Báu Vật Của Guide - Chương 101

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

BẢN DỊCH THUỘC VỀ TEAM EKATERINA. NẾU CÓ SAI SÓT, VUI LÒNG LIÊN HỆ QUA FACEBOOK TEAM EKATERINA.  Đọc tại Navyteamm để ủng hộ nhóm-
----------
Tae-yul lái xe trên con đường trống trải lúc rạng sáng. Tuy nhiên, Tae-yul chỉ cảm thấy muốn
trốn chạy, không đi được bao xa thì quay xe lại. Trong đầu cậu, cậu nhớ lại ánh mắt khinh bỉ và những lời trách mắng của cha mình.
Nếu chỉ khao khát một điều trong cuộc sống, con sẽ gặp nguy hiểm.
Đó là điều cha Tae-yul đã luôn nói với cậu,
cậu chỉ có một mục đích sống duy nhất. Đó là vì Tae-yul luôn chỉ mong chờ ngày mà cậu sẽ gặp lại Tesoro(báu vật) của mình một cách an toàn sau khi mọi chuyện kết thúc.
Nhưng Tae-yul vẫn không thể tìm thấy điều gì quan trọng hơn Baek Si-jin ngay cả sau 10 năm.
Ở một khoảng cách nào đó, có thể nhìn thấy toàn cảnh trung tâm. Trung tâm rộng lớn có thể được nhìn thấy từ xa. Các trạm gác nhỏ có biển dọc theo con đường mà xe của Tae-yul đang chạy, cách nhau một khoảng cách đều đặn.
Lúc đó, một chiếc Mustang màu cam phóng nhanh trên làn đường đối diện.
Đôi mắt của Tae-yul trở nên sắc bén trong giây lát.
'Seo Gyu-ho?'
Chiếc Mustang đó chắc chắn là xe của Seo Gyu-ho.
Tuy nhiên, nó đi quá nhanh nên cậu không kịp cảm nhận dao động. Cậu không chắc liệu người ngồi bên trong có phải là Esper Seo Gyu-ho hay không.
Hơn nữa, xe của Seo Gyu-ho không được phép chạy trên làn đường bên ngoài trung tâm. Tae-yul nhìn vào phía sau bằng gương chiếu hậu sau khi xe chạy vụt qua và vặn mạnh tay lái.
Chiếc xe thể thao quay nửa vòng trên đường với một tiếng động cơ chói tai. Tiếng lốp xe ma sát với mặt đường lan ra đáng sợ. Tae-yul đạp ga với vẻ mặt vô cảm và gửi một tin nhắn qua chiếc đồng hồ thông minh trên cổ tay.
"Esper Seo Gyu-ho. Trả lời ngay lập tức."
[...]
Không có phản hồi. Nếu là Seo Gyu-ho
thì cậu ta sẽ trả lời trong vòng 3 giây ngay cả khi đang ngủ. Đó là một sự kiện khác thường và đáng ngờ.
Người ta có thể coi đó chỉ là sự nổi loạn của một học viên, nhưng Tae-yul đã phản ứng nhạy bén. Tae-yul ngay lập tức thiết lập liên lạc bảo mật và thay đổi đối tượng liên lạc.
"Guide So Seong-won. Trả lời."
[...Guide So Seong-won.... hừm. Đang chờ đây.]
Guide So Seong-won trả lời với giọng nói ngái ngủ, Anh ta là một guide cấp B thông minh của Đội Alpha, người chủ yếu quản lý tình trạng thể chất và lịch trình của các thành viên Đội Alpha.
"Kiểm tra tình trạng hiện tại của bác sĩ Baek và tất cả các thành viên Đội Alpha ngay bây giờ."
[Tôi sẽ tìm ra trong vòng 5 phút.]
"Cho 3 phút."
Nếu Tae-yul ở trung tâm, cậu ta sẽ nhanh chóng biết được vị trí của Si-jin chỉ bằng cách tập trung, nhưng hiện tại, đó là một khoảng cách mà ngay cả một guide cấp A cũng không thể cảm nhận được. Hơn nữa, vì khí chất của Si-jin, một người bình thường, là nhỏ bé, nên rất khó cảm nhận được dù chỉ ở một khoảng cách nhỏ.
Một lát sau, cậu nghe thấy một tin nhắn từ Guide So Seong-won qua tai nghe. Chưa đầy 2 phút sau khi đưa ra lệnh.
