Cải Trang Thành Người Hầu, Tôi Làm Việc Tại Dinh Thự Nhà Bá Tước - Chương 38

Bản dịch Cải Trang Thành Người Hầu, Tôi Làm Việc Tại Dinh Thự Nhà Bá Tước của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại navyteamm.com.

Chương 38

Tác giả: 탕쥐

Dịch: TMai

Nếu có gì sai sót, xin hãy bình luận nha.

Hắn dường như không nghe rõ lời cậu nói. Đôi mắt không tập trung ấy ve vuốt cậu một cách dính chặt. Không khí xung quanh cũng nặng nề và ngứa ngáy, có lẽ là vì mùi hương dày đặc.


‘Không, nếu tiếp tục thế này…’


Nếu chuyện này kéo dài, cậu cảm giác mình sẽ mất lý trí cùng với hắn. Louis lặng lẽ quan sát xung quanh. May mắn thay, cửa phòng khách hé mở nửa, và cầu thang dẫn lên tầng hai cũng không xa.

Chỉ có một cơ hội duy nhất. Trong khoảnh khắc vai ngài nhô lên để thở hổn hển, cậu đẩy vào ngực hắn bằng tất cả sức lực, giật tay đang nắm cậu ra.


“Ugh…!”


Louis đóng sập cửa, đẩy Elliot hoàn toàn vào trong phòng khách. Sau khi thành công khóa cửa, cậu bắt đầu chạy về phía cầu thang.

Chỉ cần kịp tới phòng của mình thôi… Haa.

Ngay khi định thở phào nhẹ nhõm, một âm thanh ù ù như gỗ nứt vang lên phía sau. Không quay lại, cậu vẫn cảm nhận được hắn đang cố phá cửa phòng khách. Cậu phải nhanh lên.

Cậu vấp ngã ngay khi vừa đặt chân lên cầu thang. Đế giày mềm trượt khủng khiếp trên các bậc gỗ đánh sáp nặng.


‘Ôi, làm ơn…’


Cầu thang mà Louis vẫn leo lên xuống hàng chục lần mỗi ngày, hôm nay bỗng trở nên cao và dốc lạ thường. Louis trượt chân mấy lần, và đến một lúc nào đó, thậm chí một chiếc giày của cậu cũng văng ra.

Louis khó khăn lắm mới lên được tầng hai, nhưng đầu gối đã run lẩy bẩy. Vừa lê bước, Louis vừa nghĩ.


‘Đáng lẽ mình không nên bước chân vào căn nhà này.’


Dù cậu có cố gắng chạy trốn thế nào đi nữa, cuối cùng cũng vô ích. Như một kẻ ngốc, Louis loay hoay với chiếc tạp dề bị mắc vào tay nắm cửa, và trước khi kịp chạy đến phòng mình, cậu đã bị Bá tước tóm lấy và kéo vào phòng ngủ của hắn.


“Thưa ngài... Xin hãy để tôi xuống.”

“....”

“Làm ơn, tôi van ngài, thưa ngài.”

“Im lặng đi, Louis.”


Louis bám chặt vào vai hắn, giãy giụa. Dù cậu có vẫy vùng chân đến đâu, Elliot cũng không có ý định buông Louis ra. Bàn tay ôm eo cậu ngày càng siết chặt hơn.


"Ư, hự, ha..."


Vì sợ hãi, Louis thậm chí không thể thở bình thường. Khi Louis đang tái mét vì hoảng loạn, cậu cố gắng hít một hơi thật sâu. Đúng lúc đó, pheromone nồng nặc của Elliot thấm vào Louis.

Mùi hương của hắn ngọt ngào hơn bao giờ hết. Hít thở hương thơm đó, Louis không còn cảm thấy khó thở. Tim cậu chỉ đập dữ dội hơn, khiến cậu thấy choáng váng.


‘Chuyện này không nên xảy ra. Không thể…’


Cậu bất lực nằm xuống giường. Vài ngày trước, trong chu kỳ phát tình của mình, cậu từng mơ về điều gì đó tương tự. Giống như trong giấc mơ, gương mặt hắn rất gần, và một mùi hương ngọt ngào, nặng nề bao trùm khiến cả hai không thể kiềm chế.

Nhưng thực tế khác xa giấc mơ. Trọng lượng và hơi nóng cơ thể của ngài đè xuống cậu, cùng với cảm giác hưng phấn bắt đầu trỗi dậy, sống động và mãnh liệt gấp hàng chục lần so với trong mơ.


“Hah, ư…”


Cậu ngẩng lên nhìn hắn, rên rỉ. Đôi mắt mờ của Elliot thật đáng sợ. Mặt khác, việc bản năng của chính cậu khao khát chạm tới hắn còn khiến cậu kinh hãi hơn.


“Ngài… làm ơn…”


Dù cậu suy nghĩ thế nào, cũng không tìm ra câu trả lời. Cậu không biết mọi chuyện đã đi sai từ đâu, hay việc gặp hắn là trùng hợp hay định mệnh.

Điều chắc chắn là, khác với giấc mơ sẽ tan biến khi tỉnh dậy, cậu sẽ phải nhớ khoảnh khắc này mãi mãi. Bất cứ điều gì Elliot trao, sẽ in sâu vào trong cậu.


“Ugh…!”


Cậu, người vẫn nhắm chặt mắt, căng mình khi cảm nhận áo trên người bị xé ra. Hắn nắm lấy ngực cậu run rẩy và vùi mặt vào vai cậu.

Hắn cọ sống mũi vào da cậu một cách thản nhiên, như thú xác nhận mùi hương của bạn đời. Cậu tuyệt vọng che giấu mùi hương của bản thân đang trỗi dậy đáp lại.


‘Mình không thể để ngài ấy biết mình là Omega. Nếu ngài phát hiện mình đã lừa dối…’


Cậu cố gắng giữ mình, mặc dù ngay lúc này vẫn sợ bị hắn khinh bỉ.

Có lẽ đó là một cuộc đấu tranh vô nghĩa. Mỗi lần ngón tay hắn chạm vào da trần của cậu, mỗi lần hơi thở, đầu mũi và đôi môi mềm của hắn lướt qua xương quai xanh, cổ và hàm cậu, một cảm giác lạ lùng trào dâng trong lòng cậu.

Đầu óc quay cuồng và miệng khô khốc trước những cảm giác lạ lẫm. Sợ rằng những âm thanh lạ lẫm, thô thiển có thể thoát ra, Louis cắn chặt môi và nhắm nghiền mắt.

Elliot, người nãy giờ vẫn nhìn Louis như thể muốn nuốt chửng cậu bất cứ lúc nào, cuối cùng cũng nhe răng cắn vào môi dưới của Louis.


“Haa...! Ha.”


Khoảnh khắc Louis mở mắt và hé môi, Elliot lập tức thô bạo ép môi mình vào. Quá sốc để nhắm mắt lại, Louis đón nhận đầu lưỡi của hắn đang xâm nhập vào miệng mình.

Elliot thăm dò và liếm bên trong môi của Louis một cách mãnh liệt. Nó giống như nếm một con mồi đã bị khuất phục hơn là một nụ hôn. Bất chấp những cử động thô bạo, khoái cảm vẫn dâng trào, khiến Louis run rẩy.


"Ưgh, ư, hự..."


Louis vô thức rơi nước mắt. Khoảnh khắc những giọt nước mắt thấm vào giữa đôi môi đang dính chặt, Elliot rời khỏi Louis.

Hơi thở bị kìm nén tuôn ra, khiến toàn thân cậu phập phồng. Pheromone của Louis, vốn đang bắt đầu vượt khỏi tầm kiểm soát, dường như sắp rò rỉ ra giữa những hơi thở dồn dập.

Môi của Elliot ướt đẫm nước bọt, không rõ là của ai, nhưng hắn vẫn trông như đang khao khát. Bàn tay vốn đang vuốt ve phần thân trên của Louis, giờ di chuyển xuống và nắm lấy mắt cá chân cậu. Mắt cá chân thon gầy của Louis hoàn toàn nằm gọn trong bàn tay Elliot.


“A, không, đừng.”


Hắn nhấc chân Louis lên không chút do dự. Giật mình vì cảm giác đôi chân bị tách ra, Louis lắc đầu, nhưng Elliot đã ấn môi mình vào mu bàn chân Louis.


“Haa…”


Mặc dù hắn hôn qua lớp tất trắng mỏng, Louis vẫn có thể cảm nhận được hơi nóng từ đôi môi đó một cách trực tiếp. Thình thịch, thình thịch. Louis cảm thấy như cậu có thể bị điếc vì tiếng tim đập của chính mình đang vang vọng khắp các mạch máu.

Đùi và mông của Louis, dù Elliot còn chưa chạm vào, cũng khẽ run rẩy, phần thân dưới vốn đã ẩm ướt lại càng thêm ướt át. Dường như nhận ra sự bối rối của Louis, Elliot thì thầm trong khi vẫn duy trì ánh mắt không rời.


“Nói cho ta nghe, Louis.”

“.....”

“Ai là chủ nhân của em...?”


Chỉ với một câu nói, hắn đã hoàn toàn khuất phục Louis, người vốn đã bất lực. Louis cảm thấy vừa ngây ngất vừa tuyệt vọng. Bây giờ, hoặc có lẽ là ngay từ đầu, không còn gì có thể thay đổi được nữa.


“Là ngài, a…!”


Khoảnh khắc cậu thốt ra những lời vừa như đáp trả vừa như cầu xin, hắn chuyển tay từ mắt cá chân cậu lên nắm dưới đầu gối. Chỉ với một lực nhẹ, đôi chân run rẩy của cậu đã mở rộng.


‘A, không được…’


Cậu tự hỏi sự từ chối trong tâm trí mình thực sự chân thành đến đâu. Khác với suy nghĩ uể oải, cơ thể cậu đang háo hức chuẩn bị đón nhận Alpha trước mặt.

Mùi hoa linh lan mà cậu không thể che giấu nữa bùng lên, hòa lẫn với hương của hắn. Dịch thể của cậu trào ra, làm ướt vùng dưới. Cậu cảm nhận những giọt nhầy lăn xuống giữa mông.


“Th- Thưa ngài… Aah…”


Ngạc nhiên trước phản ứng của chính mình, cậu cố căng đầu gối. Cậu cố gắng khép chân lại, nhưng hắn ấn mạnh dưới đầu gối cậu và chuyển tay vào nơi sâu hơn.

Khi tay hắn vuốt xuống chân cậu, dây đai ren cọ vào bên trong đùi. Chỉ riêng điều đó cũng làm cơ thể cậu tê tái không chịu nổi. Cậu gần như không kìm nén được tiếng rên, run rẩy nhẹ.


“Ha, ưm…”


Đồ lót mỏng của cậu đã ướt sũng, để lộ toàn bộ bên dưới. Phần trước cương cứng hoàn toàn, căng lên, và từ vùng đáy chậu trở xuống, dính chặt vào da, ướt sũng dịch thể.

Hắn nhìn khu vực đó mà không nói gì. Elliot không có dấu hiệu bình luận về mùi hương hay thắc mắc tại sao cậu ướt như một Omega.

Hắn chỉ nhìn cơ thể cậu một cách tự nhiên, như thể đó là điều tất nhiên. Đó là ánh mắt của thú dữ nhìn con mồi đã bị bắt. Ngay cả ánh nhìn đó cũng khiến máu cậu vốn đang sôi còn nóng hơn.


“Ugh…!”


Sau khi nhìn chằm chằm một lúc, Elliot đột nhiên giơ tay lên không báo trước. Khi hắn cọ xát quần lót của Louis, tinh dịch đã tích tụ ở đầu dương vật của cậu chảy xuống, hòa lẫn với chất lỏng từ phía sau.

Quần lót càng ướt sũng, cảm giác chạm của Elliot càng trở nên gợi tình hơn. Lớp vải ẩm ướt dường như vừa cọ xát vừa bám chặt vào làn da nhạy cảm của Louis.

Bàn tay hắn di chuyển thô bạo. Cách Elliot ấn và xoa bóp cả bìu, đáy chậu và thân dương vật của Louis một cách bừa bãi mang lại một cảm giác mãnh liệt. Cảm thấy mình có thể đạt cực khoái bất cứ lúc nào, Louis run lên.


"A, không. Đừng... Haa!"


Louis van xin, nhưng không những không dừng lại, Elliot còn xé toạc chiếc quần lót đang che nửa thân dưới của Louis trong một chuyển động dứt khoát. Mông ướt đẫm của Louis thoáng chốc phơi ra trong không khí mát lạnh trước khi bị bàn tay Elliot tóm lấy.

Nổi da gà ở cả những nơi bàn tay hắn chạm vào và không chạm vào. Toàn bộ phần thân dưới của Louis bắt đầu run rẩy.


"Ư, hngg..."


Thân nhiệt của Louis cao hơn nhiều so với bình thường. Cậu đang sốt dữ dội hơn cả trong kỳ phát tình, đến mức sợ rằng có thể xảy ra chuyện gì đó tồi tệ.

Thế nhưng lạ thay, lòng bàn tay của Elliot đang siết chặt cơ thể cậu lại cảm thấy nóng bỏng. Cái nóng kỳ lạ đó dường như sẽ thiêu đốt Louis hoàn toàn.

Mỗi khi Elliot mạnh mẽ nắm và thả mông Louis, những vết hằn đỏ hiện lên trên làn da nhợt nhạt, mềm mại. Một cảm giác tê dại lan truyền khắp eo với mỗi lần chạm.

Cửa huyệt của Louis, vốn đã rỉ dịch từ nãy, giờ bắt đầu co giật một cách vô liêm sỉ. Có lẽ nó gần với việc há ra hơn là co giật.


"Hừ."


Elliot, người đã chăm chú nhìn chằm chằm vào phần dưới của Louis, cau mày. Hắn nắm chặt Louis hơn và mở vạt áo choàng lụa vốn chỉ quấn hờ hững trên người mình.

Cậu, người đã rên rỉ trong sự cam chịu, bỗng trở nên cảnh giác. Khi cơ thể hắn hiện ra trước mắt, cậu cảm thấy một nỗi sợ hãi không thể so sánh với những gì vừa trải qua trước đó.


“C- cái gì thế này?”


Đây không phải lần đầu tiên cậu nhìn thấy dương vật của một người đàn ông khác. Cậu đã sống lâu trong trại trẻ mồ côi với những đứa trẻ từ 5 đến 20 tuổi, và tất nhiên đã nhiều lần nhìn thấy cơ thể trần truồng của họ.

Vì vậy cậu biết cơ thể mỗi người đều hơi khác nhau, và dương vật của một Alpha thường lớn hơn của những người đàn ông khác.


‘Nhưng ngay cả vậy, cái này…’


Những gì treo giữa hai chân ngài vượt ngoài sự hiểu biết của cậu. Hoàn toàn cương cứng với đầu dương vật đỏ ửng và tĩnh mạch nổi lên ở một số chỗ, nó trông cực kỳ đe dọa.

Cậu không thể hiểu được làm sao một người với gương mặt lạnh lùng, vô cảm như cẩm thạch được chạm khắc tinh xảo, cùng tay chân trắng nõn, gọn gàng, lại có thứ như vậy ở dưới thắt lưng.


“Ư, uưm…”


Cậu phát ra tiếng như một con vật bị dồn vào góc khi bò lùi trên giường. Suy nghĩ duy nhất của cậu là thoát khỏi thứ đó, dù chỉ một chút.

Tất nhiên, đó là sự chống cự vô vọng. Cậu đang dưới tay hắn và không còn chỗ nào để trốn ngoài giường. Dù bò hết sức, run rẩy, cậu chỉ tạo ra được một khoảng cách bằng một ngón tay giữa hai người.

Elliot không hài lòng ngay cả với nỗ lực đáng thương này, liền hiện ánh mắt dữ tợn và nắm lấy hông cậu, kéo cậu về phía mình. Mông cậu va vào phía trước đùi ngài với một tiếng chát.

Khoảng cách mà cậu cố gắng tạo ra sụp đổ ngay lập tức. Ánh mắt Elliot lóe lên với sự hưng phấn quái dị hơn. Và thứ của hắn…


‘T- tại sao, tại sao nó còn to hơn nữa…’


Cậu cảm giác như đang chứng kiến một cơn bão sắp tới hoặc một trận cháy rừng bùng lên dữ dội. Cậu chỉ có thể chăm chú nhìn thứ của hắn — trông giống một khúc thịt cứng ngắc vì dục vọng hơn là bất cứ thứ gì cao quý, với đôi mắt đầy sợ hãi và bất lực.

Elliot nắm lấy thân dương vật bằng những ngón tay dài, thanh lịch và đặt nó giữa hai chân cậu. Rồi, không hề chuẩn bị gì, hắn cố đẩy vào lỗ nhỏ của cậu.


“Aagh…!”


Dù đã ướt, không có cách nào thứ đó có thể chui vào nơi chưa từng được nới lỏng. Cậu la đau khi chỉ phần đầu lọt vào một chút.


“Á, đau quá… Aaagh…!”


Cảm giác như thịt cậu bị xé nát. Lỗ của cậu co thắt chặt căng ra, như chưa từng co giật trước đây, càng làm cơn đau thêm dữ dội.

Elliot phớt lờ tiếng la của cậu, cố nhét đầu dương vật vào lỗ nhỏ. Hắn có vẻ càng hưng phấn hơn mỗi khi cậu van nài.

Bản dịch Cải Trang Thành Người Hầu, Tôi Làm Việc Tại Dinh Thự Nhà Bá Tước của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại navyteamm.com.

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo