Cách Guide Trốn Thoát Khỏi Sự Chiếm Hữu Điên Cuồng Của Công - Chương 147

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

#147

Ra khỏi phòng giám đốc mà chân tôi nặng trịch. Tôi thở dài khe khẽ , Seung-hyuk kéo eo tôi lại.

"Anh."

"Ừ?"

"Anh muốn kiểm tra tỷ lệ tương hợp với cái thằng Geon-woo đó à?"

Tình hình nguy cấp thế này, báu vật quốc gia có nguy cơ bị hỏng mà Seung-hyuk có vẻ chẳng quan tâm gì cả.

"Giờ chuyện đó quan trọng à?"

"Vậy cái gì mới quan trọng?"

Cậu ta nhìn thẳng vào mắt tôi, vẻ mặt thật sự không hiểu. Đúng là bó tay với cậu này. Tôi còn lo cậu ta thay lòng đổi dạ, đúng là phí thời gian vô ích nhất trong cuộc đời.

"Không có lý do gì để từ chối kiểm tra tỷ lệ tương hợp với tiền bối cả."

"Lý do?"

"Ừ..."

Tôi không phải là người đã đánh dấu hay là guide độc quyền của Seung-hyuk. Đương nhiên tôi là guide phụ trách của cậu ta, nhưng chỉ là "tạm thời" thôi. Chính tôi là người luôn nhấn mạnh điều đó mà.

Là một guide tự do, không thuộc về bất kỳ đâu, tôi không có lý do gì để từ chối kiểm tra tỷ lệ tương hợp với Esper khác. Nhưng mà nói vậy thì chỉ làm Seung-hyuk kích động thôi.

"Giờ đang là tình huống khẩn cấp mà...".

"Em cho cái thằng Geon-woo đó biến mất luôn được không? Vậy thì không cần kiểm tra nữa."

Seung-hyuk nói thật lòng.... Nếu tôi không thích thì cậu ta sẽ làm mọi thứ cho tôi. Tôi nhìn vào đôi mắt thuần khiết đến mức mù quáng của cậu ta rồi lắc đầu.

"...Không. Vậy thì anh sẽ không được gặp em nữa. Anh không thích thế. Đừng làm chuyện xấu."

"Em biết rồi."

Cậu ta vuốt ve má tôi,  hôn nhẹ lên má.

"Anh, mình đánh dấu nhau đi."

"...Hay là mình đánh dấu nhau thật nhỉ?"

Nếu Seung-hyuk nói câu này trước đây thì tôi đã kiếm cớ từ chối rồi. Nhưng giờ tôi thấy việc đánh dấu với cậu ta cũng không tệ.

Tình yêu và việc đánh dấu có ý nghĩa khác nhau.

Tôi mới chỉ cảm nhận được tình yêu lần đầu trong đời, chứ chưa sẵn sàng gắn bó cả đời với Seung-hyuk.

Không nên trả lời một cách bốc đồng như vậy. Tôi biết chứ.

"Em thật sự muốn đánh dấu với anh à?"

Nghe tôi nói, Seung-hyuk ngạc nhiên mở to mắt. Nhìn vào đôi mắt đen láy của cậu ta, vừa có niềm vui thuần khiết vừa có sự khát khao, tôi không thể nào rút lại lời được.

"Em mới là người có chắc không đấy?"

"Chắc cái gì ạ?"

"Tỷ lệ tương hợp của mình có thể đã giảm rồi."

Tôi và Seung-hyuk đã từng có tỷ lệ tương hợp cao ngất ngưởng là 93.872%. Có thể tỷ lệ tương hợp của chúng tôi đã tăng lên so với 7 năm trước, nhưng cũng có thể chỉ là do phản ứng từ chối guiding của Seung-hyuk đã hồi phục, nên các chỉ số tỷ lệ tương hợp với tất cả guide đều tăng lên tạm thời.

Nếu kết quả kiểm tra cho thấy tỷ lệ tương hợp giảm xuống, thì có nghĩa là việc tỷ lệ tương hợp của chúng tôi tăng lên chỉ là hiện tượng nhất thời, và phản ứng từ chối guiding của Seung-hyuk đã hồi phục. Vậy thì cậu ta sẽ không còn lý do gì để khăng khăng guiding với tôi nữa.

Có khi Seung-hyuk sẽ thất vọng về tôi ấy chứ...

"Không giảm đâu ạ."

Seung-hyuk tự tin nói, đan tay vào tay tôi. Cậu ta nắm chặt tay tôi, như thể sẽ không bao giờ buông ra, tay cậu ấy ấm áp lạ thường.

"Mỗi lần guiding với anh là em đều cảm nhận được. Chắc chắn là không giảm đâu. Anh không thấy thế à?"

"Anh không biết."

Guiding thì sẽ lờ mờ đoán được tỷ lệ tương hợp. Không chính xác như máy móc, nhưng cũng cảm nhận được đại khái là mình có tỷ lệ tương hợp thế nào với người này. Nhưng với Seung-hyuk thì tôi không biết.

"Anh không tự tin..."

Cứ liên quan đến cậu ta là tôi lại không thể chắc chắn bất cứ điều gì.

"Em tự tin là được rồi, anh đừng lo. Với lại tỷ lệ tương hợp thì có quan trọng gì đâu? Anh Yeon-soo mà đồng ý là em đánh dấu ngay và luôn."

Tôi bật cười. Những lời mà trước đây tôi đã từng sợ hãi, giờ lại khiến tôi vui vẻ.

Tôi đang nhìn cậu ta cười, thì cửa phòng giám đốc mở ra, Park Geon-woo bước ra.

Tôi và Seung-hyuk đang đứng quá sát nhau. Tôi định tách ra, thì cậu ta lại kéo eo tôi lại gần hơn.

"Seung-hyuk!"

"Sao vậy ạ? Anh."

Cậu ta nhìn tôi chằm chằm, mắt long lanh như không biết gì.

Vẻ mặt như đang chuẩn bị trêu chọc tôi ấy. Lúc nào cũng chỉ gọi "anh" cho có lệ thôi.

Tôi lườm cậu ta, nghe thấy tiếng Park Geon-woo.

"Yeon-soo, đi thôi. Phải nhanh lên mới kịp đến Huyền Vũ Quán."

Huyền Vũ Quán là nơi cất giữ Jin-hwan.

"Vâng. Mà giám đốc nói gì với anh vậy?"

"Không có thời gian đâu."

Anh ta nói như thể đang bực bội.

Từ nãy đến giờ chúng tôi đứng đợi Park Geon-woo, vậy mà giờ anh ta lại thái độ như thể tôi đang làm mất thời gian của anh ta.

"Vâng..."

Tôi không nói gì, cúi đầu.


Huyền Vũ Quán nằm tách biệt hẳn so với những khu khác của trung tâm. Đương nhiên là đi bộ cũng được, nhưng tình hình đang gấp nên chúng tôi quyết định đi xe.

Đến Huyền Vũ Quán, một nhân viên mặc đồng phục của trung tâm ra đón chúng tôi. Khác với những người bên ban giám sát toàn mặc vest đen.

Vẻ mặt nhân viên cứng đờ. Người ngoài nhìn vào, thì sẽ nghĩ là do vụ Jin-hwan suýt bị đánh cắp nên họ căng thẳng, nhưng thật ra nhân viên ở Huyền Vũ Quán vốn đã ít nói và khó gần rồi.

Hồi cấp hai mấy nhân viên cũng thế này mà...

"Trước tiên chúng ta sẽ tiến hành kiểm tra tỷ lệ tương hợp giữa Esper Park Geon-woo và guide Lee Yeon-soo. Hai vị đi theo tôi, còn Esper Joo Seung-hyuk vui lòng đợi trong xe."

"Chỉ có Seung-hyuk thôi ạ?"

"Vâng. Nếu có người mạnh như Esper Joo Seung-hyuk ở gần thì kết quả kiểm tra có thể bị ảnh hưởng. Đương nhiên là khi Esper Joo Seung-hyuk và guide Lee Yeon-soo tiến hành đo tỷ lệ tương hợp thì Esper Park Geon-woo sẽ đợi bên ngoài."

"Vâng. Tôi hiểu rồi."

Tôi trả lời rồi nhìn Seung-hyuk. Chỉ phải xa nhau một lát thôi mà tôi đã thấy tiếc nuối thế này.

"Seung-hyuk, lát nữa gặp nhé."

"Vâng ạ. Em sẽ đến ngay thôi."

"Ừ."

Tôi nắm chặt tay cậu ấy, cùng Park Geon-woo đi vào trong.

Theo nhân viên đi qua nhiều cánh cửa. An ninh được thắt chặt hơn hồi cấp hai nhiều. Không chỉ có mana, mà còn có cả thiết bị chặn vũ khí và công nghệ hiện đại nữa.

Thế mà tên tội phạm vẫn vượt qua được tất cả để chạm vào Jin-hwan. Rốt cuộc ai lại làm chuyện này chứ...?

Ở Hàn Quốc chắc chỉ có Joo Seung-hyuk làm được thôi nhỉ? Mấy Esper thượng cấp mà hợp sức lại thì có lẽ cũng được, nhưng tôi biết mấy ai trong số Esper cấp S lại muốn đánh cắp Jin-hwan đâu. Vậy thì là người nước ngoài à?

Tôi nhìn cánh cửa to lớn, nặng trịch. Mỗi cánh cửa đều có bùa chú khác nhau nên tôi cảm nhận được những mana khác nhau.

Nhưng mà tôi cứ thấy sai sai thế nào. Dù mới bị tấn công cách đây vài tiếng, mà chẳng thấy dấu vết xâm nhập hay phòng thủ gì cả. Một hai cánh cửa thì còn có thể, nhưng mà vượt qua hết tất cả các chướng ngại vật luôn à?

Đương nhiên là Esper không gian giỏi thì cũng có thể làm được. Nhưng mà tôi cứ thấy kỳ kỳ.

"Yeon-soo, em nghĩ gì đấy?"

"À, không có gì ạ."

Tôi xua tay, theo Park Geon-woo vào trong.

"Nhớ lại chuyện ngày xưa,"

"em có nhớ hồi chúng ta cùng đến đây kiểm tra tỷ lệ tương hợp không?"

"Vâng. Em nhớ chứ."

Đương nhiên là tôi nhớ rồi.

Tôi đang học trên lớp, thì tự nhiên bên trung tâm gọi điện đến. Họ bảo có việc gấp, nên tôi phải xin nghỉ học rồi chạy đến. Hóa ra là đến để kiểm tra tỷ lệ tương hợp với Park Geon-woo.

Tôi thấy vô lý hết sức, chỉ có chuyện này mà cũng bắt mình nghỉ học chạy đến. Nhưng trung tâm lại lên mặt, bảo được dùng Jin-hwan là vinh dự lắm rồi, phải nhớ kỹ rồi mà trả ơn đấy.

Nói trắng ra, là bảo tôi phải cặp với Park Geon-woo. Hồi đó tôi cũng chẳng muốn dây dưa gì đến nam phụ trong truyện gốc, nhưng tôi không muốn cãi nhau với người của trung tâm làm gì.

Cãi thì chắc cũng chỉ bị chửi là nghèo hèn, xuất thân từ gia đình Beta mà đòi làm cao thôi.

Giới dị năng giả rất khép kín. Có người thì vui mừng vì có guide cấp S xuất hiện, nhưng cũng có người coi thường, thậm chí là khinh miệt tôi vì tôi là dân thường, lại còn xuất thân từ gia đình Beta nữa.

Đến Huyền Vũ Quán thì tôi thấy Park Geon-woo đang đứng đó. Chúng tôi vào trong rồi đo tỷ lệ tương hợp, kết quả là 85.018.

Kết quả cao hơn tôi tưởng rất nhiều. Mọi người đều có vẻ ngạc nhiên. Bản thân Park Geon-woo thì có vẻ không hài lòng với kết quả, mặt anh ta hơi cứng lại, nhưng nhân viên của trung tâm thì vui mừng.

Tỷ lệ tương hợp giữa Esper cấp S và guide cao thì chẳng có gì là không tốt cả.

Sau khi nghe kết quả, viện trưởng gọi chúng tôi đến rồi giảng đạo một tràng về việc phải dẫn dắt Hàn Quốc đi lên.

Tóm lại là "vì quốc gia mà hai đứa hãy đánh dấu nhau đi". Hồi đó trung tâm đang bị dư luận chỉ trích vì bê bối tham nhũng của viện trưởng, nên họ muốn chúng tôi đánh dấu, để đánh lạc hướng dư luận.

Tôi bực mình lắm, nhưng không dám thể hiện ra, vì đang ở trước mặt viện trưởng, đành nín nhịn rồi đi ra khỏi trung tâm.

Đang đi ra bãi đỗ xe thì bố của Park Geon-woo tức giận đi đến.

"Chúc mừng nhé, tỷ lệ tương hợp cao lắm. Hơn 85% đấy ạ," Nhân viên trung tâm vừa chúc mừng, bố của Park Geon-woo đã nổi đóa lên.

"Ai cho phép mấy người tiến hành kiểm tra tỷ lệ tương hợp hả! Dám gán ghép con trai tôi với ai thế!"

"..."

Tôi bị khinh miệt vì nghèo hèn, lại còn xuất thân từ gia đình không có dị năng giả không ít lần rồi. Dù quen rồi, thì tôi cũng đâu có thấy vui vẻ gì. Lại còn bị nghe trực tiếp vào mặt nữa chứ.

"Bố!" Park Geon-woo liếc nhìn tôi rồi can ngăn, nhưng bố cậu ta không hề nguôi giận.

"ta có nói sai đâu! Geon-woo, sau này có chuyện gì thì phải hỏi ý kiến ta trước đấy!"

"Bố, thôi đi."

Ở lại cũng chẳng có gì tốt đẹp. Tôi cúi đầu chào nhân viên, rồi đi về phía trạm xe buýt. Rồi tôi nghe thấy tiếng nói sắc lạnh vọng đến từ phía sau.

"Dám trèo cao à!"

Dù tôi có nhớ được kiếp trước mờ mờ ảo ảo, thì lúc đó tôi cũng mới học cấp hai thôi. Có thể tôi chín chắn hơn bạn bè cùng trang lứa, nhưng tôi vẫn chỉ là một đứa trẻ, và dù nghĩ rằng lời của bố Park Geon-woo là vô lý, thì tôi cũng chỉ biết nín nhịn trong lòng, không dám nói gì cả.

Cuối cùng, nhân viên trung tâm đuổi theo, đưa tôi về tận nhà. Tôi vốn không hay khóc trước mặt người khác, nhưng hôm đó tôi đã khóc suốt cả đường về.

Giờ thì thời gian đã trôi qua lâu rồi, những cảm xúc tủi thân ngày đó cũng đã tan biến. Chỉ là mỗi khi nhớ lại chuyện đó, thì tôi lại ước mình đã nói một câu "Tôi cũng chẳng muốn dây dưa gì đến con trai ông đâu!" thì hay biết mấy.

Nghĩ lại vẫn thấy tức á.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo