Cách Guide Trốn Thoát Khỏi Sự Chiếm Hữu Điên Cuồng Của Công - Chương 160

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

#160

"Joon à, Yeon-soo mà như vậy em phải liên lạc với chị ngay chứ!"

Chị Ji-hee trách Joon.

"Em xin lỗi ạ. Em tưởng anhấy mệt thôi. Em là Beta nên em không ngửi được pheromone..."

Giữa lúc hỗn loạn, giọng nói đầy bối rối của Joon vang lên bên tai tôi.

"Ai mà không biết chuyện đó. Dù không phải pheromone thì em ấy sốt cao như vậy..."

"Joon , em là Beta á?"

"Dạ?"

Joon, đang nói chuyện với Chị Ji-hee, quay sang nhìn tôi.

"Anh hỏi em có phải Beta không."

"Dạ."

Cậu ấy gật đầu không hề do dự.

"Em thực sự là Beta à?"

"Dạ."

"Từ khi nào?"

"Thì từ khi em sinh ra đến giờ..."

Joon bối rối ngập ngừng. Cậu ấy không cố gắng che giấu việc mình là Omega, mà có vẻ bối rối vì tôi hỏi một câu hỏi quá hiển nhiên.

"Yeon-soo à, tự nhiên em sao vậy? Cứ như em không biết Joon là Beta vậy. Chắc em ấy sốt cao quá nên không tỉnh táo rồi. Phải đưa em ấy đến bệnh viện ngay thôi."

Có vẻ như Chị Ji-hee cho rằng tôi đang nói những điều vô nghĩa.

Chị ấy là Omega, và khá nhạy cảm với pheromone. Hơn nữa, chị ấy thường xuyên ở cùng Joon từ học kỳ trước. Ngay cả Chị Ji-hee cũng khẳng định Joon là Beta. Chắc chắn không phải chị ấy biết cậu ấy giả vờ là Beta rồi cố tình che giấu cho cậu ấy.

Vậy thì, Joon thực sự là Beta.

Chuyện này là sao vậy? Trong nguyên tác, Joon là Omega, còn Lee Yeon-soo là Beta. Tại sao mọi thứ lại thay đổi đến như vậy? cái quái gì?

"Lee Yeon-soo, lên đây tôi cõng."

"Không, tôi khôn..."

Kang In-ho định cõng tôi. Nhưng tôi lắc đầu từ chối.

Ít nhất thì tôi phải gặp Park Geon-woo. Tôi phải gặp anh ấy, hỏi về Joo Tae-han... Tôi phải hỏi rõ mọi chuyện.

Nhưng trái với ý muốn của tôi, trước mắt tôi mờ đi, và thế giới xung quanh bắt đầu nghiêng ngả.


Khi tôi mở mắt ra, một trần nhà trắng toát hiện ra.

Đây là đâu? Tôi chậm rãi chớp mắt thì thấy một người đàn ông đang cúi gằm mặt xuống.

"Seung-hyuk à...?"

Tôi đương nhiên nghĩ đó là Joo Seung-hyuk. Người duy nhất có thể ngồi bên giường tôi chỉ có thể là cậu ấy.

Nhưng khoảnh khắc tôi nhìn thấy đôi mắt sắc bén đeo kính, nụ cười đang nở trên môi tôi biến mất.

"cậu tỉnh rồi à?"

"In-ho à..."

"cậu thất vọng lộ liễu quá đấy."

"tôi vậy hả..."

"Ừ."

"Nhưng đây là đâu...?"

Tôi rõ ràng định gặp Park Geon-woo. Nhưng tại sao tôi lại nằm ở một nơi xa lạ thế này?

 "Đây là bệnh viện gần trường. tôi đã đưa cậu đến đây vì cậu bị ngất xỉu. tôi định đưa cậu đến phòng y tế, nhưng sợ rằng phóng viên có thể sẽ kéo đến đó."

Hôm nay ở trường có quá nhiều phóng viên. Mặc dù có những quy định về khu vực được phép ra vào, nhưng nếu họ nghe tin tôi ngất xỉu, chắc chắn họ sẽ ùa đến, bỏ qua mọi quy tắc đưa tin.

"Ừ. Cảm ơn nhé."

"tôi chỉ làm những gì Seung-hyuk nhờ vả thôi."

Có lẽ anh ấy đã được Joo Seung-hyuk dặn dò trước. Khi tôi còn đang mải suy nghĩ, cửa phòng bệnh mở ra, bác sĩ cùng y tá bước vào.

"Cậu Lee Yeon-soo, cậu đã tỉnh rồi."

" vừa mới tỉnh ạ."

Kang In-ho trả lời thay tôi. Bác sĩ tiến đến bên cạnh tôi.

"Cậu cảm thấy thế nào?"

"Khá hơn lúc nãy ạ. Nhưng tôi vẫn buồn nôn."

"Cậu bắt đầu như vậy từ khi nào?"

"Sáng nay ạ."

"Cậu có triệu chứng nào khác không?"

"Tôi bị chóng mặt và ngửi thấy một mùi khó chịu. Sau đó, tôi đột nhiên bị sốt cao và ớn lạnh như bị cảm cúm."

"Các triệu chứng của sốt do biến đổi cũng tương tự như cảm cúm."

"Vậy là tôi thực sự đã biến đổi ạ?"

"Vâng. Cậu đã biến đổi thành Omega."

Vậy là tôi thực sự đã biến đổi. Tôi đã biến đổi thành Omega...

Tôi đã lờ mờ đoán được sau khi nghe lời của Chị Ji-hee, nhưng chỉ đến khi nghe bác sĩ nói, tôi mới thực sự cảm nhận được sự thật này.

"guide Lee Yeon-soo, xin chúc mừng cậu."

Bác sĩ mỉm cười. Anh ấy đang chúc mừng guide Lee Yeon-soo, chứ không phải Lee Yeon-soo.

Hiếm nhưng vẫn có những người không có năng lực biến đổi, và tôi nghe nói rằng nhiều người trong số họ cảm thấy thất vọng.

Nhưng hầu hết những người có năng lực đều vui mừng khi biến đổi. Vì khi biến đổi, lượng mana sẽ tăng lên đột biến, giống như khi tái thức tỉnh. Hơn nữa, so với những người có năng lực Beta, giá trị và sự công nhận của mọi người xung quanh cũng sẽ tăng lên đáng kể.

Nhưng nếu là tôi của ngày trước, có lẽ tôi đã không thích điều này. Những bất lợi của một Omega Guide - phải sống cả đời dưới sự chi phối của pheromone, sẽ lớn hơn rất nhiều so với những lợi ích mà cậu ấy có thể nhận được. Có lẽ tôi đã khó chịu với lời chúc mừng của bác sĩ.

Nhưng bây giờ thì khác.

"Cảm ơn ạ."

Tôi thành thật vui mừng. Giờ đây, tôi cũng có thể ngửi thấy pheromone của Joo Seung-hyuk. Tôi có thể cảm nhận được mọi thứ thuộc về cậu ấy.

"Sốt do biến đổi sẽ tiếp diễn trong một thời gian. Nhiệt độ cơ thể sẽ tăng lên rồi hạ xuống thất thường, và cậu sẽ cảm thấy đau đầu, chóng mặt, buồn nôn."

"Sẽ kéo dài bao lâu ạ?"

"Thông thường là ba bốn ngày, nhưng cũng có thể kéo dài hơn. Sẽ rất khó khăn, nhưng cậu nhớ ăn uống đầy đủ."

"Vâng. Vậy khi nào thì tôi có thể xuất viện ạ...?"

"Cậu có thể xuất viện ngay bây giờ, nhưng tôi khuyên cậu nên nhập viện cho đến khi sốt biến đổi giảm bớt. Dù sao thì cậu cũng biến đổi muộn, nên những cơn đau sẽ dữ dội hơn, và thời gian sốt có thể kéo dài hơn. Hơn nữa, vì cậu là người mới thức tỉnh nên lượng mana của cậu cũng sẽ tăng lên nhanh chóng do biến đổi. Vốn dĩ cậu đã là cấp S, nên mức tăng cũng sẽ rất lớn. Tốt nhất là cậu nên nhập viện để chúng tôi theo dõi."

"Không sao ạ. Tôi xin phép được xuất viện."

Tôi đã từng nghe những người xung quanh kể về cơn sốt biến đổi.

Sự biến đổi và gia tăng mana cùng lúc mang đến những cơn đau khủng khiếp, nhưng cuối cùng, vẫn phải tự mình vượt qua tất cả.

Không có loại thuốc nào có thể sử dụng ngoài thuốc hạ sốt, vì vậy việc nhập viện cũng không giúp ích được gì nhiều.

Bây giờ, bác sĩ cũng chỉ nói là sẽ theo dõi, chứ không đề cập đến bất kỳ biện pháp can thiệp đặc biệt nào.

Vậy thì tốt hơn hết là tôi nên về nhà. Không, ngay cả khi nhập viện sẽ giúp ích, tôi vẫn phải về nhà.

"Lee Yeon-soo, cứ ở lại đây đi."

Kang In-ho cố gắng thuyết phục, nhưng tôi kiên quyết lắc đầu.

"Không. tôi muốn đi. tôi phải đi."

Tôi đã biến đổi thành Omega, khác với nguyên tác. Và Kim Joon lại là Beta. Hơn nữa, Joo Tae-han, vốn chỉ là một Esper cấp D vô dụng trong tiểu thuyết, đã tái thức tỉnh thành cấp S.

Không chỉ là diễn biến câu chuyện bị thay đổi, mà cả hình thái và cấp bậc bẩm sinh của con người cũng đang khác đi. Và tôi có một giả thuyết về lý do tại sao.

Nếu giả thuyết của tôi là đúng, thì sẽ có bằng chứng ở nhà của Joo Seung-hyuk. Vì vậy, tôi phải trở về đó.


Cuối cùng, Kang In-ho cũng chiều theo ý tôi.

Có lẽ anh ấy cũng biết rằng khi sốt biến đổi đã bùng phát, thì không có cách nào khác ngoài việc chịu đựng.

Bệnh viện đã đưa cho tôi một cuốn sách về những điều cần lưu ý khi biến đổi, một ít thuốc hạ sốt.

Vì biến đổi thường xảy ra ở độ tuổi thiếu niên, nên trên bìa sách có hình vẽ một nam sinh và một nữ sinh mặc đồng phục.

Vậy là giờ tôi đã thực sự biến đổi... Tôi rất vui, vì mình có thể ngửi được pheromone của Joo Seung-hyuk, nhưng trước khi chìm đắm trong hạnh phúc, tôi còn rất nhiều việc phải làm.

Việc tôi đã biến đổi có nghĩa là Lee Yeon-soo trong nguyên tác cũng có một cơ thể có khả năng biến đổi. Nhưng anh ta đã không thể biến đổi ngay cả khi đã rất cố gắng, và cuối cùng đã mất mạng vào năm sau đó.

Không giống như tôi, anh ta đã nỗ lực rất nhiều để biến đổi. Tôi nghi ngờ về những nỗ lực mà Lee Yeon-soo trong nguyên tác đã bỏ ra.

Trong "Đầm lầy của Guide", Joo Tae-han đã thương tiếc cho Lee Yeon-soo, đưa cho anh ấy một loại thuốc - được cho là đã tạo ra một Akrun đặc biệt. Điều này có nghĩa là Akrun đặc biệt đã được sản xuất tại đảo Abite.

Trong nguyên tác, đảo Abite và Akrun đặc biệt đều thuộc sở hữu của Joo Tae-han.

Nhưng thuốc đó không có tác dụng gì, và Lee Yeon-soo đã rất thất vọng.

Nhưng nếu thuốc đó thực chất lại ngăn cản sự biến đổi của Lee Yeon-soo thì sao...?

Nhìn vào các tài liệu nghiên cứu của Joo Kyung-chan tại biệt thự trên đảo Abite, các thí nghiệm biến đổi Beta cho thấy kết quả không đáng kể, nhưng lại thường xuyên xảy ra các tác dụng phụ như Alpha hoặc Omega mất pheromone.

Ở nước ngoài, có những nghiên cứu chỉ ra rằng pheromone của Omega và Alpha có thể giảm xuống mức Beta do sử dụng Akrun.

Đến mức này, có thể xem công dụng của Akrun là làm giảm lượng mana và tỷ lệ tương hợp, đồng thời loại bỏ pheromone.

Và việc gây hại bằng Akrun đã có thể thực hiện được từ trong quá khứ, nên việc tạo ra nó bây giờ, khi đã có được Akrun đặc biệt, sẽ càng dễ dàng hơn.

Nếu Joo Tae-han muốn, anh ta hoàn toàn có thể tạo ra một loại thuốc ngăn chặn sự biến đổi.

Nghĩ lại thì, một trong những tác dụng phụ của các thí nghiệm với Akrun là làm mất vị giác.

Lee Yeon-soo trong nguyên tác rất thích nhà hàng Lambert ở Shinjeong Hotel. Nhưng trên thực tế, đồ ăn ở đó lại có hương vị rất tệ. Vượt qua cả mức thích hay không thích, nó thực sự có vị kinh khủng. Nhà hàng không vắng khách vì giá cả đắt đỏ, mà đơn giản là vì nó không ngon.

Có lẽ đây cũng là một trong những triệu chứng tác dụng phụ của loại thuốc đó?

Joo Tae-han đã cho Lee Yeon-soo sử dụng thuốc ngăn chặn sự biến đổi, dẫn đến chứng tê liệt vị giác.

Tất nhiên, đây có thể chỉ là một suy đoán thái quá. Nhưng đây không phải là điều kỳ lạ duy nhất.

Joo Seung-hyuk trong nguyên tác ghét bỏ mana của Lee Yeon-soo, và tỷ lệ tương hợp của cả hai đã giảm mạnh. Chà, đến đây thì có lẽ cũng đúng.

Tỷ lệ tương hợp có thể thay đổi vì nhiều lý do khác nhau. Hai người trong nguyên tác là kẻ thù không đội trời chung, nên tỷ lệ tương hợp giảm cũng là điều dễ hiểu. Nhưng Joo Seung-hyuk rất ghét mana của Lee Yeon-soo, nhưng lại đánh giá cao mana của Aron.

Nếu Aron đã sử dụng Dust cả trong nguyên tác và hiện tại, thì điều này thực sự rất đáng ngờ.

Trong hiện tại, Joo Seung-hyuk nhạy cảm với mana đến mức chỉ cần chạm nhẹ vào Aron, cậu ấy đã biết rằng anh ta đã sử dụng Dust. Nhưng anh ta trong nguyên tác đã guiding cho Seung-hyuk nhiều lần, nhưng thay vì phát hiện ra Dust, cậu ấy lại đánh giá mana của anh ta là khá tốt.

Tôi đã nghi ngờ về điểm này ngay cả khi biết Aron nghiện Dust. Nhưng vì quá nhiều thứ trong nguyên tác đã thay đổi, nên tôi đã bỏ qua, và cho rằng đây cũng là một trong số đó.

Tuy nhiên, khi tôi suy nghĩ đến khả năng Joo Tae-han đã sử dụng các loại thuốc bất hợp pháp, mọi thứ lại trở nên hoàn toàn khác.

Có lẽ sự suy giảm liên tục trong tỷ lệ tương hợp của Joo Seung-hyuk và Lee Yeon-soo trong nguyên tác, cùng với việc Joo Seung-hyuk không nhận ra việc Aron sử dụng Dust, đều có liên quan đến nhau?

Joo Tae-han không chỉ ngăn chặn sự biến đổi của Lee Yeon-soo, mà còn cho Joo Seung-hyuk và Lee Yeon-soo uống thuốc làm giảm tỷ lệ tương hợp của họ.

 

Bình luận
dammeibl
dammeiblChương 160
Phải đợi thêm 1 tuần nữa mới có aaa
Trả lời·19/08/2025
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo