Đại Tiểu Thư Suýt Bị Ngược Tâm Ngược Thân - 4

Chương 4:

 

Thế là tôi cũng theo mọi người, copy đoạn văn chào mừng.

 

Một giây sau đã thấy tin nhắn của Giang Ý Xuyên hiện lên:

 

Em quen cậu ta?

 

Tôi còn chưa kịp nhìn rõ, hắn đã thu hồi tin nhắn rồi:

 

Anh nhìn nhầm thôi.

 

Tôi còn đang không hiểu ra sao, thì đã thấy một dòng bình luận:

 

Con gái rượu tiện tay copy một cái, lão già cổ hủ lại tan nát cõi lòng.

 

Ha ha ha, ai kêu lúc con gái rượu vừa định copy rồi gửi tin nhắn chúc mừng theo mọi người thì đã có người thả thính.

 

Tôi nhìn kỹ lại mới phát hiện ra thứ mình copy là:

 

Ha! Anh đẹp trai (huýt sáo) vào nhóm một mình à! (tháo kính râm xuống) (vuốt tóc mái) Có muốn tâm sự với chị đây không (một tay chống tường) (chân phải cong vòng ra sau chân trái)

 

Mấy người copy theo phía sau cũng bị lệch theo.

 

Chủ yếu là ảnh đại diện của Thẩm Diệu là một tấm ảnh tự sướng cận mặt, nhìn là biết đẹp trai rồi. Thế là mọi người bắt đầu chơi theo trào lưu.

 

Quản lý Lâm thậm chí còn nhắn tin riêng cho tôi:

 

Nhìn thấy trai đẹp, bụng không đau nữa à?

 

Mặt tôi đỏ bừng.

 

Đều tại Giang Ý Xuyên.

 

Nhưng mà trước đây tôi cũng đâu thấy hắn dễ bị tổn thương đến vậy.

 

Năm Giang Ý Xuyên 20 tuổi, hắn vẫn còn là một phú nhị đại ngốc nghếch.

 

Khi đó tôi và anh trai tôi sống nhờ ở nhà họ Tống.

 

Không ai ngờ được, anh ấy lại có thể thi vào cùng một trường đại học với Giang Ý Xuyên rồi trở thành bạn cùng phòng.

 

Người nhà họ Tống còn tưởng có thể trèo cao được, cũng đối xử với tôi tốt hơn hẳn.

 

Sau này anh trai tôi chết, người nhà họ Tống liền tỏ vẻ xui xẻo ném tôi vào trại trẻ mồ côi:

 

“Khắc chết bố mẹ nó còn chưa đủ, bây giờ lại khắc chết Tống Lam, cái loại sao chổi này tuyệt đối không thể ở lại nhà họ Tống được.”

 

Bọn họ ăn ý chia nhau nhà cửa và tài sản.

 

Chính Giang Ý Xuyên đã cứu tôi ra khỏi cái trại trẻ mồ côi rách nát kia, rồi lại giúp tôi lấy lại những thứ vốn thuộc về tôi.

 

Tôi vẫn còn nhớ khi đó hắn nhuộm tóc màu xanh lam, ngông cuồng bất trị.

 

Khác hẳn so với bây giờ.

 

Hắn nói Tống Lam đã ngăn cản một kẻ xấu mang dao vào trường, đã cứu được rất nhiều người, bao gồm cả hắn.

 

Cho nên hắn muốn thay anh trai tôi chăm sóc tôi.

 

Nhưng năm đầu tiên tôi vẫn không chịu nói chuyện với hắn.

 

Khi đó tôi cho rằng chỉ cần mình không thân thiết với hắn, anh trai tôi sẽ quay về.

 

Giang Ý Xuyên cũng không tức giận.

 

Đó là năm hắn bận rộn nhất.

 

Bất kể là việc học hành hay là chuyện công ty đều vô cùng phức tạp, còn phải thường xuyên chú ý đến tâm lý của tôi.

 

Mỗi ngày còn chẳng có thời gian ngủ.

 

Nếu không phải có một lần hắn bỗng ngất xỉu trước mặt tôi, tôi cũng không biết cuộc sống của hắn lại tệ đến mức này.

 

 

Nghe thấy tiếng thông báo của điện thoại, tôi giật mình tỉnh táo lại, thoát khỏi dòng hồi ức.

 

Là Thẩm Diệu nhắn tin chào hỏi tôi.

 

Nếu không nhìn thấy bình luận, có lẽ tôi đã không để ý đến những chuyện nhỏ nhặt này.

 

Nhưng bây giờ nhìn thế nào tôi cũng thấy kỳ lạ.

 

Cứ cảm thấy anh ta có ý đồ không tốt.

 

Đám bình luận cũng có chung suy nghĩ với tôi:

 

Tôi đã bảo là anh ta có ý đồ xấu mà, nhanh như vậy đã muốn thể hiện bản thân trước mặt con gái rượu rồi.

 

Cũng không thể nói như vậy được, cậu ta cũng gửi tin nhắn tương tự cho những người khác trong phòng ban mà.

 

Nhưng lại gửi thêm một cái icon làm nũng cho con gái rượu đấy! Tôi biết ngay là anh ta muốn quyến rũ con gái rượu mà!

 

Con gái rượu còn trẻ như vậy, sao mà cưỡng lại sự cám dỗ này được! Cô ấy chỉ phạm phải cái lỗi mà tất cả phụ nữ trên đời này đều sẽ phạm phải thôi!

 

Cứ như thể tôi thật sự sắp bỏ nhà theo trai vậy.

 

Tôi dở khóc dở cười, tìm trợ lý của Giang Ý Xuyên xin thông tin của Thẩm Diệu.

 

Trợ lý Lý biết thân phận của tôi, nên trước giờ sẽ không hỏi nhiều.

 

Tôi lướt qua một lượt, nhìn sơ qua thì không có vấn đề gì, nên tôi quyết định cứ im lặng quan sát đã.

 

Sau đó anh ta lại nhắn tin hỏi tôi mấy chuyện liên quan đến công việc, tôi đều đợi nửa tiếng sau mới trả lời qua loa.

 

Nhưng tôi không ngờ trợ lý Lý lại báo cáo cả những chuyện nhỏ nhặt này cho Giang Ý Xuyên.

 

Buổi tối hắn ngồi trước bàn ăn hỏi tôi tại sao tự nhiên tôi lại hỏi thăm cái người mới kia.

 

Tôi mất vài giây mới nhận ra người hắn đang nói là Thẩm Diệu.

 

Nhưng tôi cũng không biết phải nói như thế nào, chẳng lẽ lại bảo sau này có khả năng tôi sẽ kết hôn sinh hai con với anh ta?

 

Còn lái xe đâm chết anh nữa?

 

Cho nên bây giờ tôi muốn ngăn chặn mọi tai họa từ trong trứng nước?

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo