[Novel] Lời Mật Ngọt - Chương 76

Chương 76
Hơi thở nặng nề của Han Si Woo phả vào má Yoo Ji Han. Mắt cậu mờ đi, như thúc giục anh trả lời, guiding tuôn ra nhiều hơn.
Luồng khí kích động của cậu quấn chặt Ji Han. Guiding nóng ran, đầy nhiệt.
“Tệ lắm à?”
Khí thế ấy không dễ cưỡng. Dù Ji Han tự chủ tốt, sức chịu đựng cũng có giới hạn.
“Sao không trả lời…”
Han Si Woo nhăn mày, cáu kỉnh. Nhiệt trong người chưa thoát ra, ngột ngạt quá. Esper sắp bùng nổ có cảm giác này không? Dù biết không thể so, cậu vẫn nghĩ tới họ—những kẻ đau đớn vì sóng vượt ngưỡng.
Cậu chưa thấy tận mắt, nhưng qua tài liệu và phim thì quen thuộc. Esper vượt giới hạn vì lạm dụng năng lực hay stress—hình ảnh họ kinh khủng.
Họ quên mình là ai, chết trong đau đớn tột cùng. Đến xác cũng chẳng còn chịu đựng được liền hóa mọi thứ thành tro đen. Đó là sự bùng nổ của esper.
“Guiding… nhận đi… tôi làm cho…”
Cậu ngọ nguậy, đè vai Ji Han mạnh hơn. Ngồi hẳn lên người anh, cậu muốn tăng tiếp xúc, mặt đầy lo lắng.
Tay cậu trượt từ vai anh xuống dưới. Ji Han ngả lưng ra sofa, mắt cụp, lặng nhìn cậu ngồi trên bụng mình.
Khóe môi cong như thường lệ, nhưng chẳng giống cười. Biểu cảm khó đoán.
“Guide.”
Ji Han gọi, nụ cười mập mờ. Mắt Han Si Woo ướt át—chắc tự dệt suy nghĩ buồn.
“Sao sắp khóc? Đang làm chuyện tốt mà.”
Anh thì thầm dịu dàng, nhìn cậu nắm cổ áo mình với ánh mắt ấm áp.
Lúc cậu ngồi lên, anh suýt đặt tay lên eo thon theo phản xạ. Còn thoáng nghĩ hôn một cái chắc được—guiding ngọt ngào làm lý trí anh mờ đi, đủ để viện cớ.
Tính hôn thật, nhưng thấy mặt cậu, anh tỉnh ngay.
“Guiding… không được mà…”
“Không, tốt lắm.”
Cậu nhăn nhó, rưng rưng như sắp khóc. Kiêu ngạo là thế mà mắt đỏ nhanh quá—càng nhìn càng thấy cậu mềm lòng.
“Guide khác không làm được thế này.”
Không phải an ủi. Guiding tiếp xúc nhiều hơn nắm tay mà sóng anh chưa bao giờ giảm thế này.
“Guide Han Si Woo giỏi thật. Tôi shock luôn đây.”
Ji Han khoa trương khen, vuốt lưng cậu. Chạm xương bả vai nhô ra, mắt anh híp lại.
Gầy quá. Guide chính của bọn tôi mà.
“Nhưng Kang Geon Ho… thế này không đủ đâu…”
Tên người vắng mặt bật ra, mắt Ji Han cong như cung. Sao giờ mới nhắc nhỉ?
Mắt ướt chậm chạp chớp, cậu thở dài. Hơi thở gấp gáp pha chút gợi tình—không cố ý càng kích thích hơn.
“Tôi ôm thằng đó rồi… mà vẫn vậy…”
Nhớ guiding cho Geon Ho, mắt cậu nóng hơn.
“Ôm á?”
Ji Han hỏi nhẹ. Cậu gật, thở dài liên tục. Tay anh vuốt lưng cậu dần dừng lại.
“Ôm kiểu gì?”
Cậu muốn anh vuốt tiếp, ngả người ra sau để tay anh chạm lưng. Mặt lộ ý làm tiếp đi, nhưng Ji Han lờ đi.
“Kiểu gì?”
Anh ngồi thẳng, đỡ lưng cậu, chỉnh tư thế cho cậu ngồi hẳn lên đùi.
“Thử cho tôi xem.”
“Sao?”
“Để tìm vấn đề chứ.”
Yêu cầu thản nhiên làm cậu ngẩn ra, rồi chậm rãi dang tay. Đầu óc chậm chạp thấy lời anh hợp lý—bảo dùng anh luyện guiding thì cứ dùng.
“Như này.”
Cậu ngập ngừng, ôm chặt Ji Han như ôm Geon Ho. Hạ thân dính sát, chặt hơn lúc ấy.
Tỉnh táo thì cậu không đời nào làm—ngồi dạng chân trên đùi anh, ôm lấy, không phải sofa. Tính cậu không bao giờ vậy.
Lại là Yoo Ji Han, không phải Geon Ho—kẻ nguy hiểm, lém lỉnh.
“Bao lâu?”
“Không biết… lâu.”
Cậu nhăn mặt, lục lại ký ức mờ. Guiding hôm đó ngủ quên, không rõ thời gian.
“Không nhớ.”
Cậu lẩm bẩm, ôm anh chặt hơn.
Khác Geon Ho nóng ran, nhiệt độ Ji Han chỉ âm ấm.
Ánh mắt mơ màng của cậu rơi xuống. Tựa má vào vai anh, cậu chậm rãi nắm tay trái anh.
Chạm tay thì Geon Ho nóng, Tae Beom lạnh—Ji Han ở giữa hai anh em cực đoan, không nóng, không lạnh.
Zing! Zing—!
Tiếng rung bất ngờ làm cậu giật mình. Âm lớn phát ra từ túi Ji Han—máy gọi tìm anh.
“Cái gì…”
Máy gọi nằm dưới đùi trong của cậu. Cơ thể nhạy cảm bị kích thích thêm, cậu hoảng, eo giật giật. Cảm giác lạ lùng.
“Lấy ra nhanh…”
Cậu ôm cổ anh chặt, nhấc hông. Muốn đứng dậy, nhưng anh giữ eo cậu, chỉ khiến hạ thân cậu nhúc nhích.
“Thả ra. Lạ lắm.”
“Ừ nhỉ.”
Ji Han nhìn cậu vùng vẫy, lẩm bẩm.
“Lạ thật.”
Không tắt máy gọi, anh vùi mũi vào cổ trắng của cậu, nhấn eo cậu xuống mạnh hơn.
“Làm nhiều là hết lạ.”
Anh cọ môi vào cổ cậu như hôn, thì thầm. Rồi trước khi cậu khóc vì hoảng, anh dịch chuyển về ký túc.
“Vất vả rồi, guide.”
Đưa cậu vào phòng, đặt lên giường, Ji Han biến mất, rồi quay lại với cốc nước đá.
“Đầu nóng thì uống đi, ngủ ngon. Đừng nghĩ gì.”
Má cậu đỏ vì nhiệt guiding. Ji Han đặt cốc lạnh vào tay cậu đang ngẩn ra.
“Không nhận nữa à?”
Cậu chụp cổ tay anh khi anh lùi lại.
“Nhận guiding thêm đi.”
Còn kéo anh về giường mình, đầy ẩn ý. Mai tỉnh lại chắc hối hận lắm đây.
“Mai tôi nhận tiếp.”
“Không, giờ luôn.”
Ji Han cười rạng rỡ không tiếng. Nhìn cậu bướng bỉnh một lúc, anh lắc đầu dứt khoát.
“Làm thêm là guide chạy mất.”
Cậu sẽ tự dằn vặt, xấu hổ, rồi bỏ đi—Ji Han hiểu rõ tính cậu, thấy trước cảnh cậu chuồn mất.
“Không vội. Từ từ thôi.”
Anh vuốt má cậu, cười tươi. Bình thường cậu ghét, nhưng giờ chỉ tựa vào tay anh, mắt quyến rũ xin thêm guiding.
“Ngủ ngon.”
Nhưng anh từ chối. Dùng niệm lực đặt cậu nằm xuống, rời phòng, khóa cửa cẩn thận.
“Hyung, anh về rồi à?”
Ha Seo Joon nghe tiếng dưới lầu, bước xuống. Ji Han đang vào bếp, cười đáp lại.
Seo Joon nhìn theo cửa phòng cậu—Ji Han vừa từ hành lang đó ra.
“Tối em mua đồ ăn rồi mà.”
“Ừ, ăn nhanh đi.”
“Tôi phải đi tiếp. Xong việc về ăn. Cảm ơn nhé.”
Ji Han lấy cốc, bỏ đầy đá. Sóng anh nhẹ hẳn, mặt cũng tươi hơn.
“Nhận guiding rồi à?”
Nhưng biểu cảm lại trầm—khác biệt nhỏ mà Seo Joon tinh ý nhận ra.
Được nhận đầu tiên như ý, sao anh không vui? Seo Joon thắc mắc, nhìn anh uống cạn ly nước đá.
“Cậu ở ký túc suốt đúng không?”
Ji Han kiểm tra máy gọi, dùng niệm lực đưa Geon Ho từ sofa lên phòng. Geon Ho ngủ như chết—thiếu ngủ, lại khó tỉnh.
“Ừ, hôm nay em ở đây.”
Ji Han tắt máy gọi mới rung, liếc cửa phòng cậu lần cuối. Phải quay lại hiện trường—Geon Ho không đi được, anh phải làm luôn phần cậu ấy. Đêm nay thức trắng rồi.
“Đừng vào phòng guide.”
Trước khi dịch chuyển, anh nhìn Seo Joon. Tưởng cậu gật ngay, ai ngờ cậu nghiêng đầu.
“Sao vậy?”
Ji Han híp mắt nhẹ.
“Cậu ấy giận lắm. Sắp nổ luôn.”
Anh nhại mặt cậu giận, vỗ vai Seo Joon, rồi biến mất. Gần đây anh bận nhất guild—người không phải thú nhân như anh được tìm nhiều.
Giữa phòng khách yên ắng, Seo Joon đứng một mình, quay lại ngay. Dù Ji Han dặn không đi, cậu chẳng do dự, bước thẳng lên lầu.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo