Sweet Shot - Chương 18 - H

Taerim có vẻ hơi kinh ngạc. Anh mỉm cười, nhưng lại toát ra một luồng khí u ám. Hamin lặng lẽ hít một hơi trước bầu không khí ngột ngạt đó. Sau đó, một giọng nói có chút lệch lạc vang lên.

 

“Em chắc chứ?”

 

Anh hỏi như đang thử thách cậu, nhưng giọng anh có chút kích động. Hamin cố gắng gạt bỏ những cảm xúc và suy nghĩ hỗn loạn, cẩn thận đối diện với ánh mắt Taerim đang nhìn thẳng vào mình. Rồi cậu gật đầu rất chậm rãi, từ từ.

 

“…Ư, ừm.”

 

Anh không trả lời ngay sau câu trả lời khó khăn đó. Hamin lo lắng như một đứa trẻ nhút nhát, tự hỏi liệu anh có đang do dự hay không, thì giọng nói lệch lạc của anh lại vang lên.

 

“Nhưng biết làm sao giờ.”

 

“……”

 

“Anh thích bằng miệng hơn là bằng tay.”

 

Anh đang cười, nhưng đôi mắt anh lại hơi méo mó. Trước những lời nói càng lúc càng quá đáng của anh, Hamin ngơ ngác há miệng. Thấy anh nhìn mình như đang hỏi liệu cậu có làm được không, Hamin cắn chặt môi như thể đã hạ quyết tâm và trả lời một cách bình tĩnh nhất có thể.

 

“Em… Em làm được.”

 

Nghe cậu nói làm được, anh nở một nụ cười lạnh lùng.

 

“Không lẽ em còn cho mượn miệng nữa hả?”

 

Giọng anh có chút gằn giọng khi hỏi một cách tinh nghịch. Hamin nhanh chóng lắc đầu. Khi lắc đầu cậu mới nhận ra. Mình đã nói ra những điều không nên nói rồi. Nhưng hối hận đã muộn. Một giọng nói khác thường vang lên trên đầu cậu.

 

“…Coi như tay là cho mấy thằng khốn kia mượn đi.”

 

“…”

 

“Vậy miệng là cho anh mượn à?”

 

Thứ giữa hai chân anh vẫn chưa hạ xuống, đang thể hiện sự hiện diện của mình ngay trước mắt Hamin. Tim cậu đập thình thịch và hơi thở nghẹn ứ đến tận cổ họng. Giờ mà cậu nói không làm được thì đúng là nực cười. Hamin ngước lên nhìn Taerim với đôi mắt rưng rưng. Taerim nhìn xuống cậu với đôi mắt khó đoán, không biết anh đang cười hay không.

 

Hamin lại nuốt khan một ngụm nước bọt rồi khẽ ngẩng đầu lên và cẩn thận hỏi.

 

“…Anh mới là người…”

 

“…”

 

“…Thật sự ổn chứ ạ?”

 

Cậu hỏi một cách bóng gió. Anh có ổn không. Em là con trai, anh có ổn không. Cậu lo lắng hỏi anh, người ghét đàn ông và luôn chê bai những người đồng tính luyến ái, đôi mắt anh nheo lại. Hamin hỏi như vậy vì cậu sợ anh khó chịu, dù bản thân cậu đang run rẩy. Cậu sợ rằng nếu cậu đang làm mà anh ghê tởm và bảo cậu dừng lại thì cậu sẽ trở nên thảm hại đến mức không thể cứu vãn được.

 

Đôi mắt nheo lại của anh như đọc được ý đồ của cậu, lướt qua khuôn mặt, đường cong cổ và làn da thịt lấp ló sau chiếc áo phông rộng thùng thình của Hamin. Rồi anh dùng ngón tay vuốt nhẹ gáy Hamin đang ửng đỏ, và mân mê vành tai cũng đang ửng đỏ của cậu. Những ngón tay vuốt ve như âu yếm khiến toàn thân Hamin run lên. Taerim ngắm nghía đến cả hàng mi đang run rẩy của Hamin như một con vật ăn cỏ đang sợ hãi rồi từ tốn đưa ra quyết định.

 

“Thì sao.”

 

“…”

 

“…Chỉ mượn miệng thôi mà.”

 

Ánh mắt anh nhìn xuống Hamin như thể đang hỏi liệu cậu có thật sự làm được không một cách ngạo mạn. Hamin không thích những lời nói tàn nhẫn đó, nhưng cậu lại cảm thấy dễ chịu. Cậu cảm thấy bản thân mình càng thảm hại hơn khi nghĩ rằng mình nên cảm thấy may mắn vì anh đã chấp nhận lời đề nghị vô lý này của mình.

 

**

 

Và rồi, Hamin nhìn thứ giữa hai chân anh đang phồng lên trước mắt và nhận ra những gì mình đã gây ra.

