Bọ Trong Hổ Phách - Chương 74 - H

Chương 74 - H
 
Tâm trạng hoảng hốt khiến suy nghĩ cũng loạn thành một đống. Không thể làm thế này, cũng chẳng thể làm thế kia, cậu chỉ còn cách nhìn chằm chằm vào hình ảnh của mình trong cửa sổ. Đúng lúc đó, tiếng Chester hối thúc vang lên:
 
-Này, cần rèm không?
 
"À, vậy thì——"
 
Vừa mở miệng, một bàn tay lớn đã nắm chặt lấy ngực trái cậu. Lần này, Isaiah không thể nhịn được nữa.
 
"Ừm...!"
 
Có lẽ nhận ra điều gì đó không ổn, Chester ở đầu dây bên kia lập tức hét lên: "Isaiah?"
 
-Chuyện gì vậy, cậu bị sao thế?
 
"À, không có gì. Khi đóng cửa sổ, tay bị kẹt."
 
Isaiah vội vàng lảng tránh. Cậu tắt loa ngoài, cố ý mở cửa sổ rồi đóng lại thật ồn ào, rồi bổ sung:
 
"Mưa tạt vào trong rồi."
 
-Ồ.
 
May mắn là Chester dường như tin lời cậu. Ngay khi Isaiah thở phào nhẹ nhõm, Bran khẽ cười thì thầm bên tai cậu:
 
"Em nói dối cũng khá đấy."
 
Hơi thở trực tiếp phả vào tai và giọng nói trầm khàn của Bran khiến Isaiah lập tức nổi da gà. Bản năng mách bảo cậu phải thoát ra và chạy trốn. Tuy nhiên, cậu bị cánh tay ôm chặt hơn đè ép phải ngửa đầu ra sau, rên rỉ. Mặc dù cậu đau đớn giãy giụa, Bran vẫn không hề lay chuyển. Ngược lại, anh ta dùng một tay siết chặt eo cậu như đang siết cổ, khiến Isaiah suýt nữa lại hét lên.
 
"Khụ, khụ..."
 
Mặc dù cố gắng dùng tiếng ho để che giấu, nhưng đây chỉ là biện pháp tạm thời. Cứ tiếp tục như vậy, không biết lúc nào sẽ bị Chester phát hiện.
 
"Dù sao thì, Chester."
 
Isaiah vội vàng đổi tay cầm điện thoại, thở hổn hển nói:
 
"Rèm cửa… rèm cửa ở đây tuy dày, nhưng vẫn nên đổi thành loại chắn sáng thì tốt hơn."
 
-Vậy sao?
 
"Ừ. Khoảng cách này cần luyện tập trước, muộn nhất là trước thứ Ba... chuẩn bị xong."
 
Cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng cuối cùng giọng nói của Isaiah vẫn hơi run rẩy. Bởi vì tay Bran đột nhiên luồn vào trong chiếc áo phông của cậu. Isaiah cứ nghĩ anh sẽ vuốt ve ngực như lúc nãy, không ngờ Bran lại đột ngột dùng lực bóp chặt núm vú, khiến cậu suýt làm rơi điện thoại xuống đất.
 
-Biết rồi.
 
May mắn là Chester dường như không nhận ra.
 
-Vậy thì Isaiah.
 
"Đủ rồi. Phần còn lại gặp mặt nói tiếp."
 
Đã đến giới hạn của mình, Isaiah ngắt lời Chester, tự ý nhấn nút kết thúc cuộc gọi.
 
"Bran!"
 
Cậu ném chiếc điện thoại vừa cúp máy xuống thảm sàn, hét lớn.
 
"Anh rốt cuộc đang nghĩ cái gì vậy...!"
 
"Em lại đang nghĩ cái gì?"
 
Bran ngắt lời Isaiah nói.
 
"Cái gì?"
 
Isaiah hoảng hốt quên cả quay đầu, hướng về phía Bran qua tấm kính cửa sổ mà hỏi.
 
"Em nên biết Chester cố ý không cúp máy."
 
"Ư...!"
 
Bàn tay nghịch núm vú càng thô bạo hơn. Không phải là bóp, mà gần như là mức độ cắn xé, khiến anh không nhịn được mà rên lên.
 
"Rõ ràng biết hắn sẽ tiếp tục quấy rầy, tại sao không cúp máy? Bình thường không phải rất giỏi cúp máy sao?"
 
"Bran, đủ rồi..."
 
“Em thích cảm giác đi trên dây như vậy sao?"
 
Cái cách anh cứ thúc ép, không cho Isaiah một lời đáp, nghe cứ như thể ghen tuông. Dĩ nhiên, điều đó là không thể.
 
"Vậy thì anh sẽ giúp em tận hưởng, có gì không hài lòng sao?"
 
Núm vú Isaiah như muốn bật tung dưới cái chạm tàn nhẫn ấy. Chẳng biết đã bị vần vò đến mức nào, ngay cả quầng vú cũng sưng tấy, đau buốt chỉ một chạm khẽ. Khốn khổ thay, cảm giác ấy lại quá đỗi tuyệt vời. Mỗi lần bị bóp mạnh đều đau đến mức không nhịn được mà hét lên, nhưng đồng thời, dương vật cương cứng lại hơi rỉ ra dịch tiết. Cậu cố gắng khép chặt hai đùi lại hết mức, sợ Bran sẽ nhận ra, nhưng vô ích. Ngay khi cậu nghĩ hình ảnh phản chiếu của mình trong tấm kính trông thật lạ lẫm ngay cả với chính bản thân, quả nhiên, Bran đã luồn bàn tay còn lại vào giữa hai đùi Isaiah, thì thầm.
 
"Tại sao phải giấu đi?"
 
Ngay lập tức, một cái siết thô bạo tóm lấy hạ bộ cậu. Một khoái cảm sắc bén đến tột cùng chạy dọc sống lưng, xuyên thấu khắp cơ thể. Isaiah hét lên rồi cong người về phía trước.
 
"Ha, ha..."
 
Khi Isaiah hổn hển, bám chặt vào bệ cửa sổ, bàn tay luồn vào giữa đùi cậu đã rút ra. Rồi ngay giây tiếp theo, quần và quần lót cùng bị kéo xuống.
 
Cậu cứ ngỡ Bran sẽ lại nắm lấy dương vật mình, nhưng thay vào đó, những ngón tay lại banh rộng mông cậu, khiến Isaiah bật thốt gọi tên Bran trong kinh ngạc.
 
"Bran!"
 
Không đáp lời, Bran trực tiếp đưa một ngón tay vào lỗ hậu Isaiah.
 
"Bran, không được! Dừng lại!"
 
Isaiah vùng vẫy kịch liệt. Như thể cảm nhận được sự kháng cự thật sự của cậu, Bran lập tức rút ngón tay ra và hỏi
 
"Sao, không thích à?"
 
"Không được cho vào, ghét... ứ!"
 
"Trong khi đang rỉ nước thế này ư?"
 
Bran vừa nắm lấy dương vật lại cương cứng, vừa nói khẽ.
 
"Hả? Ghét cái gì cơ?"
 
Isaiah cứ ngỡ Bran sẽ khiến cậu xuất tinh ngay lúc đó, nhưng Bran chỉ vuốt ve dương vật cậu vài lượt nhẹ nhàng, trước khi lại siết lấy cặp mông cậu bằng bàn tay nhớp nháp. Khi anh đẩy ngón tay vào lại, có lẽ nhờ chất dịch dính trên tay, hoặc có lẽ vì cơ thể Isaiah đã thả lỏng sau những vuốt ve ngắn ngủi ấy, ngón tay trượt vào dễ dàng hơn nhiều so với trước.
 
"Ứ, ư..."
 
Ngay lập tức ngón tay thứ hai cũng chọc vào, như đã chờ đợi từ lâu, thành trong bao bọc lấy ngón tay, bụng dưới co bóp dữ dội. Đồng thời, dương vật lại phun ra lượng lớn dịch tuyến tiền liệt.
 
"Ha, hức, ư..."
 
Không có cả thời gian để tự căm ghét bản thân vì cơ thể đã phản bội lời nói của cậu. Đã chứa hai ngón tay vẫn không đủ, lỗ hậu tham lam mở ra đóng lại liên tục, tham lam co bóp như thể đòi hỏi nhiều hơn. Bran không chút do dự chọc ngón tay thứ ba vào. Ngón tay to khỏe cưỡng ép, bừa bãi mở rộng bên trong chật hẹp, đến khi hoàn toàn giãn nở mới cùng rút ra. Tiếp theo, hình ảnh phản chiếu của Bran đang tháo khóa quần xuất hiện trong tấm kính.
 
"Không được, xin anh."
 
Đừng cho vào, Bran. Chịu đựng bụng dưới đang kích động vì hưng phấn, Isaiah vội vàng cố gắng đứng thẳng dậy.
 
"Bệnh, tôi có thể mắc bệnh. Đã lâu lắm rồi tôi chưa đi xét nghiệm. Không có bao cao su, anh không thể-- Ư!"
 
Lời còn chưa nói hết, Bran túm lấy gáy cậu và buộc cậu cúi gập người trước cửa sổ một lần nữa.
 
"Nếu lo lắng như vậy, xem ra em vẫn rất yêu quý cơ thể mình."
 
Bran cười khẩy. Một tay đè lưng Isaiah, tay kia lôi dương vật ra khỏi quần lót, nói nhỏ. Không, chi bằng chính vì vậy.
 
"Là vì quá tùy tiện nên lo lắng sao?"
 
Isaiah căng thẳng đến mức không thể trả lời. Dương vật của Bran không phản chiếu trong tấm kính. Nó bị che khuất bởi cơ thể Isaiah đang cúi gập một nửa. Nhưng chỉ dựa vào độ nóng cảm nhận được giữa mông, cũng có thể đoán được kích thước của nó. Dĩ nhiên, cậu biết ngay cả khi không cần điều đó. Bằng cách nào đó, cậu cảm thấy mình đã biết.
 
Khi Isaiah nín thở, bám chặt vào bệ cửa sổ bằng cả hai tay, hai mông cậu nhanh chóng bị banh rộng. Và rồi, đúng như dự đoán—không, với một áp lực còn lớn hơn—một luồng nhiệt khổng lồ đẩy sâu vào cơ thể.
 
"Ừ? Là Isaiah bị mài mòn nghiêm trọng, hay Isaiah bị mài mòn ít hơn, cái nào tốt hơn chút?"
 
"Ah, uh, nghh…"
 
"Nói đi."
 
Cậu muốn nói, nhưng cơ thế không thở được bình thường, không thể thốt nên lời. Với mỗi hơi thở dồn nén, bên trong bị kéo căng ra một cách thô bạo khi vật thể khổng lồ ấy không ngừng thúc sâu hơn vào cơ thể cậu.
 
"Ư, ha, à..."
 
Mỗi lần nhận ra mình đang tiếp nhận dương vật của Bran, hơn nữa là đút trực tiếp không đeo bao cao su, bụng dưới lại run rẩy vì vui sướng. Đồng thời, một nỗi sợ hãi mơ hồ rằng cậu có thể vô tình mắc bệnh và truyền cho Bran khiến tim cậu thắt lại đau đớn.
 
"Bran, xin anh... dừng lại."
 
Isaiah thật lòng cầu xin, ngay cả bản thân đang vặn vẹo eo cũng không biết.
 
"Đã vào hết rồi… Bỏ cuộc đi"
 
Bran vừa đẩy mạnh đến tận cùng, vừa nói.
 
Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo