Bird Strike - Chương 18 - H

Suho cố tình dùng lưỡi liếm từ trên quần lót như thể để làm ướt nó ngay từ đầu. Vết bẩn ướt át cứ lan rộng dần ra.

Ngay cả sau khi đã làm tình và tụt quần xuống một chút, cậu vẫn không thể cởi nó ra. Chiếc quần lót đã ướt sũng và không thể nào che giấu vết bẩn, phần dưới của nó cứ như thể đã có màu xám đậm ngay từ đầu.

Suho nói trong khi vuốt ve vùng đó.

“Sao đến giờ cậu vẫn không nhịn được tiểu vậy?”

Eunjo đánh mạnh vào ngực Suho, nhưng không có tác dụng gì. Sẽ chỉ trở nên lố bịch hơn nếu cậu nổi giận và bảo rằng đó không phải là nước tiểu.

Suho di chuyển bàn tay đang vuốt ve phía trước sang phía mông. Anh vuốt chiếc quần lót cotton dính chặt vào da, và nhìn thấy thứ gì đó nhô ra thành hình vuông ở mông. Đó là người yêu cũ của Woo Eunjo mà anh đã nhét vào thay cho bản thân.

Suho cuối cùng cũng đã giúp Eunjo tìm lại ký ức về người yêu cũ. Không chỉ thế, anh còn làm cậu cảm thấy dễ chịu hơn khi cậu tự nhét nó vào, khiến cậu tự hỏi làm sao cái gã này lại biết cách sử dụng nó đến thế.

Người yêu cũ mà Eunjo đã coi thường và rẻ rúng hóa ra lại là một gã đàn ông có thể phát huy khả năng tuyệt vời tùy thuộc vào người cầm nó trên tay. Suho đã khéo léo đâm vào những nơi Eunjo cảm nhận được ngay cả khi nó không phải là thứ gắn liền với cơ thể anh.

Cái dương vật giả mà không có nhiều thời gian bên nhau và những kỷ niệm đẹp đã được gọi là người yêu cũ và được Suho sử dụng để hành hạ Eunjo. Cho dù cậu có nói không phải đi chăng nữa, Suho vẫn không ngừng chế nhạo cậu khi gọi dương vật giả là người yêu cũ.

“Cảm giác làm tình với hai người đàn ông một ngày thì thế nào?”

Nếu silicon là đàn ông thì nó là đàn ông thật. Eunjo lắc đầu trước sở thích của Suho, người đã nhét dương vật giả vào sâu đến tận gốc, ngoại trừ phần hình vuông bên dưới, rồi mặc lại chiếc quần lót xám.

Suho tiếp tục ấn mạnh vào phần dưới của dương vật giả nhô ra bên ngoài quần lót. Mỗi khi dương vật giả bị ấn vào và đâm vào sâu bên trong, Eunjo lại cựa mình.

“Ưh, ư, a.”

Suho nói khi phần đáy của mông cậu bị xé toạc ra và phần trên của cái dương vật giả được nhét vào sâu đến mức hầu như không thể nhìn thấy và hình dáng nhô ra trên quần lót đã biến mất rất nhiều.

“Đi làm kiểu này cũng được đấy.”

“Ư, được… được cái gì mà, a, a ư, được cái gì.”

“Đi làm âu yếm với bạn trai, nếu ngồi trên tàu thì…….”

“Hức, ư, xin anh, đừng mà……. Biến thái, á, a, ư, a, ư!”

Eunjo đã vẫy cờ trắng trước Suho, người đang khoe khoang ước mơ và hy vọng của một tên biến thái mà anh đã tích lũy trong suốt một tuần, sau khi bị dương vật giả đang quẫy đạp dữ dội.

Đến đây là giới hạn rồi. Không còn cách nào khác.

Chỉ có một cách để xoa dịu anh, một con ngựa hoang đang nổi điên. Đó cũng là một cách cậu chỉ sử dụng khi cơ thể cậu mệt mỏi và khổ sở.

“Thay vì cái đó… anh, nhét ‘của anh’ vào đi.”

Người yêu cũ bằng silicon đã bị rút ra một cách nhanh chóng. Eunjo gấp rút hít một hơi thật sâu.

Cái dương vật giả đã đập vào tường và bật ra một cách đàn hồi rồi rơi xuống sàn một cách bịch một tiếng. Cho dù làm tình giỏi hay không, nó vẫn bị chửi rủa.

Dương vật của anh từ từ đẩy vào từ đầu đến cuối với một áp lực không thể so sánh với dương vật giả silicon. Cậu cố gắng thả lỏng cơ thể.

Trái với dự đoán rằng việc ‘nhập’ vào sẽ dễ dàng vì cậu đã làm tình một lần và nghịch cái dương vật giả, cái lỗ đã bị thu hẹp lại theo kích thước của dương vật giả hay sao ấy, nó đã bị mở rộng đến mức như muốn xé rách ra.

“Cậu ngoại tình với người yêu cũ nên đã quên tôi rồi đấy à.”

Suho dừng lại một lúc rồi banh mông Eunjo ra và cẩn thận rút dương vật của anh ra. Anh kiểm tra xem cậu có bị thương không, nhưng ngoài việc bị đỏ lên thì không sao cả.

Mỗi khi Eunjo thở, cái lỗ mà dương vật của Suho vừa rút ra lại mấp máy và gel mà anh đã nhét đầy bên trong chảy ra. Suho vừa nhét vào mạnh mẽ vừa nói, có vẻ như nó sẽ không bị rách.

“Hãy khắc sâu lại vào cơ thể tôi đi.”

Cậu đã bắt đầu làm tình với cảm giác như thể một cây dùi đục đang đục vào lớp da thịt của mình, và giờ chỉ còn lại một cơn đau âm ỉ cùn cùn. Cậu đã run rẩy eo trước cảm giác những nơi mà cậu cảm nhận được bị quy đầu chạm vào và cọ xát.

“A, ạt, a, ha.”

“Cậu muốn dừng à?”

Cậu biết đây không phải là một câu hỏi thật sự về việc có muốn dừng lại hay không khi không khí đang hừng hực, nhưng Eunjo hoàn toàn không thể nào chiều theo được nữa. Đến đây là giới hạn rồi.

Không phải là cậu không tiếc khi phải dừng cái khoái cảm này lại, nhưng cậu thành thật cảm thấy mình sắp chết, và Suho hoàn toàn không có vẻ gì là mệt mỏi cả. Cậu nghĩ rằng việc bảo dừng lại giữa chừng là bất lịch sự, nhưng cậu không thể bỏ lỡ cơ hội ngàn vàng mà anh đã hỏi trước.

“Ừm, dừng…….”

“…Không thích đấy?”

Đồ chó.

Cậu không còn sức để trách móc anh hỏi làm gì nữa nên Eunjo chỉ mếu máo.

Cậu cũng đã dự đoán được phần nào. Rằng anh sẽ ra như vậy.

Khoảnh khắc Ki Su-ho, người luôn tự cho mình là một quý ông trong hầu hết các tình huống, trở nên vô lễ nhất chính là khi anh làm tình. Có vẻ như việc không nghiêm mặt và dứt khoát từ chối mà chỉ lầm bầm trong khoảnh khắc đó, khiến cậu không thể làm gì khác ngoài việc tự nhận là một quý ông, chính là nguyên nhân của sai lầm.

Tốc độ đẩy lên từ dưới lên chậm lại một chút. Eunjo muốn hỏi liệu đây có phải là điều tốt nhất anh có thể làm hay không. Nước mắt cậu đã sắp trào ra vì những nỗ lực của anh.

Suho đẩy sâu đến tận gốc mỗi khi anh đẩy vào một lần. Cậu mới mẻ đau khổ vì nó chậm lại. Anh nắm lấy hai mông cậu và banh ra, rồi từ từ, nhưng sâu sắc đâm vào và rút ra lặp đi lặp lại.

Khi tốc độ chậm lại, cậu đã cảm nhận được hình dáng của cái cột đó một cách trần trụi.

“Tôi sẽ làm một con đường đẹp cho cậu. Theo hình dáng ‘của tôi’.”

Có những thứ khác cần phải đẹp hơn.

Ki Su-ho đang nói rằng anh sẽ xây dựng một con đường 8 làn xe một cách đường hoàng khi nhìn vào con đường mòn trong núi nơi một người cũng khó mà đi qua. Cậu rất ngưỡng mộ sự tự tin của anh khi nói rằng ‘của anh’ trông đẹp dù ai nhìn vào cũng thấy nó gồ ghề và to lớn.

Eunjo đã vung vẩy tay về phía sau vô vọng khi nghĩ rằng dù cậu có gặp người đàn ông nào trong tương lai đi nữa thì cậu cũng sẽ khó khăn nếu đường đã được tạo ra theo hình dáng ‘của’ Ki Su-ho. Cậu muốn dùng tay đẩy anh ra, nhưng đối với Suho, người chỉ càng thêm hưng phấn vì cậu bị trói tay và rồi anh ‘địt’ như thế, thì nó chỉ càng làm tăng thêm sự phấn khích của anh đối với một màn trói buộc mới.

“A hức, a, a, a ư, đau quá à, hức.”

Cánh tay cậu bị bẻ ngược ra sau và kéo căng mỗi khi Suho siết eo lại, khiến cậu cảm thấy như thể khớp vai sắp trật ra đến nơi. Sớm bỏ cuộc là một điều khôn ngoan, và Eunjo đã thả lỏng cơ thể. Tuy nhiên, Suho, người đã hiểu sự từ bỏ đó như một sự hợp tác, đã lật người cậu lại.

Eunjo lẩm bẩm khi cảm nhận được sức lực của Suho đang lật người cậu như một chiếc bánh rán, một cơ thể không hề nhẹ như lông vũ và không hề hợp tác.

“Dừng lại… tôi mệt quá…….”

Eunjo vội vã tìm môi anh và ngậm lấy khi vòng tay qua cổ Suho đang định banh chân cậu ra ngay khi thế đứng đảo ngược.

Eunjo đã nhanh chóng đưa lưỡi vào và khép chân lại. Rồi dùng tay nắm lấy dương vật của anh và lắc lư lên xuống. Ngay cả khi cậu làm nhiều hơn đi nữa thì chỉ còn nước trong, sẽ không có gì ra nữa đâu.

Suho, người đã đọc thấu ý đồ hời hợt của Eunjo rằng cậu sẽ làm qua loa, tạo không khí và kết thúc bằng một nụ hôn chúc ngủ ngon, đã bật cười coi như bị lừa. Anh đã nắm lấy hai má Eunjo và đáp lại nụ hôn.

Khi Eunjo mở mắt ra, Suho đã không còn ở nhà. Chỗ bên cạnh cậu trống trải. Nhìn đồng hồ thì Suho đã đến giờ phải vào cổng rồi.

Eunjo đã xin nghỉ phép để có thể ăn uống hoặc đi dạo và dành thời gian với Suho chỉ vài giờ thôi cũng được, và để đưa anh ra sân bay, nhưng mọi chuyện đã không diễn ra như ý cậu muốn.

Cuối cùng, Suho đã rời đi mà không hề biết cậu đã xin nghỉ phép. Vì cậu đã có một giấc ngủ ngon sau khi làm tình đến chết để phục hồi sức khỏe, nên cũng có thể nói cậu đã xin nghỉ phép vì Ki Su-ho.

Không hiểu sao căn phòng lại có một luồng khí lạnh. Nhà ở Nhật Bản vốn dĩ không có hơi ấm, nhưng không có gió thổi trong phòng. Nhìn về phía ban công thì thấy rèm đang bay phấp phới vì gió thổi vào từ cửa sổ ban công đang mở toang.

Không phải mùa đông, nhưng anh đã mở toang cửa sổ ban công và bỏ đi vào cuối thu. Đó là hành động của Ki Su-ho. Nếu sống ở Hawaii, có lẽ anh có thói quen mở cửa sổ như thế này để hít thở không khí trong lành buổi sáng. Eunjo rùng mình và xoa cánh tay rồi đóng cửa ban công lại.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo