Tôi Có Tỉ Lệ Tương Thích Cao Với Esper Cấp Thảm Họa - Chương 27

Up chương vào thứ 2 và 5 hàng tuần

“Thảm họa của tôi, đừng để tôi cưỡng ép bản thân nhìn thấu cậu.”
 
“Ngài chẳng bao giờ biết dịu dàng là gì.”
 
“Không sao. Ở cạnh tôi, cậu sẽ là người trông dịu dàng.” Thật ra… chính cậu cũng đâu phải kiểu người dịu dàng gì cho cam. Lời Hexion nói trúng nơi sâu thẳm nhất bên trong Zero Nine.
 
Khi Zero Nine còn bị nhốt trong phòng thí nghiệm, buộc phải ngoan ngoãn với tất cả mọi người, chỉ cần hành động hơi khác thường là sẽ bị tiêm thuốc an thần đến mức ngất lịm đi. Nhẹ nhàng, tử tế - cậu buộc phải trở thành một người mềm mỏng và hiền lành. Chính vì thế, Zero Nine lại càng cảm thấy mình chẳng có gì đặc biệt. Cứ tiếp tục như vậy, dù “cậu” là ai đi nữa cũng không còn quan trọng nữa.
 
Hexion chắc chắn biết điều đó. Chính vì thế, anh mới không ngừng khơi gợi, xới tung mọi thứ lên, cuối cùng là ép Zero Nine phải đối mặt, chờ cậu không kìm nổi mà tức giận. Bàn tay Zero Nine siết chặt lại, các đường gân hiện rõ dưới da, nhưng gương mặt lại hoàn toàn vô cảm. Hexion liếc nhìn đồng hồ một lần nữa.
 
Mức độ căng thẳng: 58%
 
Chỉ số tương thích có thể dao động nhẹ tùy vào tình huống, hành vi hoặc trạng thái tâm lý. Hexion và Zero Nine mới chỉ quen nhau được vài ngày. Thời gian ấy quá ngắn để có thể hiểu hết về nhau.
 
Dù vậy, cả hai vẫn đọc vị nhau bằng sự nhạy bén của đối phương. Cào xước rồi bị cào xước, cứ thế dò xét lẫn nhau, cuối cùng lại chạm mặt ở khoảng cách hơi thở quấn quýt nhau. Và người đầu tiên lùi bước là Zero Nine, cậu thầm nghĩ: cứ vờ ngoan ngoãn như trước là được rồi. Thế nhưng, ngay khi cậu lùi bước, Hexion liền không chút do dự bước qua ranh giới ấy.
 
Cậu ghét cái cách anh cố gắng lại gần mình, cậu thấy khó chịu, chẳng có gì đáng vui vẻ cả. Thế tại sao anh lại cứ nhìn cậu như thể không rời mắt, không thể vứt bỏ?
 
Hexion nhìn hai hàng chân mày đang nhíu lại của Zero Nine, dịu dàng ấp môi lướt qua đó.
 
“Thảm họa của tôi, đừng nghĩ nhiều.”
 
Với một người đã bị giam cầm trong phòng thí nghiệm suốt hơn mười năm, câu “đừng nghĩ” chẳng khác gì bảo cậu ngừng thở.
 
“Chỉ cần tập trung vào tôi là đủ rồi.”
 
Chỉ vậy thôi, là mọi chuyện sẽ ổn cả. Hexion nói như thể đang niệm thần chú. Nghe đến đó, Zero Nine siết chặt eo anh, xoay người đè Hexion xuống giường. Đôi mắt màu oải hương dịu dàng ngày thường lúc này phủ đầy bóng tối, ánh lên một tia dữ dằn khi nhìn từ trên xuống.
 
“Cậu sợ cái gì? Muốn tôi nắm tay không?”
 
Zero Nine tiếp nhận lời lẽ khiêu khích của Hexion một cách thật đơn giản. Cậu nắm lấy tay Hexion đang đặt trên giường, đan ngón tay vào rồi đè xuống nệm. Hơi nóng nơi những bàn tay siết chặt khiến người ta nóng bừng.
 
“Tôi ghét ngài.” Zero Nine cong khóe mắt, mỉm cười nói.
 
“Ngài định soi mói tôi đến mức nào? Định quan sát tôi đến bao giờ nữa đây?”
 
Định lay chuyển tôi đến mức nào? 
 
Trước câu hỏi ấy, Hexion trả lời: “Ngay từ đầu cậu không nên để lộ sơ hở trước mặt tôi.”
 
Zero Nine cảm thấy cổ họng khô khốc. Phải chi anh cứ giả vờ như không thấy những kẽ hở cậu đã để lộ. Tại sao lại phải đào sâu, quan sát, rồi khiến cậu... khiến cậu…
 
“Tại sao lại khiến tôi hy vọng?”
 
“Cậu đã mong gì chứ?”
 
“Chính ngài.”
 
“Đúng là kiểu người thiếu thốn tình cảm.”
 
Hexion tặc lưỡi: “Thảm hoạ của tôi, tôi đã làm gì mà cậu lại trông mong vào tôi như thế?” Hexion đưa bàn tay còn tự do lên, khẽ vuốt má Zero Nine. Cậu nghiến răng, còn Hexion lại vuốt nhẹ đường viền cằm rắn rỏi ấy rồi nói:
 
“Nhưng cậu đã chọn đúng người rồi đấy.”
 
Zero Nine nhìn mái tóc hơi rối của Hexion do bị mình đè xuống.
 
“Hãy kỳ vọng đi.”
 
“…”
 
“Muốn điều gì, cứ nhìn về phía ấy.”
 
“…”
 
“Bởi vì tôi cũng muốn biết… rốt cuộc cậu có thể đi được đến đâu.”
 
Lời đảm bảo có thể nắm giữ thảm họa trong tay, thật tự tin và nực cười làm sao. Zero Nine đáp lại lời thì thầm ấy bằng một nụ hôn dữ dội. Anh khiến mọi băn khoăn của cậu trở nên thật vô nghĩa. Cậu ghét điều đó. Cậu ghét cái cách anh lôi ra tất cả những phần méo mó bên trong mình ra, nhất quyết phải nhìn thấy hết. Cậu, kẻ từng sống một cuộc đời hoàn toàn tuân theo người khác, lại bị anh khơi gợi lên khát vọng. Tưởng đâu có thể sống mà chẳng cần đến cái gọi là “chính mình”, vậy mà giờ đây... lại khao khát thân thể anh, khao khát chính con người anh.
 
Giữa nụ hôn nồng cháy đến mức cảm nhận được cả vị ngọt nước bọt đối phương, khi cả hai vừa tách ra để lấy hơi, Zero Nine thì thầm:
 
“…Xin lỗi.”
 
Zero Nine mỉm cười dịu dàng. Hexion nhìn biểu cảm ấy rồi cũng khẽ cong môi cười, như thể đang hỏi: cậu đã thông suốt chưa?
 
Đáng tiếc thay, đầu óc của Zero Nine vẫn còn là một mớ hỗn độn. Thứ mang tên “anh” đang khuấy đảo bộ não cậu một cách rối tung lên như thế đấy.
 
“Có vẻ tôi nói hơi nhiều rồi nhỉ? Tiếp tục việc đang dang dở thôi nào.”
 
Khi Zero Nine vừa dứt lời, Hexion liền vòng tay siết chặt lấy cổ cậu, kéo sát vào lòng. Zero Nine hôn lên dưới cằm Hexion, rồi cắn mạnh lên làn da ấy. Có lẽ sẽ để lại dấu vết, một vết bầm chẳng hạn. Cậu để lại dấu răng rồi nhẹ nhàng liếm lên đó, như một chú cún con mới bắt đầu biết cắn nghịch.
 
Hexion xoa nhẹ mái tóc người đối diện, chậm rãi vuốt ve từ sau gáy đến tận xương bả vai. Những ngón tay dài của anh, tựa như chân nhện, lướt xuống sống lưng cậu. Trước cảm giác nhộn nhạo ấy, Zero Nine vừa hôn lên xương quai xanh của Hexion vừa khẽ nhíu mày.
 
Hexion chớp mắt chậm rãi, khẽ cong môi cười. Chính khoảnh khắc ấy, Zero Nine cảm thấy có chút bất an. Bàn tay Hexion bất ngờ siết chặt lấy hông cậu, rồi cúi người xuống, ép phần thân dưới của mình sát vào giữa hai chân Zero Nine, nhẹ nhàng cọ sát.
 
Cảm giác tê rần tại nơi vốn đã nóng ran khiến Zero Nine phải cắn môi, kiềm chế phản ứng. Hexion khẽ chuyển động hông, vùi mặt vào vai cậu, đưa lưỡi luồn sâu vào tai Zero Nine.
 
Âm thanh ướt át, cùng cảm giác trần trụi nơi thân dưới… tất cả khiến Zero Nine như phát điên. Lúc này, Hexion thì thầm:
 
“Đừng sợ, hôm nay tôi sẽ không làm đến cùng.”
 
Zero Nine khẽ bật cười bất lực. Cậu ấn mạnh eo mình, khẽ lắc, rồi đưa tay nâng đùi đối phương lên. Môi cậu lần theo từng gân cơ rắn chắc, di chuyển chậm rãi dọc theo những đường cong nhấp nhô của cơ thể kia, mọi chỗ môi cậu lướt qua đều nóng rực lên. Hexion hơi nhấc eo, đặt một chân lên vai cậu. Zero Nine lại bật cười khẽ, rồi hé môi, cắn mạnh vào vùng cơ bụng rắn chắc, để lại một dấu hằn rõ rệt. Dưới thế tiến công ấy, làn da Hexion dần ẩm ướt, mọi thứ khiến anh phải cắn môi kiềm âm thanh thoát ra khỏi miệng.
 
Dù đang nằm dưới, Zero Nine vẫn thấy người đàn ông mang gương mặt mãnh thú kia quá đỗi khiêu khích. Cả hai đều không định đi đến tận cùng, chỉ là bám lấy nhau, dính sát, cắn, mút, liếm đến khi làn da tái nhợt kia phủ đầy những vết bầm. Nhịp thở vốn chậm rãi giờ trở nên dồn dập, cơ thể vương chút ẩm ướt nhanh chóng ướt đẫm mồ hôi. Khi Zero Nine mút mạnh lên gáy, Hexion liếc nhìn đồng hồ một cái.
 
[Mức độ căng thẳng: 43%]
 
Vậy là ổn rồi nhỉ?
 
“Tập trung đi.”
 
Zero Nine khẽ cắn lên ngực anh. À, xem ra tên nhóc vẫn chưa muốn dừng lại. Một tiếng rên ngắn thoát ra giữa hai người. Bàn tay Zero Nine thô bạo cởi phăng lớp quần dưới của Hexion. Trái lại, Hexion lại thong thả dùng mu bàn tay miết lên phần cứng rắn đang nhô cao qua lớp vải, sau đó cử động tay xoa nhẹ nó.
 
Kích thích ập đến, Zero Nine nhìn anh chằm chằm, ánh mắt như muốn cắn xé con mồi nguy hiểm trước mặt. Hexion cảm thấy một luồng điện chạy dọc sống lưng trước ánh mắt đó. Cậu ta có tài thật, rất biết cách kích thích người khác. Khi Hexion nhoẻn một nụ cười lười biếng, Zero Nine lại nhìn anh và bỗng nở một nụ cười rạng rỡ.
 
‘A, lại là gương mặt ấy.’
 
Tay Zero Nine kéo quần lót xuống, nắm lấy thứ đã cương cứng từ trước của Hexion trong tay. Cái dương vật có kích thước vượt xa mức trung bình vừa vặn trong bàn tay to lớn của Zero Nine. Bàn tay của Zero Nine vụng về xoa bóp nó, lực nắm hơi mạnh một chút. Dù vậy, Hexion vẫn mỉm cười, nhíu mày hôn lên bên khoé mắt Zero Nine, rồi thì thầm bên tai người đối diện:
 
“Nhẹ, nhẹ thôi... đúng rồi, thả lỏng lực một chút.”
 
“Ngài….”
 
Zero Nine vẫn nắm lấy thứ của Hexion, khẽ nghiến răng. Ngược lại, Hexion vẫn chưa chạm vào thứ của Zero Nine. Có lẽ muốn trêu chọc một chút, hoặc cũng có thể là muốn thấy khuôn mặt kiềm chế của cậu. Hexion dường như đang xoa dịu, khẽ cắn lên cằm Zero Nine, tháo thắt lưng của cậu ra. Rồi, trước cả khi kéo khóa xuống, Hexion luồn tay qua khe hở, nắm lấy thứ đang cương cứng đầy hung tợn qua lớp quần lót bằng bàn tay khít chặt.
 
“Ồ, cái này khá là…”
 
Hexion tặc lưỡi. Đây gần như là lần đầu tiên anh chạm vào thứ to hơn của mình. Hexion áp lòng bàn tay theo đường viền, xoa bóp nhẹ nhàng. Anh thấy Zero Nine đang mỉm cười cắn chặt răng. Hexion từ từ nâng mu bàn tay lên, khiến chiếc khóa kéo không chịu nổi mà tuột xuống. Anh kéo dương vật của Zero Nine ra khỏi lớp quần lót, khẽ chạm vào bàn tay Zero Nine - bàn tay đang nắm lấy nguồn nhiệt ẩm ướt của anh.
 
Zero Nine nhìn Hexion, ngay sau đó, buông dương vật của Hexion ra. Hexion nắm lấy dương vật của mình và của Zero Nine bằng cả hai tay, hai thứ ấy đều nằm trong tay anh, đầy đặn đến mức không thể nắm xuể. Hexion dùng lưỡi lướt qua răng nanh trong miệng, chậm rãi vuốt ve cả hai.
 
****
 
Ngài Hẹ bá đạo quá à~ nhìn cách ảnh nói kia=))))
 
Tính ra bộ này khá ít H á, chủ yếu là tình yêu trong sáng thui (⁠ ⁠´⁠◡⁠‿⁠ゝ⁠◡⁠`⁠) 
 
À nhân tiện chương 32 có H nha=))))))
32
Bình luận
lover
Em yêu sốp nhiều lắm luôn cảm ơn sốp ❤️❤️
Trả lời·Xem 1 câu trả lời·6 giờ trước
phung2025okvn
phung2025okvnChương 27
Hệ hệ
Trả lời·1 ngày trước
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo