nhưng tiếng thở hổn hển của hắn bên tai lại vô cùng rõ ràng. Toàn thân anh mềm nhũn như bị rút cạn sức lực. Ngoài tiếng thở của hai người, không còn âm thanh nào khác. Anh ngơ ngẩn nhìn lên trần nhà, ý thức dần mơ hồ.

 


 

Sau khi thiếp đi như ngất, đến lúc anh khó khăn mở mắt và tỉnh táo lại thì trời bên ngoài đã hửng sáng. Mí mắt anh nặng trĩu như đeo chì. Đang định ngủ tiếp thì anh nhận ra Kang Il Hyun đang bám dính lấy mình từ sau lưng như một con đỉa. Anh vén chăn lên thì thấy tay hắn đang siết chặt lấy ngực mình.

Bên trong lỗ nhỏ vẫn có cảm giác căng đầy. Lúc đầu anh tưởng là do làm quá nhiều, nhưng một lúc sau mới muộn màng nhận ra dương vật hắn vẫn còn ở bên trong. Anh chết sững. Hắn thật sự để nguyên thế này mà ngủ sao? Anh gỡ tay hắn ra, di chuyển người về phía trước, dương vật liền tuột ra khỏi lỗ nhỏ.

Thứ đang chảy ròng ròng xuống là gì, không cần nói cũng biết. Anh cau mày, chửi thầm rồi quay lại. Kang Il Hyun, lạ thay, đang ngủ rất say. Giết quách hắn đi cho rồi. Anh lườm hắn một lúc rồi quay lại nằm đối mặt. Ngay cả tiếng thở cũng không có. Đến cả lúc ngủ cũng chẳng có chút tình người nào.

Anh khẽ mấp máy môi chửi thầm, rồi cẩn thận quan sát khuôn mặt hắn. Một gương mặt đẹp trai đến mức gây chú ý dù ở bất cứ đâu. Anh lướt mắt qua từng đường nét, lông mày, mắt, mũi, trán, cằm, rồi bất giác nhận ra mặt mình đang tiến lại gần. Anh giật mình, vội rụt đầu lại.

Cùng lúc đó, khóe môi Il Hyun nhếch lên.

“Tôi sẽ vờ như không biết, cứ hôn rồi đi tắm đi.”

Ja Kyung nhăn mặt. Hắn mở mắt, nhưng ánh mắt lại trong veo, không giống người vừa mới ngủ dậy. Hắn đã dậy từ trước rồi. Toàn giở trò mèo. Khó chịu, anh bước xuống giường, nhưng vừa đặt chân xuống đất, lưng anh liền đau nhói, không thể đứng thẳng được.

Anh khuỵu xuống, vịn vào giường, Il Hyun liền ngồi dậy.

“Ối chà. Không sao chứ?”

Ja Kyung tức điên, vơ lấy cái gối ném thẳng vào mặt hắn. Dù bị ném trúng, Il Hyun vẫn cười toe toét. Địt mẹ. Cái tên cầm thú. Anh vừa chửi vừa lết vào phòng tắm. Nhìn mình trong gương, Ja Kyung không còn gì để nói.

Bị hành hạ cả đêm, mắt anh sưng húp và đỏ ngầu. Từ mặt trở xuống, không biết hắn đã mút mát, cắn xé bao nhiêu mà chi chít những dấu hôn và vết răng. Bụng và ngực thì loang lổ vết tinh dịch đã khô trắng. Cả nhũ hoa và dương vật cũng sưng tấy đến mức chỉ cần chạm vào là đau rát.

Như chỉ chờ có thế, tinh dịch bên trong lại một lần nữa chảy ròng ròng xuống đùi. Nhiều thật đấy. Anh chống hai tay lên bồn rửa mặt, nghiến răng kèn kẹt. Qua gương, anh thấy Kang Il Hyun bước xuống giường, tiến về phía này.

Anh nhanh chóng đóng sập cửa, vừa khóa lại thì tiếng gõ cửa vang lên.

[Tắm chung đi.]

Tức điên lên, anh gào vào trong.

“Cút đi!”

[Mở cửa ra. Tôi tắm cho em.]

“Tôi tự tắm được! Dám bước vào đây thử xem! Một năm trước không giết được thì hôm nay tôi giết cho anh xem!”

Tiếng cười của hắn vọng ra từ ngoài cửa. Haa, Ja Kyung khập khiễng đi vào buồng tắm. Mỗi bước đi, toàn thân anh lại kêu răng rắc. Anh mở vòi nước nóng, đứng dưới làn nước, ngơ ngẩn nhìn vào những viên gạch ốp tường.

Những chuyện đêm qua như một thước phim quay chậm lướt qua tâm trí. Dù nghĩ thế nào, tỷ lệ giữa hưng phấn và đau đớn cũng đã khác trước.

Anh ôm mặt, đập đầu vào tường buồng tắm.

“Địt mẹ. Mình thật sự thành gay rồi sao…”

Vừa cảm thấy tự trách vừa trống rỗng, anh tạo bọt xà phòng, tắm rửa sạch sẽ, gội đầu rồi đánh răng xong mới bước ra ngoài. Nhưng Kang Il Hyun không có trong phòng ngủ. Hắn đã để sẵn đồ lót và quần áo mới trên giường rồi biến mất không một dấu vết.

Lúc đó, anh nghe thấy tiếng xe hơi văng vẳng từ bên ngoài. Ja Kyung chỉ quấn một chiếc khăn ngang hông, bước nhanh tới. Anh vén rèm cửa lên thì thấy mấy chiếc xe đen đang đỗ sẵn. Anh vội nép vào tường, chỉ ló mặt ra quan sát.

Là Park Tae Soo.

Tại sao anh ta lại ở đây vào giờ này?

Anh đang thắc mắc thì cửa mở, Il Hyun bước vào trong bộ áo choàng tắm. Hắn nhìn vào bộ ngực lốm đốm vết tích của Ja Kyung, vẻ mặt đầy tiếc nuối.

“Làm sao bây giờ. Đến lúc chúng ta phải về rồi.”

“Sớm vậy ạ?”

Vừa nói xong, anh đã nhận ra mình lỡ lời.

“Tiếc à?”

“Không, ý tôi là…”

Anh đang cố tìm một lý do để thoái thác thì Il Hyun đã tiến đến ngay trước mặt, hôn một cái chụt lên môi rồi lùi lại.

“Tôi vào tắm rồi ra ngay, em mặc quần áo trước đi. Tôi không thích thằng khác nhìn thấy cơ thể em đâu.”

Hắn cười nhẹ rồi cởi áo choàng, bước vào trong. Còn lại một mình, Ja Kyung đứng đó với vẻ mặt hơi ngẩn ngơ, rồi lắc mạnh đầu. Đừng để tâm. Là do mình cứ để tâm đến những thứ không đâu thôi. Anh ngậm điếu thuốc, đang định châm lửa thì chiếc điện thoại của Kang Il Hyun đặt ở một góc bỗng réo ầm lên.

[Giám đốc, tôi thích anh! Cả đời này lần đầu tiên tôi được làm tình sướng đến vậy!]

Ja Kyung giật nảy mình, đánh rơi cả điếu thuốc.

Địt mẹ!

Như thể bị bắt quả tang tâm tư của mình, anh vội vàng chạy tới tắt điện thoại.

 


 

Sau khi lên tàu rời khỏi đảo, Ja Kyung ngồi ở ghế sau, bắt đầu gà gật. Đầu anh cứ gục sang một bên, Il Hyun liền giữ lại, để anh dựa vào vai hắn. Anh cũng chẳng còn sức để đẩy ra nên cứ để yên như vậy.

Park Tae Soo nói rằng ngay khi nghe tin Kang Yoo Jung rời đi, anh ta đã lập tức bám theo sau. Sợ có kẻ nào đó nhắm đến tính mạng của Kang Il Hyun, anh ta đã hành động trước. Và có lẽ để không làm phiền đến khoảng thời gian vui vẻ của cấp trên, anh ta đã đứng canh ở một nơi cách nhà không xa, chờ đợi cho đến sáng.

Thuộc hạ tốt thật đấy. Giá mà hôm qua anh ta xuất hiện thì mình đã không bị hành hạ đến thế này. Anh bỗng cảm thấy oán trách Park Tae Soo. Cứ thế, anh thiếp đi rồi lại tỉnh, cho đến khi về đến nhà Kang Il Hyun thì trời đã quá trưa.

Vừa xuống xe, mở cổng bước vào, hai anh em nhà họ Wang đã vui mừng chạy ra đón. Nhưng vừa thấy Kang Il Hyun, họ liền giật mình lùi lại.

“Trời ơi, Giám đốc. Mới có mấy ngày không gặp mà trông ngài càng phong độ hơn đấy ạ. Haha.”

Wang Han huých vào sườn Wang Ryun sau câu đùa của cậu ta rồi xin lỗi rối rít.

“Chúng tôi thất lễ quá ạ. Lần sau sẽ không có chuyện đó nữa.”

Il Hyun cười.

“Không sao. Nhờ vậy mà tôi cũng được nhiều thứ.”

Được nhiều thứ? Ánh mắt hai anh em nhà họ Wang chuyển sang Ja Kyung đang đứng phía sau. Mắt Wang Ryun mở to. Không biết đã trải qua chuyện gì mà chỉ sau vài ngày, cậu trai này trông hốc hác đi một nửa. Mắt thâm quầng, dáng đi cũng không tự nhiên.

Hay là bị gãy xương ở đâu rồi?

Lo lắng, Wang Ryun đưa tay ra định sờ nắn kiểm tra, nhưng thấy ánh mắt của Kang Il Hyun biến đổi thành ánh mắt của một con rắn độc, cậu ta vội rụt tay lại.

Bình luận
eira0
=)) bạo dữ z
Trả lời·5 ngày trước
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo