Bản dịch Tuy Tôi Không Phải Là Guide Định Mệnh Của Anh của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại Navybooks.
Chương 3
Tác giả: 누룽지파티초대장
Dịch: Nghi
Đôi khi tôi nghĩ về nó. Nếu ngày hôm đó tôi đã kìm nén, nếu tôi đã nhẹ nhàng hơn một chút với Gye Joon Min… liệu mối quan hệ của chúng tôi có khác không?
Tôi đã suy đi nghĩ lại vô số lần, nhưng kết luận luôn luôn giống nhau. Không. Hoàn toàn không.
Ngay cả khi tôi đã nhu mì, cũng sẽ không có nhiều khác biệt. Tính cách thối nát của Gye Joon Min vẫn sẽ như vậy.
Xét cho cùng, Gye Joon Min không quan tâm đến bất kỳ ai ngoài Guide đã khắc ấn mình và em gái hắn. Dù tôi có lộn nhào trước mặt hắn ta hay nhảy tap dance tụt quần, hắn ta cũng sẽ không quan tâm. Sự thật đó thật đáng bực và cũng thật không công bằng.
Không phải như vậy là quá đáng lắm sao? Tôi không yêu cầu hắn đối xử với tôi như Guide đã khắc ấn hay gia đình hắn ta. Tôi chỉ muốn chúng tôi hòa thuận. Chẳng nhẽ nghe vô lý lắm à? Vì tỷ lệ tương thích của chúng tôi cao đến thế, chúng tôi không thể chỉ giúp đỡ nhau và hòa thuận cho đến khi người đó xuất hiện sao?
Nếu Guide đã khắc ấn của Gye Joon Min ở bên cạnh hắn ta, mối quan hệ của chúng tôi có thể đã suôn sẻ hơn. Vì chúng tôi bằng tuổi, chúng tôi sẽ gia nhập Trung Tâm trong cùng đợt, có thể sẽ chạm mặt nhau khi tập luyện hoặc trong một bữa ăn tối của đội và trở thành bạn bè. Chúng tôi có thể chia sẻ những lo lắng, cùng nhau say xỉn, và tôi có thể cảm ơn hắn ta vì đã cứu tôi. Đó là tất cả những gì tôi muốn.
Nhưng Guide mà Gye Joon Min đã khắc ấn hiện tại lại không thể tìm thấy. Chín năm trước, khi Gye Joon Min mười lăm tuổi, một người đàn ông tên Woojoo đã đưa hắn ta bỏ trốn sau khi họ bị lợi dụng năm năm trong một cổng bất hợp pháp - do một nhóm chống Trung tâm điều hành. Hai người bị chia cắt khi bị nhóm chống Trung Tâm truy đuổi. Gye Joon Min sớm được nhân viên Trung Tâm giải cứu, nhưng tung tích của Guide đến nay vẫn không rõ.
Đây là một Guide được khắc ấn bởi một Esper hạng S, không hơn không kém. Đương nhiên, không chỉ Trung Tâm mà chính phủ cũng tham gia vào cuộc tìm kiếm này.
Ban đầu, họ đã kiểm tra các Guide trực thuộc Trung Tâm về phản ứng khắc ấn lẫn nhau. Tôi đã trải qua bài kiểm tra đó ngay sau khi thức tỉnh thành một Guide. Đúng như dự đoán, kết quả là âm tính. Tương tự với tất cả các Guide khác. Không một Guide trực thuộc Trung Tâm nào cho thấy phản ứng khắc ấn với Gye Joon Min.
Họ không thể bỏ cuộc, vì vậy chính phủ quyết định mở rộng bài kiểm tra phản ứng khắc ấn cho dân thường trên hai mươi tuổi, không phân biệt giới tính.
Đáng buồn thay, không một ai cho thấy phản ứng khắc ấn. Không một ai.
Dù vậy, Gye Joon Min không bao giờ bỏ cuộc và vẫn tiếp tục tìm kiếm Guide đã khắc ấn của mình. Trong khi đó, vị trí Guide chuyên trách của hắn ta vẫn còn trống.
Trong tình huống như vậy, lựa chọn duy nhất là tìm một Guide có tỷ lệ tương thích cao, hình thành một cặp và giảm thiểu phản ứng đào thải càng nhiều càng tốt để đạt hiệu quả. Nhưng Gye Joon Min lại giở thói ngang ngược, như hắn ta đã làm với tôi, và từ chối một Guide chuyên trách.
Thỉnh thoảng, khi cô em gái không thể tự mình xử lý tình trạng của Gye Joon Min thì hắn ta mới miễn cưỡng chấp nhận dẫn dắt khẩn cấp. Nhưng hắn ta không bao giờ nhận dẫn dắt từ cùng một Guide hai lần.
Phương pháp dẫn dắt của hắn ta luôn giới hạn ở việc tiếp xúc da, và chỉ đến tay. Nếu ai đó cố gắng vượt qua giới hạn đó, hắn ta sẽ điên tiết và đẩy họ ra. Đương nhiên, hắn ta cũng từ chối tiếp xúc niêm mạc, vuốt ve, hoặc dẫn dắt kiểu xâm nhập. Là một trẻ vị thành niên và chịu đựng các phản ứng đào thải khiến việc dẫn dắt cấp cao như vậy là không thể… nhưng đó có lẽ là cách hắn thể hiện lòng trung thành với Guide đã khắc ấn của mình.
Gye Joon Min chỉ miễn cưỡng cầm cự nhờ sự dẫn dắt của em gái và thuốc trung hòa bước sóng. Tình trạng không ổn định khiến hắn ta bị xếp vào loại nguy cơ cao và cần được giám sát liên tục. Hắn ta chỉ có thể tháo thiết bị ức chế với sự cho phép của Giám đốc Trung Tâm trong các trường hợp khẩn cấp, như nhiệm vụ cổng hoặc đối đầu với các nhóm chống Trung Tâm.
Ngay cả việc rời khỏi Trung Tâm cũng khó khăn. Để ra ngoài vì lý do cá nhân, hắn cần được chấp thuận trước. Tôi nghe nói quá trình chấp thuận bao gồm mười hai bước. Không phải chấp thuận song song đâu nhé – hoàn toàn tiến hành theo tuần tự. Thật điên rồ.
Trong tình huống như vậy, nếu tôi, với tỷ lệ tương thích cao của mình, trở thành Guide chuyên trách của hắn ta, thì mọi việc sẽ dễ dàng hơn nhiều. Các tác dụng phụ do dẫn dắt không đủ sẽ giảm bớt. Nếu mức độ rủi ro giảm, hắn ta có thể tháo bớt một số thiết bị ức chế, và các thủ tục xuất hành cũng sẽ đơn giản hơn.
Mặc dù có thể có được tất cả những lợi ích này, Gye Joon Min vẫn cứ ngoan cố khó chịu. Chậc, hắn ta gọi người đang cố gắng giúp đỡ mình là gì? Một kẻ vô danh tiểu tốt? Một thằng nhóc con? Càng nghĩ, tôi càng tức giận. Vẻ ngoài hoàn hảo của hắn hoàn toàn trái ngược với cái tính cách bẩn thỉu đó. Nghĩ lại lần nữa lại khiến tôi bực mình.
Tôi vừa thương Gye Joon Min, nhưng cũng vừa ghét hắn ta. Tôi muốn giúp hắn ta, nhưng tôi lại tức giận. Tôi biết ơn, nhưng tôi muốn đấm hắn. Nhờ Gye Joon Min, tôi bị dày vò bởi đủ loại cảm xúc mâu thuẫn.
Cuộc ẩu đả nơi chúng tôi giật tóc và đấm đá nhau chắc hẳn đã được báo cáo lại. Nhưng Trung Tâm sẽ không dễ dàng từ bỏ chúng tôi. Tỷ lệ tương thích là một khái niệm mạnh mẽ đến mức họ sẽ không dễ dàng buông bỏ nó.
Tôi cũng không muốn dễ dàng bỏ cuộc. Nếu tôi nhượng bộ ở đây, sẽ cảm giác như thua cuộc trước gã đó. Hắn ta có thể nhếch mép chế nhạo tôi là kẻ yếu đuối, và tôi thà chết còn hơn để điều đó xảy ra.
Hắn ta nghĩ tôi sẽ lặng lẽ rút lui sao? Nếu vậy, hắn ta đã đánh giá sai tôi rất nhiều. Chữ 'Yoo Gyeol' trong tên tôi có nghĩa là 'bướng bỉnh' trong tâm hồn tôi đấy, đồ khốn nạn.
Ngay khi vết bầm tím và sưng tấy trên mặt tôi xẹp xuống, Trung Tâm đã nhanh chóng sắp xếp một cuộc họp thứ hai. Tôi lại hỏi nhân viên đến đón mình. Tại sao Gye Joon Min lại hành xử như vậy? Hắn ta có ý gì khi gọi tôi là công cụ thăng chức?
Thay vì trả lời, anh ta chỉ cười gượng gạo. Đó chắc chắn là phản ứng của một người biết điều gì đó.
"Sao cái thằng đấy cứ động tí là nhảy dựng lên vậy?"
"À... chuyện này hơi khó giải thích cho người trẻ như cậu... Tôi sẽ kể cho cậu khi cậu lớn hơn nhé."
Chắc chắn là có nguyên do. Nhưng điều gì có thể nhạy cảm đến mức họ không thể nói cho tôi biết chỉ vì tuổi tác của tôi nhỉ? Nhưng thân là một người có trí tưởng tượng khá hạn hẹp, nên tôi thậm chí còn không biết nên bắt đầu suy đoán từ đâu.
Trên đường đến gặp Gye Joon Min, tôi đã quấy rầy và nài nỉ nhân viên không ngừng. Tôi thậm chí còn thề sẽ giữ bí mật và không bao giờ tiết lộ một lời nào, nhưng vẫn không có tác dụng. Tôi cầu xin dù chỉ một gợi ý, nhưng anh ta vẫn kiên quyết, không có lấy một chút nứt rạn trong quyết tâm của anh ta.
Cuộc gặp thứ hai của tôi với Gye Joon Min không khác nhiều so với lần đầu. Điểm khác biệt duy nhất là một chút biến đổi trong kiểu bạo lực lẫn nhau của chúng tôi.
"Ha, đúng là một tên khốn ngoan cố."
"Cảm ơn lời khen của anh."
"Cậu nghĩ đó là lời khen sao?"
Gye Joon Min bực tức, đẩy mạnh lên vai tôi. Đáp lại, tôi dùng mũi giày đá vào cẳng chân hắn ta.
Tôi đã lường trước được điều này, và đã quyết định đi đôi bốt của một thương hiệu - nổi tiếng về những đôi giày vừa chắc vừa nặng. Có lẽ vì chúng còn mới và chưa đi quen, chân tôi bị phồng rộp và rướm máu, nhưng tôi vẫn vui vẻ chấp nhận. Cứ nghĩ những đôi giày này không phải là giày dép mà là vũ khí thì sẽ dễ dàng hơn nhiều, vũ khí thì thoải mái được bao nhiêu chứ?
Cuộc gặp thứ ba cũng không khác biệt. Ngay khi Gye JoonMin thúc cùi chỏ vào bụng tôi, tôi đã lên gối tấn công vào giữa hai chân hắn ta. Tôi không nghĩ đó là không công bằng. Hắn ta ra tay trước mà.
Tôi thấy rất rõ. Hắn ta đang lăn lộn trên mặt đất, mếu. Hãy biết ơn là tôi đã kiểm soát sức mạnh để hắn không bị vô sinh đi. Nếu tôi tức giận hơn một chút, tôi có thể đã nghiền nát bấy "trứng" của hắn ta rồi.
Tôi là một người có sự kiên nhẫn tràn đầy và ngưỡng giới hạn của cơn giận rất cao, vậy mà thằng này đã biến sự điềm tĩnh sắt đá của tôi thành một cái nồi nhôm mỏng manh. Theo một cách nào đó, cái tên khốn Gye Joon Min quả đúng là một kẻ đáng gờm.
"Gì, cậu lại đến nữa à? Không bao giờ biết mệt sao, hả thằng tôm tép?"
"Im đi. Tôi vẫn đang lớn."
"Nhìn là biết, cậu hết hy vọng rồi."
"Cái thằng này, bỏ cái tư tưởng đó đi hộ. Chị gái tôi đã cao 1m73 ở tuổi tôi rồi, tôi có gen cao mà."
Tôi không nhớ chiều cao của bố mẹ, nhưng bà ngoại và cậu tôi cao hơn những người cùng lứa. Chị gái tôi cũng vậy. Vì vậy, tôi có một tương lai tươi sáng phía trước. Tôi đã được định sẵn là một người cao, không nghi ngờ gì nữa.
"Có vẻ như những gen đó đã đình công rồi."
Cái cách hắn ta nghiêng cằm nhìn tôi là đỉnh cao của sự ngạo mạn. Nhưng điều đó lại làm nổi bật hơn đường quai hàm thanh thoát của hắn ta. Quai hàm hơi góc cạnh dưới tai hắn ta không mang lại cảm giác thô kệch, mà giống như một nét hoàn thiện hoàn hảo. Sao ngay cả hình dáng khuôn mặt của hắn cũng không tì vết vậy? Hắn ta đẹp trai, nhưng lại là một tên khốn. Dù vậy, không thể phủ nhận rằng khuôn mặt của hắn thuộc hàng đầu. Nhưng hắn vẫn là một tên khốn.
"Anh nói xong chưa?"
"Chưa, tôi còn nhiều chuyện để nói lắm. Tôi sẽ không nhận dẫn dắt từ bất kỳ ai dưới 1m8 đâu, nên biến đi."
Ánh mắt coi thường cộng thêm giọng điệu chế nhạo của hắn thật sự khiến tôi tức điên. Tuy đẹp trai, nhưng đôi mắt hắn như thể đang cầu xin một cú đấm vậy. Và thế là, chúng tôi lại đánh nhau, vừa đánh vừa chịu đòn.
Dù các bên liên quan có đánh nhau đến mức đổ máu hay không, Trung Tâm vẫn quyết tâm giữ chúng tôi lại với nhau. Sức hút của tỷ lệ tương thích 92% lớn đến cỡ đó luôn đấy. Tỷ lệ 60% đủ để hình thành một cặp ổn định, và ở mức 70%, mọi người sẽ phải kinh ngạc. 80% ư? Bạn có thể phát thiệp cưới ngay lập tức, mọi người sẽ gật đầu tán thành thôi. Nhưng 92%? Thảo nào Trung tâm lại mừng phát điên lên.
Gye Joon Min, là một Esper hạng S, thì khỏi phải nói… Tôi là một Guide hạng A, nhưng xét rằng tất cả sáu Guide hạng S trong nước — trừ em gái Gye Joon Min, vẫn còn ở trường tiểu học — đều đã có cặp, tôi thực tế là Guide tốt nhất có thể cho Gye Joon Min. Thêm vào đó là tỷ lệ tương thích phá kỷ lục, không ngạc nhiên khi Trung Tâm không dễ dàng bỏ cuộc mà.
Hừm, nếu tỷ lệ tương thích cao cũng có nghĩa là tính cách tương hợp thì sao? Liệu điều đó có làm tôi, Gye Joon Min và Trung Tâm đều hạnh phúc không?
Bản dịch Tuy Tôi Không Phải Là Guide Định Mệnh Của Anh của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại Navybooks.