 

“Em nhìn anh chằm chằm vậy anh ngại đó.”

 

Taerim nói một cách thản nhiên khi đứng thẳng và nhìn xuống Hamin đang quỳ gối. Hamin ngước khuôn mặt ngốc nghếch lên. Khuôn mặt đó đang cười, chẳng thấy chút ngại ngùng nào cả. Đó là một khuôn mặt tươi cười như mọi khi, nhưng lại có vẻ độc ác ở đâu đó.

 

“Cái… Nó to quá.”

 

“Em bảo làm cho anh mà.”

 

“…”

 

“Haminie bảo mà.”

 

Taerim mân mê tóc Hamin bằng ngón tay. Hamin cảm thấy như toàn thân mình bốc hỏa chỉ vì một cái chạm nhỏ nhặt. Cậu nhíu mày một cách bi tráng trước lời thúc giục chậm rãi đó.

 

Đầu ngón tay Hamin run rẩy khi cậu hạ chiếc quần lót xuống với vẻ mặt bi tráng. Cậu từ từ kéo nó xuống thì tạch! Một thứ gì đó bật dậy và đột ngột nhô ra, chạm mạnh vào má Hamin. Khuôn mặt Hamin cứng đờ vì bị một cục thịt đánh vào mặt một cách dẻo dai.

 

“Xin lỗi.”

 

“…À…”

 

“Nhưng bạn bè em có từng bị dương vật đánh vào mặt chưa?”

 

Taerim chế nhạo bằng giọng cười khi ngắm nhìn cảnh đó. Hamin không thể tỉnh táo lại vì căng thẳng trước những lời nói thô tục của anh. Thứ giữa hai chân anh trông như một vũ khí giết người. Nó dài đến nỗi thô kệch và cương cứng, những đường gân dày cộm nổi lên một cách đỏ tía. Ngay cả quy đầu đỏ ửng cũng khổng lồ nữa.

 

“Em bảo là miệng là lần đầu…”

 

“…?”

 

“Cứ làm theo lời anh bảo.”

 

Anh nhìn xuống cậu một cách ngọt ngào. Hamin ngơ ngác gật đầu như bị bỏ bùa trước những lời nói thân thiện đó.

 

“…Dạ.”

 

Hamin cẩn thận nắm lấy cột thịt đỏ ửng. Cậu cảm nhận được những đường gân nổi lên của anh trên lòng bàn tay. Tim cậu đập thình thịch như búa bổ.

 

“Liếm chỗ quy đầu lún vào ấy, từ chỗ đó.”

 

Anh xoa đầu Hamin và chỉ thị một cách nhẹ nhàng. Hamin cẩn thận nắm lấy nó rồi mở miệng, đưa đầu lưỡi đến chỗ quy đầu lún vào. Cậu ấn nhẹ vào chỗ lõm đó rồi liếm nó như một con mèo. Sau đó, một tiếng thở nặng nề vang lên trên đầu cậu.

 

“Đúng rồi, như vậy đó… Liếm rồi đưa vào miệng mút. Mút như mút kẹo ấy. Biết không.”

 

Anh di chuyển bàn tay đang mân mê tóc Hamin và đặt lên vành tai đang ửng đỏ của cậu. Anh dùng ngón tay xoa vành tai có nhiều đường cong một cách có chút dính nhớp. Cậu cảm thấy như tiếng rên rỉ sắp bật ra từ cái miệng đang cố gắng liếm láp của Hamin.

 

Theo chỉ thị tiếp theo, Hamin dùng lưỡi liếm toàn bộ quy đầu. Cậu cảm thấy như nó có vị mặn hoặc có lẽ chẳng có vị gì cả. Ngay khi cậu nhìn thấy thứ đó của anh trước mắt, cậu đã cảm thấy đầu óc mình quay cuồng vì mùi hương nam tính của anh rồi.

 

“E… Em ơ-ơ ke…?”

 

Hamin từ từ đưa quy đầu vào miệng theo chỉ thị của anh. Cậu cảm thấy như miệng mình đã đầy chỉ với quy đầu thôi. Hamin ngước lên nhìn Taerim với đôi mắt ngây thơ và hỏi một cách ngọng nghịu vì miệng cậu đang đầy quy đầu. Một luồng khí u ám thoáng qua trong ánh mắt anh đang nhìn xuống cậu.

 

“Haa… Ừ, vừa liếm vừa xoay.”

 

Taerim nheo mày khi thứ giữa hai chân anh được đưa vào cái miệng ướt át. Haa, chỉ mới đưa quy đầu vào thôi mà hơi thở của anh đã trở nên gấp gáp hơn một chút. Tất nhiên, yếu tố thị giác cũng đóng một vai trò quan trọng. Chiếc áo phông trễ đến xương quai xanh giờ đã lộ ra một nửa bờ vai của cậu. Làn da không tì vết lọt vào tầm mắt Taerim.

 

“Lạnh…”

 

Hamin ngậm chặt quy đầu và khuấy lưỡi một cách nhiệt tình như đang học bài. Cậu xoay lưỡi như đang xoay kẹo mút và mút chụt chụt. Kết quả là cây gậy vốn đã khổng lồ nay lại càng trở nên lớn hơn và mạnh mẽ hơn.

 

“Haminie da thịt cũng trắng nhỉ…”

 

Anh nắm chặt cây gậy của mình bằng cả hai tay và lẩm bẩm khi nhìn chằm chằm vào cái đầu đang mút quy đầu của mình như một vật gì đó thiêng liêng.

 

Vành tai đỏ bừng và làn da trắng nõn lấp ló sau chiếc áo phông rộng thùng thình tạo nên một sự khác biệt rõ rệt. Cảnh tượng kích thích đó đang thúc đẩy bản tính thích bạo lực của Taerim, và anh tặc lưỡi một cách vô thức. Lúc đó, lông mày anh khẽ nhíu lại khi cảm nhận được lực hút của cái miệng đang mút quy đầu của anh.

 

“…Haa…”

 

Anh thở hắt ra và nhìn xuống Hamin. Cậu thấy đôi môi đang mút miệt mài. Một bên má cậu phồng lên như thể chỉ mỗi quy đầu thôi cũng đã là quá sức với cậu rồi.

 

“Haminie.”

 

“…”

 

Nghe thấy tiếng gọi ngọt ngào, Hamin mở to mắt như một chú thỏ.

 

“Giờ phải đưa cả thân vào chứ.”

 

“…”

 

“Em định mút mỗi chỗ đó đến khi nào. Thế này thì anh thức cả đêm cũng không ra được.”

 

Hamin, người có cả môi và mặt đều đỏ bừng, ngơ ngác ngước lên nhìn anh. Một sợi chỉ bạc kéo dài giữa quy đầu đang rời khỏi môi cậu. Cảnh tượng gợi tình đó khiến khuôn mặt Taerim nhăn nhó một cách khó chịu.

 

“Thân…?”

 

“Ừ.”

 

“Đưa, đưa đến đâu ạ?”

 

Thấy đôi mắt cậu dao động và hỏi, Taerim gạt bỏ vẻ khó chịu trên khuôn mặt và cười. Rồi anh chỉ vào điểm bắt đầu của gốc gần tinh hoàn của mình.

 

“Đến đây này.”

 

“Đến tận đó ạ…?”

 

“Ừ. Phải đưa hết vào. Đến khi nào chạm cổ họng thì thôi.”

 

Anh vừa cười vừa chỉ tay vào yết hầu mình một cách thân thiện. Mắt Hamin di chuyển một cách khó xử. Đôi mắt cậu đảo liên tục như thể có thể nghe thấy cả tiếng. Cùng lúc đó, cậu cắn chặt đôi môi ướt át đang dính đầy dịch tiết và nước bọt. Trong lúc đó, đôi môi sưng mọng trở nên đỏ như màu của thứ giữa hai chân Taerim. Taerim lặng lẽ nhìn một loạt những hành động đó rồi nói nhỏ.

 

“Không làm được à?”

 

“Hả?”

 

“Nếu không làm được thì…”

 

“Em, em làm được mà…!”

 

Hamin vội vàng hét lên, ngắt lời Taerim đang định nói sẽ dùng tay giúp cậu. Cậu siết chặt thứ giữa hai chân Taerim và nhìn anh một cách tha thiết. Cậu nhìn Taerim với đôi mắt đầy quyết tâm như thể cậu thật sự có thể làm được.

 

Vậy mà cái khuôn mặt ngây thơ này lại từng sờ mó thứ đó của bạn bè và thủ dâm cho bọn nó. Ha, Taerim cảm thấy khó chịu đến mức phát bực. Thằng khốn nào đã dụ dỗ cái đứa ngây thơ này vậy.

 

Taerim nở một nụ cười trái ngược với những suy nghĩ hung bạo của mình.

 

“Vậy làm nhanh rồi đi ăn cơm nhé?”

 

Taerim xoa đầu Hamin như đang dỗ dành cậu. Hamin gật đầu như một chú cún ngoan ngoãn. Rồi cậu nhắm chặt mắt và nuốt chửng thứ đó vào.

 

“Khụ…!”

 

Hamin ho sặc sụa dù thứ đó chưa vào được một nửa. Cậu rùng mình như sắp nôn, nhưng cậu vẫn không nhả thứ trong miệng ra mà ngước lên nhìn Taerim với đôi mắt ngấn nước. Ánh mắt Taerim giật giật trước cảm giác kích thích khi thứ gì đó đi vào cái lỗ ẩm ướt. Haa… Một hơi thở nóng hổi lan tỏa, và ánh mắt nheo lại của anh thoáng qua dục vọng và sự hưng phấn.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo