Autobahn Romance Novel - Chương 3

Shin Saebyeok ghét Gong Pyeonghwa, không kém gì anh ghét cậu.
"Tuyệt đối không được thua Gong Pyeonghwa. Cả oẳn tù tì cũng không được thua."
Ngày nào cũng như đi chơi, nhưng việc Gong Pyeonghwa cứ bám theo sát nút lại khiến cậu sợ hãi và ghét bỏ.
Một ngày của Shin Saebyeok thật ngắn ngủi. Hết giờ học là đến trung tâm, hết trung tâm lại đến trung tâm khác, hết trung tâm khác thì đến gia sư, xong gia sư thì làm bài tập, ôn bài trước bài học.
Mỗi ngày cậu chỉ ngủ nhiều nhất 4 tiếng, ít nhất 2 tiếng, cứ vậy mà học đến mức đổ máu. Đó là vị trí nhất lớp mà cậu đã cố gắng giữ vững.
Nhưng thật bất công, Gong Pyeonghwa luôn nhắn tin trong giờ học, giờ giải lao thì toàn đánh lộn, vậy mà vẫn lọt top 5.
Thật là khó chịu.
Ở cạnh Gong Pyeonghwa cứ như đang chơi trốn tìm vậy. Gong Pyeonghwa luôn là người đi tìm, còn cậu thì luôn bị đuổi bắt.
Cậu cố gắng chạy trốn, nhưng hình như chỉ có mình cậu cảm thấy lo lắng.
Cậu bị thiếu ngủ, cơ thể mệt mỏi, học nhiều quá nên đầu óc có vấn đề chăng, hay là cả hai nhỉ, dạo này Shin Saebyeok càng ngày càng nhạy cảm.
Rồi đến kỳ thi cuối kỳ 2 năm lớp 9.
"Wow, má ơi. Tôi banh xác nó rồi."
Gong Pyeonghwa tung những tờ giấy thi đã chấm ra.
Mấy đứa lượm những tờ giấy thi của cậu ta.
"Ủa, Gong Pyeonghwa được cả 100 điểm?"
"100 điểm?"
"Sao Gong Pyeonghwa lại được 100 điểm?"
Gì cơ? Gong Pyeonghwa được cả 100 điểm? Tay Shin Saebyeok run rẩy.
"Đây là sự khác biệt đẳng cấp giữa tôi và tụi bây đấy. Hiểu chưa?"
Và bàn tay run rẩy đó, đã gạch một đường vào câu cuối cùng.
Chỉ một câu sai, chỉ một câu.
Lần đầu tiên thua Gong Pyeonghwa. Chưa từng, ít nhất là trong học tập, chưa từng thua một lần nào.
"Mình đã cố gắng biết bao nhiêu."
Trước mắt cậu mờ nhạt. Không, thực sự là hơi mờ nhạt.
"Thời gian mình bỏ ra biết bao nhiêu?"
Đã cố gắng đến vậy mà vẫn thua. Vậy thì từ nay phải cố gắng hơn như nào? Phải làm sao nữa? Phải làm gì? Những suy nghĩ như bão tố ùa về.
"Về nhà phải nói với bố mẹ nữa?"
Câu cuối cùng bắt đầu nhòe đi.
Bạn cùng bàn không biết tình trạng của Saebyeok, chỉ tò mò vỗ nhẹ vào bắp tay cậu.
"Ê, câu cuối cậu chọn đáp án nào vậy? Tụi nó ồn ào quá tôi nghe không rõ."
Shin Saebyeok lúc này mới nhận ra mình đang khóc, vội vàng che tờ giấy thi, nói:
"Số 3... số 3."
"À... Cảm ơn."
Tan học, Shin Saebyeok đi loạng choạng, vô lực trước hiện thực không thể tin được.
Buồn bã, lại buồn bã, thê thảm. Tiếng cười của Gong Pyeonghwa hôm nay, càng nghe càng khó chịu.
"Ừ, chắc vui lắm."
Cậu thấy ghét bọn chúng kéo nhau đi chơi PC bang, chơi board game...
"Mình đã bị một đứa như vậy đánh bại..."
Vào cái ngày đầu tiên thua cuộc lịch sử đó, Shin Saebyeok đã khóc cả đêm ở nhà.
Khóc thầm, rồi khóc òa lên, khóc đến nỗi cả đêm bị sốt.
Và ngày hôm đó, Shin Saebyeok đã phát hiện bản thân là Omega.
Đó là ngày tồi tệ nhất trong cuộc đời Shin Saebyeok.


▶▶▶ (hiện tại)
"Tôi bắt đầu thích học từ đó đó. Học trước chương trình đến chết trong suốt kỳ nghỉ hè."
"Tôi không muốn nghe, tôi về đây."
"Ê, nghe đi. Phải nói hết mới biết tại sao tôi đưa thiệp đầy tháng mà, tận mười năm trước cơ."
"Tôi không muốn nghe."
Sunwoo Jeong gắt lên, khi Gong Pyeonghwa - một biểu tượng của sự không thông suốt - cứ nói chuyện theo ý mình, trong khi rõ ràng là chỉ vì đến ngày làm tiệc đầy tháng nên mới đi phát thiệp.
"Ha... Vì cậu nên tôi quên mất phải bắt đầu từ đâu. Woojeong à, vì tình bạn của chúng ta, tôi nhịn."
Sunwoo Jeong chỉ muốn phá tan tình bạn với Gong Pyeonghwa và bỏ đi cho xong.
"Đành phải kể lại từ đầu thôi."
"Tâm thần à?"
"Vậy là, chúng ta bắt đầu có những cảm xúc thân thiết với nhau là vào... phải nói về hồi lớp 10 rồi."
"Giờ mà dừng cũng chưa muộn đâu. Tuyệt giao đi."
Mặc kệ Sunwoo Jeong tuyên bố tuyệt giao, Gong Pyeonghwa vẫn cứ ba hoa.
Sunwoo Jeong thấy uất ức. Cậu còn chưa mở hộp Pandora ra, thế mà cái hộp tự mở ra rồi giải phóng tai họa.
"Lúc đó tôi phát hiện ra mình là Alpha đó."

(quá khứ)◀◀◀ Viễn cảnh hoang tưởng của top(t cười chớt mất)
Gong Pyeonghwa chắc chắn rằng mình là Beta. Vì bố là Beta, mẹ là Beta. Anh trai cũng là Beta, em trai cũng là Beta. Vậy thì, đương nhiên anh cũng phải là Beta.
Nhưng mà?
"Việc mình phát hiện ra là Alpha hay Omega... Mình... là con nuôi... Bảo là mình bị nhặt được dưới gầm giường... Không phải ẩn dụ mà là tiền đề à? Chết tiệt thật. Ai lại cài tiền đề kiểu đó vào đời người ta chứ. Mười bảy năm mới trả lời tiền đề là sao?"

Vừa phát hiện mình là Alpha, Gong Pyeonghwa vừa nhận ra một sự thật sốc óc, rằng có lẽ anh có một bí mật về thân thế. Anh chẳng thiết ăn uống gì nữa....

"Thảo nào , hoá ra, mình là con nuôi, ....thế nên anh trai lại... Ha, thảo nào... Mẹ kiếp..."

Gong Pyeonghwa bắt đầu suy diễn, gán ý nghĩa cho mọi hành động trong quá khứ. Anh đau khổ như thể đang gánh hết mọi bất hạnh trên đời vậy.

Trong thế giới mà phần lớn là Beta này, địa vị xã hội của Alpha là khá cao. Là đối tượng mà mọi người khao khát. Nhưng Gong Pyeonghwa lại không thể hạnh phúc.
Cả thế giới chúc mừng việc Gong Pyeonghwa phát hiện là Alpha, nhưng Gong Pyeonghwa lại không có tâm trạng để ăn mừng.
"Nên kiểm tra hormone định kỳ nhé. Và nên học về giới tính cho Omega nữa..."
"Thưa bác sĩ."
"Vâng?"
"... Ha, không có gì ạ."
Bác sĩ chẳng hiểu gì nỗi lòng cậu. Gong Pyeonghwa không dám hỏi về bí mật thân thế, nên chỉ biết thở dài.

"Dậy thì muộn hả? ?"

Bác sĩ không mấy bận tâm, nhiệt tình giảng giải về Alpha, Omega, chu kỳ động dục và sinh sản, về mối liên hệ giữa hormone và sức khỏe.

Gong Pyeonghwa nghe mà như gió thoảng qua tai, trong lòng nghẹn ngào nước mắt.

Việc hình thái cơ thể khác biệt với người nhà, lại khiến cậu đau lòng đến vậy.

"Hức! Giờ mình thành người ngoài cuộc thật rồi."

Nỗi buồn của Gong Pyeonghwa vẫn tiếp diễn ngay cả ở bàn ăn.

Chỉ là cậu không khóc thành tiếng, nhưng đôi mắt lại chất chứa nỗi buồn của cả thế giới, tiếng thở dài muốn xuyên thủng cả mặt đất. Cả nhà lại tưởng cậu thất tình.

Tưởng là vài ngày sẽ ổn, nhưng tình trạng u uất vẫn không thuyên giảm. Cuối cùng anh trai Gong Jeong thay mặt gia đình hỏi:

"Có chuyện gì vậy?"

"Ha... Em có chuyện gì đâu? Đúng không? Chỉ là hơi... không ngon miệng thôi. Bố, mẹ, khỏe không ạ? Con không ngon miệng nên con xin phép lên trước..."

Gong Pyeonghwa nói với vẻ buồn bã rồi cúi chào. Cha mẹ mới nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề.
Các thành viên trong gia đình, trừ Gong Pyeonghwa, xúm lại bàn bạc.
'Nhìn kìa, trừ mình ra thì ai cũng thân thiết với nhau... Mình đúng là con nuôi mà...'
Alpha Gong Pyeonghwa bị cô lập, cảm nhận rõ tâm trạng của người ngoài cuộc, ngồi chiếc Rolls-Royce do tài xế chở đến trường trong sự cô đơn.
Phần lớn Beta lại trông bình yên đến thế.
'Bình yên là ý nghĩa tên của mình... Mà ai cũng thấy bình yên ...trừ mình...'
Thiếu niên đa sầu đa cảm Gong Pyeonghwa nhìn vào gáy Shin Saebyeok, mà thở dài trong lòng.
'Shin Saebyeok chắc chắn là Beta rồi... Nếu là Alpha thì đã có chuyện trong buổi họp mặt rồi. Gato vl... Giá mà mình là Beta thì đã không cô đơn thế này.'
Gong Pyeonghwa, người chưa từng thấy thất bại, dù bị đánh bại về điểm số, lần đầu cảm thấy cay đắng vì Shin Saebyeok.
'Dù sao cũng may là không biến đổi thành Omega.'
Thỉnh thoảng, rất hiếm nam giới phát hiện là Omega.
Dù gì thì Alpha vẫn được xã hội công nhận hơn Omega.
Không chỉ vậy, Gong Pyeonghwa còn chưa bao giờ mệt mỏi sau khi phát hiện là Alpha. Cậu có thể thức game suốt hai ngày không thấy gì.
'Nhưng được gì chứ. Mình là con nuôi mà.'
Giờ đây, tư cách làm gì cũng không có.
'Mình chỉ là một công cụ để đánh bại Shin Saebyeok thôi. Hức, huhuhu.'
Gong Pyeonghwa quên bẵng đi sự thật, rằng ông bà nội có kiểu hình đặc biệt là Alpha, chỉ thấy hoàn cảnh của mình thật bế tắc.
'Shin Saebyeok, cậu là con ruột... Tôi, tôi ghen tị với cậu...!'
Không hề biết Shin Saebyeok đã biến đổi thành Omega, Gong Pyeonghwa chỉ ghen tị với Shin Saebyeok.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo