Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.
Chương 134: Ngoại truyện 12
Yi Ryeong chậm rãi, từ từ đẩy vào trong. Cậu đã thoải mái hơn rất nhiều so với lần đầu tiên, nhưng bên trong Do Kwon vẫn quá chật hẹp.
“Do Kwon à. Hít thở chậm thôi. Chậm thôi.”
Do Kwon không sao thở bình thường được, chỉ có thể run rẩy. Yi Ryeong khẽ trấn an anh. Áp lực này mỗi lần xuất hiện đều lạ lẫm, nhưng anh biết nó sẽ sớm qua thôi. Ít ra cũng có thể đối phó được.
Do Kwon hít một hơi thật sâu, cố gắng quên đi nỗi đau, còn Yi Ryeong cũng không di chuyển, dành một lúc cho Do Kwon thích nghi.
“Em sẽ di chuyển.”
Cậu khẽ đặt một nụ hôn lên môi Do Kwon và nói. Do Kwon khẽ nhắm mắt, từ từ gật đầu.
“Hự… ứm… ư… ực…”
Trước những tiếng rên rỉ đầy đau khổ, Yi Ryeong hôn lên má, gáy và tai Do Kwon khắp nơi rồi từ từ di chuyển. Cứ lặp đi lặp lại hành động rút ra và đẩy vào, gel trơn trượt tạo ra âm thanh nhớp nháp. Mỗi lần di chuyển, lượng gel đã bơm đầy lại tràn ra.
Với sự giúp đỡ của gel, các chuyển động dần trở nên nhẹ nhàng hơn, hơi thở của Do Kwon cũng dần mất đi màu sắc đau đớn. Yi Ryeong cảm nhận được thành bên trong vốn siết chặt đến đau đớn giờ đã nới lỏng hơn một chút. Cậu liền tăng tốc độ di chuyển.
“Hự…!”
Trước những chuyển động nhanh hơn, Do Kwon nắm chặt lưng Yi Ryeong. Móng tay ngắn của anh cào vào lưng cậu, nhưng Yi Ryeong đặt môi mình lên môi anh để giúp anh bớt khó khăn hơn.
Những âm thanh nhớp nháp vang vọng khắp phòng. Tiếng giường rung lắc cũng vậy.
“Hừ… ha… ứm. Hừm…”
Do Kwon chịu đựng áp lực hòa lẫn với sự nóng bỏng, cố gắng tập trung vào khoái cảm ẩn chứa bên trong. Chuyển động của Yi Ryeong ngày càng nhanh hơn.
“Ưm… Do Kwon à. Anh… hự…”
Cảm giác xuất tinh mà Yi Ryeong đã cố gắng kìm nén từ khi Do Kwon dùng miệng cho cậu bỗng trào dâng trở lại với hơi nóng truyền đến từ thành bên trong đang siết chặt. Yi Ryeong cố gắng kìm nén cảm giác xuất tinh, nhưng vì đã lâu không được chạm vào Do Kwon, cậu không thể chịu đựng được lâu.
Yi Ryeong ôm chặt Do Kwon và xuất tinh. Do Kwon cảm nhận dương vật của Yi Ryeong run rẩy bên trong mình, và một sự tê dại kỳ lạ khiến cậu phải gồng chặt đùi trong.
“Khít quá…”
Trước thành bên trong siết chặt dương vật đang xuất tinh, Yi Ryeong khẽ rên rỉ. Cậu từ từ rút dương vật đã xuất tinh ra.
“Ưc…”
Cảm nhận được cảm giác dương vật rút ra, Do Kwon khẽ rên rỉ. Yi Ryeong tạm dừng lấy hơi, xé một chiếc bao cao su mới.
“Xin lỗi. Chỉ mình em xuất tinh thôi.”
“Không sao. Anh cũng đã làm một lần rồi mà.”
“Nhưng vẫn còn thiếu nhiều lắm, phải làm thêm một lúc nữa.”
“Lần này anh sẽ không nói là cứ làm đến khi nào em muốn nữa. Em cứ làm đến khi nào hài lòng, nhưng nhớ kiểm soát lực một chút nhé.”
“Được thôi.”
Yi Ryeong cười rồi lại đẩy dương vật đã cương cứng trở lại vào trong Do Kwon. Do Kwon khẽ thở ra một hơi khó nhọc, nhưng lần này việc đi vào trong dễ dàng hơn rất nhiều so với lần đầu.
Gel đã được bơm nhiều vào bên trong giờ trào ra. Yi Ryeong rắc thêm gel lên dương vật của mình và tiến sâu hơn vào.
“A… sâu quá…”
“Em đã vào hết rồi mà anh vẫn cảm nhận được sao?”
“Ừm… sâu, sâu quá nên hơi khó chịu…”
“Rút ra một chút nhé?”
“Không. Cứ giữ nguyên đi. Anh sẽ quen thôi.”
Yi Ryeong gật đầu rồi lại từ từ di chuyển hông. Do Kwon thấy hơi buốt nhưng cơn đau không quá lớn nên có thể chịu đựng được. Sau đó, anh cảm thấy cơ thể hơi nóng lên. Và đến một lúc nào đó, anh phải chịu đựng cảm giác tê buốt như da thịt đang cháy.
Có vẻ như một dòng điện đang chạy trong bụng dưới. Một cảm giác tê buốt tương tự như muốn đi tiểu, cứ như kim châm nhói lên ở bụng dưới. Mỗi lần Yi Ryeong tiến vào, cảm giác tê dại đó lại lan khắp cơ thể, các cơ bắp toàn thân căng cứng như bị chuột rút.
Cảm giác cơ thể không nghe lời mình. Cảm giác đó luôn xa lạ, đau khổ nhưng cũng tê dại và cực khoái.
“A, a ứ, hự, ưm… ứm.”
Những tiếng rên rỉ rõ ràng là vì hưng phấn thoát ra từ miệng Do Kwon mỗi khi Yi Ryeong di chuyển. Tiếng rên rỉ trầm thấp ấy càng khiến Yi Ryeong hưng phấn hơn.
Yi Ryeong thô bạo ép môi mình lên môi Do Kwon. Cậu di chuyển hông nhanh hơn nữa, nhưng chuyển động không thô bạo. Yi Ryeong di chuyển nhanh nhưng vẫn cẩn thận.
Dù cắn lưỡi Do Kwon và cọ xát môi đến đau, Yi Ryeong vẫn từng chút một kiểm tra phản ứng của anh bằng cả cơ thể. Cậu xem Do Kwon có quá khó khăn không, có đau không, có quá sức không. Ngay cả giữa những nụ hôn, cậu cũng không quên tách môi ra và kiểm tra biểu cảm của anh.
Chân Do Kwon vắt ngang hông Yi Ryeong và rung động. Anh đang chịu đựng những cảm giác dồn dập đến mức mất hết ý thức.
Tê dại. Như có sét đánh khắp người. Do Kwon nhắm chặt mắt, nắm chặt vai Yi Ryeong.
“A, a ứ… hự… ức…”
Toàn thân anh run rẩy. Đó là phản ứng dữ dội nhất mà Yi Ryeong từng thấy ở anh. Do Kwon vặn vẹo cả cơ thể như không thể chịu đựng được cực khoái. nhưng dương vật của anh không xuất tinh.
Yi Ryeong liếc nhìn dương vật của Do Kwon rồi nắm chặt gáy và cắn vào yết hầu của anh. Không có cách nào để diễn tả sự hưng phấn mà cậu cảm nhận khi nhìn Do Kwon đạt cực khoái mà không xuất tinh.
Cậu cắn mạnh vào gáy và vai Do Kwon đến mức để lại dấu răng.
“Ưc… hự… Yi Ryeong… Yi Ryeong à… ha…”
Do Kwon nhận ra chuyển động vốn đã nhanh bỗng càng lúc càng tăng tốc, anh vội vã vỗ vai Yi Ryeong.
Cơn khoái cảm mãnh liệt và choáng váng như xé toạc ruột gan đã nhấn chìm tâm trí anh, nhưng một thứ khoái cảm kỳ lạ hơn, pha lẫn đau đớn, lại một lần nữa bao trùm lấy nó. Do Kwon cố vặn vẹo hông để thoát thân, nhưng Yi Ryeong càng ôm chặt anh hơn, đè ép toàn thân và thúc hông mạnh bạo.
"Yi Ryeong à! Hộc...!"
Cuối cùng, Do Kwon nhận thấy một thứ gì đó lớn hơn cả cực khoái ban nãy đang ập đến. Đó là một cảm giác lạ lùng khó gọi thành tên, không thể gọi là cực khoái, mà giống như anh đang bị nuốt chửng hoàn toàn hơn. Vì chưa từng trải qua cảm giác này bao giờ, đầu óc anh trở nên thật trống rỗng.
Thay vì xuất tinh, tinh dịch cứ thế tuôn trào từ cơ thể bị cuốn đi bởi khoái lạc. Một cảm giác mãnh liệt hơn cả sự sảng khoái và tê dại của xuất tinh đang càn quét khắp cơ thể anh.
"Do Kwon à. Do Kwon à. Do Kwon à."
Yi Ryeong ôm chặt Do Kwon đang vặn vẹo trong cơn cực khoái, liên tục thì thầm tên anh. Bao bọc bởi thành trong siết chặt như muốn vỡ tung dương vật, Yi Ryeong xuất tinh lần thứ hai. Nhưng cậu lập tức rút dương vật ra, thay bao cao su rồi không chút nghỉ ngơi lại tiếp tục tiến vào.
Do Kwon muốn nói rằng hãy nghỉ một lát, anh nắm lấy vai Yi Ryeong, nhưng Yi Ryeong đã dồn ép anh trước khi lời nói kịp thoát ra. Anh thích cái cách Yi Ryeong khao khát anh mãnh liệt đến thế, thích cái cách cậu bị kích thích bởi mình, nên Do Kwon đành chịu đựng sự choáng váng và lại đón nhận Yi Ryeong.
***
"Yoon Yi Ryeong."
"Vâng."
Yi Ryeong vội vàng quỳ xuống bên cạnh Do Kwon. Do Kwon nằm trên giường, gạt bỏ chiếc khăn ướt đang đặt trên đầu.
"Anh bảo em phải kiểm soát lực cơ mà?"
"Em xin lỗi. Lâu rồi mới gặp nên em hơi phấn khích quá."
Cuối cùng, Do Kwon đã thoáng mất đi ý thức, và khi mở mắt trở lại, anh thấy mình đang nằm ngay ngắn trên giường, đầu đặt một chiếc khăn ướt.
Cơ thể không có cảm giác dính nhớp, có vẻ đã được lau rửa, nhưng mông vẫn còn ê ẩm và đau rát như bị tách ra.
"Anh đã bất tỉnh bao lâu rồi?"
"Khoảng 30 phút. Nếu anh không dậy, em định đưa anh đến bệnh viện."
"Chắc báo chí sẽ giật tít: 'Yoon Yi Ryeong suýt giết chồng bằng cách làm tình đến chết' mất."
"Xin lỗi anh. Em đang tự kiểm điểm đây."
Do Kwon nhìn Yi Ryeong đang quỳ bên cạnh. Cậu vẫn chưa mặc quần áo. Điều đó dường như chứng tỏ Yi Ryeong đã vội vàng đến mức nào, Do Kwon bật cười khúc khích và dùng ngón tay búng nhẹ vào trán cậu.
"Anh cũng đã tận hưởng, nên anh không thể trách em quá nhiều được, nhưng chúng ta có thể làm từ từ thôi mà. Không cần phải dồn dập như vậy."
"Chẳng phải chúng ta ít khi gặp nhau sao, lần này vì đi quay nên thật sự là rất lâu rồi. Ngay cả những lúc rảnh rỗi hiếm hoi, anh cũng trông rất mệt mỏi nên chúng ta không làm được..."
Vừa càu nhàu biện minh, Yi Ryeong vừa liếc nhìn Do Kwon, giọng nói càng về sau càng nhỏ dần và kéo dài.
"Xin lỗi anh."
"Lên đây."
Do Kwon vỗ vỗ bên cạnh giường, Yi Ryeong vội vàng trèo qua Do Kwon và nằm sát cạnh anh.
"Vì em đẹp nên anh tha thứ đấy."
"Thật sao? May mà em sinh ra đã đẹp trai."
Do Kwon cười bất lực trước lời nói của Yi Ryeong rồi vòng tay ôm lấy cổ cậu. Yi Ryeong cũng nhanh chóng ôm lấy eo Do Kwon và nũng nịu.
"Nhưng sao em vẫn chưa mặc quần áo?"
"À, đúng rồi. Em vội quá nên không để ý."
"Dù là mùa hè, cởi trần thế này cơ thể sẽ bị lạnh đấy. Rồi sẽ cảm cúm mất."
"Anh làm em ấm áp lên đi."
Yi Ryeong nói, Do Kwon ôm lấy anh và cười.
"Khoảng thời gian xa cách cứ như một giấc mơ vậy. Cứ như chúng ta đã luôn bên nhau thế này suốt cả cuộc đời."
"Em cũng vậy."
Hai người ôm chặt nhau nằm đó như sắp chìm vào giấc ngủ. Bất chợt, cả hai khẽ ngẩng đầu lên, dường như vừa nghe thấy một âm thanh lạ. Họ vội vã bật dậy. Chưa kịp để Do Kwon kiểm tra máy tính bảng, Yi Ryeong đã vội vàng chạy đi mở cửa. Tiếng khóc của Seul đang vọng lại.
"Yi Ryeong à! Em cởi truồng!"
Do Kwon vội vàng gọi Yi Ryeong lại và ngăn cản. Anh nghĩ đây không phải là cảnh tượng nên để con gái nhìn thấy. Và cùng lúc đó, anh bật cười.
Việc nuôi dạy con cái đầy khó khăn và bỡ ngỡ này có lẽ sẽ còn tiếp diễn trong một thời gian dài. Và tiếng cười của gia đình này sẽ còn kéo dài hơn thế.
Do Kwon đẩy Yi Ryeong đang trần truồng vào phòng và cười to hơn nữa. Anh chỉ đơn giản là cảm thấy hạnh phúc.
Salty & Sweet Daddies - Hết ngoại truyện.
Bản dịch thuộc về Navy Team, cập nhật duy nhất trên trang web navyteamm.com, đọc tại trang web chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Truyện không đủ view có thể sẽ bị drop.