[Báo cáo tạm thời. Bốn thành viên của Đội Alpha đang chờ đợi an toàn. Hiện tại, bác sĩ Baek đã được xác nhận là đã đi ra ngoài dưới sự bảo vệ của Esper Ryu Seon-yeong.]
"Đi ra ngoài?"
[Anh ấy đã đi ra ngoài khoảng 8 phút trước. Vị trí là ở bãi đậu xe ở cổng sau của trung tâm, và hiện đang chờ đợi trong 3 phút...]
Ngay khi nghe thấy tin nhắn, Tae-yul nhíu mày  khó hiểu.
Ít nhất thì cậu cũng bớt lo lắng hơn khi Esper Ryu Seon-yeong đi cùng. Trừ phi là một người có siêu năng lực cấp A, nếu không thì sẽ không có ai có thể đối đầu với cô ấy chỉ bằng chiến đấu tay không thuần túy.
Nhưng bãi đậu xe ở cổng sau thì sao? Đó là nơi xe của cậu đang đậu.
'Lẽ nào anh ấy ra ngoài để tìm mình vào đêm khuya như thế này?'
Nỗi bất an thoáng qua trong đầu Tae-yul thay vì niềm vui. Cậu đã rời khỏi trung tâm
rồi, cậu chỉ có thể an tâm khi anh ở bên Ham Geon-woo thôi.
Khi một khoảng cách nhất định được duy trì với xe của Seo Gyu-ho, Tae-yul tập trung cao độ. Để kiểm tra xem người trong xe có phải là Seo Gyu-ho hay không. Nếu đó chỉ là một sự nổi loạn đơn thuần, cậu sẽ không cần phải sử dụng súng hay ra lệnh khẩn cấp.
'Mình không có thời gian cho chuyện này.'
Tae-yul
nhạy cảm nhíu mày. Cảm nhận dao động giống như ngửi bằng da. Tuy nhiên, trong một tình huống mà có nhiều chuyển động và di chuyển nhanh chóng như thế này, đương nhiên là khó cảm nhận được dao động của đối phương.
Tae-yul tập trung cao độ, đã có được sự chắc chắn.
Đó không phải là Esper.
Rõ ràng người trong xe không phải là Seo Gyu-ho, cũng không phải là Esper.
"Chết tiệt."
Tae-yul nghiến răng và chửi rủa
, vẻ mặt cau có như một con gà chọi.
Ai đó đã đánh cắp xe của Seo Gyu-ho. Để dụ cậu ra.
Kííííííít!
Tae-yul lập tức quay xe lại. Bây giờ không phải lúc để bị phân tâm bởi những mưu kế như vậy. Thay vào đó, cậu gửi tín hiệu đến trụ sở chính và yêu cầu đội bảo vệ trung tâm truy đuổi.
Lúc đó, một tin nhắn khẩn cấp vang lên. Giọng nói của Guide So Seong-won, vốn luôn khô khan, hiếm khi có một chút vội vã.
[Đội trưởng, đã có báo cáo khẩn cấp từ sở chỉ huy.]
"Báo cáo."
[Hiện tại, hai xe đang rời khỏi trung tâm với tốc độ cao. Họ nói rằng tất cả đều là xe ở bãi đậu xe cổng sau.]
"...Cái gì?"
[Hiện tại, không có phản hồi từ Esper Ryu Seon-yeong và Seo Gyu-ho. Chúng tôi đang trực tiếp di chuyển để xác nhận.]
Đồng tử của Tae-yul nheo lại sắc bén. Nếu đó là bãi đậu xe ở cổng sau, đó là địa điểm nơi Si-jin vừa ở. Bây giờ Si-jin là đối tượng cần được bảo vệ. Không nên gạt bỏ nó như một sự trùng hợp đơn thuần.
Tae-yul cảm thấy một nỗi đau như bị sắt cào xé vào tim khi cậu đến gần trung tâm hơn. Như thể Si-jin đang báo hiệu nguy hiểm.
Các tin nhắn liên tục đến.
[Người ta nói rằng hai chiếc xe đang chạy quá tốc độ hiện đang chia nhau chạy về hướng cổng sau và cổng trước của trung tâm.]
"Triệu tập Đội Alpha ngay lập tức. Toàn bộ hỗ trợ cũng vậy!"
Tae-yul thô bạo
hét lên. Bên cạnh con ngươi sắc bén là đôi mắt đỏ ngầu chứa đầy sự cuồng loạn.
Một sự cố bất thường đã xảy ra trong vòng chưa đầy 20 phút cậu rời khỏi trung tâm. Dường
như ai đó đã chờ đợi thời cơ này?. Bây giờ, cần phải đưa ra quyết định nhanh nhất có thể.
Nếu đi theo hướng cổng sau, cậu sẽ chỉ đến biển. Nếu là một vụ bắt cóc, hướng trốn thoát sẽ là cổng trước.
Tae-yul ngay lập tức gửi một tin nhắn.
"Tôi sẽ đuổi theo mục tiêu ở cổng trước. Toàn bộ Đội Alpha chia thành các đội và đuổi theo những kẻ đào tẩu ở cổng trước và cổng sau."
[Tôi hiểu.]
Tae-yul bắt đầu lái xe với tốc độ tối đa như một kẻ điên.
May mắn thay, bây giờ cậu đang lái chiếc xe nhanh nhất thế giới. Cậu có thể bắt kịp chiếc xe đào tẩu ở cổng trước nhanh chóng.
Bên cạnh đường là biển, nơi sinh vật quái dị đang sinh sôi. Tae-yul không bận tâm và không giảm tốc độ. Phong cảnh bên ngoài cửa sổ xe bắt đầu vụt qua sắc bén.
[Đội trưởng.]
Lúc đó, một tin nhắn đến từ Ham Geon-woo. Tae-yul muốn hỏi cậu ta bất cứ điều gì ngay lập tức, nhưng đây không phải là lúc. Ưu tiên hàng đầu là cứu Si-jin.
[Cuộc trò chuyện cuối cùng với bác sĩ là 13 phút trước. Anh ấy đã ra ngoài để tìm cậu... Thay vào đó, tôi đã yêu cầu Esper Ryu Seon-yeong hộ tống anh ấy.]
"Im đi và đuổi theo mục tiêu ở cổng sau đi."
[...Xin lỗi. Tae-yul.]
Một cảm giác ngột ngạt trào dâng trước những lời nói nhỏ nhẹ đó. Đây là lần đầu tiên cậu tức giận với Ham Geon-woo đến vậy.
Tuy nhiên, Tae-yul tập trung vào nhiệm vụ trước mắt. Cậu không cần lời xin lỗi vào lúc này.
Sự an toàn của Baek Si-jin là ưu tiên hàng đầu.
Cậu có thể nhanh chóng đến đường cổng trước. Tae-yul có thể phát hiện ra một chiếc xe sedan màu bạc đang phóng nhanh trên đường. Tae-yul lập tức bắt đầu đuổi theo chiếc xe.
Liên tiếp, bốn chiếc xe jeep quân sự đi theo trên đường. Trên bầu trời, một chiếc trực
thăng trung tâm bay theo và chiếu đèn vào chiếc xe bạc để chiếu sáng con đường.
Hai xe hỗ trợ là Đội Alpha, hai xe là đội bảo vệ trung tâm.
Tae-yul nhanh chóng nắm bắt tình hình. Bây giờ, điều quan trọng là sử dụng xe của quân đội thật
 thích hợp. Tae-yul lái xe ở giữa chúng, thận trọng nhìn vào mục tiêu.
Si-jin có thể đang bị đe dọa bởi một kẻ bắt cóc trong chiếc xe đào tẩu này. Cần có một quyết định chắc chắn hơn là một cuộc tấn công liều lĩnh.
'Vị trí của anh ấy. Vị trí của Baek Si-jin...'
Cảm nhận dao động giống như ngửi bằng da. Đó là vai trò của guide
để cảm nhận dao động của đối phương bằng toàn bộ làn da trên cơ thể.
Tuy nhiên, tình hình lại chồng chất những điều kiện bất lợi. Thật khó để cảm nhận dao động trong một tình huống mà di chuyển nhanh chóng như thế này. Giống như việc khó ngửi được mùi hương của một đối tượng đang di chuyển quá nhanh. Trong số đó, thật khó để ngửi được một khí chất nhỏ bé của Si-jin, một người bình thường
..... khí chất liên tục bị che lấp vì xung quanh toàn là người có siêu năng lực.
Tae-yul nghiến răng.
'Nếu mình là một guide
cấp S...'
Mình lẽ ra có thể phát hiện ra anh ấy nhanh hơn, ngay cả khi anh ấy là một người bình thường.
Tae-yul gạt bỏ tuyệt vọng và tập trung cao độ. Một ánh mắt pha trộn giữa sự lo lắng, tự trách và giận dữ sâu sắc lóe lên. Si-jin đang ở trong tình huống tồi tệ nhất, với một tên bắt cóc ở bên cạnh. Cậu cần phải chế ngự nó  an toàn nhất có thể.
Chiếc xe đến gần đến mức thân xe chạm vào nhau cùng với một tiếng động cơ chói tai như xé toạc. Tae-yul mở to mắt
, tập trung cao độ.
Chắc chắn, cậu cảm thấy khí chất của anh ở đâu đó. Khoảnh khắc đó, một tin nhắn vang lên.
[Đội hỗ trợ đang chờ chỉ thị.]
"Tuyệt đối, tuyệt đối không được bắn vào mục tiêu, có con tin trên xe."
Tuy nhiên, chỉ có một khí chất rất nhỏ và không ổn định như bông gòn được cảm nhận, cảm
giác như khí chất của một guide khác đang đổ lên toàn bộ cơ thể cậu. Tae-yul cảm thấy một cơn giận dữ không thể kìm nén. Cậu muốn giết ngay lập tức guide đã khiến Si-jin bất tỉnh bằng cách guiding  cưỡng bức.
Tae-yul quyết định không do dự thêm nữa. Cậu ra lệnh qua bộ đàm.
"Hỗ trợ A, B, tiếp cận hai bên xe."
Con đường trên vách đá sẽ đến một đường cao tốc tương đối an toàn chỉ sau một khúc cua gấp. Tae-yul đã định bao vây chiếc xe ở đó.
Đó là một cuộc đua đến giới hạn. Trong trạng thái đó, những chiếc xe jeep vững chắc bắt đầu gắn vào hai bên chiếc xe bạc.
"Ngay khi chúng ta đi qua khúc cua, hãy nhắm vào thời điểm đó."
Tae-yul gửi một tin nhắn. Nếu có một sai lầm trên vách đá ngay cạnh họ, có bao nhiêu người có thể mất mạng. Trong khoảnh khắc không thể đếm được giây phút đó, Baek Si-jin là người gặp nguy hiểm nhất.
Ngay sau đó, tất cả các xe đều đi qua khúc cua. Tất cả các xe đều không giảm tốc độ. Tae-yul tập trung vào chiếc xe bạc
, tìm kiếm cơ hội.
Ngay cả ở tốc độ tối đa, đó vẫn là một cuộc bao vây sắc bén, Trông
như một đàn chim đang bay trên bầu trời có vẻ ổn định. Và không có chỗ cho sai lầm.
Trong khoảnh khắc, một âm thanh rùng rợn vang lên.
Kííííííí-!
Chiếc xe bạc đột ngột trượt trên đường. Nó nhanh chóng và đột ngột, nó đang trượt trên băng
sao?
Tất cả những khoảnh khắc đó dường như chậm lại với Tae-yul như chuyển động chậm. Bang! Chiếc xe bạc phá tan lan can bảo vệ và rời khỏi đường. Một bánh xe rơi xuống vách đá và thân xe rung lắc. Bàn tay Tae-yul nắm lấy vô lăng siết chặt.
'Không được, Baek Si-jin.'
Nếu nó rơi xuống biển vào mùa hè, khi sinh vật quái dị đang sinh sôi, một người bình thường sẽ chết không cầm cự được bao lâu.
Tae-yul chỉ nhìn chằm chằm vào chiếc xe bạc. Trong đầu cậu, cậu nhớ lại những hành động
guiding mà cậu đã học trong hơn 10 năm. Cậu chỉ nhìn thấy mục đích cứu anh.
Đây là một tình huống khẩn cấp. Cậu cần phải thông báo tình hình trước khi hành động.
Kíít-!!
Tae-yul phanh gấp
, gửi một tin nhắn cho người mà cậu tin tưởng nhất.
"Ham Geon-woo, chiếc xe đào tẩu đã rơi xuống biển."
[Nguy hiểm quá. Đừng đợi hỗ trợ, tôi sẽ đến đó ngay.]
Khi cậu nghe thấy những lời đó, Tae-yul đã ra khỏi xe
, hướng đến vách đá. Cậu cởi chiếc áo chiến đấu cồng kềnh trong khi chạy, lộ ra một chiếc áo phông đen làm bằng vật liệu đặc biệt. Tae-yul nhìn vào nơi chiếc xe rơi xuống, nói.
"Tôi sẽ tự mình tìm kiếm, vì vậy hãy đến đây ngay lập tức."
[...Cái gì?]
Ham Geon-woo ngạc nhiên
hỏi, rồi hét lên gay gắt như thể đã đoán trước được hành động của Tae-yul.
[Cái thằng khốn điên này, đừng nhảy xuống biển một mình!!]
Vào thời điểm Tae-yul nghe thấy giọng nói đó qua tai nghe, cậu đã lặn xuống biển đen.
Tùm!
Biển mùa hè, thời kỳ sinh sản của quái vật, đặc biệt nguy hiểm. Điều này là do quái vật trong thời kỳ sinh sản sẽ tấn công bất kỳ sự tồn tại nào xâm phạm lãnh thổ của chúng. Ngay cả gần đất liền, những con quái vật nhỏ có độc cũng đầy rẫy ở những nơi nông cạn như thế này. Tae-yul cảm thấy có hàng chục khí chất của quái vật nhỏ khi cậu lặn xuống biển.
Nhưng vì vậy cậu không thể chậm trễ. Quá có khả năng một người bình thường sẽ không thể sống sót ở một nơi như thế này.
Mặt trước của đê chắn sóng nơi Tae-yul nhảy xuống có độ sâu khoảng 10 mét. Đó là một mê cung cao hơn 3 tầng của một tòa nhà. Vào ban đêm, biển, nơi không thể nhìn thấy gì, giống như bị rơi vào một đầm lầy. Thỉnh thoảng, một sinh vật đen và không xác định đi ngang qua cậu. Nếu không có đèn pha sáng từ chiếc xe chìm dưới biển, cậu sẽ không bao giờ tìm thấy nó.
[Tae-yul!]
Tiếng hét của Ham Geon-woo vang lên từ tai nghe. Tuy nhiên, Tae-yul không thể đưa ra bất kỳ phản hồi nào.
Có thể nhìn thấy ba người trong xe. Vì cửa xe không mở được do áp suất nước, nên bên trong xe không khác gì một hố địa ngục. Trong số đó, Tae-yul vươn tay qua cửa sổ vỡ và kéo một người đàn ông đựng trong bao ra hết sức có thể.
Và, ngay khi nắm lấy cái bao, Tae-yul đã nghiến răng chửi rủa.
'Chết tiệt.'
Người trong bao không phải là Tesoro của cậu.
Ngay lập tức, Tae-yul bắn một sợi dây thừng phóng ra từ tay trái về phía đất liền. Sợi dây thừng được quấn chặt vào lan can bảo vệ. Tae-yul nhanh chóng thoát khỏi biển với người đàn ông bằng sợi dây thừng.
"Haa, ha..."
Tae-yul
khó nhọc leo lên đê chắn sóng. Khoảng bốn hoặc năm thành viên đội hỗ trợ đang tập trung xung quanh cậu.
Tae-yul bỏ qua các thành viên
, đặt người đàn ông được bọc trong bao xuống đất. Người trong bao bị ướt sũng nước, ngã xuống đường nhựa.
"Đội trưởng, anh không được di chuyển. Anh có thể đã bị nhiễm độc."
"Xác định danh tính của anh ta trước đã."
Tae-yul cố gắng đi về phía xe với những bước chân lung lay. Tuy nhiên, bước chân của cậu ngày càng trở nên loạng choạng. Dường như chất độc do con quái vật nhỏ đến gần thải ra đã lan rộng.
Trong khi đó, đội hỗ trợ đang kéo người đàn ông trong bao ra và nhìn anh ta.
"Cái gì đây? ...Anh ta không phải là người của trung tâm chúng ta?"
Tiếng ồn ào làm cậu khó chịu. Tae-yul tức giận đến mức máu cậu sôi lên.
Ngay từ đầu, người đàn ông trong bao chỉ là mồi nhử. Đó là một kẻ giả mạo có gắn thiết bị theo dõi vị trí của Si-jin.
'Chắc chắn, mình đã cảm thấy khí chất của anh ấy ở gần đây.'
Tae-yul cố gắng tập trung
, vuốt mái tóc ướt. Đôi mắt đỏ ngầu với sự giận dữ và cuồng loạn lộ ra. Tae-yul kiểm tra xe của đội hỗ trợ đang đỗ trên đường.
Một trong bốn xe hỗ trợ đã biến mất. Tae-yul ngay lập tức hỏi đội hỗ trợ.
"Một chiếc xe hỗ trợ đã đi đâu?"
"Tôi nghĩ nó đã dính vào một vụ tai nạn."
"Một chiếc đã rơi xuống biển. Chiếc còn lại đã đi đâu!!"
Tae-yul gắt gỏng với câu trả lời của đội hỗ trợ. Ngay lập tức, guide So Seong-won của Đội Alpha tiến đến và nghiêm túc
báo cáo.
"Có vẻ như nó đã trốn thoát lợi dụng khoảng trống của vụ tai nạn."
Nghe những lời đó, Tae-yul lại cố gắng quay lại xe. Tuy nhiên, bước chân cậu loạng choạng vì độc đã lan rộng. Các vệ sĩ nhanh chóng nắm lấy vai cậu, nhưng Tae-yul gạt tất cả bọn họ ra.
Nó có nghĩa là Si-jin đang ở trong chiếc xe của đội vệ sĩ đã đến hỗ trợ ngay từ đầu.
Đó là lỗi của cậu khi không nghi ngờ chiếc xe hỗ trợ. Ý nghĩ cuồng loạn về việc bảo vệ Si-jin đã làm tê liệt khả năng phán đoán lý trí của cậu. Lúc nãy, cậu không khác gì một con chó điên chỉ đuổi theo Si-jin.
Đối phương đã tận dụng chính xác tâm lý đó của cậu.
Tae-yul leo lên đường với ý định đuổi theo ngay lập tức.
'...Băng?'
Tuy nhiên, có một lớp băng mỏng trên đường vào mùa hè này. Tae-yul nhìn chằm chằm vào mặt đất râm ran đó và suy nghĩ.
Sự táo bạo để thực hiện một âm mưu xảo quyệt và nguy hiểm. Một người trong nội bộ biết rõ tình hình trung tâm. Khả năng phán đoán tình huống đủ thông minh để đánh lừa cậu. Và một người có siêu năng lực hệ băng.
Đội trưởng Yoo Seung-hwa.
Tae-yul kết nối ngay lập tức.
"Ham Geon-woo."
[Đội trưởng.]
Tae-yul đặt hai tay lên nắp ca-pô của xe trong khi nói. Có lẽ vì độc tố, thế giới bao quanh cậu có vẻ như đang bao trùm lấy cậu. Tae-yul hít một hơi thật sâu
, gửi một tin nhắn.
"Đuổi theo... Yoo Seung-hwa ngay lập tức."
[Đội trưởng Yoo Seung-hwa?]
Ham Geon-woo lẩm bẩm với một chút nghi ngờ. Có một khoảng dừng trong cuộc trò chuyện, nhưng cậu ta không hỏi thêm câu hỏi nào.
[Tôi hiểu
rồi.]
"Khụ.... Nếu theo dõi... chiếc vòng cổ bạch kim của tôi..."
Tae-yul cố gắng ôm đầu và thở sâu để nói. Nhưng bây giờ cậu khó mà đứng vững được.
Chất độc ngày càng lan rộng khắp cơ thể cậu. Thế giới dường như đang xoay quanh cậu như một vòng xoáy. Hơn thế nữa, tim cậu cảm thấy như muốn nổ tung vì khí chất của người được đánh dấu mà cậu không còn cảm nhận được nữa. Không, cảm giác như tim cậu đã bị đánh cắp.
Mình chỉ có anh ấy
thôi.
Đối phương đã triệt để tận dụng tâm lý đó của cậu.
Không được phép như vậy. Ngay cả khi họ lấy đi mọi thứ của cậu, họ cũng không được cướp đi Baek Si-jin.
Những giọt nước đọng lại trên cằm Tae-yul rơi xuống. Vận mệnh mà cậu sợ hãi nhất trong cuộc đời mình
. Cậu đã cố gắng thay đổi bằng tất cả những gì mình có, vận mệnh điên rồ đó đang đến, tựa như đang chế nhạo những nỗ lực trong 10 năm qua của cậu.

 

Bình luận
lucyyy
lucyyyChương 101
Chuyện hay nhức nách luôn
Trả lời·05/08/2025
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo