Tình Yêu Thuần Khiết Của Tên Côn Đồ - Chương 76

Bỏ mình ư…? Nếu cậu ấy nói rằng không biết mình lại là loại đáng chết đến mức này rồi thu dọn đồ đạc bỏ đi thì phải làm sao? Nếu cậu ấy hỏi rằng mình vẫn chưa sửa được thói quen dùng vũ lực như một tên cậun đồ thì sao… Nếu cậu ấy hỏi rằng liệu đây có phải là tình yêu mà mình từng nói hay không thì…


Lee Hyunjoon từ từ rời khỏi cơ thể Jiwoo, cảm nhận được cậu đang co người lại vì lạnh, hắn nhẹ nhàng đắp chăn kín cho cậu. Sau đó, hắn ngồi xuống dưới đệm, nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang ngủ say của Jiwoo một lúc lâu, trong lòng tràn ngập sự hối hận.


Khi thân nhiệt nóng bỏng dần trở lại bình thường, những điều đáng hối hận bắt đầu hiện ra trong tâm trí hắn. Đáng lẽ hắn phải chú ý đến Jiwoo nhiều hơn, nhưng không biết từ lúc nào, hắn đã bị cuốn theo cảm xúc sung sướng mà không để ý kỹ đến cậu. Dù bao cao su đã rách nhưng hắn vẫn không rút ra mà cứ tiếp tục lao vào như con thú. Hắn thậm chí còn không nhận ra Jiwoo đã ngủ thiếp đi, chỉ mãi nhìn chiếc bao cao su bị rách với vẻ tò mò…


“…”.


À, mình đúng thật là đồ bỏ đi mà.


Trong nỗi áy náy dâng trào, Lee Hyunjoon thở dài, rồi đưa tay vào trong chăn, nắm chặt tay Jiwoo bằng cả hai tay. Dù Jiwoo cũng đã nói rằng cậu cảm thấy thoải mái, và mỗi khi hắn hỏi, cậu đều đồng ý, nhưng điều đó không thay đổi được việc hắn đáng lẽ phải quan tâm đến cậu nhiều hơn.


Lee Hyunjoon nhẹ nhàng kéo tay Jiwoo ra khỏi chăn, rồi đặt lên đó một nụ hôn. Có lẽ sẽ không còn cơ hội nào nữa, nhưng nếu Jiwoo cho hắn thêm một cơ hội… Hắn tự nhủ lòng rằng lần sau, hắn sẽ thực sự quan tâm đến tình trạng của cậu trước khi nghĩ đến cảm xúc của bản thân. Sau khi lặp lại những từ tự nhủ như vậy, hắn nhẹ nhàng đặt tay Jiwoo trở lại trong chăn và đứng dậy.


Thay vì ngồi đó hối hận và chỉ biết ngẫm nghĩ, hắn thấy tốt hơn hết là nên dùng thời gian đó để lau người cho Jiwoo vẫn còn đang ngủ say. Cậu chắc chắn sẽ cảm thấy khó chịu vì đổ mồ hôi, chất dịch và nước bọt vương vãi khắp người. Hắn muốn cậu có thể ngủ một cách thoải mái mà không bị vướng bận bởi bất kì sự khó chịu nào.


Lee Hyunjoon đi thẳng vào phòng tắm, lấy ra hai chiếc khăn mới, nhúng vào nước ấm rồi vắt khô. Trong lòng, hắn muốn dẫn Jiwoo vào phòng tắm để tắm rửa cho cậu, nhưng phòng tắm quá nhỏ nên không thể làm được điều đó.


Hắn chợt nghĩ, giá như ngôi nhà lớn hơn, phòng tắm rộng hơn, có cả bồn tắm thì sẽ tiện biết bao. Nhưng thực tế, phòng tắm nhỏ đến mức hai người đứng tắm cũng khó khăn, khiến hắn cảm thấy vô cùng tiếc nuối. Hắn thầm nghĩ, nhất định phải kiếm thật nhiều tiền để chuyển đến một ngôi nhà có phòng tắm rộng rãi hơn.


Sau khi đảm bảo khăn không còn nhỏ giọt nước, Lee Hyunjoon bước ra ngoài nhẹ nhàng, không gây tiếng động, rồi tiến đến chỗ Jiwoo đang ngủ say. Hắn lo lắng rằng nếu kéo chăn ra, cậu sẽ cảm thấy lạnh, nhưng để lau sạch cơ thể cho cậu, hắn đành phải tạm thời kéo chăn xuống. Để bù đắp, hắn bật lại đệm điện và đợi đến khi nó ấm lên mới nhẹ nhàng kéo chăn ra.


“… Đúng là điên rồi.”


Dù chỉ vừa mới ân ái xong, nhưng khi nhìn thấy cơ thể Jiwoo lần nữa, hắn vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ và bối rối. Đôi tai đỏ lên, Lee Hyunjoon dùng chiếc khăn ấm lau nhẹ nhàng khuôn mặt của Jiwoo. Từng cử chỉ đều nhẹ nhàng và cẩn thận, như thể đang chăm sóc một đứa trẻ sơ sinh.


Hắn lần lượt lau cổ, vai, rồi di chuyển xuống ngực. Khi lau đến ngực và bụng, hắn tập trung hơn một chút vì những vùng này dính nhiều chất dịch.


“…”.


A, Seo Jiwoo. Cậu gợi cảm vãi…


Dù đã làm những chuyện thân mật hơn thế này rất nhiều, nhưng việc nhìn thấy cơ thể trần của Jiwoo vẫn khiến hắn cảm thấy vô cùng kích thích. Lee Hyunjoon gần như không dám nhìn thẳng vào núm vú hơi sưng lên của cậu, dù đã hôn và vuốt ve chúng trước đó. Thành thật mà nói, chỉ việc lau người cho cậu thôi cũng khiến hắn có cảm giác… lại muốn cương lên lần nữa. Dù chỉ là khăn chạm vào chứ không phải tay, nhưng hắn vẫn không kiềm chế được. Dù cố gắng bình tĩnh, nhưng dường như hắn cũng không thể tự kiểm soát được bản thân.


“…”


Ánh mắt của Lee Hyunjoon chậm rãi di chuyển, dừng lại ở núm vú của Jiwoo, nơi vẫn còn đỏ ửng vì những vết mút trước đó. Tim hắn như muốn vỡ tan khi nhìn thấy cảnh tượng ấy, nhưng một khi đã nhìn thấy rồi… lưỡi hắn tự động cựa quậy trong miệng. Dù đã cắn mút đến vậy, anh vẫn muốn… làm thêm một lần nữa.


“Mình đang nghĩ gì vậy, đồ điên này.”


Lee Hyunjoon tự tát mình một cái vào má, cảm giác đau rát khiến hắn tỉnh táo hơn. Hắn tiếp tục lau người cho Jiwoo, cố gắng hạ tầm mắt xuống. Chiếc bụng phẳng lì, mềm mại của cậu hiện ra trước mắt hắn.


“… Đến cả cái rốn cũng đẹp nữa sao?”


Hắn đã biết khuôn mặt của Jiwoo rất xinh đẹp, nhưng cơ thể cậu cũng không kém phần hoàn hảo. Mọi ngóc ngách trên cơ thể cậu đều khiến hắn say mê. Từ hình dáng, màu sắc, đến cảm giác khi chạm vào, tất cả đều đẹp đến mức khó tin. Ngay cả những chỗ kín đáo nhất cũng khiến hắn không thể nào rời mắt. Lee Hyunjoon nhẹ nhàng lau vùng bụng dưới của Jiwoo, rồi ánh mắt lại lần nữa di chuyển xuống phía dưới.


“…”


Dù đã chạm, xoa, và lắc lư vùng đó không biết bao nhiêu lần, nhưng khi nhìn thấy khoảng giữa đôi chân của cậu, tim hắn lại đập nhanh hơn. Lee Hyunjoon cố gắng lờ đi cảm giác cương cứng đang dâng lên, dùng chiếc khăn mới lau nhẹ nhàng vùng giữa đùi của Jiwoo.


“À.”


Hắn chợt nhớ ra rằng bao cao su đã rách và đã xuất tinh bên trong cậu. Lee Hyunjoon nhẹ nhàng nâng đùi Jiwoo lên, rồi đưa ngón tay vào trong cái lỗ đã khép lại. Ngón tay hắn trượt vào một cách mượt mà với cảm giác ẩm ướt bao trùm. Hắn hít một hơi sâu, rồi từ từ dùng ngón tay để lấy đi tinh dịch còn sót lại bên trong. Mỗi lần đưa ngón tay vào rồi rút ra, chất dịch ấy lại trào ra nhiều hơn, khiến lòng hắn tràn ngập cảm giác áy náy. Tim như bị thắt lại.


“… Ưm…”


Khi Lee Hyunjoon đưa ngón tay sâu vào bên trong và lấy đi tinh dịch khoảng mười lần, Jiwoo bất giác phát ra một tiếng rên nhẹ. Lee Hyunjoon dừng lại, ngón tay vẫn ở bên trong, và quan sát khuôn mặt của Jiwoo. Cậu không tỉnh dậy, nhưng có vẻ như trong giấc ngủ, cậu vẫn cảm nhận được sự hiện diện của một vật thể lạ. Hắn nghĩ rằng nên nhanh chóng rút tay ra và kết thúc việc này, nên bắt đầu di chuyển ngón tay nhanh hơn một chút.


“… A…”


Cảm giác ngón tay di chuyển nhanh chóng ra vào, cùng với những cái cào nhẹ khiến eo của Jiwoo run lên từng hồi. Dù không còn gì để tiết ra nữa, nhưng bộ phận nhạy cảm của cậu lại căng cứng trở lại, và các ngón chân cũng co quắp theo bản năng. Không hề hay biết, Lee Hyunjoon vẫn tập trung hoàn toàn vào việc làm sạch bên trong cho Jiwoo.


Đương nhiên, càng lau thì lượng chất dịch tiết ra càng ít dần. Nghĩ rằng chỉ cần làm thêm vài lần nữa là xong, Lee Hyunjoon đưa hai ngón tay vào, nhanh chóng xoa bóp thành trong và ấn mạnh vào nơi tinh dịch còn đọng lại, rồi cào sạch.


“A… ha…”


Cùng lúc đó, một tiếng rên dài vang lên. Lee Hyunjoon ngẩng đầu lên, nhìn xuống khuôn mặt của Jiwoo. Cậu vẫn đang ngủ, nhưng mí mắt mỏng manh khẽ rung động. Đôi môi khép chặt giờ đã hé mở, thở ra hơi thở nóng hổi, và phần dưới cũng siết chặt lấy ngón tay hắn… siết rất chặt, và không buông ra.


“… Chết tiệt.”


Lee Hyunjoon thốt lên một câu chửi thề, vừa nhìn khuôn mặt Jiwoo vừa di chuyển đầu ngón tay đang chìm sâu bên trong. Hắn dùng móng tay ấn mạnh vào cùng một chỗ và cào nhẹ, khiến Jiwoo rên lên một tiếng như đang khóc. Lee Hyunjoon rút “cậu nhỏ” của mình ra khỏi quần, một tay xoa bóp nó, trong khi đầu ngón tay kia tiếp tục kích thích điểm nhạy cảm của Jiwoo.


“A… ưm… mẹ kiếp…”


Dù tay đã ướt đẫm vì chất dịch tiết ra từ Jiwoo, hắnvẫn không thể dừng lại. Lee Hyunjoon tiếp tục lắc tay, ấn mạnh vào bên trong lỗ nhỏ ẩm ướt của cậu, đến mức có thể nghe thấy tiếng nước lép nhép. Khi hắn ấn mạnh, một thứ gì đó không phải tinh dịch bắn ra từ đầu “cậu bé” của Jiwoo. Cùng lúc đó, Lee Hyunjoon cũng xuất tinh lên bụng và ngực của cậu.


“… Ha, phù… A, chết tiệt…”


Hắn thở dốc, cơ thể run nhẹ vì cực khoái. Dù đã xuất tinh, nhưng cảm giác áy náy và tội lỗi vẫn không ngừng dâng lên trong lòng. Lee Hyunjoon nhẹ nhàng rút tay ra, lau sạch sẽ cho Jiwoo một lần nữa, rồi đắp chăn kín đáo cho cậu. Hắn ngồi xuống bên cạnh, nhìn cậu ngủ say, trong lòng tràn ngập sự hối hận và yêu thương.


“Lần sau… tớ sẽ tốt hơn.” Hắn thì thầm, như một lời hứa với chính mình.


Lee Hyunjoon nhìn thấy tinh dịch của mình vương vãi trên ngực và bụng của Jiwoo, người mà hắn đã cẩn thận lau chùi sạch sẽ trước đó. Hắn gượng gạo điều chỉnh hơi thở gấp gáp và tự trách mình bằng những lời lẽ thô tục.


Rút ngón tay ra khỏi cơ thể Jiwoo, người đã ngủ thiếp đi như chết sau khi kiệt sức, Lee Hyunjoon nhìn xuống bàn tay ướt đẫm của mình. Rõ ràng là hắn đang trong cơn động dục. Tinh thần vẫn còn minh mẫn nên có vẻ không phải là do rối loạn tâm lý, nhưng phần dưới cơ thể vẫn tiếp tục căng cứng. Có vẻ như dù có làm đến sáng cũng không đủ.


“…”


Nhưng hắn không thể tiếp tục làm chuyện đó với Jiwoo đang ngủ được. Tình dục không phải là thứ chỉ để thỏa mãn bản thân hay giải tỏa cơn động dục của riêng mình. Từ giờ trở đi, cơn động dục này là trách nhiệm của hắn. Hắn không muốn làm phiền Jiwoo đang ngủ chỉ để giải quyết nhu cầu của mình.


Lee Hyunjoon lau sạch bàn tay ướt đẫm bằng chiếc khăn lạnh đã nguội rồi đứng dậy khỏi chỗ ngồi.


…Lần này, mình phải thực sự làm sạch sẽ. Nhất định.


Trong đôi mắt hắn ánh lên quyết tâm vững chắc.


* * *


Jiwoo tỉnh giấc bởi tiếng chuông báo thức và với tay về phía đầu giường, nơi cậu thường để điện thoại, để tắt chuông trong trạng thái lơ mơ. Cậu muốn mở mắt nhưng không thể. Cậu thậm chí không nghĩ đến việc phải xem bây giờ là mấy giờ và cũng không có sức để đưa tay cầm điện thoại trở lại dưới chăn.


Cứ thế, Jiwoo ngủ thiếp đi trở lại trong khi vẫn cầm điện thoại trên tay và chỉ tỉnh giấc khi đã hơn 10 giờ sáng. Lần này, may mắn là cậu đã mở được mắt.


Khi nhìn thấy đồng hồ chỉ 10:22, cậu cảm thấy hơi áy náy vì đã ngủ quá lâu so với dự kiến, nhưng cũng không hối hận lắm. Cơ thể cậu mệt mỏi và tinh thần mơ màng đến mức dường như có thể ngủ cả ngày.


Jiwoo ngáp nhẹ, vỗ nhẹ lên miệng rồi mở đôi mắt còn buồn ngủ nhìn sang Lee Hyunjoon đang nằm bên cạnh. Nhìn khuôn mặt đang ngủ của hắn, người nằm hướng về phía cậu mà không đắp chăn, Jiwoo bật cười dù vẫn còn lơ mơ.


“…”


Cảm giác Lee Hyunjoon đi sâu vào bên trong cơ thể mình đêm qua vẫn còn rõ ràng như in. Cảm giác hắn lấp đầy bụng cậu và di chuyển bên trong cũng ùa về, cùng với ánh mắt không ngừng dõi theo cậu suốt đêm cũng hiện lên sống động trước mắt.


Nói rằng cậu hoàn toàn không ngại ngùng thì chắc chắn là nói dối, nhưng cậu vẫn cảm thấy vui. Trước khi làm, cậu có chút sợ hãi, nhưng bây giờ cậu không hề sợ chút nào mà chỉ cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Cậu đã làm đến cùng với Lee Hyunjoon… Tình yêu trào dâng trong tim cậu và lan tỏa khắp nơi. Cậu yêu Lee Hyunjoon đến mức không thể kiềm chế được. Jiwoo cử động cơ thể và bò từ từ về phía vòng tay đang ngủ của Lee Hyunjoon.


“Ừm…”


Lee Hyunjoon, ngay cả trong giấc ngủ, cũng giơ tay ôm lấy cơ thể cậu. Jiwoo mỉm cười hạnh phúc rồi ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng hôn lên chiếc cằm đẹp trai của hắn.


“…Sao cậu lại dậy sớm thế này… Ngủ thêm đi.”


“Đã hơn 10 giờ rồi.”


“Vậy sao?”


“Ừ. Hình như đêm qua chúng ta ngủ rất muộn. Ngủ đến giờ mà vẫn còn buồn ngủ.”


“Tớ xem giờ trước khi ngủ thì đã quá 3 giờ sáng rồi… Còn cậu chắc ngủ lúc 2 giờ ấy.”


Jiwoo ngạc nhiên khi biết mình đã ngủ muộn hơn dự kiến, hít một hơi rồi mở mắt ra.


“Sao cậu lại ngủ muộn hơn thế? Cậu không buồn ngủ à? A… Có phải tại tớ ngủ quá nhanh không? Thật ra tớ không nhớ rõ đêm qua mình ngủ như thế nào. Xin lỗi nhé, vì đã ngủ trước…”


Lời xin lỗi bất ngờ của Jiwoo khiến Lee Hyunjoon giật mình mở mắt. Dù đêm qua hắn đã buồn ngủ đến mức tưởng chừng như phát điên, nhưng chỉ một lời xin lỗi của cậu cũng khiến hắn cảm thấy lạnh sống lưng. Hắn nghĩ rằng mình phải làm gì đó để cứu vãn tình hình trước khi bị tát và đuổi đi.


“Tại sao cậu phải xin lỗi? Phải là tớ xin lỗi cậu mới đúng. Tớ đã hứa là sẽ không làm cậu mệt… nhưng cuối cùng tớ đã không kiểm soát được bản thân. Cậu thất vọng về tớ rồi đúng không?”


“Thất vọng?”


“Ừ… Tớ không phải chỉ muốn thỏa mãn bản thân mình thôi đâu… Lúc đầu tớ thực sự rất tỉnh táo mà? Tớ đã quan sát cậu, cố gắng để cậu không cảm thấy mệt… À không, nói là không mệt thì khó quá, nên tớ cố để cậu ít mệt nhất có thể…”


“Vậy mà không được sao?”


“…Ừ. Tớ đã không kiểm soát được. Tớ biết bao cao su bị rách nhưng vẫn cứ làm…”


Jiwoo đang dựa đầu vào lòng Lee Hyunjoon, tay vô thức kéo áo hắn rồi lại buông ra. Nghe đến đây, cậu ngẩng đầu lên.


“…Bao cao su… bị rách á?”


Còn tiếp…



Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo