(AxA)Thuần Hoá - Chương 2

Chương 2

(Nhắc nhở lần cuối: truyện như c*c )
 
Quân đội dù sở hữu một lượng lớn Alpha vượt trội nhưng thực tế, không thể phủ nhận rằng số lượng Alpha luôn áp đảo so với Omega. Để giải quyết các vấn đề xã hội phát sinh từ ham muốn tình dục mạnh mẽ của nhóm này, quân đội đã âm thầm thực hiện một cuộc thí nghiệm bí mật.
 
Đó là một hành vi phi nhân tính.
 
Nhưng quân đội không hề lên tiếng, và cấp trên – những người trực tiếp đưa ra mệnh lệnh – hoàn toàn hài lòng với kết quả thu được: các vấn đề đã được "giải quyết".
 
“Khụ… khụ…!”
 
Eddie nhắm chặt mắt ngay khoảnh khắc cảm nhận được tình trạng của bản thân khi tỉnh lại.
 
【Đối tượng thí nghiệm số 20 đã tỉnh.】
 
Qua tấm kính trong suốt, anh nhìn thấy các nhà nghiên cứu đang qua lại bận rộn. Âm thanh từ bên kia kính vang vào tai anh, rõ ràng đến lạnh người. Họ không gọi anh là "Eddie Ryman". Tên anh, thân phận anh, đã không còn tồn tại ở đây.
 
Chỉ còn lại: 【Đối tượng thí nghiệm số 20】.
 
“Tiêm hormone.”
 
Cùng với mệnh lệnh lạnh lùng, một ống tiêm tiến lại gần, cắm vào cánh tay anh. Eddie biết mình đang bị trói trên bàn thí nghiệm, không mảnh vải che thân. Tay chân bị xiềng lại, banh ra theo bốn hướng, hoàn toàn phơi bày.
 
Cảnh tượng ấy thật nực cười... và nhục nhã đến tê dại.
 
“Thêm 20ml hormone.”
 
Các nhà nghiên cứu vẫn đều đặn ghi chép, thì thầm với nhau, rồi lại thay ống, tiếp tục tiêm.
 
Eddie không biết chính xác trong người anh đang bị bơm vào những thứ gì. Nhưng anh chắc chắn một điều: đây tuyệt đối không phải thuốc thông thường.
 
Anh nghiến chặt răng, dồn toàn lực để giữ cho ý thức tỉnh táo khi tầm nhìn ngày càng mờ đi từng chút một theo mỗi giọt thuốc được truyền vào cơ thể.
 
“Bắt đầu tiêm 100ml chất chuyển đổi.”
 
Ngay khi nghe thấy câu đó, Eddie tưởng rằng sẽ lại có thêm một mũi tiêm. Nhưng trái với dự đoán, lần này không phải kim tiêm. Một ống nhựa trong suốt khác được đưa đến. Miệng ống đã được bôi trơn, sáng bóng và đáng ngờ.
 
Eddie lập tức rùng mình, ý thức được điều gì đó, toàn thân anh vặn vẹo bản năng.
 
Đây không phải là tiêm vào tay.
 
Không phải thuốc bình thường.
 
Không phải thứ con người nên chịu đựng.
 
Nhưng dù anh cố vùng vẫy thế nào, cơ thể bị cố định cứng ngắc vẫn không thể cản lại bất cứ thứ gì. Cuộc thí nghiệm, vẫn tiếp tục.
 
 
 
 
Thậm chí, một bàn tay robot xuất hiện, như để tạo điều kiện thuận lợi cho việc đưa ống vào, nhẹ nhàng tách hai bên mông của Eddie ra. Đồng thời, khi cái lỗ màu đỏ lộ ra và ống từ từ đi vào, đồng tử của Eddie chấn động dữ dội.
 
"Cái, cái...!"
 
Trước khi Eddie kịp la lên "Đây là cái quái gì vậy?!", giọng nói của nhà nghiên cứu vang lên như một bản án tử hình.
 
"Bắt đầu tiêm. Trong 10 phút tới."
 
Cùng với lời nhà nghiên cứu, chất lỏng bắt đầu chảy vào bên trong. Nó khác hoàn toàn với mũi tiêm vào cánh tay lúc nãy. Chất lỏng đi vào như muốn lấp đầy khoang bụng anh, khuấy động dữ dội. Đồng thời, những cảm giác mà một Alpha không bao giờ có thể biết bắt đầu sôi sục bên trong.
 
"Ah, không...!"
 
Nỗi đau do tra tấn là điều Eddie đã quen thuộc. Nhưng khoái cảm thì hoàn toàn khác. Anh, người luôn quản lý bản thân một cách nghiêm ngặt trong quân đội, thậm chí không quan hệ tình dục nếu đó không phải là người yêu.
 
Thế mà bây giờ, anh lại cương cứng chỉ vì chất lỏng được đưa vào từ phía sau. Anh lắc đầu không ngừng, muốn tuôn chất lỏng ra ngoài, dáng vẻ cuống quýt đó đang được các nhà nghiên cứu ghi lại một cách tỉ mỉ. Dù biết điều đó, Eddie vẫn không thể dừng lại.
 
"Um...um...!"
 
Dương vật của anh tự động run rẩy, giật giật như sắp xuất tinh ngay lập tức. Các nhà nghiên cứu nhìn chằm chằm vào đó, thì thầm với nhau điều gì đó. Eddie chỉ biết lắc đầu, bất lực nhìn.
 
Bị trói chặt trên bàn thí nghiệm, anh không thể làm bất cứ phản kháng nào đáng kể.
 
"Tiêm 30ml chất chuyển đổi lần 4."
 
Giọng nói vang vọng của người phụ nữ vang lên. Một cây que rất mỏng tiến đến, Eddie trợn trừng hai mắt đã đỏ ngầu. Hướng cây que nhắm tới thật kỳ lạ: nó hướng vào lỗ niệu đạo, bên trong chứa đầy chất lỏng trong suốt. Và đầu cây que, giống như những thứ khác, được nối với một sợi dây dài.
 
Sự từ chối của Eddie là vô ích. Cây que đã dần dần lọt vào lỗ niệu đạo đang cứng ngắc.
 
"A, aaaaa...!"
 
Dương vật đang vật lộn muốn xuất tinh bị cây que chặn lại, hai mắt Eddie lập tức trợn ngược, gần như chỉ còn thấy tròng trắng.
 
Nhưng ánh mắt của các nhà nghiên cứu chỉ hướng về màn hình và nhật ký nghiên cứu mà họ đang xem. Khi cây que đã lọt hoàn toàn vào trong niệu đạo, Eddie chỉ còn biết thốt ra những tiếng rên rỉ bị kìm nén.
 
Như để giảm bớt đau đớn, khi anh rên rỉ những tiếng bị kìm nén, cây que bên trong lỗ niệu đạo đột nhiên xoay tròn, như chế giễu anh.
 
"Um, ức...!"
 
Và khi nó dừng lại, anh trợn tròn hai mắt, tay chân run rẩy bần bật, cứ như là đang bị co giật.
 
Anh cảm thấy đau đớn ở lỗ niệu đạo như bị gai đâm. Nhưng khi chất lỏng đi vào qua cái gai đâm vào lỗ niệu đạo đó, anh đã lên đỉnh dù chưa xuất tinh. Đầu óc anh trống rỗng đến mức không nhận ra nước dãi đang chảy ra khóe miệng.
 
"367... đơn...vị..."
 
Trong lúc đó, để không mất ý thức, anh chỉ lặp đi lặp lại những từ mà anh vẫn thường nói. Nếu không, anh cảm thấy mình sẽ khai ra bất cứ điều gì.
 
"Ngừng lại thôi."
 
"Hôm nay nên dừng lại ở đây."
 
"Anh ta bảo có thể làm tất cả các thí nghiệm mà anh ta muốn với đối tượng thí nghiệm này... Chị Seohee, chúng ta họp rồi về chứ?"
 
"Ừm"
 
Eddie, đang sắp mất ý thức, nghe thấy giọng nói của họ và dần dần chìm vào vô thức. Trong lúc đó, anh không hề nhận ra rằng chất lỏng đã lấp đầy phía sau đã được hấp thụ vào thành trong. Và anh đã bất tỉnh vì khoái cảm và cú sốc quá lớn mà không biết những ngày như thế này sẽ lặp lại bao lâu nữa.
 
Với tiếng 'roạt' vang lên, một ống tròn đi vào bên trong, đầu ngón tay Eddie run rẩy bần bật.
Anh không biết đã bao nhiêu ngày trôi qua kể từ khi mình không thể thoát khỏi bàn thí nghiệm. Nhưng điều Eddie biết rõ là những mũi tiêm và chất lỏng mà anh đã nhận được trên bàn thí nghiệm lần đầu tiên đã thay đổi thành thứ khác khi anh tỉnh dậy lần sau. Và khi anh tỉnh dậy lần tiếp theo, thứ đi vào thành trong lại là một thứ khác.
 
"Hư, hức...!"
 
Eddie gào lên.
 
"Hôm nay phải tạo tử cung rồi."
 
"À, hôm nay chắc hơi ồn ào đây."
 
"Nhưng mà mọi sự chuẩn bị đã hoàn hảo. Không phải đối tượng thí nghiệm nào cũng được chuẩn bị tốt như số 20 này đâu, đúng không?"
 
Người đàn ông và phụ nữ nghiên cứu đang trò chuyện với nhau. Anh chỉ mới nhận ống tròn một lần duy nhất trước đây, và bây giờ là lần thứ hai. Nhưng Eddie biết rõ ống tròn sẽ đi vào thành trong và biến đổi như thế nào. Phần cuối của ống sẽ phình to đến mức làm bụng dưới của Eddie phồng lên, rồi mới dừng lại, khiến anh có cảm giác như bụng mình sắp vỡ tung.
 
Bây giờ anh đã hiểu thí nghiệm này là để làm gì. 
 
Thí nghiệm tạo Omega.
 
Việc có nguy hiểm hay không không phải là phần quan trọng. Điều quan trọng bây giờ là anh đang dần trở thành một Omega.
 
Cơ thể của Eddie, dù chỉ nhìn thoáng qua, vẫn là một Alpha. Hơn nữa, vì anh đã được huấn luyện trong quân đội nên cơ thể anh rất rắn chắc và đầy cơ bắp. Eddie cao lớn và vai rộng, vóc dáng của anh tương tự người Mỹ, khác với vẻ ngoài của người Hàn Quốc – đó là ảnh hưởng từ mẹ anh.
 
"A, không... không! không! không...!"
 
Lời từ chối vội vàng bật ra khỏi miệng anh. Giọng nói hoảng sợ đến mức anh không phân biệt được đó là tiếng Hàn hay tiếng Anh, vội vàng tuôn ra, nhưng nó nhanh chóng biến mất ngay khi cái ống tròn lấp đầy thành trong khẽ cựa quậy.
 
Khi phần trước bắt đầu phồng lên, thành trong bắt đầu co giật. Eddie không thể thốt ra bất kỳ âm thanh nào vì anh đã trải qua điều này một lần và biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo.
 
"À, hình như có hơi ồn ào. Vậy thì... hôm nay chắc phải dùng thuốc kia rồi. Vì số 20 chịu đựng quá tốt, tôi nghĩ nên đặt thời gian động dục là một tuần, và số lần trong một tháng là khoảng ba lần thì sao."
 
"Cái đó cũng tốt."
 
Rõ ràng là họ đang nói về cơ thể anh. Thế nhưng Eddie không có quyền quyết định. Anh thực sự đang bị đối xử như một đối tượng thí nghiệm.
 
Eddie hít một hơi thật sâu khi cái ống phồng to lại một lần nữa rung lên và đồng thời mọc ra các gai.
 
"Um, ức...!"
 
Bụng dưới phồng lên giờ trông như có những gai nhỏ không đều, tạo ra ảo giác. Đồng thời, cú sốc tác động vào thành trong đã khiến Eddie mất hết ý thức.
 
Ban đầu, những chiếc kim nhọn trồi ra và cố định thành trong. Sau đó, một chất lỏng sền sệt bắt đầu được tiêm vào bên trong qua các kim.
 
Thành trong co thắt lại như thể không quan tâm đến hình dạng của cái ống tròn, và muốn đẩy chất lỏng dính và trơn ra ngoài. Khuôn mặt trắng bệch của Eddie xanh xao như nhìn thấy ma. Việc dịch âm đạo tự động được tạo ra từ thành trong đối với Eddie, người vẫn đang phủ nhận các thí nghiệm đã phải chịu đựng, chẳng khác nào trời sập.
 
"Hừ, hừ..."
 
Khi kim tiêm chất lỏng biến mất, điện bắt đầu chảy ra từ những gai mọc lên. Dù không mạnh nhưng đó là một cú sốc đối với làn da mềm mại.
 
Thành trong tự động co giật do điện, siết chặt cái ống tròn. Lỗ cũng tương tự. Hơn nữa, mỗi khi như vậy, dương vật của Eddie lại lắc lư trong không khí và phun ra chất lỏng trắng đục và đỏ tươi như nước tiểu.
 
Xoẹt.
 
Khi tiếng chất lỏng bắn ra vang lên, các nhà nghiên cứu không nói lời nào, chỉ bấm nút để dọn sạch dấu vết do Eddie gây ra.
 
Lần này, khi anh lại co giật và phun trào như vòi nước vài lần, một nụ cười nhếch mép khó coi hiện lên trên môi các nhà nghiên cứu. Bây giờ, Eddie, một Omega tốt không thể cương cứng được nữa, chỉ còn có thể phun ra chất lỏng khi lên đỉnh. Do có khả năng Eddie có thể lấy được tài liệu thí nghiệm, các nhà nghiên cứu phòng A đã nâng cấp độ thí nghiệm của Eddie lên đáng kể.
 
Vì vậy, Seohee muốn đối tượng thí nghiệm từng là Alpha này có thể phun nước từ dương vật chỉ cần chạm vào đầu ngón tay của một Alpha.
 
"Ừm... trong khi tạo tử cung thì tốn kha khá thời gian, nên tôi nghĩ nên cho nó xuất thêm nhiều hơn nữa thì sao? Sao hả?"
 
"Seohee, cô bị stress nhiều vì số 20 hả?"
 
"Đừng nói nữa. Nếu tài liệu thí nghiệm bị lộ thì ai chịu trách nhiệm đây? Chắc chắn sẽ đổ hết lên đầu chúng ta."
 
Người đàn ông cũng gật đầu đồng tình với Seohee. Trong tầm mắt họ, là cơ thể trắng bệch của Eddie đang co giật và không ngừng phun ra chất lỏng trong suốt từ dương vật. Bây giờ anh thậm chí không còn sức để lắc lư toàn thân, chỉ có mông anh là run rẩy. Thấy cảnh đó, họ bật cười khẩy.
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo