“Hexion?”
Zero Nine xuất hiện ngay cuối hành lang.
Hexion vừa trông thấy cậu, khóe môi thoáng hiện một nụ cười.
Đúng lúc thật.
Đúng lúc trong anh đang dấy lên một xung động hủy diệt, một thôi thúc siết chặt cổ những kẻ dám hướng sự thù hận về phía mình, mong chúng đau đớn đến tột cùng mà chết đi.
“Zero Nine.”
Giọng nói dịu dàng ấy khiến Zero Nine khựng lại, thoáng sững sờ khi thấy Hexion không chần chừ tiến về phía mình.
“Đợi đã, trán ngài…”
“Đừng bận tâm. Sẽ khô nhanh thôi.”
Hexion thản nhiên gạt đi vết máu đang loang một bên mặt trong lúc tiến lại gần Zero Nine.
Anh giữ chặt gáy cậu, hôn lên môi. Zero Nine khẽ bật ra một tiếng kinh ngạc, song Hexion chẳng để tâm, mạnh bạo cắn nhẹ môi dưới cậu rồi trượt lưỡi xâm nhập.
Hexion cảm thấy mình cần guiding ngay lúc này. Dù anh là Guide, anh vẫn cần một thứ gì đó đến áp chế cơn thôi thúc đang trào dâng.
Và với Hexion, thứ đó chính là Zero Nine.
Thảm họa.
Một từ quá đỗi ngọt ngào.
Có lẽ vì Hexion biết cậu sẽ là người không để mặc anh đơn độc đối mặt với hỗn loạn, mặc kệ bản năng hung bạo sẵn sàng giang tay ôm anh vào lòng.
“Hexion, từ từ đã…”
Zero Nine hơi nghiêng đầu nói, nhưng Hexion cứ cố chấp chiếm lấy môi cậu. Máu hòa lẫn với vị của nước bọt, và cuối cùng, Zero Nine đẩy Hexion áp vào tường, vẫn không quên đặt tay đệm phía sau giảm lực va chạm. Quả là một thảm họa đầy nhân từ.
“Thảm họa của tôi.”
Anh thốt ra điều mình đã lâu không nói. Hơi thở Zero Nine khựng lại, rồi lưỡi cậu cuốn vào một điệu vũ cuồng dại cùng Hexion. Hexion khẽ phát ra tiếng cười từ sâu trong thanh quảng.
Bàn tay anh thô bạo kéo gáy Zero Nine lại gần. Đầu lưỡi len sâu, khiêu khích liếm qua vòm miệng một cách đầy mê hoặc.
Thảm họa của mình… học nhanh thật.
Đó là điều Hexion nghĩ khi trao nhau thứ vị mặn hòa máu.
Âm thanh ẩm ướt, mềm mại ấy vang lên khe khẽ trong hành lang vắng vẻ.
Hai hơi thở nặng nề thoát ra từ đôi môi hé mở. Zero Nine cắn môi mình, cố giữ lại chút lý trí trước khi dứt khỏi đôi môi đã nhuộm đỏ bởi máu. Hexion đưa tay lên, nhẹ nhàng áp vào đôi môi còn vương màu sắc rực rỡ.
“Vết thương của ngài thì sao?”
“Cậu lo xa quá.”
Bao lời muốn nói dồn ứ trong đầu, nhưng Zero Nine lại chọn im lặng, chỉ chăm chú lau đi vết máu trên mặt Hexion.
Một giọt đỏ thẫm trượt khỏi đầu ngón tay cái. Hexion nghiêng đầu, khẽ cắn lấy ngón tay đã nhuốm đỏ ấy. Zero Nine hơi chau mày.
Cậu cố kìm chế, nhưng Hexion lại cố ý khơi gợi. Nhưng điều khiến Zero Nine bận tâm là… màn khiêu khích ấy lại hiệu quả đến bất ngờ.
“Hexion… ngài đừng…”
“Cậu thật biết cách dụ dỗ tôi.”
Hexion bị ép giữa Zero Nine và bức tường, khẽ cong môi. Trong bộ vest bóng bẩy, anh đưa đùi chen vào giữa hai chân Zero Nine, ma sát đầy khiêu khích.
Hexion bật cười khẽ.
Khơi lên mồi lửa tình dục với người vừa lo lắng cho mình ư…
Không bao lâu sau đó, anh cảm nhận được có thứ gì đó cứng rắn áp vào đùi mình. Zero Nine cắn môi. Ánh mắt Hexion lướt qua cậu một lần nữa, Zero Nine không chịu nổi sức nặng từ cái nhìn ấy, nắm lấy cánh tay anh, kéo người vào căn phòng gần nhất.
Cạch.
Zero Nine đứng tựa lưng vào cửa, dõi mắt nhìn Hexion. Máu dường như đã ngừng chảy, có lẽ vết thương không sâu, nhưng vệt máu khô trên má anh lại trông rất nghiêm trọng.
Cậu khóa cửa lại.
Zero Nine không chắc căn phòng này dùng để làm gì, nhưng nhìn vật dụng thưa thớt và cảm giác trống trải mang lại, cậu đoán đây chỉ là một trong nhiều phòng dành cho khách.
Zero Nine cố tình tránh giao mắt với Hexion, bước vào phòng tắm, làm ướt khăn. Khi quay lại, cậu vẫn không nhìn thẳng vào anh.
“Trước hết… cứ lau sạch vết máu đã.”
Zero Nine đẩy anh ngồi xuống, cố tình lảng xa chiếc giường, chọn chiếc ghế sô-pha gần nhất. Hexion nheo mắt, ngồi xuống, lặng lẽ quan sát.
Trong suốt quá trình, Zero Nine vẫn không dám nhìn anh.
Chiếc khăn mát lạnh khẽ lướt qua má Hexion, dừng lại gần vết thương, cẩn trọng lau sạch vùng da quanh đó. Khi ấn nhẹ, lớp da bị rách hơi hé ra. Zero Nine chau mày trước đường rách dài hơn cậu tưởng.
“…Là tại tôi sao?”
“Là tại tôi.”
“Đừng chơi chữ với tôi.”
“Zero Nine.”
Dù đã lau sạch máu, gương mặt Hexion vẫn tái nhợt. Anh mỉm cười, bất chấp vết thương sâu trên trán. Trên gương mặt lạnh lùng tưởng chừng vô cảm ấy, vết thương đỏ chói nổi bật một cách chói mắt. Zero Nine không thể rời mắt khỏi anh. Chính xác hơn, là cậu sẽ không rời mắt.
Hexion biết rõ điều đó, nhẹ nhàng lấy chiếc khăn nhuốm đỏ từ tay Zero Nine, ném lên bàn. Anh nghiêng người về phía trước, thẳng thắn nhìn vào mắt người đối diện, đồng thời áp sát vào đùi cậu. Thân trên của Zero Nine hơi ngửa ra sau, nhưng Hexion lập tức áp sát, nhẹ nhàng cắn vào cằm cậu. Ngón tay Zero Nine siết chặt. Giọng Hexion vang lên, như thể anh đã nhẫn nhịn đủ lâu.
“Xem ra những gì khiến cậu bận tâm đều đã được giải quyết nhỉ.”
“Ngài hãy nghĩ đến sức khỏe của mình đi.”
“Tôi cứng cỏi hơn cậu tưởng đấy. Thảm họa của tôi.”
Hexion đẩy nhẹ Zero Nine ngã xuống sofa, ép cậu nằm hẳn ra. Zero Nine cắn môi. Cậu hoàn toàn có thể chống cự nếu muốn. Tất nhiên, cậu không hề bất lực trước Hexion. Nhưng…
Hexion uyển chuyển như một kẻ săn mồi, áp lên người Zero Nine.
Cậu không thể ngăn anh lại. Hoàn toàn bị Hexion dẫn dắt, và cả hai đều thừa hiểu điều đó. Thế nên, Hexion càng thêm tự tin tiến tới. Zero Nine nuốt khan nhìn đôi mắt xám dài và hẹp dõi theo thân hình đang căng cứng của mình. Những ngón tay tái nhợt lần theo lồng ngực đang được lớp áo sơ mi che lấp trên người Zero Nine.
“Những gì cậu thể hiện… không phải là những gì cậu thật sự cảm nhận.”
Bàn tay Hexion dừng lại ngay tại vị trí trái tim, cảm nhận nhịp đập mạnh mẽ, đầy chờ mong trong cơ thể đang căng cứng ấy. Anh ngồi vắt ngang hẳn lên người cậu, khẽ bật cười một mình. Thứ vừa rồi mới chỉ hơi cương cứng, giờ đã cứng như đá, ép sát bụng dưới anh.
Hexion cúi xuống cạnh Zero Nine - lúc này đã nằm gọn trên ghế sofa - khẽ thì thầm bên môi cậu:
“Tôi chưa từng bắt cậu phải kiềm chế…”
Những lời đầy kiêu ngạo, nhưng lại quá đỗi hợp với tính cách Hexion. Zero Nine nghiến răng.
Chỉ trong tích tắc, hai tay cậu siết lấy eo Hexion, kéo anh xuống, áp sát vào khối nóng đang căng đầy của mình.
Dù vẫn giữ nụ cười trêu chọc trên môi, Hexion lại chẳng thoải mái đến thế. Hai cơ thể rực lửa khao khát chỉ bị ngăn cách bởi lớp quần tây chỉnh tề, cọ sát vào nhau không ngừng. Hexion thở hắt ra, hơi nóng gấp gáp phả bên tai. Đáp lại, Zero Nine khẽ cắn lên làn da mềm nơi cổ anh. Hexion bật cười ngắn, tận hưởng cảm giác một lần nữa cuốn lấy Zero Nine. Một thoáng thất bại lạ lùng len vào lòng Zero Nine, khi cậu nhận ra mình lại sa vào Hexion.
Những hơi thở nặng nề quấn quýt rồi chậm rãi buông ra. Tiếng sột soạt của áo sơ mi cọ vào nhau vang lên khẽ khàng. Âm thanh ướt át, dâm mỹ lướt qua làn da vang vọng mơ hồ giữa khoảng không chật hẹp.
Đôi bàn tay chai sạn vội vã gạt bỏ lớp áo sơ mi nhăn nhúm. Đáp lại, những ngón tay trắng, gân xanh hằn rõ, siết chặt lấy eo người bên trên.
Hexion chống tay lên vai Zero Nine, áp sát hơn. Chỉ cần ma sát và sự kéo đẩy thân mật ấy cũng đủ kích thích. Zero Nine hít vào từng hơi ngắn, đầy gấp gáp.
Hexion nở nụ cười xảo quyệt, như loài rắn biểu trưng cho tội lỗi. Anh nhận ra mình đang tận hưởng đến tột cùng thứ khoái cảm nhơ nhuốc ấy, cảm giác nắm trọn trong tay quyền điều khiển thứ mà người khác coi là thảm họa hủy diệt thế giới. Một khao khát ô uế, trần trụi, mà cả hai đều tường tận.
Đôi mắt màu oải hương chạm vào mắt anh, không hề e dè, truyền đi sự thấu hiểu ấy. Đôi mắt từng lẩn tránh nay lại dõi theo anh không rời, ánh nhìn dịu nhẹ nhưng như mổ xẻ từng phần, ghét bỏ sự đáng khinh của anh.
Hexion liếm đôi môi khô. Những ngón tay thon dài nhẹ nhàng gạt vạt áo sơ mi Zero Nine sang bên, để bàn tay mặc sức lười nhác rong ruổi dọc theo thân thể cậu.
Tiếng sột soạt khẽ vang khi lòng bàn tay anh lướt qua làn da trần. Rồi một tiếng “cạch” khô khốc vang lên, khóa thắt lưng bật mở, ngay lúc ấy, cơ thể bên dưới căng thẳng đến nỗi khiến Hexion khẽ mỉm cười thản nhiên.
“Đừng căng thẳng.”
Hexion giật phăng chiếc áo, mấy chiếc kẹp garter lỏng lẻo va chạm nhau, lách cách rơi xuống sàn. Một tay anh thô bạo cởi bung, kéo phăng quần và đồ lót xuống. Ham muốn phơi bày, nóng hổi bật thoát ra, ép sát vào bụng dưới.
****
09: Không thể để ngài ấy đến gần cái giường được!!! Ngồi sofa cho an toàn!!
Anh Hẹ: iem chắc chưa *cười nhếch mép*