Bản dịch Cải Trang Thành Người Hầu, Tôi Làm Việc Tại Dinh Thự Nhà Bá Tước của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại navyteamm.com.
Chương 41
Tác giả: 탕쥐
Dịch: TMai
Nếu có gì sai sót, xin hãy bình luận nha.
"Hừ..."
Hơi thở nóng hổi của Elliot phả vào lưng dưới của Louis. Với một hơi thở nghe như đang nén lại điều gì đó, Hắn nhấc cả hai mông của Louis lên.
Cậu quỳ gối trên sàn, phần thân trên bị ép xuống, còn mông thì nhô cao. Cơ thể trần trụi hoàn toàn phơi bày trước mắt Elliot, và vòng eo của Louis cong hơn một cách rõ rệt.
Cảm giác xấu hổ tràn ngập, nhưng không có thời gian để nói "không" nữa. Bàn tay của Elliot siết chặt mông Louis, và hắn bắt đầu di chuyển hông.
Tốc độ và cường độ của những cú thúc thậm chí còn bạo liệt hơn trước. Cảm giác như phần thân dưới vốn đã đau nhức của cậu sẽ bốc cháy.
"Aaa...!"
Louis hét lên như một con thú bị thương trước khi cắn môi để kìm tiếng. Trong một lúc, âm thanh duy nhất trong phòng là tiếng da thịt va chạm mạnh, ướt át.
"Hừm...!"
Louis ngậm miệng không phải vì cậu không cảm thấy gì. Hoàn toàn ngược lại. Cùng với cơn đau tràn ngập cơ thể, khoái cảm dai dẳng, rên rỉ đó lại bắt đầu chiếm lấy cậu.
Cảm thấy khoái cảm còn đau đớn hơn. Việc những hành động đau đớn và nhục nhã như vậy cũng có thể khiến cậu cảm thấy mãnh liệt đến thế thật không thể chịu nổi.
Nước mắt bắt đầu tuôn ra không tự chủ. Cậu muốn nức nở thật to, nhưng sợ rằng làm như vậy sẽ giải phóng tất cả sự hỗn loạn đang sôi sục bên trong mình.
Sợ rằng những ham muốn, dục vọng và bản năng Omega mà cậu cố gắng kìm nén sẽ trào ra ngoài không kiểm soát, cậu chôn mặt vào gối và cố gắng chịu đựng khoảnh khắc này.
“Mm, mmm…”
Hắn không ngừng đâm sâu dương vật vào mông cậu, nắm chặt theo cách thống trị. Thân dương vật hung hãn ấn vào những chỗ yếu và nhạy cảm của cậu trước khi rút ra rồi lại đâm vào, không cho cậu thời gian hồi phục.
Khi hành động tiếp diễn, mặt và ngực cậu càng bị ép xuống thấp hơn. Hơi thở kìm nén, tiếng nức nở và rên rỉ hòa vào đầu cậu, khiến cậu càng thêm mê man.
“Haa, Louis.”
Rồi Elliot gọi tên cậu lần nữa, giọng ra lệnh và chắc nịch. Như thể hắn biết cậu đang cố kìm nén phản ứng. Hắn không chỉ tập trung vào hành động mà dường như đang quan sát từng phản ứng của cậu.
Dù Bá tước thật sự là chủ nhân của cậu, cậu vẫn do dự để đáp lại. Cậu ngoan cố chôn mặt vào gối, nghiến chặt răng.
Dù đã bị bẻ gãy và rỗng tuếch, cậu vẫn sợ rằng nếu mở lòng lúc này, mình sẽ rơi vào hố sâu vô tận.
“Mmm… Mmm…”
Cậu tuyệt vọng, cắn môi mạnh đến nỗi gần như chảy máu. Tuy nhiên, một Alpha đang động dục không phải loại sinh vật dễ dàng an ủi nỗi sợ nhỏ bé của Omega. Hắn là thực thể muốn nuốt chửng ngay cả những nỗi sợ ấy.
“Haah…!”
Hắn trượt một tay dưới ngực cậu và nhấc cậu lên. Bị buộc phải ngẩng mặt khỏi gối, cậu không còn cách nào khác ngoài hít một hơi thật sâu.
Giống như một đứa trẻ sơ sinh lần đầu hít thở không khí lạnh của thế giới, phổi của Louis đau nhói. Dòng hơi thở và khoái cảm dồn dập khiến đầu óc cậu ong lên, tai ù đi.
Louis cảm thấy như mình đang được tái sinh. Ngay khoảnh khắc cậu được Alpha gọi tên, tái sinh thành một Omega, pheromone chín muồi bùng nổ từ khắp cơ thể cậu.
"A, aaaa...!"
Trong những tiếng rên rỉ của Louis, khoái cảm đã lấn át cơn đau. Cậu thốt ra một tiếng thở dài ngọt ngào, ngả người vào Elliot.
"Louis, haa... Louis."
Elliot gọi tên Louis liên tục, thúc hông lên. Cứ như thể hắn đã quên hết mọi từ ngữ, chỉ trừ cái tên Louis.
Bàn tay đang đỡ ngực Louis lang thang vô định trên phần thân trên của cậu. Nó lần theo đường cong tinh tế của xương sườn, chạm vào núm vú nhạy cảm, và cuối cùng dừng lại ở cổ tay bị trói chặt trước ngực.
Với những đầu ngón tay thô ráp, hắn mò mẫm tháo nút thắt ruy băng đang trói Louis. Dù đang bị xâm nhập và lay động dữ dội đến mức ý thức mờ dần, Louis vẫn có thể cảm nhận được rằng Elliot muốn cởi trói cho cậu.
Louis cũng có cảm giác tương tự. Cậu muốn nắm lấy tay Elliot. Dù họ đã gắn kết đau đớn như vậy, cậu vẫn khao khát được chia sẻ thêm hơi ấm.
"Ưm, hực..."
Louis vặn vẹo cổ tay với một khao khát tột độ, duỗi các ngón tay để chạm vào tay Elliot. Lồng ngực đang áp vào lưng cậu dường như còn nóng hơn nữa, và đột nhiên, Elliot thô bạo cắn vào tai Louis.
"A!"
Louis thét lên một tiếng chói tai. Elliot, như một con dã thú không thể kiểm soát bản năng, cắn vào bất cứ nơi nào môi chạm tới – dái tai, cổ, vai. Hắn càng để lại nhiều vết cắn đỏ trên làn da ấy thì càng trở nên hưng phấn hơn.
Louis cũng bị cuốn theo cảm giác quá tải, cảm nhận y hệt như vậy. Mọi thứ khiến cậu bốc cháy, những hơi thở và âm thanh lan tỏa trong không khí, mùi hương rối ren mà cậu không thể phân biệt được nữa.
Và quan trọng nhất, tất cả những gì Elliot trút lên cậu: nhiệt cơ thể dữ dội, lực nắm chặt, những ngón tay chạm vô ý, đôi môi cắn vào da, và thân dương vật nóng, cứng, không ngừng xuyên vào phần nhạy cảm bên trong cậu.
“Ha, haah…!”
Hành động đau đớn không hề dễ chịu hay bớt khổ sở hơn, nhưng cậu bị nhấn chìm trong khoái cảm áp đảo. Cảm giác dữ dội đến mức dường như làm tê liệt cả nỗi đau.
Cậu thậm chí không nhận ra dương vật của mình đang rung rinh và ướt sũng, hay khuôn mặt ướt đẫm nước mắt và nước miếng mà không nuốt được.
Cậu chỉ rõ ràng cảm nhận được các ngón tay của Elliot đan vào tay mình khi hắn cố gắng tháo nút trói cổ tay cậu.
“A, thưa ngài…”
Cậu lầm bầm, gần như khóc. Nếu có thể, cậu muốn ném mình vào bàn tay lớn của hắn và rơi sâu vào vòng nắm đó.
Có vẻ hài lòng với hơi ấm cuối cùng nắm trong tay, Elliot bắt đầu di chuyển hông dữ dội hơn. Gào lên trong niềm hạnh phúc, cậu không quan tâm nếu thân thể cứng của hắn ép nghẹt hơi thở mình.
“Ha, ngh, haah!”
Chân cậu run rẩy không kiểm soát, nhưng hắn chỉ càng ép sát cơ thể hơn. Các động tác ngày càng nhanh và gấp gáp, tiến gần đến cực khoái.
Cậu cảm nhận cơn xuất tinh của mình sắp đến. Khi điểm nhạy cảm bị ấn đến ranh giới, lưng bỗng cong lên rồi gục về phía trước.
Louis vừa kịp với tay bám vào thành giường. Khi cơ thể nghiêng về phía trước, Elliot cúi xuống ôm lấy lưng cậu.
Chiếc giường tao nhã của Bá tước kêu kẽo kẹt dưới sức nặng của họ. Đối với Louis, giới hạn đã gần kề.
"A, haa...!"
Dương vật đang cương cứng của Louis xuất ra một dòng tinh dịch mỏng vào không khí. Ngay cả khi cậu run rẩy nức nở, Elliot không hề tỏ ra thương xót, tiếp tục những chuyển động không ngừng nghỉ.
Trong khi hông hắn thúc vào Louis không ngừng, hai cánh tay thì ôm lấy tấm lưng cong của Louis. Elliot cọ mũi vào cổ Louis, như thể muốn hít trọn tất cả mùi hương của cậu, trông say sưa một cách nguy hiểm.
"Aaa!"
Cuối cùng, Elliot cắn vào gáy Louis. Răng nanh của hắn găm sâu vào điểm mà mình đã ngửi, đánh dấu cậu bằng một cú cắn tàn bạo.
Louis không nhận ra dấu vết mà Elliot đang để lại trên người mình vào khoảnh khắc đó, quá choáng ngợp bởi những cảm giác đã lấp đầy cơ thể. Mọi tấc da tấc thịt xung quanh cậu đều đã bị cắn.
Louis nhắm mắt lại, chìm sâu vào khoái cảm mãnh liệt và sâu sắc. Nỗi đau và cực khoái hòa lẫn không còn chỗ cho những suy nghĩ khác.
"Haa, Louis, hự, Louis..."
Khi nhấc môi khỏi gáy Louis, Elliot cũng đạt cực khoái, gọi tên Louis. Bên trong cơ thể vốn đã ướt sũng của Louis, hắn lại xuất ra một dòng tinh dịch đặc và nhớt.
Ngay cả khi cái bụng nhỏ của Louis phình ra vì tinh dịch, Elliot vẫn bám chặt lấy lưng cậu, không có ý định buông ra. Mỗi nụ hôn trên gáy vừa bị cắn lại khiến da Louis nhói đau.
“Ah, um…”
Bỏ qua những tiếng rên đau đớn, cậu không hề có ý định đẩy hắn ra. Cậu đã không còn giữ lấy hy vọng ngây thơ rằng tất cả đã kết thúc. Cuối cùng, cậu buông bỏ niềm tin rằng mình có thể kiểm soát được cơ thể của chính mình.
Vẫn còn ấm áp và rã rời, cơ thể cậu dường như muốn đổ sụp xuống giường khi Elliot đẩy cậu nằm xuống. Cậu ngoan ngoãn để chủ nhân lật người mình lại, nằm ngửa ra đối diện với hắn.
“Louis.”
Elliot lại gọi tên cậu thêm một lần nữa, như thể hôm nay quyết tâm gọi cho đến khi cái tên ấy mòn đi mới thôi. Hắn đưa bàn tay đang nắm chặt của hai người lên môi, hôn lên tay cậu rồi liếm những ngón tay.
Trong nụ hôn ấy, và trong ánh nhìn sâu thẳm hướng xuống cậu, có một sự ấm áp khó diễn tả. Đôi mắt của Elliot ánh lên những cảm xúc phức tạp mà lại nguyên sơ, giản đơn.
Thoả mãn. Trong tất cả những từ cậu từng biết, đó là từ miêu tả chính xác nhất cảm xúc hiện lên trong đôi mắt ấy. Cảm nhận được sự thỏa mãn của hắn khi đã chiếm lấy mình, cậu cũng bất giác thấy thoả mãn theo.
“Chủ nhân.”
Một nụ cười nhạt, sinh ra từ niềm vui khó gọi tên, khẽ nở trên gương mặt cậu khi sự căng thẳng tan biến.
Elliot hôn lên tay cậu liên tục, rồi vòng tay ôm lấy vai cậu. Dù những cái chạm và ánh mắt kia dịu dàng, nhưng dương vật của hắn vẫn căng cứng dữ dội bên trong cậu, kẻ đang nằm dưới thân mình.
Có vẻ như hắn không có ý định rút ra cho đến khi cơn động dục kết thúc. Với một cú thúc chậm rãi, dương vật của Elliot cọ sát vào bên trong cậu, thắp bùng lại ngọn lửa nơi ấy khiến chất lỏng tràn ra ngoài.
Đôi môi Elliot di chuyển từ bàn tay cậu đến khuỷu tay, rồi lên trán, và cuối cùng dừng ở vai, để lại những dấu nóng bỏng ở bất cứ nơi nào chúng chạm tới. Như thể đang khám phá, hắn miết môi trên từng tấc da thịt cậu, và bắt đầu đưa hông chuyển động trở lại.
“Ahh, ưm...”
“Ah, ưm ưmmm…”
Thứ của Elliot ra vào từ từ, chậm rãi, nhưng đều đặn ra vào trong Louis, cọ xát và miết vào điểm sưng bên trong cậu.
Khi những đợt khoái cảm ập đến, Louis cuối cùng cũng có thể tận hưởng nó. Một khoái cảm tội lỗi, ngọt ngào và đầy kịch tính.
'A, sao… sao lại có thể tuyệt vời đến thế này…'
Bất chấp ánh sáng ban ngày rực rỡ bên ngoài tấm rèm, cả hai đã từ lâu biến thành những con thú.
Mỗi chuyển động đều tạo ra những âm thanh ướt át, kêu ọt ẹt và tiếng ma sát vọng khắp căn phòng. Khi cơ thể họ kết nối rồi tách ra, một hỗn hợp bọt gồm tinh dịch và dịch lỏng được tạo thành.
Đáng lẽ đó phải là một tình huống đáng xấu hổ, nhưng Louis đã quên cả điều đó. Những con thú trần truồng đâu cần sự xấu hổ.
"Haa, haa..."
Làn da ửng đỏ của Elliot nóng bừng, hắn cắn chặt môi. Các chuyển động chậm rãi, thể hiện sự kiểm soát, nhưng đôi mắt rực lửa lại nói lên điều ngược lại.
Mặc dù tâm trí bị che mờ bởi ham muốn, Elliot dường như vẫn đang theo dõi tình trạng của Louis. Bám víu vào những sợi dây mỏng manh của sự tỉnh táo, hắn đang cố gắng để không hoàn toàn bẻ gãy Louis.
"Aaa, aahh..."
Những chuyển động chậm rãi và dai dẳng càng mang lại cảm giác mãnh liệt hơn. Louis dường như đang chìm vào một đầm lầy ngát hương. Dù biết đó là một đầm lầy, cậu vẫn bất động, đắm mình trong đó.
Khi máu lưu thông trong huyết quản nóng lên, pheromone bắt đầu sôi sục trở lại. Việc Elliot chậm rãi thưởng thức cậu thật là khoái lạc, nhưng cũng khiến Louis cảm thấy không thỏa mãn và bị trêu ngươi.
Không thể cưỡng lại được. Cậu đã sớm học cách khao khát khoái cảm mãnh liệt hơn — thứ khoái cảm phi lý xuất hiện mỗi khi Elliot dường như sắp phá huỷ cậu hoàn toàn.
“Hưm…”
Dường như còn chưa kịp để Elliot chạm tới, cậu đã bắt đầu cử động hạ thân mình với một sự nôn nóng bồn chồn. Dù miệng rên rỉ đầy khát khao, cậu vẫn khó lòng hiểu nổi phản ứng của chính mình.
Đây là lần đầu tiên cậu hoà quyện thân thể với một ai đó, vậy mà lửa nóng lại bùng lên dữ dội đến thế. Hơn nữa, Elliot đang trong cơn động dục, còn cậu thì chỉ đơn giản bị một kẻ mất lý trí chiếm đoạt.
“Hưm… haa… ưmm.”
Những ngón tay cậu, nổi gân xanh rõ rệt, bấu chặt vào ga giường. Trong lòng cậu liên tục giằng xé giữa suy nghĩ rằng chuyện này không nên xảy ra và khát vọng muốn nhiều hơn nữa.
Khoảnh khắc do dự ấy, với cậu thì tưởng như kéo dài, nhưng thực tế có lẽ chỉ là chớp mắt. Chẳng còn lý do gì để chần chừ.
Bản dịch Cải Trang Thành Người Hầu, Tôi Làm Việc Tại Dinh Thự Nhà Bá Tước của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại navyteamm.com.