Cách Tồn Tại Như Một Người Chơi - Chương 10

Giữa ngôi làng này, chỉ còn Se-hyun và Baek Do-hyun là vẫn mang hình hài con người hoàn chỉnh. Sau bài kiểm tra hôm nay, cậu nhận ra rằng tất cả dân làng đều đã trải qua thức tỉnh, khai mở bản thể chủng tộc thật sự của mình. May mắn thay, không một ai đánh mất “lý trí” sau khi thức tỉnh, có vẻ như tất cả đều là những người chơi mới đặt chân vào thế giới Elix. 

Elix hiện tại có chút khác biệt so với Elix trong giai đoạn thử nghiệm beta. Điều đó chủ yếu đến từ việc Đại Công Tước hiện diện hay vắng mặt. 

Những người chơi lộ trình hiện tại không được cấp Đại Công Tước. Thông thường, Đại Công Tước sẽ xuất hiện ngay từ trước khi người chơi xây dựng làng. Nhưng sau khi đến nơi này, chỉ có trưởng làng Kim Gap-jun là có Đại Công Tước. 

Đương nhiên, những người đã sở hữu Đế quốc từ trước thì đã có sẵn Đại Công Tước nên việc không xuất hiện thêm cũng là điều dễ hiểu. Trường hợp của Se-hyun cũng vậy. Còn những người đã mất đi Đế quốc của mình như Kim Gap-jun đáng lẽ phải được ban cho Đại Công Tước ngay từ đầu thì hiện tại chẳng ai có cả. 

Nếu việc thức tỉnh là điều kiện tiên quyết để có Đại Công Tước thì trường hợp của Kwak Jeong-han lại trở nên khó hiểu. Bởi lẽ, Jeong-han đã thức tỉnh từ trước khi ngôi làng này được dựng lên, vậy mà anh ấy vẫn không hề có Đại Công Tước bên cạnh. 

Kim Gap-jun chỉ được ban cho Đại Công Tước sau khi ngôi làng được xây dựng và ông ta chính thức trở thành trưởng làng. Điều này đồng nghĩa với việc cách vận hành trò chơi hiện tại đã có sự thay đổi so với giai đoạn thử nghiệm beta trước đây. 

Nói cách khác, ở thế giới này, Đại Công Tước chỉ được ban cho những người chơi lộ trình, những “vị Vua” đã gây dựng nên ngôi làng. Se-hyun vẫn chưa rõ điều này xảy ra trước hay sau khi thức tỉnh, nhưng chắc chắn một điều rằng phạm vi hoạt động của người chơi đã được mở rộng hơn trước. Đây vừa là cơ hội, vừa là thách thức, như một con dao hai lưỡi vậy. 

Ngày mai, đội thu thập ma thạch sẽ lên đường. Bầu không khí của ngôi làng sẽ thay đổi từ ngày mai tùy thuộc vào việc sống chết của họ sẽ ra sao. 

Nếu mọi chuyện diễn ra đúng như dự đoán, điều đầu tiên ập đến ngôi làng này sẽ là sự hỗn loạn. Trưởng làng Kim Gap-jun chắc chắn hiểu rõ điều này, bao gồm người vừa trải qua thức tỉnh là Lee Jae-young cũng vậy. 

Se-hyun thở dài một hơi, lặng lẽ nhắm mắt lại. Có lẽ vì quá mệt mỏi sau một ngày dài, cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. 

Đây là đêm thứ ba kể từ khi cậu đến Elix. 

*** 

Trong Elix, tất cả cư dân xuất hiện khi nhà vua xây dựng làng đều được gọi là gia thần. 

Không ai biết gia thần đến từ đâu. Họ chỉ nhớ rằng mình đến thông qua “cánh cổng không gian”. Trước đây Se-hyun chưa từng thắc mắc về điều này, nhưng giờ khi trải nghiệm thực tế, cậu đã phần nào hiểu ra. 

Khi mới bắt đầu xây dựng ngôi làng, người chơi chỉ được ban cho vỏn vẹn năm gia thần. Với năm người này, người chơi phải khéo léo sắp xếp, vun vén để xây dựng, phát triển ngôi làng, thu thập nguyên liệu… và tận dụng tối đa sức lao động của họ. 

Cùng với sự phát triển của ngôi làng, thông qua việc chế tác nguyên liệu và ma thạch, sức chứa dân số cũng tăng lên, cho phép người chơi thu nạp thêm nhiều gia thần. Khi người chơi lựa chọn nạp thêm, những gia thần mới sẽ rụt rè bước ra từ cánh cổng không gian. 

Người chơi lộ trình, tức là nhà Vua, có thể huấn luyện và nâng cấp những gia thần có tiềm năng. Đúng như Bill Will đã nói, con người là chủng tộc yếu nhất, hầu hết các chủng tộc trong Elix đều có khả năng chiến đấu bẩm sinh. 

Với LV.1, hầu hết gia thần đều bắt đầu từ cấp D rồi dần dần thăng cấp. Tuy nhiên, mỗi gia thần lại có những điểm mạnh, điểm yếu riêng, tài năng, động lực và ý chí cũng khác nhau, do đó việc bồi dưỡng, nâng cấp cho họ không phải là điều dễ dàng. 

Chính vì vậy, dù có thuộc hệ Chiến đấu bẩm sinh nhưng thành quả và độ tin cậy của mỗi gia thần vẫn có sự khác biệt rất lớn, tùy thuộc vào tài năng và tính cách của họ. Thậm chí, nếu bị giao những việc mình không thích, họ còn có thể đe dọa ám sát nhà vua. 

Vì vậy, việc đánh giá tính cách và xu hướng của gia thần càng trở nên quan trọng khi cấp bậc của họ tăng lên. Việc này hoàn toàn phụ thuộc vào nhà Vua. Đó cũng chính là lý do khiến Elix trở nên khó khăn. Người chơi phải nắm bắt được sở thích, tính cách và tài năng của từng gia thần để huấn luyện họ. 

Lý do người chơi phải nâng cấp gia thần lên level phù hợp là để leo “Tháp”, thứ quan trọng nhất trong làng. 

Sinh kế của cả làng phụ thuộc vào việc này. Tuy nhiên, Tháp có rất nhiều quái vật và tình huống nguy hiểm, chỉ những người chơi hệ chiến đấu thực thụ mới có thể chinh phục được. Do đó, nhà Vua phải cân nhắc kỹ lưỡng, lựa chọn và sắp xếp đội hình gia thần một cách cẩn trọng trước khi cử họ vào tháp. 

Kim Gap-jun chắc chắn cũng hiểu rõ điều này. Đó là lý do tại sao ông ta chỉ chọn những người chơi hệ Chiến đấu mạnh nhất vào đội 1. Hơn hết, ông ta hiểu rõ rằng sẽ có những hy sinh không thể tránh khỏi. 

Họ chưa từng trải qua huấn luyện, chưa từng phối hợp cùng nhau, cũng chưa hiểu rõ năng lực của bản thân và đồng đội. Có lẽ chính vì vậy mà tình hình đã trở nên thảm khốc hơn. Hoặc cũng có thể, họ đã bị nỗi sợ hãi xâm chiếm, đến mức không thể làm gì để chống trả. 

Thật đau lòng, trong số những người đi thu thập ma thạch trong tháp sáng nay chỉ có duy nhất một người sống sót trở về. 

Đúng như dự đoán, ngôi làng chìm trong đau buồn, u ám và hỗn loạn. Mới hôm qua, mọi người còn tràn đầy hy vọng, dần thích nghi với môi trường mới để sinh tồn, vậy mà hôm nay tất cả đã tan biến. 

Nhiều người không ăn tối. Thậm chí có người còn tìm đến trưởng làng, khóc lóc van xin được rút khỏi đội thu thập ma thạch. 

“… Ra là vậy sao?”

Nghe Jeong-han nói bằng giọng cứng nhắc, Se-hyun vừa gật đầu vừa đưa một thìa cháo đỏ vị chua lên miệng. Jae-young hôm nay cũng im lặng ăn cháo, có lẽ cậu nhóc đã cảm nhận được bầu không khí nặng nề bao trùm khắp ngôi làng, nơi đây đó vang lên những tiếng thổn thức nghẹn ngào. 

“Cậu Se-hyun… cậu đã biết trước đúng không? Rằng họ sẽ chết?” 

“Tôi biết rằng họ khó có thể trở về an toàn.” 

“Vậy sao cậu không ngăn cản? Cậu hoàn toàn có thể…” 

“Nếu tôi ngăn cản…” 

Se-hyun đặt bát cháo xuống. Cậu cảm nhận được ánh mắt của Baek Do-hyun và Lee Jae-young. So với những người khác, họ vẫn còn khá bình tĩnh. 

“Thì họ cũng sẽ không từ bỏ ý định. Nếu tôi ngăn cản, người không thể trở về hôm nay chính là tôi. Anh quên rồi sao, anh Jeong-han? Tôi cũng thuộc đội thu thập ma thạch.” 

“Anh cần biết rằng, đội thu thập ma thạch hay đội công phá đều là những đội cực kỳ quan trọng. Chúng ta không thể ngăn cản họ, cũng không thể bỏ mặc nhiệm vụ này. Viên ma thạch cấp D mà người sống sót mang về, tuy trông có vẻ tầm thường nhưng nó còn quý giá hơn cả mười mạng sống của tôi.” 

Jeong-han cúi đầu im lặng. Se-hyun định nói thêm gì đó nhưng rồi chỉ biết thở dài, đưa mắt nhìn về phía quảng trường. Kim Gap-jun đang bước ra từ đó, nét mặt lộ rõ vẻ kiên quyết. Có lẽ ông ta đã hạ quyết tâm, chọn được cách sử dụng viên ma thạch quý giá kia rồi. 

“Cứ xem đi. Xem rồi anh sẽ hiểu. Tại sao chúng ta phải chấp nhận hy sinh để có được nó.” 

Se-hyun đứng dậy phủi quần áo. Lee Jae-young cũng vội vàng uống ăn hết bát cháo rồi đứng dậy theo. 

Phải thừa nhận rằng Kim Gap-jun là một người khá thông minh. Ông ta có kiến thức nhất định về cách vận hành và phát triển ngôi làng một cách hiệu quả. Kinh nghiệm đúng là thứ không thể xem thường. 

Đó là lí do Se-hyun quyết định tin tưởng Kim Gap-jun lần nữa. Hy vọng ông ta đã đưa ra lựa chọn đúng đắn. 

[Sử dụng ma thạch cấp D để nâng cấp công trình. Ma lực đang được phân bố.] 

[Trường huấn luyện (LV.1), Xưởng rèn vũ khí (LV.1) và Viện phát triển năng lực (LV.1) đã được xây dựng.] 

Kim Gap-jun đã chọn xây dựng cơ sở huấn luyện anh hùng, một yếu tố thiết yếu để chinh phục tháp. 

Những người dân đang nín thở theo dõi, mắt họ dần mở to kinh ngạc. Bao bọc trong ánh sáng xanh huyền ảo, những tòa nhà dần dần thành hình, sừng sững chiếm lấy một góc làng. Khi màn sáng tan biến, những công trình kiến trúc đồ sộ bằng đá kiên cố mới hoàn toàn lộ diện. 

“Từ ngày mai, tất cả các ngươi phải đến Viện phát triển năng lực, mỗi ngày dành ra ba giờ để rèn luyện! Đừng có đến mè nheo ta nữa, muốn sống sót thì phải tự mình tu dưỡng sức mạnh để bảo vệ bản thân! Kẻ nào còn dám đến níu kéo ta ngày mai sẽ bị tống vào đội thu thập ma thạch đấy!” 

Tuy nói vậy, nhưng khóe mắt Kim Gap-jun cũng đỏ hoe. Ông ta quay lưng bước về nhà với vẻ mặt cau có. Một kẻ mềm yếu không thể làm vua. 

“Nếu Kwak Jeong-han là trưởng làng…” Se-hyun lắc đầu, thoát khỏi dòng suy nghĩ. 

“Chắc mọi người cũng hiểu rõ về Trường huấn luyện và Xưởng rèn vũ khí rồi… Tôi sẽ chỉ giải thích về Viện phát triển năng lực. Đây là nơi để mọi người tôi luyện, nâng cao kỹ năng, hoặc tham gia vào những trận chiến mô phỏng để học hỏi thêm những kỹ năng mới.” 

“… Đây là lựa chọn của trưởng làng sao?” 

Se-hyun thấu hiểu nỗi căm phẫn đang sục sôi trong giọng nói của Jeong-han. Chắc hẳn trong mắt anh ấy lúc này, những công trình kia chẳng khác nào công cụ để đẩy người ta vào chỗ chết. Và có lẽ anh ấy cũng đang nhìn những người dân trong làng bằng ánh mắt thương cảm. 

“Anh Jeong-han, tôi không biết gì khác, tôi chỉ muốn nói một điều.” 

“Cậu Se-hyun, cậu thực sự nghĩ rằng đây là quyết định đúng đắn sao? Cậu cũng giống như lão trưởng làng kia à?” 

“Nếu anh thay thế Kim Gap-jun làm trưởng làng, có lẽ chúng ta đã không sống sót nổi qua một tuần.” 

“… Ý cậu là gì?” 

“Có nghĩa đây là lựa chọn đúng đắn.” 

Câu trả lời đến từ một người khác. Baek Do-hyun. Hắn ta đang vác kiếm trên vai, nhìn về phía trường huấn luyện, lên tiếng ủng hộ Se-hyun. 

“Đầu óc toàn mơ mộng hão huyền nên mới bị che mờ bởi cái gọi là chính nghĩa. Nếu anh chịu suy nghĩ một chút về lý do tại sao ngôi làng này lại an toàn giữa rừng sương mù, tại sao lũ quái thú không dám bén mảng đến đây, thì anh đã chẳng ủy mị kêu ca về chính nghĩa rồi.” 

“Đúng đấy, đồ cá khô! Anh chẳng biết gì cả, tại sao anh lại chửi bới anh trai tôi khi anh thậm chí còn không biết anh ấy!!” 

Lông mày Jeong-han giật giật. Bầu không khí bỗng trở nên căng thẳng, ngột ngạt. 

“Chính nghĩa à… Tôi thừa nhận mình còn nhiều điều chưa biết. Vậy anh Baek Do-hyun đã từng chỉ dạy tôi điều gì chưa? Muốn nói thì cũng phải cho tôi chút thông tin chứ.” 

“Tại sao tôi phải làm vậy? Kẻ mạnh thì phải tự mình tìm tòi học hỏi chứ?” 

Cứ đà này, e rằng một cuộc ẩu đả sẽ nổ ra. Se-hyun không lo lắng cho hai người kia mà lo cho Jae-young đang đứng trước mặt họ. Lúc này, cậu nhóc đang mở to mắt theo dõi. 

Se-hyun thở dài, kéo Jae-young ra sau lưng mình. Cậu bước ra, đứng giữa hai người đàn ông đang gầm ghè như những con thú hoang, cố gắng hòa giải căng thẳng.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo