Năm tháng cũ vấn vương, một ngày tình tan vỡ - Chương 5

9


Tôi túm lấy áo sơ mi của Tề Dã, chất vấn anh ta.


"Anh bị làm sao vậy?!"


"Nhẫn kim cương mất rồi, không thể đính hôn nữa đúng không?"


"Em cũng thấy rồi đấy, nếu thật sự gả vào nhà họ Lục, sau này em sẽ vô cùng khổ sở ."


Tôi hoảng loạn hét lên.


"Tề Dã, anh có tư cách gì mà xen vào cuộc sống của tôi?!"


"Chúng ta đã không còn quan hệ gì nữa, hoàn toàn không có!"


Tôi mở to mắt, không kìm nổi nước mắt chảy xuống.


Đôi mắt của Tề Dã cũng đỏ ngầu, đầy tơ máu.


Anh ta nắm chặt vai tôi, đẩy tôi vào vách ngăn.


Rồi mạnh mẽ hôn lên môi tôi.


Môi tôi bị cắn nát, máu tươi lan tỏa trong miệng.


Lưỡi của Tề Dã lấn át trong miệng tôi, không chút kiêng nể.


Tôi cố gắng đưa tay ra để với tới ổ khóa cửa buồng vệ sinh.


Tề Dã nhận thấy động tác của tôi, quay người lại, toàn thân đè lên cửa.


Cơ thể anh ta chắn ngang khóa cửa.


"Chúng ta không còn quan hệ gì sao?"


"Em quên rồi sao, chúng ta đã làm gì trong buồng vệ sinh quán net?"


"Em quên rồi sao... quên rằng chúng ta đã có một đứa trẻ?"


Tôi mở to mắt, không thể tin vào những lời anh ta nói.


"Anh... anh sao lại biết chuyện này?"


"Anh biết mà."


Nước mắt mặn chát chảy xuống khóe miệng.


Hương vị máu hòa cùng vị mặn, như một ký ức đáng quên thời đại học.


Ngày đó tôi yêu Tề Dã một cách mê muội.


Chúng tôi đã quan hệ trong nhà vệ sinh quán net.


Người khác thì lần đầu trên chiếc giường êm ái, ngọt ngào.


Còn tôi, lại là với một tên côn đồ trong nhà vệ sinh quán net.


Suốt năm yêu nhau, tôi và Tề Dã chưa bao giờ ngủ chung giường.


Mỗi lần đều là trong nhà vệ sinh quán net.


Nghĩ lại thật buồn cười.


Nhưng lúc đó, tôi chỉ muốn cảm giác mạo hiểm bên anh ta.


Ngày đó trong nhà vệ sinh công cộng quán net,


Giờ là trong nhà tắm sang trọng của biệt thự nhà họ Lục.


"Anh có tin tôi báo cảnh sát không?


"Để anh từ game thủ eSports thành một tên côn đồ!"


Tề Dã thò tay vào chiếc túi rơi dưới đất, lấy điện thoại của tôi ra.


Ngón tay dài của anh ta lướt qua màn hình, mở khóa.


Mật mã màn hình vẫn là ngày sinh của anh ta.


"Giờ em có thể báo cảnh sát, tôi sẽ gọi 110 giúp em."




10.

Anh ta chắc chắn rằng tôi sẽ không báo cảnh sát.


Tôi hận đến mức trừng mắt nhìn anh ta.


"Tôi vẫn sẽ tiếp tục đính hôn. Không đáng để kéo anh chết chung với tôi."


Nghe đến hai chữ "đính hôn", Tề Dã nghiến răng ken két, cả người như một con dã thú phát cuồng.


Bên ngoài, thỉnh thoảng có người ra vào nhà vệ sinh.


Tôi không kìm được những tiếng nức nở, nhưng lại không dám khóc thành tiếng, sợ bị người khác nghe thấy.


Tôi đành cắn chặt cánh tay mình.


Dấu răng hằn sâu, thậm chí đã rỉ máu.


Tề Dã nhìn thấy những vết cắn chi chít trên cánh tay tôi, bèn cởi cúc áo sơ mi, chỉ vào bờ vai mình.


"Cắn ở đây."


Tôi cắn chặt vào vai anh ta, như thể muốn xé một mảng thịt ra khỏi người anh.


Lần này, tôi không hề nương tay như khi tự cắn mình.


Máu từ vai Tề Dã chậm rãi thấm qua lớp vải.


Anh ta đau đến mức khẽ rên lên một tiếng.


Vài phút trôi qua, có lẽ buổi tiệc đã kết thúc, tiếng người ra vào nhà vệ sinh cũng thưa dần.


Tề Dã dần dừng lại, buông tay khỏi cổ tay tôi.


Anh ta cúi đầu, ánh mắt tối sâu nhìn tôi chằm chằm.


"Đừng đính hôn với Lục Dịch Phi.”


“Nếu không, tôi sẽ nói cho anh ta biết những gì chúng ta vừa làm trong nhà vệ sinh.”


“ Còn… cả đứa con của chúng ta."


Tôi chỉnh lại váy, ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt anh ta, giọng lạnh băng:


"Nếu Lục Dịch Phi biết, tôi sẽ nhân cơ hội đó tống anh vào tù."


Khóe môi Tề Dã khẽ nhếch lên thành một nụ cười mỉa mai, không một tiếng động.


Tôi giáng cho anh ta một cái tát thật mạnh.


Lực đánh khiến mặt anh ta lệch sang một bên, móng tay tôi – vì chuẩn bị cho lễ đính hôn mà làm – cào rách da anh ta.


Nửa gương mặt anh ta đỏ bừng, lấm tấm vệt máu mảnh.


"Hết giận chưa? Muốn tát luôn bên còn lại không?"


Tề Dã chỉ vào nửa mặt còn lại, giọng điệu đầy thách thức.


Tôi không hề do dự, tặng thêm cho anh ta một cái tát.


Thế nhưng, anh ta lại dựa vào vách ngăn mà ngửa đầu cười lớn.


Tôi nhân cơ hội đẩy cửa buồng vệ sinh định bước ra ngoài.


Nhưng ngay lúc đó, từ cửa nhà vệ sinh bỗng vọng đến tiếng bước chân và giọng nói trò chuyện.


Tôi đành lùi lại, đứng yên tại chỗ.

 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo