Tên khác: 이 소설에는 흑막이 없습니다
Tác giả: 여한령 저 BLYNUE 블리뉴 출판
Nhóm dịch: Navy Team
Tình trang: Đang cập nhật
Lượt xem: 6
Lượt theo dõi: 0
Link truyện gốc: BẤM VÀO ĐÂY
Bối cảnh: Hunting, Fantasy, Học viện/Campus
Quan hệ: Tình yêu giữa đối thủ, Ái hận, Đối thủ/Cảm giác phức tạp, Sống chung
Tính cách nhân vật:
Yếu tố chính: Chữa lành, Xuyên không/Hoán đổi linh hồn, Sinh viên đại học, hồi sinh, Phục thù, Hiểu nhầm, Ngoại quốc, Vương tộc/quý tộc
Không khí truyện: Pha trộn giữa hài hước và nghiêm túc, có yếu tố trưởng thành, hài hước châm biếm, Góc nhìn của Thụ, nhân xưng ngôi thứ 3.
Giới thiệu nhân vật:
Nên xem khi nào:
Trích dẫn nổi bật
“Muốn có được tôi, hãy trao đổi công bằng. Đưa tôi tất cả, và tôi cũng sẽ thuộc về cậu.”
Giới thiệu truyện:
#Truyện học viện hệ thống #Công hồi sinh #Công phủ nhận tình yêu #Công mang mối hận #Thụ nhập hồn #Thụ đứng đầu #Thụ có quá khứ hỗn loạn #Thụ giả mạo #Thụ thích gây chuyện
“Nếu muốn có tôi, thì cứ lấy đi. Nhưng phải công bằng.”
“Ý cậu là sao…?”
“Nếu cậu muốn tôi, thì cậu cũng phải trao chính mình cho tôi.”
Tôi đã nhập vào một cuốn tiểu thuyết giả tưởng hiện đại.
Nhập vào một nhân vật phụ giả ngây giả ngô, rồi quay lưng đâm chủ nhân vật chính, và cuối cùng trở thành trùm phản diện.
Vấn đề là, tôi nhập vào truyện trước khi đọc hết nội dung.
Nếu bị phát hiện tôi không phải là chủ nhân cơ thể này, tôi sẽ bị gia tộc xử tử ngay lập tức.
Vì vậy, không còn cách nào khác, tôi phải giả làm thằng khốn ngây ngô này.
Nhưng, kể từ hôm nay, tôi – kẻ từng mơ về ngày tận thế, chính thức giải nghệ. Các người tự lo đầu óc của mình đi.
Tôi chỉ làm một kẻ ngớ ngẩn vô hại thôi.
Thế nhưng, ngay khi đang cố cải tà quy chính, nhân vật chính lại liên tục nhìn tôi bằng ánh mắt khó hiểu.
Cái gì đây? Cậu ta muốn đánh nhau sao?
[Xem trước]
“…Rốt cuộc là tại sao cậu làm vậy? Chúng ta chỉ mới gặp nhau lần đầu thôi.”
“Vì tôi muốn làm quen với cậu. Thế nên mới thể hiện như vậy.”
“Vậy mà cậu cứ ngồi chình ình bên cạnh tôi sao…?”
“Cậu ngốc thật đấy. Hiểu sai ý tôi suốt.”
“…Cậu muốn gây sự hay là làm quen thật vậy?”
“Xin lỗi nhé. Tôi không giỏi trong việc xây dựng quan hệ với người khác.”
Chết tiệt thật! Rõ ràng chẳng thấy tí hối lỗi nào từ tên này!
‘Đã vậy rồi còn giả bộ muốn làm quen nữa chứ!’
Chỉ cần nhìn vào mắt cậu ta, tôi đã biết thừa cậu ta không có ý đó! Nhưng rốt cuộc là có ý đồ gì đây…?
Trong lúc tôi còn đang sững sờ không biết phải nói gì, Logan đã bước lên hỗ trợ.
“Ngài Cassis không có ý định làm quen với cậu. Thế nên, biến đi cho nhanh.”
Vấn đề là vì những lời của Logan, cuộc nói chuyện vốn đã mất đi sự trang trọng, giờ giống hệt như mấy đứa nhỏ mẫu giáo chơi trò ‘Tôi không chơi với cậu nữa!’ rồi tuyên bố tuyệt giao.
Dù có nói gì, tất cả đều trở nên ngớ ngẩn. Vậy mà chính người dẫn đầu sự lố bịch này – Ryu Seong – lại gầm gừ với Logan bằng giọng như thú săn mồi.
“Ngươi là bảo mẫu của Cassis à? Biết thân biết phận rồi cút ra ngoài đi.”
“…Cậu sẽ chịu trách nhiệm cho những lời xúc phạm này chứ?”
Thề luôn, trong tình huống khốn nạn như này, tôi thậm chí còn cảm thấy bình tĩnh hơn. Cuối cùng, tôi nhận ra cách thoát khỏi vở hài kịch tệ hại mà Ryu Seong dựng lên.
Được thôi, nếu đã thế thì cứ đối mặt với đại gia tộc này xem sao.
“Logan, dừng lại đi. Qua đây nào.”
“Ngài Cassis…”
Logan nghe lời tôi một cách ngoan ngoãn. Dù đang đỏ mặt giận dữ muốn hét lên, cậu ta vẫn nén lại và đứng lùi phía sau tôi.
Tôi nhẹ nhàng chạm vào mu bàn tay Logan vài lần, sau đó đặt khuỷu tay lên đầu gối và chống cằm bằng bàn tay.
Từ vị trí đó, tôi ngước nhìn Ryu Seong.
Lém lỉnh. Giả tạo. Tinh quái.
“Vậy thì từ hôm nay, chúng ta là một đôi nhé?”