Em Là Vợ Cũ Của Anh - Chương 39

Lịch up truyện T4 & T7

Cùng lúc đó, sát khí đâm xuyên qua da khiến tôi nghẹt thở. Nỗi sợ bản năng không mạnh bằng nỗi tủi thân khi cảm nhận được sát khí của Si Ryang – thứ mà chưa bao giờ nhắm đến tôi trước đây.

“Thợ săn Lee Mu Young, tôi không có tâm trạng để đùa.”

“Tôi cũng không đùa đâu.”

“Tôi muốn anh hiểu rằng lý do tôi vẫn ngồi nói chuyện tử tế với anh, là vì chúng ta thành viên trong bang hội.”

Câu đó nghĩa là: chỉ cần tôi nói dối thêm một lần nữa thôi, em ấy sẽ lập tức từ bỏ vai trò bảo hộ với tư cách là hội trưởng, và đối xử với tôi như một cá nhân riêng lẻ, theo cách ‘bạo lực’. 

Đồ tồi. Trước thì nói sẽ bảo vệ và hỗ trợ tôi mà.

“Một mối quan hệ thay đổi tùy theo ý muốn của hội trưởng, thật là thoải mái cho ngài quá.”

Mặc dù sát khí của Si Ryang vẫn đang đâm xuyên qua cơ thể tôi, tôi vẫn kiên cường nói những gì mình muốn.

Si Ryang chẳng có vẻ gì là tức giận vì lời nói của tôi, chỉ lặng lẽ nhìn tôi chằm chằm.

Lần này, hiện tượng điềm báo xảy ra trước vụ bùng nổ hầm ngục cấp EX 5 năm trước đã xuất hiện rõ ràng, nên chắc em ấy sẽ không thể giết tôi ngay được. Dựa vào điều đó, tôi nói tiếp:

“Vậy nên tôi sẽ hỏi. Cậu thực sự có ý định bảo vệ tôi không? Nếu là một hội trưởng đúng nghĩa, chẳng phải đã hỏi tôi một câu ‘anh không sao chứ’ tại hiện trường đó rồi sao? À, và đừng có nói là việc ép tôi uống Tiên dược một cách cưỡng bức thì xem như đã hoàn thành trách nhiệm của một hội trưởng nhé. Nếu là một hội trưởng thật sự thì ngay từ đầu đã không túm cổ áo thành viên mình, ném lên xe, nổi giận, rồi khi không nghe được câu trả lời mình muốn thì quay sang đe dọa như thế này.”

KENG!

Tôi biết mà. Khi Si Ryang phi dao về phía tôi, tôi lập tức dùng kiếm Tâm Thiên đỡ lấy, như thể khoe ra vậy.

“Thấy chưa? Lại rút dao chỉ vì nghe điều không vừa ý. Còn nữa, nếu thanh kiếm này có ý nghĩa đặc biệt gì với hội trưởng, thì ít nhất cũng nên giải thích cho tôi hiểu, để tôi còn có thể chấp nhận và trả lời cậu chứ.’

Tôi cố tình vung kiếm lên một cách thách thức, vì tôi biết Si Ryang sẽ không bao giờ đưa ra câu trả lời. Em ấy sẽ lại dùng vũ lực thôi.

…Tôi đã nghĩ em ấy sẽ ép tôi vào tường, hoặc bắt đầu tra tấn, đe dọa gì đó. Nhưng Si Ryang lại không động đậy.

Gì thế kia, cái vẻ mặt đó là sao?

“Nói tiếp đi.”

Thậm chí còn yêu cầu tôi nói tiếp. Tôi biết chưa từng có ai dám nói chuyện kiểu này với Si Ryang trước đây, nhưng bỗng thấy lo: lỡ như em ấy bắt đầu thích thú chuyện này vì tôi thì sao? Tuy nhiên, ngay sau đó tôi gạt bỏ nỗi lo ấy.

“Tôi biết năng lực của hội trưởng rất xuất chúng. Từ trước đến nay, chắc cậu chẳng cần thỏa hiệp với ai, chỉ cần dùng quyền lực, sức mạnh hoặc tiền bạc là có thể dễ dàng khiến đối phương khuất phục và đạt được câu trả lời mình muốn. Nhưng tôi là thành viên mà cậu đã ‘ký hợp đồng’ để bảo vệ. Vậy nên trước khi yêu cầu tôi điều gì, cậu nên đưa ra lý do hợp lý để tôi thấy thuyết phục, và từ đó dẫn đến sự hợp tác… đó mới là vai trò của hội trưởng…”

Tôi ngưng bặt. Vì Si Ryang, người mà bình thường sẽ ngay lập tức nổi giận, thậm chí bắt đầu tra tấn tôi vì mấy lời này, lại đang cười.

Không phải nụ cười giả tạo hay gượng gạo, mà là nụ cười mãn nguyện. Đôi mắt màu tím đang nhìn tôi kia, còn sáng rực và rõ ràng hơn bất cứ lúc nào kể từ khi chúng tôi tái ngộ.

Ánh mắt ấy giống như một bông hoa từng héo rũ sắp chết, giờ đây được tiếp thêm sinh khí, đọng sương, rồi nở bừng xanh mướt. Tôi cứng cả lưỡi lại.

“Quả nhiên.”

Giọng nói trầm thấp ấy khiến tim tôi thót lại.

Không lẽ Si Ryang là kiểu người càng giận đến tận đỉnh đầu thì càng cười?

“Thợ săn Lee Mu Young.”

“D-Dạ?”

Không biết từ khi nào, sát khí từng bủa vây lấy tôi cũng tan biến sạch sẽ. A! Có khi nào… em ấy giận quá đến mức chập mạch rồi không? Tôi bắt đầu lo lắng thì…

“Tôi thích con người cậu Lee Mu Young rồi đấy.”

…Gì cơ?

Tôi suýt nữa phản xạ hỏi lại.

Nếu là trước kia, chắc tôi sẽ rung động vì lời nói ấy của Si Ryang. Nhưng giờ, trong tình huống hiện tại thì chỉ thấy rợn người. Em ấy thích tôi… rồi sẽ nói tiếp: ‘nên giờ anh có thể chết được rồi’, kiểu vậy.

“Tuy ban đầu tôi chiêu mộ anh vào bang hội là để chuẩn bị đối phó với bùng nổ hầm ngục và truy tìm ‘Lee Kang Ha’, nhưng dù không có những mục tiêu ấy, chỉ cần tôi biết đến anh, thì chắc chắn tôi vẫn sẽ tìm cách kéo anh về phía mình.”

“Tự nhiên… cậu lại nói những điều đó là sao?”

Tôi rùng mình hỏi.

Một cảm giác bất an lan dần khắp người.

“Nếu là một thành viên khác trong bang hội chứ không phải anh, thì dù phải chịu hình phạt vì phá vỡ hợp đồng, tôi cũng sẽ dùng biện pháp cưỡng chế để điều tra ra nguồn gốc của thanh kiếm. Dù người đó có là phó hội trưởng đi chăng nữa.”

Em ấy thật lòng.

Giọng của Si Ryang không phải kiểu gay gắt hay dọa nạt, mà bình thản - nhưng tôi vẫn cảm nhận được sự thật lòng từ đó.

“Nhưng vì tôi thích anh, nên tôi hứa sẽ không dùng đến biện pháp bạo lực.”

”…Cảm, cảm ơn cậu…?”

“Thay vào đó, tôi sẽ giám sát anh.”

“L…là sao cơ?”

“Vậy nên từ hôm nay, hãy chuyển đến sống cùng tôi trong ngôi nhà này.”

Giám sát bằng cách… sống chung? Ở đây á??

“Thời hạn là cho đến khi anh nói ra cách anh có được thanh kiếm Tâm Thiên.”

Một loạt từ ngữ chẳng thể nào xử lý kịp trong đầu tôi. Tôi sững người nhìn Si Ryang, nhưng em ấy chẳng để tâm đến biểu cảm sững sờ của tôi, còn nở một nụ cười tự mãn đến mức khiến người ta chỉ muốn đấm vào mặt.

Si Ryang là kiểu người, một khi đã quyết là hành động ngay lập tức.

Lúc em ấy nhận ra tình cảm của mình dành cho tôi, em ấy liền thể hiện rõ như trở bàn tay, rồi còn nhanh chóng tỏ tình với điều kiện kết hôn nữa. Với một người có kiểu tính cách như thế, tôi chẳng lạ gì khi ngay sau khi cuộc trò chuyện kết thúc, mọi đồ đạc trong phòng trọ của tôi đã bị chuyển hết sang nhà em ấy.

Vì ngôi nhà này phải đi qua cổng dịch chuyển mới vào được nên không thể thuê dịch vụ chuyển nhà thông thường. Thay vào đó, một thành viên trong bang hội có kỹ năng điều khiển đồ vật bằng ý nghĩ đã giúp tôi chuyển hết đồ. Người đó còn nói với tôi rằng ‘ghen tị ghê’ rồi cẩn thận đưa mọi thứ đến tận nơi, nơi giờ đây trở thành ‘phòng mới’ của tôi.

Tôi thậm chí còn chưa kịp quen với chỗ ở cũ, vậy mà giờ lại bị ném vào một môi trường lạ hoắc khác, stress thì có, nhưng cái khiến tôi mệt hơn là không thể hiểu nổi thái độ của Han Si Ryang.

Nếu muốn giám sát tôi thì cứ giám sát thôi, sao lại nhất thiết phải sống chung? Tôi hoàn toàn không thể hiểu nổi ý đồ thật sự của em ấy.

Ban đầu tôi còn tưởng em ấy nói nhầm, định nói rằng ‘sẽ đặt camera trong nhà để theo dõi tôi từ xa, còn bản thân em ấy thì ở nơi khác.’ Tôi thậm chí còn tốt bụng sửa lại lời em ấy.

‘Hội trưởng, ý cậu là sẽ nhốt tôi lại trong căn nhà này, còn bản thân cậu thì ăn ở nơi khác và giám sát tôi qua camera, đúng không ạ?’

Nhưng tôi đã thất bại một cách thảm hại.

‘Hãy truyền đạt lại cho thợ săn Dosu Hyeon rằng thợ săn Lee Mu Young cần được kiểm tra và điều trị thính lực khẩn cấp.’

Với câu trả lời như vậy, Si Ryang đã dập tắt hoàn toàn hy vọng của tôi. Han Si Ryang đã điên rồi. Thật sự điên rồi. Dù tôi có đang cầm vũ khí cấp SS của em ấy đi chăng nữa, mà em ấy lại đòi sống chung á?

Si Ryang vốn không phải kiểu người thân thiện hay dễ gần đến mức sống chung với người khác – nhất là với một người mà em ấy còn chưa quen được một tháng. Nếu nghi ngờ ai đó, em ấy sẽ chọn cách cắt cổ còn nhanh hơn là sống chung.

Tôi nhai viên kẹo cứng rắn, vừa cố gắng suy nghĩ để hiểu được Si Ryang đang nghĩ gì.

Lý do khiến Han Si Ryang cư xử như vậy – chắc chắn bắt nguồn từ thanh vũ khí cấp SS mà em ấy từng đưa cho tôi.

Nhưng tôi không biết thanh kiếm ấy có ý nghĩa gì đối với em ấy.

Thật ra, ở vị trí của em ấy, nếu ngay lập tức trói tôi lại rồi tra tấn thì cũng chẳng phải chuyện lạ. Nghĩ mà xem:

Một món vũ khí duy nhất cấp SS được em ấy cất giữ cẩn thận trong kho đồ, bỗng một ngày biến mất không dấu vết.

Lưu ý rằng: kho đồ là không gian riêng giống như giao diện trạng thái, chỉ bản thân người sở hữu mới có thể truy cập. Trừ khi ai đó dùng kỹ năng tẩy não.

Nhưng Si Ryang biết rõ rằng mình không hề bị tẩy não.

Kỹ năng có thể gây ảnh hưởng tâm trí đến cấp SS chỉ có thể là của quái vật cấp EX. Và đúng vậy, lời nguyền lãng quên mà boss EX đã dùng lên tôi khi chết cũng ảnh hưởng đến cả Si Ryang.

…Nghĩ tới đây tự nhiên thấy u ám.

Tóm lại, nếu tôi là Si Ryang, thì với một kẻ bị nghi là đã ‘vô tình’ lấy được kiếm Tâm Thiên từ kho đồ của tôi, tôi sẽ không đời nào đề nghị sống chung để tiện giám sát. Không chỉ tôi, bất kỳ ai cũng sẽ nghĩ vậy, kể cả chính Si Ryang.

Rột rột.

Tôi hút một hơi nước dâu. Cần đường gấp. Ý nghĩ cứ loanh quanh chẳng đi đến kết luận khiến tôi chán nản, chỉ lặng lẽ tiếp tục uống.

Tôi ngẩng đầu lên nhìn quanh. Dù là buổi tối ngày thường, vẫn có rất nhiều người đi lại dọc sông Hàn.

Tựa như vụ bùng nổ hầm ngục cấp SS diễn ra vào ban ngày hôm nay chưa từng tồn tại, mọi người vẫn đang tận hưởng cuộc sống yên bình của mình.

Tôi thử lắng nghe một chút, phần lớn mọi người cũng đang bàn về việc hầm ngục bị phá vỡ, nhưng có vẻ do chuyện quá đáng sợ nên không ai kéo dài cuộc trò chuyện quá lâu.

‘Tôi sẽ quay lại sau khi dọn sạch hầm ngục.’

Đó là những gì Si Ryang nói trước khi rời đi. Em ấy không nói rõ, nhưng xem biểu hiện thì có vẻ lần này Won Hwi An vào hầm ngục thay cho em ấy, còn Si Ryang tranh thủ đi đâu đó.

Dù đã uống Tiên dược rồi, Si Ryang vẫn bảo tôi đến trụ sở bang hội kiểm tra, nhưng tôi lơ đi và ra thẳng sông Hàn.

Kệ chứ?

Tôi nghiến ống hút.

Phải làm sao đây? Làm sao để không phải sống chung?

Nói ra nguồn gốc của vũ khí là cách giải quyết nhanh nhất, nhưng như thế chẳng khác nào tự thú rằng tôi chính là Lee Kang Ha – người được ghi trong hợp đồng hôn nhân.

Nghĩ mà xem:

Ngay khi tôi nói ‘Chính tay cậu đã đưa cho tôi mà, còn sao nữa?’, phản ứng của Si Ryang sẽ chỉ có 2 hướng:

‘Anh đã dùng kỹ năng tẩy não lên tôi à? Phải giết thôi.’

‘Anh đã dùng kỹ năng tẩy não lên tôi rồi. Tôi sẽ tra tấn anh cho đến khi khai ra kẻ đứng sau.’

Bạn hỏi hai trường hợp này khác gì nhau ư?

Khác ở chỗ: một là chết ngay, hai là đau đớn rồi mới chết.

Mà vấn đề là, Si Ryang chưa từng cho tôi thấy cảnh em ấy tra tấn ai bao giờ cả…

Bình luận
1234567891
1234567891Chương 39
Không phải top nhận ra vợ r chứ
Trả lời·14 giờ trước
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo