Thức Thứ 7 - Chương 46

Chương 46
 
"Cậu đã xem 'Hậu duệ mặt trời' chưa?"  
 
Jun giả vờ vừa chợt nhớ ra mà hỏi. Cô không hẳn là quen biết anh từ trước, chỉ hy vọng có thể kết nối nhờ cùng là người Hàn trong lớp học đầu tiên ở đại học. Người đàn ông ngồi giữa lớp phản ứng với lời chào hỏi của cô không nhanh không chậm. Anh ngẩng đầu lên một cách điềm tĩnh, ánh mắt giao nhau tự nhiên và thanh lịch.  
 
"Xin lỗi, tôi không nhớ rồi."  
 
Anh trả lời lạnh nhạt với nụ cười xã giao. Jun hơi bối rối nhưng ngay lập tức lên giọng:  
 
"Cũng có thể thôi. Đông người quá mà."  
 
"Ừm."  
 
"À này... thực ra tối nay có tiệc đấy. Là tiệc do nhóm du học sinh Hàn tổ chức, nhưng không chỉ có người Hàn đâu, năm nay có nhiều tân sinh viên nên sẽ vui lắm..."  
 
"Ý cậu là muốn mời tôi?"  
 
Anh ngắt lời, giọng đầy vẻ chán chường. Ánh mắt anh nhìn xuống móng tay, không chút hứng thú. Jun âm thầm thừa nhận: Không chỉ vì anh là con trai của chính trị gia nổi tiếng Hàn Quốc. Dù không có xuất thân đó, Lee Yoon Jae vẫn sẽ là tâm điểm chú ý mà không cần nỗ lực. 
 
"À... ừ, nếu cậu đến thì tốt quá."  
 
Lý do quá rõ ràng và đơn giản: Lee Yoon Jae rất đẹp trai. Bất kể chủng tộc hay giới tính, ai cũng phải ngoái lại nhìn. Giữa đám bạn cùng lứa mới vào đại học, gia thế của anh chẳng là gì so với ngoại hình cuốn hút.  
 
"..."  
 
Ánh mắt Lee Yoon Jae đảo qua không trung rồi quay lại Jun. Rồi anh nhẹ nhàng nhắm mắt, nở nụ cười thân thiện.  
 
"Được, tôi sẽ đi."  
 
Jun tròn mắt không tin vào câu trả lời quá dễ dàng.  
 
"...Thật ư?"  
 
"Ừ, cho tôi biết giờ và địa điểm."  
 
"À, ừ. Bọn mình chủ yếu nhắn tin qua app... chờ chút."  
 
Cô suýt nhân cơ hội xin SNS của anh nhưng biết chắc sẽ chỉ nhận được câu "tôi không dùng" nên thôi. Yoon Jae ghi thông tin vào điện thoại Jun theo chỉ dẫn, rồi lại nhoẻn miệng cười.  
 
"Còn gì nữa không?"  
 
"..."  
 
Jun háo hức định báo tin ngay cho nhóm chat nhưng đột nhiên dừng lại. 
 
‘Đúng rồi, biết đâu cậu ta chỉ nói thế thôi chứ không đến. Mình sẽ thành trò cười mất.’  
 
"Không có... Hẹn gặp cậu tối nay."  
 
"Ừ, hẹn gặp."  
 
Nói xong, Yoon Jae lập tức quay đi. Jun trở về chỗ ngồi, lòng tự nhủ. Cô thậm chí hối hận. 
 
‘Liệu cậu ta có đến rồi giữ thái độ "dù có đến tiệc cũng chẳng thèm chơi với lũ tầm thường như các người", phá hỏng không khí không?’
 
Dù vậy, cô vẫn mong anh đến. Jun chọn vị trí có thể ngắm Yoon Jae từ xa, lặng lẽ nghịch điện thoại.  
 
"Là cậu à?"  
 
Bữa tiệc diễn ra tại nhà Mia, cách trường 25 phút lái xe. Vừa mở cửa căn nhà 2 tầng, So Young bật ra như lò xo hỏi Jun.  
 
"Gì cơ?"  
 
"Lee Yoon Jae đấy. Cậu mời cậu ấy à?"  
 
Jun giật mình tròn mắt. Cô vội nhìn qua vai So Young - trên sofa phòng khách, Yoon Jae đang bị đám đông vây quanh.  
 
"Nghe nói được cô gái cùng lớp mời, là cậu đúng không?"  
 
"Ừm..."  
 
"Lẽ ra phải báo nếu Lee Yoon Jae đến chứ! Đồ uống rẻ tiền thế này sao đãi được cậu ấy."  
 
‘Ủa, cậu ấy đến thì phải mua rượu ngoại xịn hay sao?’ 
 
Jun giấu nỗi bực bội vô cớ bước vào nhà. Lee Yoon Jae ngồi thẳng tắp, tay cầm ly nước. Xung quanh anh, mọi người tụm năm tụm ba.  
 
Dù đã đoán trước cảnh này, nhưng thái độ Yoon Jae khiến cô bất ngờ. Anh quay lại mỉm cười khi ai gọi, chăm chú lắng nghe khi người khác nói. Anh cười trước cả những trò đùa nhạt nhẽo từ xa, không né tránh cả những cái chạm vai hay tiếp xúc cơ thể.  
 
Hoàn toàn khác với con người trong lớp. Không hẳn là lúc đó anh tồi tệ, nhưng... kiểu như dùng nụ cười để vạch rõ ranh giới ấy. Jun nghiêng đầu, linh cảm chẳng lành trỗi dậy, cô túm tay So Young:  
 
"Đừng nói là..."  
 
“Cần sa” 
 
"Cho cậu ấy dùng rồi hả?"  
 
"Hả?"  
 
"Bố cậu ấy không phải đang tranh cử tổng thống sao? Lỡ có chuyện gì, bọn mình cũng bị liên lụy..."  
 
"Ha, cậu đúng là lo xa."  
 
So Young cười nhạo, dùng cằm chỉ Yoon Jae: 
 
“Nhìn xem cậu ấy đang uống gì kìa.”  
 
"Anh ấy xin nước có ga thôi. Bảo không uống rượu."  
 
"...Ồ?"  
 
"Lúc nãy Derek mời thuốc, biết cậu ấy nói gì không? 'Cậu chưa đủ 18 tuổi đúng không?' - nhìn ánh mắt mà xem, lần đầu thấy ai khiến người khác lạnh gáy chỉ bằng cái nhìn. Chả trách Derek vội bảo 'chỉ đùa thôi' rồi cất điếu thuốc."  
 
Điều đó thực sự đáng ngạc nhiên. Với những thanh niên mới lớn, đặc biệt là con em di dân hay du học sinh, phẩm chất đạo đức mẫu mực không phải thứ để khoe khoang giữa đám bạn. Vì dù được người lớn khen ngợi, trong thế giới của họ, điều đó dễ bị coi là "trẻ trâu".  
 
Jun đang nhìn So Young thì đột nhiên dừng lại. Yoon Jae ở phía đám đông đang nhìn thẳng vào cô. Jun định gật đầu chào, nhưng anh đã kịp quay đi như không thấy.  
 
"..."  
 
Đến mức này thì hơi bực rồi đấy. 
 
‘Sao chỉ phân biệt đối xử với mình?’ 
 
Jun bĩu môi, bước nặng nề vào bếp.  
 
Khoảng 10 giờ tối, mọi người bắt đầu về vì còn bài vở ngày mai. Jun cũng chuẩn bị đi nhờ bạn cùng ký túc xá. Đúng lúc Mia - chủ nhà - hỏi:  
 
"Yoon Jae đâu rồi?"  
 
Jun ngó nghiêng khắp nhà nhưng không thấy Yoon Jae đâu. Cũng không lên tầng hay vào nhà vệ sinh. 
 
‘Lẽ nào cậu ta bỏ về không một lời?’ Đang định nói thế thì cô thấy cánh cửa sau bếp hé mở.  
 
Lén ra ngoài, Jun mở cửa sau. Trong sân, làn khói bốc lên từ góc nhà kho nhỏ.  
 
"A..."  
 
Giật mình nhìn kỹ, Yoon Jae đang dựa tường, tay cầm điếu thuốc, nhả khói. Anh ngước mắt lên, thấy Jun thì lắc đầu. Cái lắc đầu thiếu chân thành trông thật khó ưa.  
 
"...Cấm Derek hút thuốc rồi giờ mình hả."  
 
Jun bực bội nói, Yoon Jae lại ngậm điếu thuốc hỏi:  
 
"Derek là ai nhỉ?"  
 
"Thằng nhóc mời cậu thuốc lúc nãy."  
 
"À. Thằng đó. Nó quốc tịch Mỹ nên không được nhỉ? Ở Hàn, cứ đủ 20 tuổi là hút thoải mái."  
 
Lời lẽ trơ trẽn chẳng chút áy náy. Jun thọc tay vào túi áo khoác, bước gần hơn.  
 
"Thực ra cậu cũng uống rượu phải không?"  
 
"Ừ."  
 
"Sao hôm nay không uống?"  
 
"Không muốn."  
 
"...Thế sao không nói thẳng..."  
 
"Nếu từ chối thứ cocktail hỗn tạp trong xô sắt của bọn họ, chủ tiệc sẽ không vui."  
 
Không cần phải phá hỏng không khí một cách vô nghĩa. Lee Yoon Jae nhún vai, phả ra một làn khói thuốc đặc quánh. Jun bất giác bật cười.  
 
"Gì thế, đúng là một đứa trẻ rất thành thật mà."  
 
"À... cậu có thể cho mình biết ứng dụng nhắn tin hoặc cách liên lạc không?"  
 
Dĩ nhiên, câu hỏi tiếp theo luôn được đưa ra nhờ men rượu. Dù vậy, Jun vẫn thắc mắc tại sao thậm chí không thể xin được một tài khoản Facebook. Một người Hàn Quốc, một học sinh cùng trường, thậm chí đã cùng tham gia tiệc tùng.  
 
"Không."  
 
Nhưng câu trả lời cô nhận được từ Yoon Jae là một từ chối lạnh lùng. Nghẹn lời, Jun nhíu mày không kiềm được.  
 
"Vậy sao? Tại sao? Hôm nay đến dự tiệc, không phải là mức độ giao tiếp cá nhân của cậu sao?"  
 
Lúc này, lông mày của Yoon Jae hơi nhướng lên. Biểu cảm của anh ta là không thể hiểu được lời Jun nói.  
 
"Đột nhiên nhảy vọt quá. Tôi đã nói là không muốn cho cậu biết cách liên lạc."  
 
Một câu nói, đơn giản là không thích cậu. Ha, Jun cười khẩy ngước nhìn bầu trời, dùng tay vuốt mái tóc dài chảy xuống.  
 
"À, vậy sao? Rốt cuộc mình đã làm gì sai?"  
 
Yoon Jae tạm thời không trả lời. Chỉ lặng lẽ hút thuốc đến tận đầu lọc rồi phả khói ra. Cuối cùng, anh dập tắt điếu thuốc đã cháy đến cuối lọc vào tường, trả lời bằng giọng điệu nhẹ nhàng.  
 
"Tôi không thích tên của cậu."  
 
Đây là lý do Jun nghe lần đầu tiên trong đời. Anh mỉm cười khẽ, nhíu mày thở dài.  
 
"Cậu biết tên tôi phổ biến đến mức nào không?"  
 
"Tất nhiên biết, nếu không sao vừa vượt đại dương mênh mông đã gặp ngay?"  
 
"...".  
 
"Dù sao đó cũng là lý do. Không có gì khác."  
 
Anh nhét tàn thuốc vào vỏ hộp rỗng, bước qua Jun đang đứng. Rồi mở cánh cửa nhỏ trên tường, nói nhẹ nhàng.  
 
"Không kịp chào tạm biệt, làm ơn nhắn hộ lời xin lỗi của tôi."  
 
Không kịp hỏi lại "ai?", hình bóng Yoon Jae đã biến mất. Không lâu sau, tiếng động cơ xe khởi động vang lên. Jun lén nhìn qua khe cửa bên, thấy một chiếc Jeep Wrangler màu đen đang quay đầu trong ngõ.  
 
Chiếc xe lại... Chẳng giống phong cách một thiếu gia chút nào. Jun bĩu môi đóng sập cánh cửa nhỏ. Cô cũng chẳng định chuyển lời xin lỗi của Yoon Jae cho đám còn lại. Câu nói đó cũng chẳng phải thật lòng.
 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo