Omega Đồng Nhất - Chương 8

8.

Dong-sik ngơ ngác cầm chiếc điện thoại vừa kết nối. Không thể ngờ được... Người nhắn tin "anh yêu em" hóa ra lại là em chồng Kim Tae-han. Từ trước đến giờ cậu cứ nghĩ Kim Tae-han chỉ đơn phương thôi, ai ngờ hai người họ lại thực sự có quan hệ mờ ám?

Khó tin vãi! Cậu định xuống tầng tìm ai đó để xác nhận, thì nghe thấy tiếng động. Ngẩng lên, thấy Kim Tae-han đang bước. Dong-sik vội giấu điện thoại vào túi, quay người bỏ chạy. Cậu định chuồn thẳng vào phòng ngủ, thì Kim Tae-han đã đuổi kịp, ôm chặt cậu từ phía sau.

Mùi nước hoa nồng nàn xộc vào mũi, tim cậu như rớt xuống.

"Anh vui lắm khi em gọi điện. Anh cứ tưởng em đã nhớ ra mọi chuyện rồi."

Nghe giọng nói đầy đau khổ của hắn, Dong-sik cố gắng gỡ tay hắn ra.

"Bỏ tôi ra rồi nói chuyện. Tôi rối lắm."

"Không cần phải rối. Mọi chuyện đều là sự thật."

"Ý là, Lee Hee-soo thực sự dan díu với em chồng à? Lén lút sau lưng chồng?"

Càng nghĩ càng thấy vô lý. Thế thì "Tình yêu và Chiến tranh" gọi bằng cụ à. Đến nước này, cậu còn nghi ngờ Lee Hee-soo có khi còn dan díu cả với chủ tịch Kim nữa ấy chứ. Đúng là không thể đánh giá con người qua vẻ bề ngoài được. Cứ tưởng Lee Hee-soo là thư sinh, ai ngờ lại là "dân chơi" thứ thiệt.

"Anh mới là người đến trước."

Lời nói của Kim Tae-han xâm chiếm tâm trí đang rối bời của cậu. Ngẩng đầu lên, cậu thấy ánh mắt chân thành của Kim Tae-han. Hắn đan hai tay vào nhau, vẻ mặt đau khổ. Hệt như lần đầu tiên ccậu  không nhận ra hắn trong bệnh viện vậy.

"Anh mới là người thích em trước."

Trước lời thú nhận bất ngờ này, Dong-sik há hốc mồm.

"Này, dù gì thì... vợ của anh trai anh mà, ừm? Làm thế không hay đâu."

"Anh trai biết chuyện của chúng ta."

À, thảo nào ha. Thảo nào thái độ của cái ông kia lại lạnh nhạt như vậy. Không ly hôn thì đúng là người rộng lượng rồi.

"Vậy sao anh không ngăn cản tôi kết hôn?"

"Anh đã cố gắng hết sức rồi. Nhưng em... à không, bố em đã thúc ép quá."

"Vậy sao anh không phải là con trai trưởng? Anh cũng là con của nhà này mà."

"Người thừa kế công ty không phải là anh, mà là anh trai anh."

"Thời buổi nào rồi mà còn chuyện trưởng nam kế vị? Đâu có luật nào quy định như vậy đâu."

Kim Tae-han cười buồn bã.

"Anh... là con riêng."

Cậu sững sờ, không nói nên lời. Vì Kim Jun-han và hắn có nhiều nét giống nhau, nên cậu không hề nghĩ hai người không cùng huyết thống. Thảo nào trong phim hay có chuyện nhà giàu ra ngoài "ăn vụng" rồi có con rơi. Wow...Ngoài đời cũng có thật à?

Cậu đang băn khoăn không biết nên phản ứng thế nào, thì Kim Tae-han đứng dậy tiến lại gần cậu. Lần đầu tiên gặp hắn trong bệnh viện, hắn giống như một hoàng tử kiêu ngạo, nhưng giờ hắn lại giống như một con chó bị ướt mưa. Hắn cúi xuống hôn cậu.

"Cho dù em không nhớ ra mọi chuyện cũng không sao. Tình cảm của anh sẽ không thay đổi."

"..."

"Đừng đẩy anh ra. Anh không có ai ngoài em cả."

"..."

"Lý do anh còn sống là vì em, Lee Hee-soo."

Chưa kịp phản ứng thì môi hắn đã chạm vào môi cậu. Lưỡi hắn luồn vào trong, tay hắn vuốt ve eo cậu. Ái chà, phải đẩy hắn ra mới đúng, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt đau khổ của hắn lúc nãy, cậu lại không thể xuống tay được. Mùi hương ngọt ngào vờn quanh chóp mũi cậu. Chân cậu như nhũn ra, bụng dưới tê dại. Bất giác cậu ngả người xuống sofa, Kim Tae-han tự nhiên trèo lên người cậu.

Dong-sik nắm lấy vai hắn.

"Khoan, khoan đã... Chuyện này là sao... Sao lại thành ra thế này?"

"Sao cơ?"

"Sao cứ ở gần anh là cơ thể tôi lại... Ah...!"

Bàn tay hắn vuốt ve ngực cậu, rồi kẹp đầu nhũ hoa giữa các ngón tay mà xoa. Dong-sik ưỡn người lên. Cậu cảm thấy phía sau mông mình ẩm ướt, giật mình kinh hãi.

"Khoan đã, hít, này..."

Kim Tae-han vén áo cậu lên, ngậm lấy nhũ hoa cậu, mút không ngừng như đứa trẻ sơ sinh. Xem bao nhiêu phim khiêu dâm thì cậu cũng chỉ tưởng tượng đến chuyện bị đâm vào lỗ sau, chứ chưa bao giờ nghĩ đến chuyện bị mút nhũ hoa.

Nhưng mà... cảm giác này... sướng vãi?

"Ưm..."

Cậu vô thức rên lên một tiếng. Thấy cậu dùng tay che miệng lại, Kim Tae-han ngẩng đầu lên. Môi hắn ướt át vì nước bọt, khóe môi cong lên đầy gợi tình. Dong-sik thở dốc nhìn hắn.

Hắn vén mái tóc xõa xuống, mỉm cười, trông hắn đẹp trai thật. Cậu đưa tay sờ soạng cơ thể hắn, cơ thể săn chắc không chút mỡ thừa. Bất giác, dục vọng trong cậu trỗi dậy.

"Sao hả Hee-soo? Em có thấy sắp nhớ ra gì không?"

Sau một hồi giằng co, Dong-sik lên tiếng:

"Vẫn chưa."

Tae-han cười rồi cúi xuống. Hắn cởi quần cậu ra, lôi dương vật của cậu ra khỏi quần lót. Dong-sik ngẩng đầu nhìn xuống. Kim Tae-han thản nhiên há miệng ngậm lấy dương vật của cậu. Một dương vật sạch sẽ không một sợi lông chui tọt vào miệng Kim Tae-han. Dong-sik lần đầu tiên trong đời được đàn ông mút dương vật, cậu vặn vẹo người vì sốc.

"Ưh..."

Một dòng chất lỏng chảy ra từ phía sau cậu. Hốt hoảng, cậu đưa tay xuống sờ soạng giữa hai bắp mông. Ban đầu cậu còn tưởng tinh dịch chảy xuống tận cái lỗ ,nhưng không phải. Chắc chắn là nó chảy ra từ cái lỗ...

Trong phim, khi alpha và omega quan hệ, cái lỗ của omega sẽ tự động tiết ra chất lỏng như nước dâm, thì ra... chuyện đó là thật. Chưa kịp hết sốc thì Kim Tae-han đã dùng ngón tay mân mê cái lỗ của cậu. Hắn cố gắng đưa ngón tay vào trong, Dong-sik vội vàng giữ tay hắn lại.

"Khoan đã."

"Sao vậy?"

"Này... Anh định cho vào đấy à?"

Tae-han nghiêng đầu. Vẻ mặt hắn như muốn hỏi "Em đang nói cái gì vậy?". Dong-sik nhíu mày. Ừ nhỉ, alpha cho vào omega thì có gì lạ đâu. Nhưng mình đâu phải là omega Lee Hee-soo. Mình là Park Dong-sik, hàng chuẩn men thứ thiệt. Đáng lẽ mình phải đè đầu cưỡi cổ cái thằng nhóc này mới đúng, chứ ai lại để nó chịch mình bao giờ. Nghĩ vậy, cậu thấy lòng tự trọng bị tổn thương ghê gớm.

Thấy cậu chống cự, Kim Tae-han bật cười, cởi hết quần áo cậu, ném sang một bên. Sau đó, hắn không ngần ngại luồn tay vào kheo chân cậu, nhấc hai chân cậu lên. Nhờ vậy mà cái lỗ cậu lộ ra hoàn toàn, và ngay sau đó lưỡi anh đã chạm vào cái lỗ cậu.

"Này! Ư... Mẹ kiếp, chỗ đó! A!"

Sống mũi cao ráo của hắn ấn vào đáy chậu cậu, lưỡi hắn ngoáy cái lỗ cậu y như dương vật thật. Dong-sik run rẩy nhắm mắt lại. Không ngờ cái chỗ đó lại được "thăm khám" bằng lưỡi chứ không phải bằng ngón tay hay dương vật. Cảm giác này còn phê hơn cả cậu tưởng tượng.

Hơn nữa, có lẽ vì nó đã ướt sẵn rồi nên tiếng "chụt chụt" nghe dâm đãng kinh khủng. Dong-sik chưa bao giờ trải qua cảm giác khoái cảm đến thế này, cậu không biết phải làm gì, đành dùng cánh tay che mắt lại rồi chửi bậy liên tục. Kim Tae-han ngẩng đầu lên. Hắn vén mái tóc rối bù ra sau, nụ cười của hắn trông gợi dục đến lạ thường.

"A a, lạy chúa lạy phật. Con xin rút lại lời chửi bậy lúc nãy ạ. Cuộc đời này cũng không tệ lắm đâu ạ." Soẹt, tiếng khóa quần được kéo xuống, rồi hắn lôi dương vật ra khỏi quần lót. Mắt Dong-sik trợn tròn. Cái thằng này... Cứ tưởng nó chỉ có cái mã thôi...

Hắn di chuyển dương vật đã cương cứng lên xuống, trông nó chẳng khác nào một cây gậy cả. Thời còn là Park Dong-sik, dương vật cậu đâu có thua kém ai... Cậu ngẩn người nhìn nó, vô thức nuốt nước bọt.

Kim Tae-han thấy vậy liền bật cười, cầm lấy dương vật của mình, xoa lên cái lỗ ướt át của cậu. Cậu bỗng hoảng sợ. Dù gì nó cũng đã ướt rồi, nhưng liệu cái cặc to như vậy mà chui vào thì có đau không? Có bị rách không?

Thấy cậu sợ hãi co rúm người lại, Kim Tae-han liền cúi người xuống, áp sát vào cậu. Dương vật to tướng của hắn kẹt giữa hai chân cậu, kỳ lạ quá!!. Bất chấp sự phản kháng của Dong-sik, Tae-han vẫn thong thả xoa dương vật, đồng thời hôn lên môi và sống mũi của Dong-sik.

"Em lo lắng à?"

"Thì... tôi mới làm lần đầu mà..."

"Sao cơ?"

"Không, tại tôi mất trí nhớ rồi, coi như là lần đầu đi."

"Vậy thì sao?"

"Tôi... sợ đau lắm."

Vừa dứt lời, hắn đã cắn môi cậu đầy trìu mến. "Anh sẽ làm nhẹ nhàng thôi." Trong lúc lưỡi hắn đang quấn lấy lưỡi cậu, thì dương vật của hắn cũng từ từ thăm dò cái lỗ cậu. Vì quá căng thẳng mà cậu gồng cứng người lại, Kim Tae-han liền nhướn một bên mày lên.

"Em cố tình làm vậy hả? Để anh hưng phấn đấy à?"

"Hả?"

"Em thành công rồi đấy. Anh đang hưng phấn lắm đây này."

"Gì chứ?" Chưa kịp nói gì thì hắn đã ngấu nghiến môi cậu, đồng thời dùng sức banh cái lỗ cậu ra rồi dương vật của hắn thô bạo tiến vào. Ức, đau thì có đau, nhưng không đến mức không chịu được. "Ha", cậu vùi mặt vào cổ hắn thở dốc. Sau khi đã cho hết vào, bụng dưới cậu căng tức và nặng trĩu. Dong-sik không thể tin được, đưa tay sờ bụng mình.

"Nó mút chặt quá... kinh khủng..."

"Khoan... Hít, đừng cử động...!"

"Em yêu à, thôi đừng cắn cặc anh nữa. Hư, anh sắp chết đến nơi rồi."

"Này anh thì tốt nước tốt cái, nhưng cái mồm anh..."

Chậm rãi lắc hông, cảm giác dương vật cọ xát vào thành trong thật sống động. Dương vật của Dong-sik bị kẹp giữa hai đùi, rỉ ra chút chất lỏng trong suốt. Kim Tae-han nâng nửa thân trên dậy, bắt đầu di chuyển mạnh bạo hơn. Tóc hắn ướt đẫm mồ hôi, đôi mắt hắn ngập tràn dục vọng.

"Hee-soo à. Lee Hee-soo."

Dong-sik không thể làm ngơ trước giọng nói tha thiết đó. Thật tội nghiệp mà. Nhìn thái độ của ông chủ tịch với bà vợ thì biết họ không phải dạng vừa, mà đứa con ngoài giá thú thì có được yêu thương gì đâu. Chắc chắn hắn đã phải sống cuộc đời bị người ta coi thường, lại còn bị tước mất Lee Hee-soo mà hắn yêu, thế thì hắn còn đau khổ hơn.

Cậu bất giác đưa tay chạm vào mặt hắn, Kim Tae-han liền dụi má vào tay cậu. Trông hắn hệt như một chú cún con đang làm nũng vậy, cậu bật cười. Lúc đó, điện thoại reo lên. Ban đầu cậu định kệ, nhưng nó cứ reo liên tục khiến cậu không khỏi bận tâm.

"Khoan đã." Cậu giơ tay định lấy điện thoại, Kim Tae-han ngăn cản cậu. Nhưng Dong-sik nhanh hơn một bước. Người gửi tin nhắn là Kim Yoon-ah. Đọc xong nội dung tin nhắn, Dong-sik hoảng hốt ngăn Kim Tae-han lại.

"Này, dừng lại!"

Kim Tae-han nhăn mặt vì bị cậu giằng ra. Cậu không thể trả lời câu hỏi "Sao vậy?" của hắn. Vẻ mặt cậu ngày càng nghiêm trọng.

[Đã xác định được vị trí của Park Dong-sik mà cậu yêu cầu .]

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo