Truyện được việt hóa bởi Chong Chóng Team! Không có lịch đăng tải cố định!
2. Lời mời đến đám cưới
Jiwoo hít một hơi sâu rồi đặt khay đựng bữa trưa lên bàn ăn. Cậu cứ nghĩ mọi chuyện sẽ chẳng có gì, nhưng đến lúc phải mở lời lại cảm thấy hơi căng thẳng. Bởi ngoài bạn bè, bố mẹ bạn bè hay gia đình ra thì cậu chưa từng tự mình công khai mối quan hệ với Hyunjoon trước mặt ai bao giờ.
Cậu định đợi ăn xong rồi mới nói, vì sợ nói trong lúc ăn có thể sẽ làm mọi người bất ngờ. Kế hoạch của cậu là khi mọi người rời bàn ăn và cùng nhau đi uống cà phê thì mới mở lời. Jiwoo hít một hơi nhẹ để trấn an mình rồi cầm đũa lên. Dù cố giữ bình tĩnh, cậu vẫn cảm thấy có chút tiếc nuối khi không được ăn cùng Hyunjoon.
Trong sự căng thẳng đến mức chẳng còn biết mình vừa ăn gì, Jiwoo cuối cùng cũng hoàn thành bữa trưa cùng các đồng nghiệp rồi rời khỏi nhà hàng. Vừa bước ra khỏi cổng, Oh Yoonju quay người lại nhìn mọi người rồi giơ ngón tay chỉ về phía thang máy.
“Trưởng nhóm, mình đi cà phê ở đâu ạ? Xuống tầng 1 hay lên sân thượng?”
“Trời hôm nay đẹp mà, lên sân thượng nhé?”
Nghe trưởng nhóm nói xong, Kim Jaeyoung phấn khởi bước lên trước và gật đầu lia lịa với gương mặt rạng rỡ.
“Được đấy ạ! Hôm nay để tôi mời cà phê!”
“Jaeyoung à, có chuyện gì vui hả? A! Buổi xem mắt hôm qua suôn sẻ à?”
“Vâng! Lần này tôi nghĩ là sẽ thành công thật đấy ạ. Cứ chọn đồ uống đắt tiền nhé! Cả món tráng miệng nữa, tôi bao hết!”
Thấy Kim Jaeyoung cười tươi rói, Jiwoo cũng khẽ mỉm cười theo rồi từ từ lấy lại nhịp thở khi bước lên quán cà phê trên sân thượng.
Vừa bước ra ngoài, ánh sáng chói chang từ trên cao đổ xuống bao trùm khắp người cậu. Jiwoo ngước nhìn bầu trời cao trong xanh rồi cảm thấy sự căng thẳng đang siết chặt trong lòng mình cũng dần tan biến.
“Jiwoo, anh vẫn uống trà đào đá phải không?”
“À, vâng.”
“Vậy một trà đào đá, một mocha latte thêm kem tươi, hai ly Americano đá, một green tea frappé thêm thật nhiều kem tươi... À, cuối cùng là một trà quýt bạc hà đá nữa!”
Vừa đếm trên đầu ngón tay vừa gọi món, Kim Jaeyoung nhanh chóng bước về phía quầy gọi đồ uống. Nhìn dáng vẻ phấn khởi đầy hứng khởi ấy, các thành viên trong nhóm khẽ bật cười.
Jiwoo đứng đó, lòng thầm mong rằng khi mình mở lời nói ra điều cần nói, mọi người cũng sẽ cười như vậy. Cậu chờ đợi Kim Jaeyoung quay lại với một chút hồi hộp đọng lại trong lòng.
Trong lúc cả nhóm đang đợi đồ uống, Kim Jaeyoung quay lại với khay đầy đủ các loại đồ uống đã gọi. Ngay khi Oh Yoonju vừa mở lời, Jaeyoung như chỉ chờ đợi cơ hội đó liền háo hức kể về buổi xem mắt của mình. Ánh mắt Jaeyoung ánh lên sự háo hức khi nói rằng cuối cùng mình cũng gặp được người thật sự hợp với mình ở mọi mặt.
Khi câu chuyện của Jaeyoung kết thúc, cả nhóm cùng nhau nhâm nhi đồ uống, tạm ngừng trò chuyện để thở lấy sức. Lúc đó, Jiwoo nhấp một ngụm trà đào rồi khẽ siết chặt hai tay vào nhau dưới gầm bàn trước khi mở lời.
“À… tôi cũng có chuyện muốn nói ạ...”
“Ủa? Anh Jiwoo cũng đi xem mắt à?”
“...À, không phải chuyện đó... Là… tôi sắp kết hôn rồi.”
Nghe Jiwoo nói vậy, cả trưởng nhóm lẫn các thành viên đều khựng lại, đồng loạt quay sang nhìn cậu. Jiwoo khẽ cười ngượng ngùng khi thấy ánh mắt mọi người hướng về mình.
“Wow, anh Jiwoo!”
“Chúc mừng anh nha!”
“Hả, tôi ngạc nhiên lắm luôn đấy. Anh Jiwoo ơi, sao trước giờ không thấy anh nhắc gì về người yêu hết vậy?”
“Anh Jiwoo, thật lòng chúc mừng anh nha. Mừng cho anh quá.”
Khoảnh khắc tĩnh lặng vì ngạc nhiên nhanh chóng vỡ tan trong tiếng cười và những lời chúc mừng rộn ràng. Nhưng Jiwoo vẫn chưa thể thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì điều quan trọng nhất, điều mà cậu thực sự muốn nói, vẫn còn đang mắc kẹt nơi đầu lưỡi.
“Anh định ngày cưới chưa ạ?”
“À, vẫn chưa chốt ngày chính thức, nhưng chắc là sẽ cưới trước khi mùa đông tới.”
“Nhanh vậy luôn ạ? Trời ơi, thích quá đi mất.”
Oh Yoonju vừa nói vừa chắp hai tay trước môi như đang kiềm chế sự phấn khích. Rồi cô nhích người ra mép ghế, như thể muốn rướn người lại gần Jiwoo thêm một chút.
“Người anh sắp cưới là người thế nào vậy ạ? Tôi tò mò quá luôn ấy. Anh Jiwoo trông có vẻ như đã yêu lâu lắm rồi ấy nhỉ?”
Nghe lời của Oh Yoonju, Jiwoo siết chặt tay trên đùi mình một lần rồi buông ra, khẽ gật đầu.
“À… Là người mà mọi người đều biết đấy ạ. Cái người… Giám đốc Lee ấy, mọi người biết đúng không?”
“Giám đốc Lee á?”
Mấy thành viên trong nhóm đồng loạt hỏi lại Jiwoo với vẻ khó hiểu. Họ hoàn toàn không thể đoán ra tại sao đột nhiên trong tình huống này lại nhắc đến Giám đốc Lee. Jiwoo cười ngượng ngùng, rồi giải thích rõ ràng hơn để mọi người dễ hiểu.
“...Người mà tôi sẽ kết hôn là Giám đốc Lee ạ.”
Không khí lại trở nên im lặng. Đang ồn ào náo nhiệt mà bỗng dưng yên ắng đến lạ thường khiến vài ánh mắt xung quanh cũng thoáng nhìn về phía họ rồi lại rời đi. Jiwoo khẽ thở ra một hơi ngắn, rồi tiếp tục nói.
“Nếu kể hết thì dài lắm… À, bọn tôi gặp nhau lần đầu hồi cấp ba. Học chung trường cấp ba luôn. Rồi có một số chuyện xảy ra nên bọn tôi xa nhau một thời gian... Sau đó nhờ hai công ty sáp nhập mà bọn tôi lại gặp lại nhau. Tình cờ thôi ạ...”
Dần dần, ánh mắt của những người đang ngẩn ngơ vì ngạc nhiên cũng bắt đầu đổ dồn về Jiwoo. Vì nghe nói những tin đồn về Hyunjoon không mấy tốt đẹp nên Jiwoo hơi lo lắng liệu có nhận được ánh mắt không hay hay không. Nhưng may mắn thay, ánh nhìn mà Jiwoo nhận được vẫn là những ánh mắt ấm áp, chứa đầy sự đồng cảm mà cậu luôn cảm thấy thân thuộc.
“...Sau khi gặp lại rồi nói chuyện, hiểu lầm trước đó cũng được hóa giải, rồi quyết định đi đến kết hôn. Tôi nên nói sớm hơn chuyện cả hai quen nhau mới phải, nhưng tôi xin lỗi vì đã chậm trễ. Ban đầu tôi cũng rối bời quá nên…”
“Cái gì thế này… Chuyện như phim luôn ấy. Anh Jiwoo, chúc mừng anh thật lòng nha. Học chung cấp ba mà yêu rồi kết hôn luôn là tình đầu đúng không? Anh Jiwoo, anh kết hôn với tình đầu của mình luôn đấy à?”
Cảm động khi nhìn ánh mắt của Oh Yoonju, Jiwoo khẽ gật đầu. Động tác thừa nhận rằng cậu đúng là sẽ kết hôn với mối tình đầu khiến những tiếng trêu chọc đầy vui vẻ vang lên từ xung quanh.
“Anh Jiwoo, tôi xin lỗi nha. Tôi nghe mấy tin đồn rồi lỡ nói không hay về anh ấy... Chắc anh buồn lắm đúng không?”
“À... Không sao đâu. Sau khi công ty sáp nhập thì mấy lời đồn như thế cũng thường xảy ra mà.”
Trước lời xin lỗi của Kim Jaeyoung, các thành viên khác trong nhóm cũng lần lượt bày tỏ sự áy náy với Jiwoo. Để xoa dịu bầu không khí có phần trầm xuống, Jiwoo nhấp thêm một ngụm trà đào rồi vừa mân mê cốc nước đọng hơi lạnh, vừa chìm vào suy nghĩ.
“À, sau này khi có thiệp cưới… bọn tôi rất muốn mời mọi người đi ăn một bữa… Mọi người thấy sao ạ?”
“Giám đốc Lee nói thế hả?”
“Vâng. Nếu mọi người thấy không thoải mái thì tôi có thể gửi thiệp riêng, cứ nói thoải mái nhé.”
“Không thoải mái gì chứ. Tôi thích lắm ấy! Mọi người cũng nghĩ vậy đúng không?”
Kim Jaeyoung phấn khởi giơ tay rồi nhìn sang các thành viên khác. Oh Yoonju và trưởng nhóm ngay lập tức hưởng ứng, sau đó những người còn lại cũng lần lượt giơ tay theo để thể hiện rằng họ đều vui vẻ chấp nhận lời mời.
“Anh Jiwoo, một lần nữa chúc mừng anh thật lòng nha. Người mà anh Jiwoo yêu thì chắc chắn là một người rất tuyệt vời rồi, mà bọn tôi chỉ nghe mấy lời đồn rồi hiểu lầm như thế... Tôi thấy ngại quá, xin lỗi anh nha.”
“Toôi cũng vậy... Đáng ra bọn tôi không nên làm thế... Chắc vì vậy mà anh càng khó mở lời về chuyện anh và anh ấy... Tôi thật sự xin lỗi, và cũng thật sự chúc mừng anh nữa. À mà... Đám cưới là chuyện của anh Jiwoo mà sao tôi lại vui thế này nhỉ?”
Lời chúc phúc chân thành và những lời xin lỗi ấm áp của các thành viên trong nhóm hòa theo làn gió mát dịu, như những âm thanh êm ái len vào tai Jiwoo. Và những câu nói dịu dàng ấy dần biến thành hơi ấm, sưởi ấm tâm hồn cậu. Lúc này đây, Jiwoo mới thực sự có thể mỉm cười rạng rỡ mà không còn bất kỳ nỗi lo lắng nào đọng lại trong lòng.
***
Vừa leo lên giường là nằm dài xuống ngay, Jiwoo thở ra nhẹ nhõm. Ngay lập tức, Hyunjoon cũng leo lên bên cạnh cậu, ngồi xếp bằng và đặt chân Jiwoo lên đùi mình. Rồi hắn xoa bóp đôi chân đã mỏi nhừ vì đi lại cả ngày, vừa đủ mạnh để làm dịu mà không khiến cậu đau.
“Chân em đau lắm đúng không.”
“Ừm… Em không ngờ chuẩn bị đám cưới lại mệt thế này…”
Cả ngày hôm nay hai người đã đi xem qua bốn địa điểm tổ chức tiệc cưới, tranh thủ thời gian còn ghé qua thử đồ vest cho lễ cưới, khiến đầu óc cậu như quay cuồng. Khi còn đang bận rộn tham quan các sảnh cưới hay thử từng bộ trang phục, Jiwoo không cảm thấy quá mệt. Nhưng ngay khi ngồi lên xe để về nhà, toàn thân cậu như đổ sụp xuống.
“Nhưng mà may thật đấy, mình đặt được chỗ mà tụi mình thấy đẹp nhất luôn. Anh nghĩ ông trời chắc đang giúp tụi mình mau mau cưới nhau đấy. Đúng là duyên phận mà, sao có thể vừa đúng ngay chỗ bọn mình ưng ý, lại vừa đúng ngay hôm qua trống chỗ được nhỉ? Mình đúng là định mệnh rồi, Jiwoo à. Đúng không?”
Nhìn Hyunjoon vừa phải chạy tới chạy lui như cậu mà còn phải lái xe cả ngày, lẽ ra hắn phải mệt lắm mới đúng, vậy mà hắn vẫn không ngừng xoa bóp chân cho cậu, chẳng hề lộ chút mệt mỏi nào. Jiwoo nhìn hắn, khẽ mỉm cười rồi gật đầu. Suốt cả ngày hôm nay, Hyunjoon cứ cười nói rạng rỡ như một chú cún vẫy đuôi không ngừng, đáng yêu đến mức khiến cậu không thể rời mắt.
“Dễ thương quá.”
“Nếu thấy anh dễ thương thì phải thể hiện đi chứ.”
Hyunjoon khẽ cười rồi cúi người về phía Jiwoo. Nhìn hắn như vậy, Jiwoo liền đưa tay vuốt nhẹ lên mái tóc Hyunjoon, sau đó khẽ kéo lấy vạt áo hắn như muốn hắn lại gần hơn.
Dù lực kéo chỉ rất nhẹ, nhưng Hyunjoon lập tức nhanh chóng áp sát người cậu, cơ thể đè lên Jiwoo. Cảm giác nặng trĩu đè xuống người khiến Jiwoo thấy thích thú, cậu bật cười khẽ rồi đưa hai tay giữ lấy mặt Hyunjoon, kéo hắn xuống.
Jiwoo chu môi, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi hắn, rồi lại thêm một cái nữa. Môi Hyunjoon cong lên thành một nụ cười sảng khoái, trông vô cùng hạnh phúc. Dạo gần đây, Hyunjoon lúc nào cũng như vậy. Cả ngày dài, dù Jiwoo nhìn hắn vào bất kỳ lúc nào, gương mặt ấy đều sáng bừng lên vẻ rạng rỡ như người ngập tràn hạnh phúc, khiến Jiwoo cũng vui lây.
Jiwoo hôn thêm vài cái nữa lên môi Hyunjoon rồi tinh nghịch cắn nhẹ lấy môi dưới của hắn. Đôi môi hắn khẽ mở ra, cảm giác như đang chờ đợi điều gì đó khiến sống lưng Jiwoo bất giác tê rần lên.
Jiwoo áp môi mình chặt hơn vào môi Hyunjoon, rồi dùng đầu lưỡi khẽ liếm nhẹ lên môi hắn. Ban đầu chỉ là một trò trêu đùa, nhưng cảm giác được chạm vào bờ môi ấm áp ấy khiến chính cậu cũng trở nên nôn nóng không chịu nổi.