Bản dịch Cẩm Nang Sống Còn Của NPC của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại Navybooks.
Chương 14
Tác giả: 낱말
Dịch: Yui
Nếu có gì sai sót, xin hãy bình luận nha.
[Gulid] KunzoO: Ồ, đúng thật. Số trang trong khu đấu giá đã giảm xuống rồi.
[Guild] Hội nghị JjuJju: Hả?
[Guild] Jinyeongkun: Họ thề sẽ săn đuổi kẻ phản bội bị phát hiện bán đồ cho trưởng bang đến tận cùng và giết hắn cho bằng được huhu Thậm chí còn tuyên bố tuyệt đối không giao dịch với bất kỳ ai trong bang chúng ta huhu.
“Gì cơ?”
Jinon thình lình ném mạnh cây búa đang cầm trong tay. Ai cho phép tự ý rút vật phẩm khỏi sàn đấu giá chứ? Mặt hắn đỏ bừng trong cơn giận dữ, vội vã bật giao diện đấu giá lên kiểm tra, sắc mặt mỗi lúc một thêm u ám vì phẫn nộ.
[Guild] Jinon: Tại sao vậy chứ?
[Guild] KunzoO: Quả nhiên là không biết nhỉ…
[Guild] Jinyeongkun: Chuyện đó thì đương nhiên rồi huhu. Chẳng phải bởi trước giờ bang chủ luôn nổi tiếng vì cái tính khí quá khích của mình hay sao chứ huhuhuhu
“Mình đã làm gì chứ?”
[Guild] Jinon: Rõ ràng là do bọn họ không biết giữ gìn đôi mắt của mình cho cẩn thận, vậy mà lại quay ra đổ lỗi cho người khác chẳng phải thật quá nực cười sao?
[Guild] Jinon: Nếu không bằng lòng thì cứ nói thẳng ra đi.
[Guild] Jinon: Thật chẳng biết nói sao cho phải.
Jinon tra số vật phẩm đang được đăng trong nhà đấu giá; so với lúc kiểm tra rạng sáng nay, con số ấy đã giảm hơn một nửa.
“Ha.”
Jinon chỉ còn biết cười gượng trước sự vô lý đến mức nghẹn lời. Bức bối, hắn giật phăng đôi găng tay bảo hộ quăng xuống, rồi hất ngược mấy lần mái tóc lòa xòa trên trán để điều hòa hơi thở.
Ngay lúc ấy, Hội nghị JjuJju lại chen vào, góp thêm một câu chuyện buồn.
[Guild] Hội nghị JjuJju: À hihi
[Guild] Hội nghị JjuJju: Hóa ra là vì thế nên mới bị gạt bỏ.
[Guild] Hội nghị JjuJju: Lúc nãy, tôi đã thử liên lạc ở chợ giao dịch để mua đá cường hóa nhưng người ta nói sẽ không bán cho tôi đấy. Ha, đúng là hihi;;
[Guild] Hội nghị JjuJju: À tôi linh cảm hôm nay là thời khắc hoàn hảo để cường hóa đây, thế mà cả mọi thứ cứ như thể đồng lòng chống lại tôi vậy.
[Guild] Là tôi nè: Thế đó ㅠ^ㅠ
[Guild] Hội nghị JjuJju: Nếu ai còn dư đá cường hóa thì để tôi mua hết nhé hihihi ;;
Lẽ ra hắn không nên tự chuốc hiềm khích khắp nơi. Bấy lâu nay, hễ gặp khách bước chân vào nhà trưởng làng, hắn đều xua đuổi thô bạo, lời lẽ chua cay chẳng thiếu. Bởi thế, vào lúc này chẳng có một ma nào chịu đứng về phía Jinon.
Dẫu vậy, Jinon chẳng lấy làm nặng lòng. Việc đã xảy ra, dẫu có hối cũng muộn. Không mua đồ của kẻ khác sao. Hắn tin rồi cũng sẽ nghĩ ra cách, tự mình tháo gỡ được thôi.
Chỉ thoáng lơ đễnh một chốc, khối kim loại đỏ lừ trong lò đã kịp hóa lỏng. Hắn đổ dòng kim dung ấy vào khuôn, để nguội, rồi lại đưa trở vào lửa một lúc cho bề mặt thêm nhẵn bóng — và giữa từng thao tác ấy, khung trò chuyện của bang vẫn không ngớt cuộn lên những dòng tin mới.
[Guild] Chủ nhân: Cho nên, trưởng bang à
[Guild] 주인: Chúng ta chẳng phải đã hứa sẽ không sống một cuộc đời tội lỗi nữa rồi mà.
[Guild] Bánh Bao Dẹt: Thật đúng là không khác gì một đứa trẻ rắc rối. Còn định phát động tẩy chay nữa sao…
[Guild] Water Neunself: ???? Tẩy chay ư? Chuyện gì đã xảy ra vậy...??????
[Guild] Là tôi nè: Nghe nói trưởng bang mua cổ phần của RISE rồi đó ㅇ^ㅇ!
[Guild] Water Neunself: Thật luôn?
[Guild] Hội nghị JjuJju: Woo@Ji@Non@Xin@Lỗi@Đi Trưởng bang đứng ra mà tạ lỗi cho đủ mọi chuyện!!! Phải đền bù cho tất cả, không sót điều gì!!!
“Ha….”
Hắn chỉ mong được nếm trải đôi chút yêu thương, cớ sao lại lắm kẻ cản đường đến thế? Mệt mỏi quá. Hắn chán ngán rồi. Và thế là, Jinon ném phăng mọi công cụ đang cầm trong tay, rồi lập tức thoát khỏi kết giới.
***
Dù có trong tay vạn lượng hoàng kim thì đã sao, khi chẳng còn vật gì đáng giá để mua.
Sau cơn hỗn loạn nọ, đã vài ngày trời người trong hội còn có thể vét sạch kho bãi để dâng lễ vật chuộc lỗi, nhưng giờ đến cả điều ấy cũng đành bất lực.
"Chỉ vì cuối tuần mà lại vắng mặt thế này sao..."
Jinon đứng chống hông, mắt dán chặt vào phía cuối màn hình, như thể chỉ cần nhìn lâu đủ lâu thì người ấy sẽ hiện ra. Nhưng khung chat của hội nhóm vào sáng cuối tuần vẫn yên ắng, không một tiếng động.
Đang định ngắm lại những bức ảnh chụp màn hình của người thương mà trước đây đã lưu, thì bất chợt trước mắt Jinon hiện lên dòng tin nhắn mà hắn hằng mong đợi.
[Riêng] Cleo nổi điên: Mọi người mọi người
[Riêng] Cleo nổi điên: Mua hết toàn bộ đồ luôn sao???
Chỉ vì nhận được tin nhắn riêng không đồng nghĩa với việc người ta thật sự sẽ bán món đồ. Nếu có khoảng trăm người liên hệ nói muốn bán, thì ngoài vài ba người ra, còn lại đều chỉ là những kẻ lừa bịp mà thôi.
Jinon nhếch mép, gương mặt thờ ơ rồi trả lời lại tin nhắn.
[Riêng] Jinon: Có thật là sẽ bán không?
Rất nhiều lần đã gặp phải những kẻ nói sẽ giao dịch rồi lại bặt vô âm tín, hoặc đến nơi thì trong cửa sổ giao dịch chỉ thấy mấy quả quả táo gỗ rẻ mạt được xếp thành hình tục tĩu. Chắc chắn lại là lũ kẻ chẳng biết làm gì khác ngoài trò hề ấy mà thôi.
[Riêng] Cleo nổi điên: Ừ ừ, đương nhiên là thật rồi
[Riêng] Cleo nổi điên: Tôi có vài món, không biết có thể giao dịch qua bưu kiện được không ạ?
[Riêng] Cleo nổi điên: Giao dịch trực tiếp thì có nhiều người để ý lắm, nên tốt hơn là cậu cứ trả tiền mặt nhé, hehehe.
“Được.”
Việc dò xét tình hình thật sự chẳng khác nào một màn kịch tinh vi. Jinon nhanh chóng đáp lại tin nhắn.
[Riêng] Jinon: Hòm thư đã đầy rồi nên không nhận được bưu phẩm đâu.
[Riêng] Cleo nổi điên: Cậu cứ dọn dẹp bớt là được mà!
[Riêng] Jinon: No no Không dọn được đâu, vì có quá nhiều đồ linh tinh vãi.
Trong thế giới trò chơi, việc trao đổi vật phẩm diễn ra qua hai hình thức: giao dịch trực tiếp và giao dịch qua hộp thư. Giao dịch trực tiếp là gặp mặt nhau để trao đổi, còn giao dịch qua hộp thư thì người gửi bỏ món đồ vào thư, điền số tiền thanh toán, và khi người nhận lấy thư thì tiền sẽ được chuyển.
Khác với giao dịch trực tiếp, giao dịch qua hộp thư không đòi hỏi phải sắp xếp thời gian trùng khớp, nên người chơi thường ưu tiên phương thức này. Jinon cũng vậy, hắn thường lựa chọn giao dịch qua hộp thư, trừ phi cần mua số lượng lớn nguyên liệu thì mới chọn trực tiếp.
“Do đám quái quỷ đó làm mình phiền muốn chết.”
Hiện tại, hộp thư của Jinon đã đầy ắp những bức thư dồn dập từ khắp nơi gửi đến. Dù có dọn bao nhiêu, thì lại nhanh chóng đầy lên không khác gì chiếc bình chứa nước bị rò rỉ. Đó là hậu quả của chiến dịch quấy phá do những người tuyên bố không bán đồ cho Jinon phát động.
Không biết có đang trăn trở điều gì, màn hình im ắng kéo dài. Từ tháp đồng hồ ở quảng trường Murcia vang lên tiếng chuông reo “đeng đeng đeng”, báo hiệu 9 giờ. Khi khung chat trên màn hình dần mờ nhạt, thì bất chợt lại một lần nữa xuất hiện những dòng tin nhắn mới.
[Riêng] Cleo nổi điên: Hừm
[Riêng] Cleo nổi điên: Nhưng mà thật sự bảo mật tuyệt đối chứ nhỉ?
[Riêng] Cleo nổi điên: Lúc này thì chưa được, để đến tối thì có thể, vậy có được không?
Ngay khi nhìn thấy tin nhắn của Cleo nổi điên, Jinon vội vàng gửi lời mời kết bạn cho người ấy.
[Riêng] Jinon: Ừ, trước hết hãy nhận lời kết bạn đi đã.
***
<The Frontier> là một trò chơi có mức độ tự do vô cùng cao. Ngay cả những người chơi không ưa thích việc săn quái ngoài đồng, chinh phục ngục tối hay chiến đấu PVP cũng tìm thấy vô số niềm vui trong đó.
Bên trong thế giới giải trí ấy, game trở thành một thú vui bên lề, và đỉnh cao của thú vui đó chính là hệ thống xây dựng nhà cửa.
Trong thế giới ảo của trò chơi, có một khu vực rộng lớn như rừng xanh bát ngát trải dài vô tận. Người chơi có thể mua từng đơn vị đất ở đây để xây dựng nhà cửa hay trồng trọt. Bên trong căn nhà, họ còn có thể tạo ra không gian luyện tập các kỹ năng sinh hoạt khác nhau. Chính vì vậy, những người không muốn sử dụng khu vực chung đều ao ước sở hữu cho mình một ngôi nhà riêng.
Thế nhưng, sở hữu bất động sản trong trò chơi cũng không phải chuyện dễ dàng. Phần lớn người chơi chỉ có thể mua được một hoặc hai đơn vị đất, và thường xây những ngôi nhà nhỏ hai tầng chật hẹp. Những người dư dả hơn một chút thì xây thêm khu vườn nhỏ hoặc mảnh đất trồng trọt bên cạnh nhà mình.
Và nơi này.
“Chừng nào cậu mới đến?”
Dưới chiếc ô che nắng cô đơn giữa khu vườn rộng mênh mông, Jinon ngồi bắt chéo chân, đôi chân run rẩy không ngừng. Ánh mắt hắn dán chặt vào chiếc cổng sắt xa xa, chỉ nhỏ như một điểm trên tầm nhìn.
[Riêng] Jinon: Cậu ở đâu?
[Riêng] Cleo nổi điên: Đang tới nè huhu!
Rồi lại một khoảng thời gian dài trôi qua.
[Riêng] Jinon: Đâu rồi
[Riêng] Cleo nổi điên: Trước cửa nè !!!
Vài phút sau. Cánh cổng sắt đen mở ra, và một bóng người hiện ra bên trong bức tường bao quanh.
“Cuối cùng thì cậu cũng đã đến.”
Cleo nổi điên bước theo con đường mòn từ lối vào vườn dẫn đến hiên nhà, rồi cúi đầu chào Jinon một cách nghiêm trang.
[Kênh thường] Cleo nổi điên: Xin chào!!!
“…….”
Biểu cảm của Jinon trở nên khó tả. Nơi mà đáng lẽ phải có cái đầu thì lại xuất hiện thứ gì đó thật kỳ quái. Dẫu biết trong trò chơi có không ít kẻ thích tạo hình dị biệt nhưng mà thế này thì thật khó tin.
[Kênh thường] Cleo nổi điên: Tôi có nghe đồn rồi, nhưng thật sự phải trả đến 10 triệu vàng cho một cái sao?
Nhìn chiếc mặt nạ Tutankhamun màu vàng óng ánh chói mắt, Jinon chợt mất tập trung trong giây lát, rồi nhíu mày, dùng tay xoa xoa vùng mắt mệt mỏi và đáp lại.
“Vâng. Tôi đã xem qua rồi.”
[Kênh thường] Cleo nổi điên: Ok ok
[Kênh thường] Cleo nổi điên: Tôi sẽ đặt lệnh giao dịch trước, cậu chọn giúp nhé.
[“Cleo nổi điên” vừa gửi yêu cầu giao dịch! Chấp nhận / Từ chối]
Khi Jinon gật đầu xác nhận cửa sổ hiện lên, màn hình lập tức chuyển sang giao diện giao dịch.
Trong số hàng chục món đồ mà đối phương đưa ra, chỉ có đúng hai món là đáng giá. Chọn lấy hai món đó, Jinon đặt lên bàn giao dịch số tiền 30 triệu vàng.
Giao dịch hoàn tất, vật phẩm lập tức chuyển vào hành trang của mỗi người. Nhìn thấy số vàng đổ ào vào, Cleo nổi điên bật hỏi với ánh mắt đầy ngạc nhiên.
[Kênh thường] Cleo nổi điên: Ủa? Sao lại là 3000 vậy?
“Đó là giá mặt nạ đó.”
[Kênh thường] Cleo nổi điên: Hảaaa?????!
"Tôi sẽ thêm cho cậu 10% nữa."
[Kênh thường] Cleo nổi điên: Ôi trời, sao lại nói những chuyện vô lý thế này huhu
[Kênh thường] Cleo nổi điên: Đây là bản sắc riêng của tôi mà, biết không hả???
Cleo nổi điên ôm chặt chiếc mặt nạ của bản thân, lắc đầu như thể không thể tin nổi. Chẳng hiểu cái gì quý giá đến thế mà phải làm ầm ĩ. Jinon nhìn xuống cậu ta, rồi nhẹ nhàng dùng ngón trỏ gãi đầu mình nói:
“500.”
[Kênh thường] Cleo nổi điên: Huhuhuhuhuhuhu không được
[Kênh thường] Cleo nổi điên: Đây là vật duy nhất còn sót lại trên toàn bộ máy chủ huhuhuhuhuhuhu
“Ý tôi là, chính vì thế nên nó rất cần thiết.”
[Kênh thường] Cleo nổi điên: Thà cậu giết tôi đi cho rồi…
“Vậy 1,000.”
Câu nói ấy khiến Cleo nổi điên nhảy cẫng lên rồi đột nhiên dừng lại. Mười, mười triệu vàng à, gấp… một trăm triệu đồng rồi đó.
Khù khụ.
“Cậu suy nghĩ cho kĩ vào.”
TIP! Người gác cổng mỗi ngày sau khi tan ca đều uống một thùng bia mát lạnh. Ừ, chính xác là một thùng gỗ sồi đầy ắp.
Bản dịch Cẩm Nang Sống Còn Của NPC của Quả lê nhỏ của Thỏ được đăng tải tại Navybooks.