Cách Guide Trốn Thoát Khỏi Sự Chiếm Hữu Điên Cuồng Của Công - Chương 52

Lịch update : thứ chủ nhật

#52

Cậu ta cắn vành tai tôi. Chẳng lẽ cậu ta thật sự muốn làm chuyện đó ở đây sao? Máu trong người tôi lạnh toát.

"Nhưng Seung Hyuk à, đây là nhà hàng mà."

"Anh định làm ở đây ạ? Lee Yeon Soo, hư hỏng quá."

"......"

Cậu ta trêu tôi à. Tôi mím môi trừng mắt nhìn cậu ta thì Joo Seung Hyuk cười khúc khích và gắp miếng thịt thăn nướng.

"Há miệng ra nào."

Trêu người ta xong, không một lời xin lỗi mà định dỗ dành bằng một miếng thịt à?!

"A-."

Tôi ngoan ngoãn há miệng. Ngài cuồng công bảo làm thì phải làm thôi. Hơn nữa, ánh mắt của tôi có vẻ bất kính quá. Tôi ngoan ngoãn cụp mắt xuống.

Không phải là hèn nhát. Nghĩ lại thì tôi cũng đã cho cậu ta sườn rim rồi mà. Đây là chúng ta chia sẻ cho nhau thôi.

Joo Seung Hyuk đút miếng thịt thăn nướng vào miệng tôi.

"Thế nào ạ?"

"Ngon. Hình như tôi cũng thấy ngon hơn khi cậu đút cho đấy."

"Vậy thì tốt rồi."

Biểu cảm của cậu ta đã dịu đi rất nhiều. Có vẻ như cậu ta thật sự đã hết giận rồi.

Tôi an tâm và định xuống khỏi đùi của Joo Seung Hyuk, nhưng bàn tay đang ôm eo tôi không hề nhúc nhích.

"Seung Hyuk à?"

"Nghe lời anh thì em thấy làm ở đây cũng được đấy."

"Gì?"

Joo Seung Hyuk hôn lên gáy tôi.

Chẳng lẽ thằng điên này định làm thật trong nhà hàng sao...!

"Chờ, chờ một chút!"

"Sao vậy ạ?"

"Đến giờ đấu giá rồi!"

"Chẳng phải anh không muốn đi à?"

"Tôi, tôi muốn đi! Tôi chưa từng đi bao giờ. Thật ra trong lòng tôi cũng đang mong chờ lắm đấy!"

Khi ở cạnh Joo Seung Hyuk, tôi luôn phải chọn những lựa chọn để tránh điều tồi tệ nhất.

Tôi nghĩ rằng cuộc đấu giá là điều tồi tệ nhất, nhưng có vẻ như nó vẫn tốt hơn gấp trăm lần so với việc làm tình ở đây.

"Thật á?"

"Ừ."

"Em ghét những người nói dối đấy."

"Thật mà."

Joo Seung Hyuk nhìn thẳng vào mắt tôi mà không đáp lời.

Cộc cộc.

Lúc đó, tiếng gõ cửa của nhân viên vang lên. Tôi vội vàng đứng dậy. May mắn thay, Joo Seung Hyuk cũng không giữ tôi lại.

Khi tôi trở về chỗ ngồi, nhân viên bước vào.

"Nếu quý khách đã dùng xong bữa, tôi xin phép chuẩn bị món tráng miệng được không ạ?"

"Hyung, anh ăn xong rồi ạ?"

"Ừ."

Tôi nhanh chóng gật đầu.

Món tráng miệng nhanh chóng được mang lên. Tôi ăn sherbet hồng (kem trái cây) và thở phào nhẹ nhõm.

Có vẻ như cơn giận của tên cuồng công đã nguôi ngoai. Giờ chỉ cần vượt qua cuộc đấu giá đặc biệt một cách an toàn là được.


Sau khi ăn xong, chúng tôi đến tầng 10, nơi diễn ra cuộc đấu giá đặc biệt.

Cuộc đấu giá đặc biệt không cho phép những người không phải là người có năng lực cấp cao từ cấp A trở lên, người có liên quan đến các hội lớn, hoặc những người đã nhận được sự cho phép đặc biệt vào cửa. Ngoài ra, chỉ những người có quốc tịch 'Hàn Quốc' mới được phép vào.

Tại cuộc đấu giá đặc biệt, các vật phẩm từ cấp S trở lên và các bảo vật đặc biệt khác được giao dịch.

Bảo vật có thể thu được bằng cách tiêu diệt boss của cổng hoặc tìm thấy các rương ẩn.

Để tham khảo, cấp của cổng và cấp của bảo vật không nhất thiết phải tỷ lệ thuận với nhau. Có những lúc hạ gục boss cấp C lại ra bảo vật cấp A, và ngược lại, có những lúc đánh boss cấp A lại chỉ ra vật phẩm cấp B.

Mặc dù hầu hết các bảo vật đều có hiệu năng tương tự như các vật phẩm thông thường, nhưng rất hiếm khi có những bảo vật có khả năng đặc biệt.

Những bảo vật này được phân loại theo cấp độ bảo mật và bị cấm xuất khẩu ra nước ngoài. Các quốc gia khác cũng vậy.

Vì lý do này, người nước ngoài không được phép tham gia đấu giá đặc biệt. Người có hai quốc tịch cũng không được phép. Trong nguyên tác, Aron đã cố gắng tham gia đấu giá đặc biệt, nhưng đã bị từ chối vì là người nước ngoài.

Ngoài ra, dù có nhiều tiền đến đâu, nếu không có khả năng xử lý bảo vật thì cũng không thể mua hoặc sở hữu chúng.

Cũng vì lý do tương tự mà người có năng lực cấp cao và người có liên quan đến các hội lớn được ưu tiên cấp quyền vào cửa cuộc đấu giá đặc biệt.

Sau khi xác nhận danh tính của chúng tôi, nhân viên đưa cho chúng tôi những chiếc bảng đấu giá được đánh số. Joo Seung Hyuk là số 15, còn tôi là số 16.

Khi bước vào phòng đấu giá, tôi thấy những gương mặt quen thuộc.

Đều là những nhân vật tai to mặt lớn cả.... Những người có năng lực cấp S và các hội trưởng hình như đang tổ chức một cuộc họp ở đây vậy.

So với chỗ ngồi rộng rãi thì số lượng người lại không nhiều. Chắc là do điều kiện vào cửa khắt khe. Vì vậy, mọi người đều ngồi giãn cách và thoải mái. Chúng tôi cũng ngồi ở một nơi cách xa những người khác.

Thật lòng mà nói thì tôi thấy rất hào hứng.

Tôi cũng muốn đến cuộc đấu giá đặc biệt một lần. Vì là guide cấp S nên tôi đủ tư cách, nhưng vì nghe nói rằng những khoản tiền thiên văn học được giao dịch ở đây nên tôi không dám nghĩ đến việc đến đây.

Hình ảnh đây là một nơi bí mật chỉ dành cho những người đặc biệt cũng rất lớn nữa.

"Sao anh căng thẳng thế ạ?"

"Vì đây là lần đầu tiên nên tôi hơi run."

Tôi ghé sát tai Joo Seung Hyuk và thì thầm. Vì những lời này sẽ khiến tôi xấu hổ nếu người khác nghe thấy.

Joo Seung Hyuk cười khẩy rồi xoa má tôi.

"Nếu muốn gì thì cứ giơ bảng lên ạ. Đừng lo lắng gì cả."

"Ừ."

Tôi gật đầu. Nhưng tôi sẽ không có chuyện phải giơ bảng lên đâu.

Ngay sau đó, người đấu giá bước vào. Và cuộc đấu giá chính thức bắt đầu.

'Không biết những món đồ nào sẽ được giao dịch đây? Làm ơn đừng bán nhẫn thôi nhé.'

Tôi nhìn lên sân khấu với tâm trạng vừa lo lắng vừa mong chờ.

"Mặt hàng đầu tiên của ngày hôm nay là roi của Armac."

Roi ư?

Tôi không tin vào tai mình. Nhưng thứ đang được chiếu sáng bởi ánh đèn mạnh mẽ trên sân khấu chắc chắn là một chiếc roi.

"Roi của Armac là một bảo vật được tìm thấy trong cổng cấp A ở khu vực Gyeongcheon vào ngày 18 tháng 3. Lần thẩm định đầu tiên chỉ được đánh giá cấp B, nhưng trong lần thẩm định thứ hai, khả năng đặc biệt của nó đã được công nhận và được phân loại là cấp độ bảo mật."

Tôi lắng nghe lời của người đấu giá. Rốt cuộc là chiếc roi như thế nào mà lại được đánh giá cấp độ bảo mật chứ?

"Roi của Armac có thể điều chỉnh độ dài khác nhau từ tối thiểu 30cm đến tối đa 5m, và cũng có thể điều chỉnh độ mạnh một cách tinh tế. Ngoài ra, ngay cả khi bị roi quất trúng thì cũng không để lại sẹo và không có di chứng gì."

Chỉ có vậy thôi à? Nó quá dở để được giao dịch tại cuộc đấu giá đặc biệt của người có dị năng đấy? Chiếc roi này dùng để làm gì chứ?

Tôi biết rằng roi không phải là một vũ khí phổ biến cho lắm. Tầm bắn dài thì tốt đấy, nhưng nó không có thuộc tính ma thuật và có vẻ không có giá trị gì đặc biệt.

Hơn nữa, không để lại sẹo thì có ý nghĩa gì.... Nó vô dụng trừ khi dùng để chơi trò kỳ quái nào đó thôi.

'À, ra là vậy...!'

Khoảnh khắc đó, sống lưng tôi lạnh toát. Trong nguyên tác, Joo Seung Hyuk thường xuyên vung roi. Không phải với quái vật mà là với Kimjoon.

Kimjoon đã hồi phục nhanh chóng sau khi bị đánh roi suốt đêm.... Tôi đã nghĩ rằng Kimjoon có một thể lực thép. Hoặc có thể là vì cậu ta là M nên cảm thấy khoái lạc và không biết đau cũng nên....

Nhưng nếu không phải vậy thì, nếu Joo Seung Hyuk mua cái đó thì....

Không, không thể nào. Dù Joo Seung Hyuk có điên đến đâu thì cũng sẽ không mua một chiếc roi trị giá hàng trăm triệu won chỉ để chơi trò đó đâu.

Tôi lắc đầu quầy quậy.

Tôi đang chìm đắm trong suy nghĩ thì giọng nói của người đấu giá lọt vào tai tôi.

"Vâng. Số 15, 900 triệu won."

Số 15 là Joo Seung Hyuk mà!

Tôi giật mình nhìn Joo Seung Hyuk. Cậu ta đang tự tin giơ bảng của mình lên.

"Seung Hyuk à...!"

"Dạ?"

"Mua thật à?"

"Vâng."

Da gà nổi hết cả lên. Tên cuồng công này định mua cái gì vậy!

"...Tại sao?"

Tôi hỏi một cách cẩn thận nhất có thể. Nhưng Joo Seung Hyuk chỉ cười đáp lại mà thôi.

'Sao cậu lại cười chứ? Có ý gì đây? Cậu mua roi để làm gì? Vũ khí chính của cậu là trường kiếm mà! Chết tiệt, cậu định dùng nó với mình đúng không! Thằng cuồng công điên khùng này!'

Tôi muốn chất vấn cậu ta ngay lập tức. Nhưng nói những lời đó chỉ càng kích động tên cuồng công mà thôi. Thay vì chất vấn Joo Seung Hyuk, tôi lại cổ vũ những người khác.

Ngoài dự kiến, cuộc đấu giá diễn ra rất khốc liệt. Mọi người đều có sở thích kỳ lạ... không, chắc là dùng roi làm vũ khí thôi nhỉ.

Nhưng cuối cùng thì chiếc roi cũng rơi vào tay Joo Seung Hyuk. Số 21 đã cố gắng đến cùng nhưng không đủ sức.

Chết tiệt, roi ư? Roi không để lại sẹo ư! Cứ thế này thì dù có bị đánh cũng không thể báo cảnh sát được mất....

Có phải cuộc sống trong giam cầm đúng nghĩa sắp bắt đầu rồi không...?

Trong lúc tôi đang tuyệt vọng thì cuộc đấu giá tiếp theo bắt đầu.

"Bảo vật thứ hai là còng tay và xiềng chân của Alcántara."

Nhìn những chiếc còng tay và xiềng chân to tướng trông phải đến 10cm, tôi kinh hãi.

Không phải chứ, sao cứ ra mấy thứ này vậy. Vốn là như vậy à? Hay là hôm nay kỳ lạ vậy? Hay là thế giới này có vấn đề?

"Bảo vật của Alcántara chứa đựng sức mạnh của sự phục tùng. Chủ sở hữu có thể tự do điều khiển tư thế của đối tượng đeo bảo vật của Alcántara, và cũng có thể tự do điều chỉnh độ dài của dây xích. Nó có hiệu quả trong việc huấn luyện shikigami (linh thú)."

Phục tùng ư. Khả năng cũng kinh khủng như vẻ ngoài ghê tởm của nó vậy. Tôi lắc đầu thì Joo Seung Hyuk thì thầm.

"Hyung, anh muốn nó à?"

"À, không!"

Đây là cái quái gì vậy?

"Nói dối. Vừa nhìn thấy nó là mắt anh đã mở to rồi mà."

"Không phải. Tôi không muốn nó, chỉ là tôi ngạc nhiên vì nó là một vật phẩm kỳ lạ thôi."

"Hyung lúc nào cũng nói như vậy mà. Thật ra là anh muốn nó đúng không? Em biết hết đấy."

Cậu biết cái gì chứ!

Nhưng tôi không thể tức giận với tên cuồng công được. Trong lúc tôi đang suy nghĩ xem nên nói gì để giải thích hiểu lầm thì Joo Seung Hyuk giơ bảng lên.

'Đồ khốn kiếp, không phải mà!!!'

Tôi hét lên trong lòng.

"Seung Hyuk à, có hiểu lầm rồi. Thật sự không cần đâu."

"Không phải đâu ạ. Em thấy nó rất hợp với anh đấy. Em mua nhé."

"......"

Hợp cái gì mà hợp! Cậu định làm gì với nó!

Lấy cớ là tôi muốn nhưng thật ra là cậu ta muốn mua thôi đúng không. Cậu ta muốn tròng cái đó lên người tôi. Trong nguyên tác, Kimjoon cũng bị trói ở đâu đó mỗi ngày....

Vai phụ số 2 xuất hiện, và Joo Seung Hyuk đã phá hủy một tòa nhà. Chẳng lẽ đây là tín hiệu cho thấy 'giam cầm ấm cúng' sắp bắt đầu rồi sao?

Dù tôi có nhờ Joo Seung Hyuk đừng mua xiềng xích thì tên cuồng công cũng sẽ không nghe đâu.

Lần này tôi lại cổ vũ những người khác. Cuộc đấu giá diễn ra khốc liệt hơn nhiều so với cuộc đấu giá đầu tiên, và giá cũng tăng vọt. Nhưng không ai có thể đánh bại Joo Seung Hyuk trong việc ném tiền qua cửa sổ.

Sau đó, những món đồ có vẻ dùng để trang trí 'giam cầm ấm cúng' liên tục xuất hiện. Và Joo Seung Hyuk đã mua hết chúng.

Tôi chợt nhận ra rằng, sự kết hợp giữa 'cuồng công' và 'tài phiệt' là tồi tệ nhất. Không ai có thể ngăn cản tên cuồng công này làm những chuyện điên rồ. Cái tên vừa phá hủy một tòa nhà ngày hôm nay mà lại được phép mua những công cụ nguy hiểm như thế này ư.

'À, tôi tiêu đời rồi.'

Ấm cúng cái gì chứ. Đối với tôi, nó chỉ là một cái thùng rác không thể tái chế mà thôi.

Tôi tuyệt đối sẽ không vào nhà của Joo Seung Hyuk đâu. Vốn dĩ tôi đã cố gắng hết sức để tránh rồi, nhưng giờ tôi phải cẩn thận hơn nữa mới được.

Từng món đồ tử tế một bắt đầu xuất hiện và việc mua sắm của Joo Seung Hyuk cũng lắng xuống, nhưng tôi đã không còn tỉnh táo nữa rồi.

'Cậu ta sẽ dùng roi như thế này, và dùng xiềng xích như thế kia. Và những thứ còn lại thì....'

Mỗi khi những hành vi trong nguyên tác hiện lên trong đầu, máu trong người tôi lại lạnh toát.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo