Chương 4
Yuder cũng có giới tính thứ hai. Cậu là một Omega. Trước khi vượt qua kỳ kiểm tra gia nhập Kỵ Sĩ Đoàn, điều đó vẫn chưa bộc lộ, nhưng chỉ sau vài tháng, nó đột nhiên thức tỉnh.
Suốt bao năm qua, đã có không biết bao nhiêu người xem thường việc một Omega như Yuder lại trở thành thủ lĩnh Kỵ Sĩ Đoàn. Trong số các Thức Tỉnh Giả, cũng không ít kẻ từ chối công nhận cậu.
Lý do họ không thể công khai đuổi Yuder đi, là bởi cậu sở hữu sức mạnh vượt xa bất kỳ Alpha nào, lại còn là một Omega không mùi – hoàn toàn không trải qua kỳ phát tình.
Dẫu vậy, dù bản thân có mạnh đến đâu, Yuder vẫn không thể ngăn chặn được sự kỳ thị và những tội ác nhắm vào Omega.
Cũng không biết lần này giới tính thứ hai của mình sẽ bộc lộ cùng thời điểm như trước không nữa…
Những người chưa thức tỉnh giới tính thứ hai sẽ không cảm nhận được giới tính của người khác. Thế nên, Yuder không thể xác định được Gakane và cô gái đang trò chuyện cùng cậu có đang mang giới tính thứ hai hay chưa.
“Ờm… mình có cần phải biểu diễn năng lực khi trình bày không?”
“Có vẻ là không bắt buộc.”
Dù không chắc chắn, nhưng sắc mặt cô gái trông có phần nghiêm trọng hơn sau câu trả lời của Gakane.
“Vậy thì rắc rối thật…”
“Sao vậy?”
“Năng lực của mình… cần chuẩn bị trước. Hơn nữa cũng không có hiệu quả tức thì.”
“Có năng lực như thế sao? Mình tưởng đa phần đều nhìn thấy được kết quả liền, kiểu như ma pháp hay kiếm thuật.”
Gakane nghiêng đầu khó hiểu, nhưng Yuder thì không chút nghi ngờ. Cậu biết rõ trong số những Thức Tỉnh Giả đầu tiên, có một số ít sở hữu năng lực đặc biệt, không thể xếp vào khuôn mẫu nào.
Vài năm nữa thôi, số lượng Thức Tỉnh Giả sẽ tăng lên nhanh chóng, và năng lực cũng sẽ đa dạng hơn. Nhưng những người có năng lực hiếm như vậy thì vẫn rất ít. Thường thì họ không có khả năng bảo vệ bản thân, nên tỷ lệ bỏ mạng cũng cao hơn người khác.
Nếu cô gái này thật sự có năng lực nhưng lại gặp phải một viên chức không thể hiểu được, rất có thể cô đã từng bị từ chối ngay từ vòng nộp đơn.
Yuder bất giác thấy hứng thú với cô.
“Cô có năng lực gì?”
Giật mình trước câu hỏi đột ngột, cô gái quay đầu nhìn cậu. Do dự một lúc, cuối cùng cô cũng lên tiếng, giọng nhỏ nhẹ.
“Mình có thể đọc được thông tin của bất cứ thứ gì chạm vào.”
“Thông tin? Nghĩa là sao?”
“Ví dụ, khi mình cầm một vật nào đó, thông tin về nó sẽ đột nhiên hiện lên trong đầu. Nếu là sách, mình sẽ biết ai viết, nội dung ra sao. Nhưng không phải lúc nào cũng hiệu quả – chỉ khi nào vật đó có lượng thông tin đáng kể. Đồ mới làm gần như chẳng đọc được gì cả. Còn thứ nào càng cũ, càng có nhiều dữ liệu, thì thời gian đọc càng lâu. Mình mới hiểu được tới đó thôi.”
“Uầy.”
Miệng Gakane há hốc, vẻ mặt nửa tin nửa ngờ.
“Cậu có xem được danh tính của người khác được không?”
“Mình chưa làm được…”
Là thật.
Yuder đọc được sự chân thành trong ánh mắt cô.
Nhưng lời nói có thể bị cho là dối trá. Một năng lực như thế rất dễ bị gán mác là bịp bợm. Có lẽ trước đây cô ấy từng thử nộp đơn nhưng bị bác bỏ.
Năng lực đọc thông tin từ vật thể khi chạm vào thoạt nghe chẳng có gì đặc biệt.
Nhưng nếu năng lực đó tiến hóa? Nếu nó vượt khỏi giới hạn vật chất, có thể đọc cả tâm trí hay danh tính con người, tự nhiên, thậm chí là những thứ vô hình?
Ai mà chẳng muốn sở hữu một năng lực như thế.
Nó có thể không chỉ là điều kỳ diệu mà còn là một thứ vũ khí khủng khiếp. Tuỳ người sử dụng, nó có thể là sự cứu rỗi… hoặc sự huỷ diệt.
Đúng lúc ấy, một mảnh ký ức thoáng qua trong đầu Yuder – mờ nhạt, nhưng vẫn còn lưu lại.
Phải rồi… mấy năm trước từng có tin đồn rằng quốc vương Duvern sở hữu một Thức Tỉnh Giả có thể đọc được tương lai.
Duvern là một quốc gia chư hầu của Đế quốc Orr, nằm giáp biên giới phía tây. Khi ấy, do những lời đồn ấy trùng với thời điểm thế giới ngày càng hỗn loạn, Yuder đã cử người đi điều tra.
Người được cử đi sau đó trở về và báo lại rằng Thức Tỉnh Giả kia đã chết trong cuộc đấu đá chính trị tại Duvern, và nguồn gốc của người đó là từ Đế quốc Orr.
Lúc đó, Yuder từng nghĩ nếu thật sự có ai đó đọc được tương lai thì sao lại chết một cách vô nghĩa như vậy? Thế là cậu đã bỏ qua và quên đi chuyện ấy.
Nhưng giờ, nếu trước mặt cậu là một người có năng lực đọc thông tin quá khứ, thì có lẽ… người kia thật sự từng tồn tại.
Có thể hiện tại cô ấy chỉ đọc được quá khứ, nhưng nếu năng lực được phát triển, biết đâu sẽ đọc được cả tương lai?
Yuder cần thông tin. Nhiều hơn bất cứ ai, nhiều hơn cả những gì kiếp trước cậu từng biết. Để có được điều đó, những người như cô gái này – cần phải gia nhập Kỵ Sĩ Đoàn.
Yuder liếc hàng người đang chờ – còn khoảng bảy người. Vẫn đủ thời gian.
Cậu lục túi và rút ra một vật quen thuộc – một chiếc vòng tay cũ kỹ. Khi cậu giơ ra, cả cô gái và Gakane đều ngạc nhiên.
“Cái đó?”
“Thử đọc đi.”
Cô gái lưỡng lự đón lấy chiếc vòng được đưa ra đột ngột.
“Mình? Nhưng mình nói rồi, năng lực không hoạt động với mọi thứ…Ơ?”
Cô chưa nói hết câu thì khựng lại. Yuder nhìn thấy luồng năng lượng đỏ nhạt bao phủ lấy thân thể cô. Không còn nghi ngờ gì nữa – cô chính là Thức Tỉnh Giả sau sự kiện Đá Đỏ.
“Người làm ra cái này… là một ông cụ. Là ông nội cậu?”
“Phải.”
“Mình hiểu rồi. Tầm… bảy năm trước? Cậu nhận nó ngay trước khi ông mất. Yu…der. Yuder? Đó là tên cậu à?”
Yuder không đáp, chỉ khẽ nhếch môi cười.
“Vậy là năng lực của mình thật sự có thật.”
“Cô đã nói mà.”
“Nhưng các quan chức chắc chẳng tin lời cô nói đâu.”
Lời nhận xét lạnh lùng khiến sắc mặt cô gái sa sầm. Gakane định lên tiếng phản bác thì Yuder đã tiếp lời.
“Cho nên khi họ hỏi cô năng lực là gì, đừng nói những gì cô vừa nói với bọn tôi. Hãy bảo rằng đó là một năng lực có sức công phá khủng khiếp.”
“Cái gì cơ?”
“Cậu nói gì vậy?”
Cả hai đồng loạt nghiêng đầu khó hiểu.
“Người xét duyệt chỉ nhận hồ sơ thôi. Họ sẽ không kiểm tra mấy năng lực khó đánh giá ở đây. Thật ra, nếu sử dụng thông tin đọc được đúng cách, năng lực của cô có thể trở thành vũ khí phá hoại rất mạnh, nên cũng không hẳn là nói dối. Đến lúc thi thật, cứ giải thích đúng năng lực, rồi đề nghị họ đưa một vật cũ để kiểm chứng. Việc cần làm bây giờ là nộp đơn cho trót đã. Nếu không nộp, thì chẳng còn cơ hội nữa.”
Giọng nói của Yuder điềm tĩnh, gần như vô cảm. Nhưng ẩn sau sự bình thản đó là những lời sắc bén đến mức khiến người nghe phải ngẩn ra.
Tuy là mánh khóe nhưng không phải lừa đảo. Gakane và cô gái đều cảm nhận được – sự thấu hiểu tường tận trong lời của Yuder không phải ngẫu nhiên mà có.
“Trời ơi, thật sự làm được như vậy sao?”
“Còn tùy xem cô muốn gia nhập Kỵ Sĩ Đoàn đến mức nào.”
Kiếp trước, Yuder chưa từng nói ra những lời như vậy. Nhưng sau khi tự mình trải qua quá trình ấy, trở thành một Kỵ sĩ, chứng kiến biết bao bất công… rồi sống lại, cậu đã thay đổi.
Với Yuder bây giờ, Gakane và cô gái kia giống như những Thức Tỉnh Giả trẻ vừa chập chững bước vào thế giới này – là những người mà cậu cảm thấy bản thân cần phải dẫn dắt. Họ là những người mà tương lai vẫn còn là ẩn số.
Sự tử tế của cậu xuất phát từ nhu cầu – nhưng cũng có phần cay đắng. Dường như, cậu vẫn chưa thoát khỏi tư duy của một Đội trưởng Kỵ sĩ.
“Ừ, cậu nói đúng. Quan chức chỉ là người tiếp nhận hồ sơ. Nếu không nộp được thì làm sao có cơ hội gì thêm.”
Gakane vỗ vai Yuder với vẻ thán phục. Cô gái thì ngẩn người một lúc, rồi gật đầu đầy quyết tâm.
“Mình sẽ làm vậy. Cảm ơn cậu đã giúp. À mà, mình chưa giới thiệu – mình là Kanna.”
“Cậu đọc thấy rồi mà, đây là Yuder. Còn tôi là Gakane Bolunwald. Hy vọng cả ba ta đều nộp đơn thành công, được chọn, và gặp lại nhau trong Kỵ Sĩ Đoàn.”
Kanna khẽ mỉm cười, khuôn mặt giãn ra trông thấy.
“Nghe cũng thấy ấm lòng thật… dù chỉ là lời nói.”
“Người tiếp theo, mời vào.”
Cuối cùng, tiếng gọi vang lên. Kanna hít sâu một hơi, vẫy tay chào rồi bước vào. Cánh cửa ra và vào được thiết kế riêng biệt – họ sẽ không biết liệu có cơ hội gặp lại cô hay không.
Nếu nộp đơn thành công, có thể họ sẽ gặp cô trong vòng thi, hoặc trong Kỵ Sĩ Đoàn. Còn nếu thất bại… thì có lẽ đây là lần cuối cùng.
“Này Yuder, cậu không thấy hồi hộp sao?”
Gakane hỏi, khi thấy Yuder đang mải suy nghĩ về cách nào đó để giữ liên lạc với Kanna sau này.
Nhóm dịch Bunz Zm
Edit/Trans: Tỏi