Năm thứ mười sau khi xuất đạo, tôi bị coi thành chim hoàng yến tặng cho đại lão phía đầu tư.
Sau khi cự tuyệt, tôi bị cả đoàn làm phim bắt nạt ngay tại phim trường.
“Lấy được giải thưởng có một lần đã tưởng mình là Ảnh hậu?”
Đang ngày đông giá rét, họ lại đẩy một người đang trong kỳ kinh nguyệt là tôi xuống hồ băng suốt 6 tiếng đồng hồ.
Nhưng mà bọn họ không biết, tôi có hệ thống diễn kỹ giết người.
【 Ting! Ngài có thể nắm giữ tất cả kiến thức và năng lực liên quan đến giết người. 】
Tôi: 【 Trọng quyền chỉnh đốn giới giải trí, tôi không nói đùa đâu! 】
…
Sau khi diễn xong bộ phim có thể gọi là tác phẩm tiêu biểu đầu tiên trong sự nghiệp của tôi - 《 Bạo Vũ Vị Đình 》, tôi vốn định nghỉ ngơi một thời gian.
Nhưng trên mạng lại bùng nổ.
【 Một người đóng phim thanh xuân thần tượng mười năm, từ bao giờ lại có kỹ thuật diễn xuất tốt như vậy? 】
【 Tất cả đều là nhờ Đạo diễn Bạch, ngay cả diễn viên cứng đơ như khúc gỗ anh ấy cũng có thể huấn luyện tốt được. 】
【 Mua bài PR khắp mạng thôi... 】
Vào đêm tôi nhận giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, một diễn đàn giải trí lớn nhất cả nước đã lập tức dựng lên một topic 《 Lột trần vị tiểu hoa đán “thanh thuần” nào đó trong nước, 1234 kim chủ đứng sau! 》.
Nội dung bên trong viết cứ như thể ngày nào cũng nằm sấp dưới gầm giường tôi nghe lén vậy.
Thế giới thực khác với phim ảnh, khán giả bình thường rất khó vì một bộ phim mà thay đổi ấn tượng nhiều năm về một minh tinh.
Từ khi mới xuất đạo đã bị bôi đen, giờ nhìn thấy tin này, tôi cũng chẳng còn cảm xúc gì nữa.
Nhưng tôi không nghĩ tới người quản lý vốn luôn thờ ơ nay lại chuyển sang nịnh nọt, còn chủ động gọi điện đến:
“Hạ Hạ à, công ty chúng ta đã xử lý bài đăng trên mạng ngay rồi nhé. À đúng rồi, lần này có việc muốn nhờ em, em còn liên lạc với đạo diễn Bạch Ngọc không? Quan hệ giữa hai người thế nào? Phim tiếp theo của anh ấy...”
Anh ta đang nói về người được giới phim ảnh công nhận là “đạo diễn thiên tài”, cũng là đạo diễn phim trước của tôi.
Đạo diễn Bạch nho nhã lịch sự, cẩn trọng dẫn dắt cả đoàn làm phim chạy roadshow khắp cả nước ba tháng, hoàn thành tất cả các cuộc phỏng vấn và hoạt động thương mại, nhưng lại không tham dự lễ trao giải long trọng nhất của 《 Bạo Vũ Vị Đình 》.
“Anh ấy có nhắn tin chúc mừng em. Nhưng mà trước đây mỗi lần anh ấy chuẩn bị quay một bộ phim mới đều phải chuẩn bị mất mấy năm.”
Tôi cũng giả vờ nói vài câu, toàn là những thông tin đã được công khai từ lâu.
Thực ra, tôi cũng không biết anh ta còn làm phim hay không nữa.
Người quản lý cười giả lả: “Không sao, dạo này Hạ Hạ nhà ta đang gặp may đấy! Lại có đoàn làm phim lớn để ý đến em, công ty cũng gia hạn hợp đồng với em rồi, tối nay ra ngoài ăn mừng chứ nhỉ?”
Chốn danh lợi như chúng tôi, không thể thiếu những buổi xã giao.
“Được thôi.” Đôi mắt tôi sáng lên, nghĩ đến hệ thống diễn xuất đã lâu không được nâng cấp, tôi nói ngay: “Gửi định vị cho em đi, lát nữa em qua!”
…
Lần trước sau khi bị toàn mạng chế giễu, bị đuổi tôi ra khỏi giới giải trí, tôi bỗng bị ràng buộc với một hệ thống diễn xuất.
【 Ting! Ngài có thể nắm giữ tất cả tri thức cùng năng lực liên quan đến giết người. 】
Tôi: 【... “Hình sự” thật đấy. 】
Không chỉ có vậy, trong bộ phim trinh thám trước, tôi còn mở khóa năng lực “giá trị ác ý”.
Sau khi dùng một thời gian, tôi phát hiện năng lực này khá vô dụng.
Phần lớn người ít nhiều gì cũng đều có ác ý với người khác.
Ngoại trừ những người có chỉ số cực đoan, những người khác rất khó phán đoán.
Ví dụ như lúc này ——
Khi tôi vội vã đến nhà hàng, nhìn một bàn người cả trai lẫn gái, người đàn ông trung niên dẫn đầu không có nhiều ác ý với tôi.
Nhưng đôi mắt ông ta nhìn tôi cứ hơi nheo lại khiến tôi cảm thấy buồn nôn khó tả.