Lịch update : thứ chủ nhật
#49
"Chuyện gì vậy? Động đất à?"
Tôi giật mình nhìn về phía phát ra tiếng động. Nói là động đất đơn thuần thì rung chấn và tiếng nổ quá lớn. Hơn nữa, tôi còn cảm nhận được một luồng sóng mana khổng lồ. Và người hoảng sợ không chỉ có mình tôi.
“Aaaaaah! What the hell is that?”
Aron hét lên. Và...
"Á!"
"Chờ, chờ một chút, đèn!"
Một tiếng hét vang lên từ phòng học ở cuối hành lang, sau đó là một tiếng động lớn và mọi người ùa ra khỏi cửa.
Máy quay lăn lóc trên sàn, đèn cũng rơi xuống.
Họ có vẻ là nhân viên quay phim. Chẳng lẽ họ trốn trong phòng học trống để lén quay chúng tôi sao?
"guide Aron, chuyện này là sao?"
Tôi chất vấn Aron. Ngay khi bị phát hiện, bọn họ liền nhìn sắc mặt Aron. Nhưng Aron lại không hề tỏ ra ngạc nhiên dù những người khả nghi đột nhiên xuất hiện. Rõ ràng là anh ta đã biết trước.
"À, đang quay vlog thôi mà."
Anh ta thản nhiên nói như không có gì.
"Vlog?"
"Đúng vậy. anh không biết vlog là gì à?"
"Không phải thế, nếu đang quay thì anh phải nói với tôi chứ."
Trong số nhân viên quay phim còn có cả Esper cấp C. Chắc là người sử dụng ma thuật tàng hình. Vì có những kẻ thuê Esper sử dụng ma thuật không gian hoặc tàng hình để quay lén mà.
"Sao? Tôi đã xin phép trường rồi mà. Hơn nữa, tôi đã quay từ giảng đường rồi. Vậy chẳng lẽ tôi phải đi tìm từng học sinh để xin phép à?"
"Nói trước thì tốt hơn chứ."
"Tôi muốn những cảnh tự nhiên. Hơn nữa, người Hàn Quốc có xu hướng làm quá khi quay phim."
"Tôi hoàn toàn không đồng ý với phát ngôn đó."
"Giáo sư cho phép rồi, anh không đồng ý thì định làm gì?"
Không những không xin lỗi mà còn cãi lại, Aron đột nhiên nở một nụ cười tươi rói.
"Esper Joo Seung Hyuk!"
Tôi quay đầu theo Aron. Joo Seung Hyuk đang bước nhanh về phía chúng tôi từ cuối hành lang, tỏa ra sát khí ngút trời. Bị khí thế đáng sợ của Joo Seung Hyuk làm cho hoảng sợ, các nhân viên vội vàng chạy trốn vào phòng học.
Joo Seung Hyuk không thèm liếc nhìn bọn họ mà tiến đến bên cạnh tôi.
"Hyung."
"Seung Hyuk à..."
"Thằng chó này là ai?"
Joo Seung Hyuk nhìn Aron bằng ánh mắt lạnh lùng. Không hề có chút tò mò nào đối với một guide cấp S.
Tôi giận Aron thật đấy, nhưng vẫn cố nén lại, định giới thiệu hai người một cách chính thức thì Aron đã mở miệng trước.
"Xin chào. Chúng ta đã gặp nhau ở khách sạn rồi đúng không? Ở bữa tiệc Lexington hôm đó ấy..."
"Hyung, anh thân với thằng này à?"
Joo Seung Hyuk thậm chí còn không thèm nhìn Aron mà hỏi tôi.
"Không. Hôm nay mới gặp lần đầu."
"Vậy sao anh còn tiếp chuyện nó?"
"Ừ nhỉ."
Đường đến phòng tập không phải là mê cung, bảo tự tìm đến là xong chứ gì. Sao tôi lại phải dẫn cái tên phiền phức này đi chứ?
"Đi thôi."
"Hả?"
"Chúng ta đã hẹn đi mua nhẫn đôi mà."
"À..."
Tôi ngập ngừng một chút.
Giữa việc đeo nhẫn đôi với một tên cuồng công và việc nói chuyện với một tên phiền phức, cái nào tốt hơn?
Tôi không muốn nói chuyện với Aron chút nào, nhưng có lẽ vẫn tốt hơn là đeo nhẫn đôi với một tên cuồng công.
Một khi đã mua nhẫn đôi thì không thể chối cãi được nữa.
"À, là giáo sư Oh bảo dẫn guide Aron đi tham quan khuôn viên trường."
"Sao hyung lại làm mấy việc vớ vẩn đó? Bơ nó mà đi thôi."
"Nhưng mà..."
Phải thoát khỏi tình huống này như thế nào đây? Để Joo Seung Hyuk và Aron đến với nhau mà không cần mua nhẫn đôi là lựa chọn tốt nhất...
Lúc đó, ai đó gọi tên tôi.
"Lee Yeon Soo."
Kang In Ho sải bước về phía tôi.
Chuyện gì vậy?
Kang In Ho ghét những chuyện ồn ào và phiền phức. Dù có việc gấp đến đâu, nếu thấy tình huống có liên quan đến Joo Seung Hyuk và Aron thì cậu ta sẽ bỏ qua thôi.
Dù có việc gì, cậu ta cũng sẽ nhắn tin hoặc nói riêng sau, chứ không phải là kiểu người cố tình xen vào mớ hỗn độn này.
"In Ho à, có chuyện gì vậy?"
Chẳng lẽ là có liên quan đến vụ nổ lúc nãy? Chuyện nghiêm trọng đến mức nào mà Kang In Ho phải lên tiếng vậy? Bất an chợt ập đến.
"Nếu có hẹn trước thì cứ đi đi. Aron guide cứ để tôi dẫn đi cho."
"Hả?"
"Bảo đi thì cứ đi đi."
Kang In Ho đẩy gọng kính lên bằng ngón giữa, nói một cách lạnh lùng.
"In Ho à, dạo này tính cách của cậu thay đổi nhiều thật đấy. Có phải đang hẹn hò không vậy? Rất chu đáo đấy. Nhưng mà, tốt bụng thì tôi cảm ơn, nhưng sao cậu lại muốn giúp đỡ những chuyện vô ích như vậy chứ? Rốt cuộc là tại sao!"
Tôi muốn túm lấy cổ áo Kang In Ho mà chất vấn ngay lập tức. Nhưng trước đó, Joo Seung Hyuk đã kéo eo tôi lại và cười tươi rói.
"Giờ thì vật cản cũng biến mất rồi."
"Ừ ừ..."
"Vật cản" ư... cậu ta còn không coi vai phụ phản diện số 2 ra gì.
"Đi thôi."
"Ừ..."
Không còn lý do gì để thoái thác nữa. Thấy tôi ngoan ngoãn trả lời, Joo Seung Hyuk cười rạng rỡ.
Dù sao thì bị hai tên phiền phức là giáo sư Oh và Aron làm cho mệt mỏi, giờ nhìn mặt cậu ta thì cũng đỡ hơn. Joo Seung Hyuk dù sao cũng đẹp trai mà...
Tôi chợt nhận ra mình là một kẻ cuồng trai đẹp, và định đi cùng Joo Seung Hyuk thì Aron hét lên từ phía sau như muốn xé toạc cổ họng.
"Đi đâu đấy? Không phải anh định giới thiệu tôi sao... Á!!"
Vừa lúc Aron định nắm lấy tay tôi thì cả người anh ta bay thẳng lên rồi cắm vào tường. Joo Seung Hyuk đã sử dụng mana.
"Ư..."
Bị đập vào tường rồi rơi xuống đất, Aron rên rỉ. Joo Seung Hyuk dùng ánh mắt lạnh lùng dẫm lên tay anh ta.
"Cái tay bẩn thỉu đó dám chạm vào ai."
"Á!"
Aron hét lên, nhưng tất cả mọi người đều bị sát khí của Joo Seung Hyuk áp đảo nên không ai dám ra mặt. Ngay cả tôi cũng đứng hình luôn.
"Học viên Joo Seung Hyuk, bình tĩnh lại đi. Đây là trường học."
Lúc đó, Kang In Ho đứng ra can ngăn Joo Seung Hyuk. Nhưng Joo Seung Hyuk phớt lờ lời nói đó mà nghiền nghiền tay của Aron.
Người có thể ngăn Joo Seung Hyuk lúc này chỉ có mình tôi. Tôi trấn tĩnh lại rồi nắm lấy tay cậu ta.
"Seung Hyuk à, tôi, tôi không sao. Còn chưa chạm vào mà. Cậu đã ngăn lại rồi mà."
"Thật sự không sao chứ?"
"Ừ. Mau đi thôi."
"Em biết rồi."
Joo Seung Hyuk nhìn tôi và cười hiền lành. Sau đó, cậu ta quay người đá vào bụng Aron.
Aron hét lên. Nhưng Joo Seung Hyuk phớt lờ một cách nhẹ nhàng và nhìn tôi.
"Hyung, đi thôi."
"Ừ ừ."
Joo Seung Hyuk khoác vai tôi như bảo vệ và bước đi. Tiếng khóc ai oán của Aron vang lên từ phía sau, nhưng cậu ta hoàn toàn không quan tâm.
Chúng tôi lên chiếc sedan màu đen đang đậu ở bãi đỗ xe.
Ngồi vào ghế phụ, Joo Seung Hyuk vẫn như mọi khi thắt dây an toàn cho tôi.
"Tôi tự làm được mà..."
"Em muốn làm cho anh."
Đuôi mắt cậu ta cong lên rất đẹp. Vừa nãy còn đá người vào tường và nghiền tay người ta mà giờ lại có vẻ mặt hiền lành đến khó tin.
Cậu ta có vẻ không hề để tâm đến sự tồn tại của Aron. Người bình thường dù chỉ dẫm phải một con kiến cũng sẽ để ý hơn thế này.
Tôi cảm thấy sợ hãi và thận trọng mở miệng.
"Seung Hyuk à, chắc cậu nghe rồi đấy, Aron là guide cấp S đấy."
Thật ra thì tôi thấy Aron rất phiền phức. Vừa gặp mặt đã vô cớ gây sự, tôi cũng bực mình và không muốn làm theo ý anh ta.
Nhưng tên phiền phức thì chỉ gây khó chịu thôi, còn tên cuồng công thì có thể giam cầm và giết tôi.
Quả nhiên Joo Seung Hyuk không phải là người tôi có thể kiểm soát được. Gửi cậu ta cho Aron mới là đúng đắn.
"À, chắc cậu biết rồi nhỉ. Vì là ngôi sao thế giới mà."
"Em không biết. Em không quan tâm đến guide nào khác ngoài Lee Yeon Soo."
"Thật, thật sao?"
Đừng như vậy chứ... Tôi biết đó chỉ là lời nói khách sáo thôi, nhưng tôi vẫn thấy sợ.
"Vâng. Đối với em chỉ có Lee Yeon Soo thôi."
"Cảm, cảm ơn. Dù sao thì Aron cũng là guide cấp S nổi tiếng thế giới, nên nếu kiểm tra tỷ lệ tương thích thì có lẽ sẽ cao hơn tôi đấy. Hay là thử xem sao?"
"Hyung, sao anh lại nói ra những lời bẩn thỉu đó bằng cái miệng xinh đẹp này vậy."
Giọng Joo Seung Hyuk đột nhiên trở nên lạnh lùng.
Tôi định khuyên cậu ta kiểm tra tỷ lệ tương thích 1:1 thêm một lần nữa, nhưng rồi đành phải im bặt.
Tay Joo Seung Hyuk chạm vào môi tôi. Tôi cảm nhận được luồng sóng mana sắc bén từ đầu ngón tay cậu ta. Chỉ cần cử động sai một chút là có thể bị cứa đứt.
Tôi không nuốt nổi một giọt nước bọt mà chỉ biết nhìn Joo Seung Hyuk.
"Em nói cho anh biết, mỗi khi Lee Yeon Soo định đẩy em cho guide khác, em đều không thể chịu đựng được. Em chỉ muốn XX cái miệng đó để anh im miệng thôi." (cái chỗ XX là raw thế ấy chứ t ko sửa á)
Cậu ta dùng giọng nói lạnh lùng thốt ra những lời thoại 19+ đáng sợ.
"X, xin lỗi. Tôi sai rồi."
Tôi đánh bạo cắn răng mà thốt ra những lời này. Nếu bây giờ không xin lỗi thì có thể tôi sẽ phải tái hiện lại một bộ phim hardcore 19+ ở đây mất.
Nhưng trái với những gì tôi đã chuẩn bị sẵn, tôi không cảm thấy đau đớn. Joo Seung Hyuk đã thu hồi mana lại ngay khi tôi mở miệng.
Nhưng không có nghĩa là cơn giận của tên cuồng công đã nguôi ngoai. Mana đen kịt lấp đầy không gian trong xe.
-Wiing, wiing.
Tôi không thể nói gì thêm mà chỉ biết nhìn sắc mặt Joo Seung Hyuk thì điện thoại trong túi tôi rung lên.
Tôi vội vàng lấy điện thoại ra. Là điện thoại của chị Jihee.
Nếu là chị Jihee thì Joo Seung Hyuk sẽ không nổi giận đâu. Không, sẽ đỡ hơn so với người khác. Nhưng trong tình huống này thì tôi không thể nghe máy được.
Tôi vội vàng ấn nút từ chối cuộc gọi thì Joo Seung Hyuk nói.
"Nghe đi."
"Vâng."
Đại ca cuồng công ra lệnh thì phải nghe theo thôi. Tôi nhanh chóng chạm vào nút nhận cuộc gọi.
"Alo."
-Yeon Soo à.
"Ơ, chị."
-Em có đang ở cùng Joo Seung Hyuk không đấy?
"Sao vậy?"
-Joo Seung Hyuk phá hủy một tòa nhà rồi.
"Gì? Phá hủy?"
Tiếng nổ lúc nãy chẳng lẽ là do việc này gây ra sao?
-Ừ. Nó phá hủy "Phòng kiểm tra Han" ở phía sau khu KR rồi. Nó phá nát hoàn toàn cả một tòa nhà luôn đấy.
"Phòng kiểm tra Han" là tòa nhà được xây dựng vào cuối những năm 1990 nhờ sự hỗ trợ của tập đoàn Seonghan. Đó là một tòa nhà nhỏ có một tầng trên mặt đất và một tầng hầm, được trang bị máy đo mana và máy kiểm tra tỷ lệ tương thích 1:1 do Hanseong sản xuất.
Vào thời điểm đó, Seonghan đã xây dựng nó để quảng bá sản phẩm của mình, khi họ đang mở rộng ngành công nghiệp người có dị năng trên toàn thế giới.
Mặc dù tần suất sử dụng đã giảm mạnh sau khi phòng kiểm tra mới được hoàn thành cách đây 8 năm, nhưng nó vẫn được sử dụng khi thực hiện các xét nghiệm sơ bộ đơn giản.
-Joo Seung Hyuk gây ra chuyện này rồi biến mất, các giáo sư bảo chị liên lạc với em vì có thể nó sẽ tìm đến em.
"À..."
Giờ thì mọi người đều nghĩ đến tôi mỗi khi Joo Seung Hyuk biến mất rồi. Thật là một thực tế thảm hại...
-Joo Seung Hyuk, có ở đó không?
"Ừ ừ..."
Tôi nhìn sắc mặt Joo Seung Hyuk và gật đầu. Nói dối thì cắn rứt lương tâm lắm, nhưng nỗi sợ hãi đối với tên cuồng công ám ảnh còn lớn hơn.
-Nếu thấy nó thì liên lạc với chị nhé. Joo Seung Hyuk bây giờ có vẻ không được bình thường, nếu thấy nguy hiểm thì tránh xa nó ra đấy.
"Ừ..."
Muộn rồi chị ơi. Em đã ở riêng với tên cuồng công ám ảnh rồi...