Đại Tiểu Thư Suýt Bị Ngược Tâm Ngược Thân - 3

Chương 3:

 

“Bây giờ mới thấy tủi thân? Những chuyện mà đám người xấu kia có thể làm còn quá đáng hơn anh gấp trăm ngàn lần.”

 

Tôi vô thức lẩm bẩm:

 

“Tiền tiêu vặt của em chỉ đủ để nắm tay thôi, những cái mà anh nói là giá khác.”

 

“Xem ra em còn tìm hiểu cả những chuyện này rồi.”

 

Động tác của Giang Ý Xuyên hơi chậm lại, cho tôi một chút ảo tưởng.

 

Cứ thế, tôi không chỉ không nhận ra sự tức giận trong giọng nói của hắn mà còn đắc ý hừ hừ hai tiếng:

 

“Chứ sao nữa, em đã chuẩn bị sẵn sàng hết rồi, còn đặt lịch hẹn từ trước đó rất lâu nữa, đảm bảo không đi toi công...”

 

Còn chưa nói xong, cảm giác mất trọng lượng đột ngột khiến tôi hoảng sợ ôm chầm lấy cổ hắn:

 

“Làm gì vậy, làm gì vậy, sợ chết em.”

 

Hắn dùng một tay ôm tôi, tay còn lại mở cửa phòng làm việc.

 

Trong lúc hoảng loạn, tôi không kìm được mà thốt lên:

 

“Mấy tên người mẫu nam kia còn có thân hình trắng trẻo, những động tác khó như vậy mà bọn họ cũng vẫn làm được.”

 

Giang Ý Xuyên vẫn không nói một lời.

 

Mắt thấy đi ngang qua cửa phòng tôi rồi mà hắn vẫn không dừng lại.

 

Tôi chỉ có thể nhìn đông nhìn tây, một lúc sau mới nhận ra đám bình luận đã dừng lại từ mười phút trước.

 

Dòng cuối cùng là:

 

Tôi muốn xem con gái rượu hôn môi, tôi không muốn thoát ra đâu, thôi thì con gái rượu hạnh phúc là được rồi.

 

Có nghĩa là khi tôi và Giang Ý Xuyên thân mật, những bình luận này sẽ không nhìn thấy được sao?

 

Cũng thông minh đấy chứ.

 

Tôi còn đang ngẩn người, cơ thể bỗng chìm xuống chiếc giường mềm mại.

 

Giang Ý Xuyên nâng cằm tôi lên, một nụ hôn mạnh mẽ giáng xuống.

 

Hơi thở bị tước đoạt từng chút từng chút một, hắn bắt đầu chuyển địa bàn.

 

Mãi tới lúc này tôi mới biết eo của mình mẫn cảm đến vậy.

 

So sánh ra, hai cái hôn vừa rồi của tôi chẳng khác gì trẻ con đang chơi đồ hàng.

 

Không biết từ lúc nào, quần áo đã rơi vãi trên đất.

 

Nhưng gần như đều là quần áo của tôi.

 

Tôi cúi đầu xuống, nhìn Giang Ý Xuyên vẫn còn mặc nguyên bộ vest chỉnh tề.

 

Trông bảnh bao lịch sự mà lại làm mấy chuyện rất hạ lưu.

 

Vừa định mở miệng bày tỏ bất mãn.

 

Hắn đã ngẩng đầu lên muốn tiếp tục hôn tôi.

 

Tôi quay mặt đi né tránh.

 

Hắn vuốt nhẹ môi tôi: “Sao lại tự ghét bỏ mình rồi?”

 

“Mặc dù anh đang hôn cơ thể em, nhưng thứ tự không thể đảo ngược, còn nữa tay anh cũng chưa rửa đâu, đừng có mà bóp lung tung...”

 

“A, lúc em chê anh bẩn sao không nghĩ đến mấy tên người mẫu nam kia bẩn đến mức nào?”

 

Hắn vuốt ve xương cụt của tôi.

 

Cuối cùng tôi cũng hiểu ra, đồng thời cảm giác được nơi nào đó lại bắt đầu nóng rát:

 

“Bọn họ sao có thể so sánh với anh Ý Xuyên của em được, em thề, sau này em sẽ không lén lút đi tìm người mẫu nam nữa.”

 

Giang Ý Xuyên cởi cà vạt ra:

 

“Em đã nói là bảo đảm bản thân không đi toi công, là anh phá hỏng lịch trình mà em đã lên kế hoạch từ trước, đương nhiên phải bồi thường cho em cẩn thận rồi, dù sao em cũng nói rồi mà, dáng người anh đẹp hơn bọn họ.”

 

Tôi đã bị kích thích vài đợt, hai chân cũng có chút run rẩy, nhưng vẫn cố giãy giụa trong tuyệt vọng:

 

“Vừa nãy em đã trải nghiệm đủ rồi, kỹ năng hôn của anh Ý Xuyên vô cùng cao siêu, ngón tay linh hoạt, một trăm điểm một trăm điểm.”

 

Hắn cười khẽ một tiếng:

 

“Sao lại hoảng hốt đến vậy? Yên tâm đi, trong nhà không chuẩn bị sẵn mấy thứ kia, anh sẽ không làm bậy đâu.”

 

Nhưng sự thật chứng minh, những lời đàn ông nói trên giường căn bản không thể tin được.

 

Cho dù không tới một bước cuối cùng, hắn cũng có cả trăm cách để hành hạ tôi đến tận sáng.

 

 

Khi tôi lại mở mắt ra lần nữa, đã là ba giờ chiều.

 

Vừa xuống lầu đã nhận được tin nhắn của Giang Ý Xuyên:

 

Dậy rồi? Anh đã đặt đồ ăn ngoài, sẽ được giao đến nhanh thôi.

 

Tôi ngẩn người nhìn về phía camera ở góc phòng:

 

Chẳng lẽ cả ngày hôm nay anh cứ nhìn chằm chằm vào cái camera này, xem khi nào em dậy ư?

 

Không phải, anh đang họp, nhàm chán quá thôi.

 

Anh xin nghỉ buổi sáng giúp em rồi à?

 

Giọng điệu có giống không?

 

Giống cái con khỉ, sao anh có thể nũng nịu nói với chị Lâm là em bị đau bụng? Ghê chết đi được.

 

...

 

Lúc ăn đồ ăn ngoài, cuối cùng tôi cũng có thời gian xem mấy dòng bình luận mới:

 

Trên cổ con gái rượu có phải là vết kia không? Lão già cổ hủ thật bá đạo.

 

Sau này đừng gọi là lão già cổ hủ nữa, bây giờ người ta là chính cung rồi đấy.

 

Mấy người đừng vui mừng quá sớm. Cái kiểu nói chuyện của hai người họ vẫn y như trước đây, rõ ràng là vẫn chưa xác định quan hệ.

 

Chịu thôi, nhìn con gái rượu là biết tính cách phóng khoáng rồi, lão già cổ hủ chắc chắn không dám đòi danh phận đâu.

 

Hỏng rồi, tôi vừa xem bên chỗ lão già cổ hủ, sao nam chính cũng vào công ty của lão già cổ hủ thế? Âm hồn bất tán đúng không?

 

Chẳng trách người ta có thể làm loại đàn ông khốn nạn, kể ra Thẩm Diệu cũng đẹp trai thật.

 

Tôi mở nhóm chat công ty ra, quả nhiên thấy mọi người đang chào đón người mới.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo