Xuyên Thành Bác Sĩ Trong Truyện Bá Tổng - 8

Chương 8:

 

Tôi ưu nhã hất tóc: “Xin ngài yên tâm, phàm là tôi có chút động lòng nào với con trai ngài, ngay cả trong mơ tôi cũng sẽ tự tát mình cho thức dậy.”

 

 

Đại khái là do bị mẹ trừng phạt, suốt một khoảng thời gian ngắn sau đó, Lục Ngạo Thiên không quấy rầy tôi nữa.

 

Tô Kiều say mê làm ăn, khiến sản nghiệp càng lúc càng lớn, còn kiên trì muốn chia số tiền kiếm được theo đúng tỷ lệ cho tôi với Tống Ngôn.

 

Cô ấy nói: “Nếu không có hai người, có lẽ hiện tại tôi đã kết hôn với Lục Ngạo Thiên, thành một nữ phụ độc ác bị vây khốn trong nhà, cả ngày chỉ biết tranh giành tình nhân.”

 

“Là hai người đã thay đổi cuộc đời tôi, so với giá trị cuộc đời tôi, khoản tiền này đúng là nhỏ bé không đáng kể.”

 

Mà Tống Ngôn cũng bắt đầu chạy vòng quanh thế giới. Hắn nói đây là ảnh hưởng của việc làm quản gia, ngày xưa chỉ có thể ở trong biệt thự làm NPC, hiện tại hắn bắt đầu đi du lịch để trả thù.

 

Cuộc sống của tôi cũng rất vui sướng, ngoại trừ cái tên Lục Ngạo Thiên sốt ruột kia.

 

Hôm nay tôi đang chuẩn bị đi xem phòng ở mới mua xong, kết quả mới vừa đậu xe xuống xe, đột nhiên có người bịt miệng mũi tôi lại.

 

Tôi có giãy giụa kịch liệt cũng không thể chống lại tác dụng của thuốc mê, chẳng mấy chốc đã hôn mê bất tỉnh.

 

Chờ đến khi tỉnh lại, tôi phát hiện mình đã bị giam trong một tòa nhà bỏ hoang, xung quanh hoang vu vắng vẻ.

 

Hứa Liên Liên cũng bị trói giống tôi, đang khóc thút thít ngay bên cạnh tôi.

 

Tên bắt cóc đeo mặt nạ cười khẩy:

 

“Các người đều là người phụ nữ mà Lục Ngạo Thiên yêu, các người đoán xem, nếu tôi nói tôi chỉ có thể thả một người, anh ta sẽ chọn ai đây?”

 

Hứa Liên Liên nghe vậy, mặt mày tái mét.

 

Tôi cạn lời.

 

Cái hương vị máu chó này.

 

Thấy Hứa Liên Liên gần như đã tuyệt vọng, tôi không nhịn được nhỏ giọng an ủi: “Yên tâm, chúng ta sẽ không sao đâu.”

 

Hứa Liên Liên lắc đầu: “Không, Ngạo Thiên, anh ấy đã chán tôi rồi, bây giờ anh ấy chỉ thích cô, anh ấy sẽ chọn cô.”

 

Tôi: “...”

 

Lục Ngạo Thiên vừa biết tin đã vội vàng chạy đến, còn đến một mình.

 

Bọn bắt cóc đẩy tôi và Hứa Liên Liên ra mép sân thượng của tòa nhà, chỉ thấy Lục Ngạo Thiên ở dưới vẻ mặt tiều tụy, nhìn thấy chúng tôi, anh ta đau khổ hét lên: “Dừng tay! Không được làm hại bọn họ!”

 

Tên bắt cóc cười ha hả hai tiếng nói: “Năm đó nhà họ Lục các người hại tôi phá sản, tan cửa nát nhà, bây giờ đến lượt các người phải nếm thử mùi vị này, chọn đi, hai người bọn họ, mày chỉ có thể cứu một người.”

 

Mắt Lục Ngạo Thiên đỏ ngầu: “Không! Mau thả bọn họ ra!”

 

Anh bạn, người ta đã nói chỉ có thể cứu một người rồi.

 

Anh còn nổi điên vô ích cái gì vậy?

 

Bọn bắt cóc thấy Lục Ngạo Thiên như vậy dường như lại càng thêm phấn khích, đẩy chúng tôi đến gần mép sân thượng hơn một chút, điên cuồng gào lên: “Nhanh chọn đi, nếu còn không chọn, cả hai người ai mày cũng không cứu được!”

 

Tôi thấy có bóng người đang áp sát từ phía sau, trong lòng không thể nhịn được nữa, trực tiếp đá thẳng vào hạ bộ của tên bắt cóc: “Ai cần anh ta cứu? Mạng của tôi, tôi tự làm chủ!”

 

Đúng lúc đó, rất nhiều vệ sĩ nhanh chóng áp sát, một người trong số họ đã đè tên bắt cóc đang kêu la thảm thiết xuống đất.

 

Tên bắt cóc ụp mặt xuống đất rồi còn cố rướn lên nhìn tôi với vẻ không thể tin tưởng nổi: “Cô... sao cô có thể?”

 

Tôi cười lạnh: “Đã từng nghe nói tới sức mạnh của đồng tiền chưa?”

 

Ngay từ khi Lục Ngạo Thiên để ý đến tôi, tôi đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.

 

Thế giới của tổng tài bá đạo sao có thể thiếu mấy màn bắt cóc này được?

 

Tôi lắc lắc chiếc nhẫn trên tay: “Thiết bị định vị.”

 

Rồi há miệng chỉ vào chiếc răng bên trong: “Cũng là thiết bị định vị.”

 

Đội trưởng đội vệ sĩ cao to, cơ bụng 8 múi bước đến trước mặt tôi hỏi: “Sếp, nên xử lý thế nào đây?”

 

Tôi phẩy tay: “Báo cảnh sát.”

 

Không biết Lục Ngạo Thiên nghĩ cái quái gì, bọn cướp bảo anh ta đến một mình là anh ta đến một mình thật, còn mặc áo vest đi giày da.

 

Người không biết còn tưởng anh ta đến trình diễn thời trang.

 

Hứa Liên Liên nhìn đám vệ sĩ được huấn luyện bài bản, ngây người tại chỗ: “Bọn họ...”

 

Tôi có chút tự hào: “Mỗi người đều do tôi đích thân tuyển chọn, toàn là người dáng tam giác ngược, body cực phẩm. Cô thích ai? Tôi giới thiệu cho?”

 

Mặt cô ấy đỏ lên, vô thức muốn tìm kiếm bóng dáng Lục Ngạo Thiên.

 

Tôi gọi cô ấy lại: “Nói chuyện với tôi chút đi?”

 

Hứa Liên Liên suy nghĩ một chút rồi gật đầu.

 

Tôi đưa cô ấy đến chỗ khuất, nhìn Lục Ngạo Thiên đang xông đến, hỏi han vệ sĩ khắp nơi xem tôi có sao không, lại tiện miệng hỏi thăm Hứa Liên Liên một câu.

 

Hứa Liên Liên không khỏi buồn bã chán nản.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo