Tôi cụp mắt xuống, giấu đi cảm xúc, cười vui vẻ nói:
“Đẹp lắm, sếp hào phóng ghê!”
Sau đó ngoan ngoãn tựa vào lòng anh ta, đưa tay xoa nhẹ đầu anh ta.
“Hôm nay sao ngoan vậy?”
Phó Cảnh Thâm nửa tỉnh nửa say.
“Phải có thưởng chứ.”
Nhưng đột nhiên như nhớ ra điều gì, anh ta cau mày.
“Không ngoan thì vẫn phải phạt.”
7
Tôi còn chưa kịp phản ứng xem hình phạt mà anh ta nói là gì.
Thì anh ta đã tắm xong, khoác áo choàng tắm bước ra.
Chỉ nhìn thoáng qua, tôi đã nhận ra điều bất thường.
Phó Cảnh Thâm vốn là kiểu người nghiêm túc, áo choàng tắm lúc nào cũng cài đến tận cổ.
Nhưng hôm nay, anh ta lại hoàn toàn khác.
Chiếc áo choàng như thể đột nhiên nhỏ đi hai size.
Cổ áo mở rộng, lộ ra khuôn ngực rắn chắc và từng múi cơ bụng ẩn hiện.
Khiến người ta muốn lột sạch lớp vải còn lại, xem tiếp phần cảnh đẹp phía dưới.
Chiếc áo choàng lỏng lẻo, phần tà rũ xuống sát đùi.
Nhưng một bên lại hơi nhếch lên đầy ẩn ý, bị bàn tay còn ướt nhẹ nhàng ấn xuống một cách không tự nhiên.
Có thể là do bị cám dỗ.
Có thể là do hơi rượu trên môi anh ta làm tôi cũng trở nên ngây ngất.
Chỉ đến khi bàn tay nóng rực của anh ta vuốt dọc theo sống lưng tôi, giữ chặt gáy rồi mạnh mẽ kéo tôi vào lòng.
Tôi mới hiểu được hình phạt mà anh ta nói là gì.
Khoảnh khắc đắm chìm, anh ta cắn nhẹ vành tai tôi, giọng trầm thấp vang lên.
“Lệnh Nhiễm, dọn sang căn nhà ở phía Tây thành phố đi.”
Căn nhà ở phía Tây thành phố.
Xa công ty Phó Cảnh Thâm.
Xa trung tâm thành phố.
Trái tim tôi theo động tác của anh ta mà rơi thẳng xuống vực.
Vòng tay anh ta nóng đến bỏng người.
Nhưng tôi lại nhìn thấy rõ ràng bức tường vô hình giữa chúng tôi.
“Được thôi.” Tôi cười, trả lời.
Anh ta quên mất rồi.
Chúng tôi, ngay từ đầu, cũng chỉ ký hợp đồng ba năm.
Tính ra, còn hơn một tháng nữa, hợp đồng sẽ hết hạn.
8
Sau khi xong chuyện, Phó Cảnh Thâm vẫn rời đi sớm như mọi khi.
Chỉ còn tôi nằm trên giường, chìm trong giấc ngủ chập chờn.
Nhưng ngay giây tiếp theo, ánh sáng nhấp nháy từ chiếc điện thoại rơi dưới đất khiến tôi mở mắt.
Tin nhắn vừa gửi đến.
【Cô ấy rõ ràng thích kiểu như tôi.】
【Ảnh.jpg】
Người trong ảnh mặc đồ chỉnh tề, chỉ chụp từ cổ xuống ngực.
Một ngón tay đỏ ửng khẽ kéo cổ áo sang một bên.
Lộ ra xương quai xanh chi chít vết đỏ bị cắn mút.
【Xóa đi. Đừng để tôi phát hiện cậu còn dây dưa với cô ấy.】
Chiếc điện thoại đang để chế độ im lặng bỗng liên tục nhấp nháy.
Màn hình không ngừng hiện lên tin nhắn mới.
Nhưng tôi chẳng còn tâm trí để trả lời.
Vì tài khoản chính của tôi đang bị spam tin nhắn.
Có người đăng ảnh chụp lén tôi và một “ông già” nào đó lên mạng, bóp méo sự thật.
【Lệnh Nhiễm, người trong ảnh có phải là cậu không?】
【Lệnh Nhiễm, mau xem mạng đi! Có người đang bóc phốt cậu. (Link)】
【Đù má, bình thường ở trường cậu chảnh lắm mà? Hóa ra bên ngoài lại đi nhận bố nuôi à?】
【Từng thích cậu đấy, giờ thấy ghê tởm quá! Mẹ nó, chắc bị chơi nát rồi nhỉ! Đồ bẩn thỉu!】
【Hỏi thật, giá bao nhiêu một đêm?】
…
Tiêu đề trên trang tin bẩn thỉu ấy đập thẳng vào mắt tôi.
“Chấn động! Nữ thần thanh thuần của trường học, sau lưng lại có giao dịch mờ ám với ông già!”
“Nữ thần thanh thuần sụp đổ? Khối tài sản khổng lồ phía sau hé lộ một ‘ông già’ bí ẩn”
“Tin nóng! Nữ thần băng giá của trường học thực chất là chim hoàng yến được đại gia bao nuôi!”
Ảnh đính kèm là một người đàn ông tóc hoa râm đứng cạnh xe, bắt tay với tôi.
Còn có bức ảnh tôi từ học viện bước ra rồi lên chiếc xe sang trọng.
Người đàn ông chỉ lộ phần lưng, còn người đứng trong bóng tối cạnh chiếc xe lại hoàn toàn bị che khuất.
Nhưng mặt tôi thì bị chụp rõ ràng đến từng chi tiết.
Một cuộc công kích quy mô lớn như vậy, rõ ràng có người đứng sau thao túng.
Mấy bài viết này đã có hàng chục nghìn lượt chia sẻ và bình luận, con số còn tiếp tục tăng nhanh.
“Chắc là bị chơi chán rồi. Chúc phát tài nha.”
“Có gì ngon nhớ gọi một tiếng, anh em phát miễn phí.”
“Nghe nói gần đây lại bị bao nuôi nữa?”
“Câu chuyện là sao? Kể tiếp đi?”
Các bình luận được dẫn dắt một cách có chủ đích.
Không ít người từng là bạn cùng lớp tôi cũng nhảy vào góp lời, kể về việc tôi lạnh lùng, không dễ gần thế nào.
Thấy tình hình ngày càng tệ, tôi lập tức chặn hết những tin nhắn xúc phạm trên tài khoản chính.
Sau đó, tôi lần lượt chụp ảnh, quay video và lưu lại bằng chứng về tất cả những người đăng bài, những bình luận có lượt thích cao nhất cùng tài khoản của họ.
Nếu ai chịu đào sâu hơn một chút, họ sẽ phát hiện ra sự thật.
Cái gọi là “ông già” bao nuôi tôi, thực ra là giảng viên kịch nghệ của Học viện Sân khấu Trung Ương.
Bà từng là một nữ diễn viên kịch xuất sắc khi còn trẻ.
Còn người đàn ông trong chiếc xe sang kia, chính là Phó Cảnh Thâm.
Anh ta luôn tuân theo cái triết lý kỳ quặc nào đó rằng kim chủ phải dành những thứ tốt nhất cho chim hoàng yến.