Raga (Ngoại Truyện) - Chương 5

Bản dịch thuộc về Fuba Team, đăng tải duy nhất ở web navybooks.net, đọc tại web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch.

“...Chẳng hay, việc tôi và Xinlu cùng ngồi một chỗ thế này có khiến anh thấy không thoải mái không?” 

Jeong Taeui bất giác chỉnh lại tư thế, hỏi bằng giọng nghiêm túc. Nghĩ lại thì, người yêu hiện tại của Gable (Ling Xinlu) gặp lại người từng là “tình đầu cũ” (Jeong Taeui) sau bao nhiêu năm, vậy nên nếu có chút bận lòng hay cảnh giác cũng chẳng có gì lạ. Dù thật khó mà hình dung người đàn ông điềm tĩnh này lại để tâm đến những chuyện như vậy, nhưng biết đâu được. Ai mà chẳng có một mặt khác ẩn sâu bên trong, và Jeong Taeui thì không hiểu rõ Gable đến mức đó. Không biết chừng, anh ta là kiểu người cực kỳ nhạy cảm và hay ghen ...Ngay cả Kyle, người thân thiết hơn với Gable, cũng đang nhìn anh với ánh mắt khó tin. 

“Không phải vậy đâu.” 

Gable gãi cổ, giọng hơi bối rối, như thể không biết nên giải thích thế nào. 

“Chỉ là… cậu ấy sợ tôi sẽ bận lòng, vậy nên tự mình bận lòng trước.” 

Một sự im lặng bao trùm. Bầu không khí lặng im, những ánh mắt đổ dồn về phía Gable khiến anh có phần ngại ngùng, liền vội vàng nói thêm: 

“Thật ra, thường ngày tôi cũng cố gắng liên lạc thường xuyên với cậu ấy. Vì Xinlu thích như vậy.” 

“...À, vâng...” 

Chỉ trong phút chốc, Jeong Taeui đã bị thăng chức lên thành người yêu cũ (mà Ling Xinlu bận tâm vì sợ Gable bận tâm). Cậu cụp mắt nhìn xuống tách trà, suýt chút nữa cũng cùng Gable mang theo vẻ mặt nghiêm trọng kia. Nhưng nghĩ lại thì, đây đâu phải chuyện cậu cần khó chịu? 

Không. Chẳng cần phải thấy áy náy hay rối rắm gì hết. 

Taeui đã quá rõ, đôi khi, cách tốt nhất để giữ bình yên cho mình là dứt khoát gạt khỏi tâm trí những việc chẳng liên quan đến mình. 

Mà suy cho cùng, việc họ vẫn đang ở bên nhau cũng có nghĩa là họ đang sống tốt. Chẳng hiểu sao, lòng cậu nhẹ nhõm hẳn. Ling Xinlu giờ đây đã chìm vào quá khứ, trừ những lúc nghe tin tức về nhà họ Ling, cậu sẽ không còn nhớ đến cậu ta nữa. Nhưng dù đã là chuyện cũ, ánh mắt chứa đầy giận dữ và đau đớn mà họ nhìn nhau lần cuối vẫn luôn để lại dư vị đắng chát trong ký ức cậu. Giờ đây, có lẽ cậu sẽ không cần phải bận tâm về nó nữa.

***

Nước trong bể bơi gần như đã đầy, tựa như một chiếc ao lặng lẽ giữa rừng rậm. Gable khóa vòi nước rồi ngồi thụp bên thành bể, tay khuấy nhẹ làn nước như để kiểm tra nhiệt độ. Mặt trời đã nghiêng bóng. Khoảng giao giữa chiều và tối, thời khắc mà chỉ cần gió khẽ lướt qua cũng đủ mang theo chút lành lạnh, nhưng khi gió ngừng thì không khí lại vừa vặn mát mẻ. 

“Giờ mà xuống nước chắc sẽ hơi lạnh đấy.” 

“Không đâu, nhiệt độ thế này là vừa đủ để bơi rồi. Khi bơi thì cơ thể sẽ ấm lên mà.” 

Gable lắc đầu, đáp lại Jeong Taeui. Bàn tay anh vỗ nhẹ vào nước trông có vẻ tiếc nuối. 

“Nước cũng vừa mới đầy, anh xuống bơi một lát đi.”

 “Ừm…” 

Gable nhìn mặt nước như thể chỉ cần ngả nhẹ là sẽ lập tức rơi xuống đó. Nhưng rồi, anh lắc đầu. 

“Để sau đi. Bây giờ đang có khách mà.”

“Tôi không để ý đâu. Còn Kyle thì đang bận chụp hình rồi.” 

“Ừm… Không được.” 

Gable có vẻ lưỡng lự, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu nói không đầy tiếc nuối. Anh bước đi, như muốn gạt bỏ sự tiếc nuối đó và đi vào phòng khách. 

“Sao thế? Cậu là con ma nước, hễ có thời gian rảnh là chui xuống nước mà. Bể bơi vừa mới thay nước, mà chắc từ hôm qua tới giờ đã không bơi được nên ngứa ngáy lắm rồi chứ gì. Đừng để tâm đến bọn tôi, cứ xuống đi.” 

“Không sao đâu. …Cũng sắp xong rồi mà.” 

Công việc chụp ảnh từng trang của bốn mươi hai cuốn sách cổ cuối cùng cũng gần hoàn tất khi Kyle đã cầm đến quyển cuối. Giọng nói khi đáp “Ừm” đầy mãn nguyện của anh với khuôn mặt tự hào không rời mắt khỏi cuốn sách. Gable nhìn anh, khẽ bật cười. 

“Cậu vẫn như ngày nào, Kyle. Hơn hai mươi năm trước, lần đầu tôi gặp cậu trong hội sách cổ lúc bị James lôi cổ ra khỏi gian hàng, mà đến bây giờ cậu vẫn chẳng thay đổi chút nào.” 

“Cậu nói cứ như người ngoài không bằng. Cậu cũng chẳng thay đổi chút nào. Tính cách, sở thích, cách nghĩ, hệt như hồi xưa. James từng lo lắng: ‘Yuri mà đã thích ai lần đầu thì sẽ thích người đó cả đời mất. Lỡ mà phải lòng một cô gái có tính cách không tốt thì nguy đấy.’

Kyle lầm bầm, như thể cảm thấy nhẹ nhõm khi biết ít nhất Gable cũng không sống cả đời với mối tình đầu từ thời tiểu học. Gable thì im thin thít. Kyle đang bận quan sát nốt bìa sách, không hề bận tâm đến sự im lặng kia, tiếp lời:

“Vả lại đâu chỉ tính cách. Cả gương mặt cậu cũng không hề thay đổi. Giờ cậu cứ mặc đồ bình thường mà bước ra phố thử xem, ai mà tin nổi cậu đã ngoài bốn mươi chứ.” 

Jeong Taeui bất giác nhìn kỹ lại Gable. Phải rồi, nghĩ lại thì ngay từ lần đầu gặp đã có cảm giác kỳ lạ… giờ thì rõ rồi. 

“Thật đó. Tôi cũng đã nghĩ ngay từ lúc gặp anh, trông anh vẫn như xưa. Giờ nhìn kỹ mới thấy đúng là chẳng khác gì hồi ở Seringe cả. Tôi cứ tưởng là do ký ức của mình tự tô vẽ lại… Ôi trời.” 

Jeong Taeui chăm chú quan sát. Tưởng chỉ là hiệu ứng ký ức, nhưng giờ thì cậu có thể chắc chắn: người đàn ông này vẫn giữ nguyên gương mặt năm xưa.

“Lúc đó anh cũng đã trẻ hơn tuổi thật rồi, bây giờ trông anh còn trẻ hơn nữa.”

“Yuri có khuôn mặt đó từ khi còn là thiếu niên rồi.”

“Thật ư? Hai người quen nhau từ hồi thiếu niên sao?” 

“Ừm. Yuri từng làm thêm ở công ty tôi từ trước khi vào đại học. Sau đó cậu ấy bỏ học, vào làm chính thức luôn.” 

Kyle rời mắt khỏi cuốn sách một lúc, liếc nhìn Gable rồi khẳng định: 

“Yuri có lẽ dù sáu, bảy mươi tuổi vẫn sẽ giữ khuôn mặt đó thôi. Sẽ có ngày được ghi vào sử sách yêu quái cho xem.” 

“Không... không đến mức đó đâu... dù sao thì yêu quái cũng…”

Yuri lẩm bẩm một cách yếu ớt. Anh ta là người trẻ nhất trong số những người mà Jeong Taeui từng gặp. Dù đã ngoài bốn mươi, nhưng gương mặt kia mà nói thì cùng lắm khoảng ba mươi thôi. Thậm chí nếu chỉnh trang lại quần áo và kiểu tóc, có khi còn lừa được là hai mươi mấy… À không, biểu cảm, giọng điệu và khí chất của anh ta tuyệt đối không phải ở độ tuổi hai mươi.

“Nếu đứng cạnh cậu út nhà họ Ling, chắc còn khiến người ta lầm tưởng hai người bằng tuổi ấy chứ. Cậu út nhà Ling hôm qua trông có vẻ già dặn hơn nhiều, khí chất có thể át vía cả những người trung niên rồi. Đúng là con trai nhà họ Ling, khí chất y hệt cha mình. Còn nếu đứng cạnh cậu, có khi người ta còn tưởng cậu ấy lớn tuổi hơn cơ.”

Gable quay sang nhìn Kyle đang mải mê chụp ảnh với khuôn mặt xinh đẹp lộ rõ vẻ không vui. Anh xoa tay lên mặt như thể muốn nếp nhăn hiện ra ngay lập tức.

“Làm ơn đừng nói mấy chuyện đó trước mặt Xinlu nhé.”

“Hử? À, sợ cậu ta tưởng là bị nói già đi à? Chính xác thì không phải ý nói Ling Xinlu trông già, mà là do cậu quá trẻ.”

“Dù sao thì cũng làm ơn đừng nhắc đến mấy chuyện đó trước mặt cậu ấy.”

Ngay lúc Gable lại thở dài nhấn mạnh lần nữa thì…

“Trước mặt em thì không được nói chuyện gì cơ?”

Một giọng nói vui vẻ vang lên từ phía bên kia vườn.

Gable giật mình. Jeong Taeui cũng giật mình theo. Hổ, con hổ thật sự đã xuất hiện. Xem ra, hình mẫu cho bức phù điêu chạm khắc hổ trên tường kia chính là cậu ta.

“Ồ, nước hồ bơi đầy rồi nhỉ? Cứ tưởng phải tối nay mới đầy cơ.”

Ling Xinlu xuất hiện trong tầm mắt cùng giọng nói sảng khoái. 

“Mọi người nói chuyện vui vẻ chứ? Tôi xin lỗi vì đã rời đi. Có việc không thể bỏ lỡ.”

Cậu cười lịch thiệp bắt tay Kyle, đồng thời gật đầu chào Jeong Taeui.

“Không ngờ em lại về sớm như vậy.”

“Vâng. Công việc hôm nay cũng không quá phức tạp. Với lại, em cũng tò mò không biết ba người đang nói chuyện gì vui vẻ khi không có em ở đây, thế nên em đã cố gắng hoàn thành sớm nhất có thể rồi về. Sao thế, có chuyện gì mà em không nên nghe à?”

Ling Xinlu kéo Gable lại, hôn nhẹ một cái như chào hỏi, rồi cong mắt cười duyên dáng. Đúng như Jeong Taeui đã nghĩ vào hôm qua, gương mặt ngọt ngào như kẹo kết hợp cùng sự già dặn khiến cậu càng trở nên xinh đẹp và đầy nghiêm nghị. Nếu chỉ xét về ngoại hình thì đúng là khuôn mặt đó rất dễ khiến người ta phải ngoái lại nhìn thêm lần nữa…

Jeong Taeui thầm nghĩ, bỗng một suy nghĩ chợt loé lên:

‘À ha……’

Còn tiếp

Bản dịch thuộc về Fuba Team, đăng tải duy nhất ở web navybooks.net, đọc tại web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo