Cách Tồn Tại Như Một Người Chơi - Chương 137

Mặc dù cách khá xa nhưng bốn vị anh hùng vẫn nghe rõ mệnh lệnh của Agatha, lập tức bắt đầu trận tỉ thí. Những giọt mưa lạnh lẽo bắn tung tóe trên lưỡi rìu sắc bén của gã đàn ông khổng lồ; vị hiệp sĩ khoác giáp sắt, tay cầm khiên, cúi thấp người, ánh mắt xuyên thấu màn mưa như tìm kiếm kẻ địch.

 Chỉ có một mình gã gia thần đeo mặt nạ kia là đứng yên bất động, không nhúc nhích.

Lưỡi rìu sắc lạnh phản chiếu ánh mưa, khẽ lóe lên một chuyển động thoáng qua. Trong khoảnh khắc lưỡi rìu biến mất như chưa từng tồn tại, tiếng sấm rền vang làm rung chuyển cả phòng họp. Một cơn giông dữ dội lập tức cuốn tới, kéo theo những dòng mưa quét vào bên trong phòng họp.

Âm thanh kim loại va mạnh vào nhau đột ngột xé tan cả bầu không khí. Lưỡi kiếm bạc của Eun-cheong gạt phăng chiếc rìu khổng lồ kia, để lại những giọt mưa chỉ vừa kịp thấm qua da thịt anh.

Chỉ là một cú vung kiếm nhẹ nhàng như quét đi bụi bẩn, vậy mà gã đàn ông khổng lồ với chiếc rìu của gã đã bị đẩy lùi với lực đạo kinh hoàng. Tiềng lưỡi rìu bị cà lên mặt đất hòa lẫn vào tiếng nước bắn tung tóe, rồi lại nhỏ dần đi. 

Ngay sau đó, vị hiệp sĩ mặc giáp lao lên như một mũi tên bật khỏi dây cung. Ngọn giáo trong tay hắn ta đâm thẳng về phía trước như muốn xuyên phá mọi thứ. 

Eun-cheong nghiêng lưỡi kiếm, đón lấy đòn tấn công đó. Tiếng kim loại va chạm “keng” vang vọng, lan tỏa thành một luồng gió mạnh mẽ. Nơi hai người đứng, mặt đất lún xuống in hằn dấu chân họ. 

Các Vị Vua đều nghiêm túc quan sát trận tỉ thí ấy. Không có gì đáng ngạc nhiên. Nhưng đúng lúc này, Lee-jeong bất ngờ quay sang hỏi Se-hyun.

“Đây là tất cả sao?”

Nụ cười tươi phơi phới trên khuôn mặt kia giờ đã biến mất. Lee-jeong là người đã biết vị trí Se-hyun trong thứ hạng của Đế quốc từ trước. Anh ta không ngại bỏ công sức ra chuẩn bị trận giao chiến này cũng có thể xem là vì muốn giúp đỡ Se-hyun, và tất nhiên, anh ta cũng muốn trải nghiệm một chút. 

Trải nghiệm sức mạnh của một Đế quốc vẫn luôn ngự trị trên đỉnh cao suốt bấy lâu nay. 

“Chưa đâu.” 

Se-hyun chỉ trả lời ngắn gọn, sau đó mở nắp lọ thuốc mà mình vẫn nắm chặt trong tay từ nãy đến giờ, một hơi uống cạn.  Đây là thành quả của một thương vụ đầu tư tài chính và công nghệ mà cậu hợp tác cùng Yoo Si-yoon để tạo ra. Hiện tại, Đế quốc Tự Sinh đã hoàn thành việc xây dựng phòng thí nghiệm, đạt đến giai đoạn có thể sản xuất 10 lọ mỗi ngày. 

Loại thuốc này có khả năng tăng cường thể lực và ma lực một cách đáng kể. Nhờ đó, khi Se-hyun kích hoạt [Cõi Ân Sủng LV.3], cậu đã có thể duy trì kỹ năng này trong một phút. 

Trong vòng một phút này, Eun-cheong nhất định phải phân định thắng bại. 

[Cõi Ân Sủng LV.3] 

[Kỹ năng hỗ trợ diện rộng ‘Cõi Ân sủng LV.3’ dành cho ‘đồng minh’ được kích hoạt.] 

Giữa làn mưa xám mờ, dường như ai đó có thể thoáng thấy một nụ cười hiện lên trên gương mặt của Eun-cheong, nhưng chỉ trong chớp mắt, một luồng sáng rực rỡ bùng lên lập tức xóa nhòa nó. Một thứ ánh sáng chói lòa ấy dường như chỉ từng thấy trên chiến trường xa xôi, giờ đây đang ngưng tụ trên lưỡi kiếm của Eun-cheong.

Đôi chân vốn bất động nãy giờ giờ đây nhấc khỏi mặt đất đã bị lún sâu, nhịp độ của trận chiến đã thay đổi. Không một tiếng động, nhưng Se-hyun có cảm giác như mặt đất bị một sinh vật khổng lồ giẫm nát.

Chỉ một bước duy nhất. Ngay khoảnh khắc ánh sáng trên lưỡi kiếm tan biến, mọi người chợt nhận ra tiếng mưa rơi đã ngừng lại. Không phải ngừng hẳn, mà là toàn bộ những giọt mưa quanh khu vực này đều đã bốc hơi. Nhưng tất cả chỉ là suy đoán, bởi không ai có thể nhìn thấy hay cảm nhận rõ ràng. 

Ào- 

Tiếng mưa ngừng lại trong khoảnh khắc ngắn ngủi như cả hơi thở cũng bị chặn đứng, rồi nhanh chóng lấp đầy không gian một lần nữa.

Thứ duy nhất xuất hiện trong tầm mắt mọi người chỉ còn là một thanh kiếm vẫn đang giữ nguyên tư thế vừa chém ngang qua. Thanh kiếm lướt qua không khí, để lại trên mặt đất những dấu vết dài như vết bánh xe bị kéo lê. 

Mọi ánh nhìn đều hướng theo dấu vết đó. Ở tận cùng là ba vị anh hùng ngồi bệt trên đất, thở hổn hển. 

Chỉ một đường kiếm. Khoảng cách vô hình giữa hai bên đã hóa thành một vực thẳm. 

Ở phía đó, Eun-cheong đứng yên, lẳng lặng nhìn nhà Vua của mình. Khi Se-hyun đưa tay ra, đôi chân vốn như bị ghim chặt vào đất của Eun-cheong cuối cùng cũng chuyển động. Vị anh hùng nọ bước tới trước, để lại hơi lạnh trong không khí, cúi mình trước Se-hyun. Trận đấu đến đây là kết thúc. 

Se-hyun kéo tay áo của mình, nhẹ nhàng lau đi những giọt nước còn đọng lại trên má Eun-cheong. Nhìn thấy cảnh đó, những người xung quanh im lặng. Hình ảnh một Vị Vua và gia thần của mình trong khoảnh khắc ấy còn quá đỗi lạ lùng với họ. 

“Ngươi không lạnh chứ?” 

“Không đâu, thưa Bệ hạ.” 

“Tốt lắm. Đi nghỉ đi. Nếu thấy lạnh thì phải nói ngay cho ta biết nhé.” 

Se-hyun vuốt mái tóc ướt của Eun-cheong, xác nhận lần cuối rồi mới đưa tay chạm nhẹ nơi khóe mắt của anh rồi xoay người bước đi. Khi cậu quay lưng lại, những ánh mắt kia đã đổ dồn về phía chiếc lọ rỗng trong tay cậu. 

Se-hyun để nó rơi xuống đất với một tiếng “cạch” khẽ. 

“Cô Agatha.” 

“Cậu nói đi.” 

“Bây giờ tôi đã có thể tái yêu cầu xem xét lại đề xuất kia không?” 

“Có thể.” 

Se-hyun gật đầu thay cho câu trả lời. Tất cả các Đế quốc đang chờ đợi lời nói tiếp theo của cậu. Đặc biệt là Lee-jeong, anh ta nhìn chòng chọc vào Se-hyun đến mức khiến người ta khó chịu. 

Dù vậy, Se-hyun vẫn đối mặt với Lee-jeong và mở lời: 

“Đế quốc Hắc Y xin đề xuất tái xem xét kế hoạch bảo vệ và đào tạo Thiên Nhân tộc. Lý do tôi đưa ra chính là kỹ năng của họ.” 

Ánh mắt của Lee-jeong đã dịu đi, nhưng những người đàn ông trung niên khác, bao gồm cả Numan, những kẻ từng đối đầu với Se-hyun vẫn không nghĩ như vậy. Sự hoài nghi vẫn còn đó, rất rõ ràng qua cái nhìn lướt từ đầu đến chân của họ khi nhìn cậu. 

“Trong trận đấu vừa rồi, tôi đã sử dụng một trong những kỹ năng phổ biến mà hầu hết các Thiên Nhân tộc đều có. Đó là một kỹ năng tăng cường sức mạnh đồng minh, nâng cao các thông số trong một phạm vi nhất định. Đó cũng là kỹ năng mà Đế quốc Bạch Y, xếp hạng 9 trên bảng xếp hạng, cũng đang sở hữu.” 

Trong thế giới Elix, chỉ cần một Thiên Nhân sở hữu kỹ năng “tăng cường” hoặc “hồi phục” xuất sắc, con đường họ bước đi sẽ bằng phẳng hơn rất nhiều. Tuy nhiên, đáng tiếc rằng phần lớn các thành viên của Thiên Nhân lại không sở hữu được những kỹ năng khác có tiềm năng hơn nên mới bị coi thường. 

Lý do đã đưa Đế quốc Bạch Y lên vị trí đó, trở thành một niềm mơ ước của Thiên nhân tộc, chính là bởi vì Vị Vua của nó sở hữu cả hai loại kỹ năng đó ngay từ khi đặt chân tới nơi này.

Đế quốc Bạch Y chính là Đế quốc có khả năng phục hồi vô thời hạn, cũng là một trong số ít những cá thể của Thiên nhân tộc càng bị thương lại càng mạnh. 

Ngay cả những kẻ vẫn luôn khinh rẻ Thiên Nhân cũng không dám xem thường Đế quốc Bạch Y. Vì vậy, tất cả những người có mặt đều hiểu rõ ý nghĩa trong lời nói của Se-hyun. 

“Phần lớn Thiên Nhân tộc dưới sự bảo hộ của tôi hiện đã thức tỉnh kỹ năng có thể tăng cường khoảng 10% chỉ số. Một số ít trong đó sở hữu kỹ năng tăng cường toàn bộ chỉ số. Tất cả những kỹ năng này đều có tiềm năng phát triển.” 

Sự dè chừng đối với Se-hyun vẫn chưa biến mất. Mọi người im lặng, kìm nén những lời muốn nói. Cuối cùng, sau một khoảng lặng kéo dài, một người đàn ông trẻ tuổi từ đầu buổi đến giờ vẫn lẳng lặng quan sát bất ngờ giơ tay lên. 

“Tôi muốn phát biểu.” 

“Xin mời.” 

“Cậu có thể cho biết hệ số cụ thể của kỹ năng mà phía Đế quốc Hắc Y đã sử dụng không?” 

Một giọng nói lịch sự vang lên, đầy thắc mắc. Làm thế nào mà kỹ năng này lại áp đảo đến vậy? Hoặc liệu đây có thực sự là hiệu quả của kỹ năng tăng cường hay không? 

Se-hyun hít một hơi sâu. Việc tiết lộ sự thật không phải điều mà cậu không suy nghĩ tới. Tiêu chuẩn xác định “đồng minh” còn mơ hồ, nên những người ngồi đây trong tương lai có thể trở thành đồng minh, hoặc ngược lại, là kẻ địch. Nhưng dù là trường hợp nào, thông tin này đều có thể trở thành một công cụ để kiểm chề họ. 

Vì thế, tốt hơn là nên nói rõ ràng. 

“Theo cấp độ kỹ năng hiện tại, Đế quốc Hắc Y có thể tăng khoảng 30% chỉ số tấn công.” 

Như dự đoán, tất cả đều không giấu được sự kinh ngạc, đồng loạt hít một hơi sâu. Cả Huen và Agatha cũng không ngoại lệ. 30% là một con số kỷ lục chưa từng xuất hiện trong lịch sử của Elix, một con số đủ để khiến bất kỳ ai cũng phải sững sờ. 

Tuy nhiên, sự xôn xao ấy nhanh chóng bị dập tắt khi một người giơ tay lên. Người đó chính là Lee-jeong. Dưới chiếc mặt nạ, gương mặt của anh ta đỏ bừng lên, ánh mắt sáng rực đầy hào hứng. 

“Cô Agatha.” 

“Mời nói.” 

“Đế quốc Zaurka đồng ý với đề nghị của Đế quốc Hắc Y và đề xuất tái xem xét việc bảo vệ và bồi dưỡng Thiên Nhân tộc.” 

“Cái gì cơ?! Cậu…” 

“Chúng ta thậm chí còn chưa biết những gì cậu ta là sự thật hay không nữa mà!” 

“Không ngờ cả Zaurka cũng sẽ đứng về phía họ.” 

Những kẻ còn mang định kiến lập tức trút cơn phẫn nộ, chỉ trích không ngừng. Ánh mắt của Se-hyun lướt qua Lee-jeong rồi dừng lại ở Agatha. Cô ta đang nhắm mắt lặng lẽ lắng nghe những lời cãi vã đang tràn ngập trong không gian mà không hề can thiệp. 

Nhưng khi đôi mắt sắc bén của cô ta một lần nữa mở ra, phòng họp một lần nữa yên tĩnh và nghiêm túc trở lại. 

“Bây giờ chúng ta sẽ bỏ phiếu cho đề xuất này. Tôi rất mong các vị sẽ đồng lòng tỏ rõ ý chí của mình.” 

Giọng nói uy nghiêm vang lên, át đi cả âm thanh của những hạt mưa lạnh lẽo đang rơi. Không ai dám lên tiếng phản đối. Khi tiếng vó ngựa vang dội trong không khí nặng nề của phòng họp vòm lớn, đề xuất thứ hai chính thức được đưa vào biểu quyết. 

*** 

“Ah, ướt quá, chết mất thôi…” 

Se-hyun nằm úp mặt xuống giường, vô thức lẩm bẩm. Bầu không khí ẩm ướt và cảm giác nhớp nháp dường như vẫn bám lấy khắp người cậu, khiến đôi cánh vốn đã mệt mỏi vì độ ẩm cũng xụ xuống một cách nặng nề, khiến người ta chẳng muốn cử động, đến mức chỉ muốn nhắm mắt lại mà nằm im. 

Thế nhưng, có lẽ vì những chuyện đã xảy ra vào ban ngày, tâm trí cậu vẫn rối bời, không sao ngủ được. Đúng ra, vào lúc này, cậu đã phải ngồi trên phi thuyền, trở về Đế quốc. Nhưng đến cuối buổi họp, Agatha đã gửi một lời đề nghị tới tất cả các thành viên của Liên minh.

Nói là đề nghị cho nhẹ nhàng, nhưng thật ra có thể gọi thẳng thừng là ép buộc.

 

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo