Cận Kề Nguy Hiểm - Chương 3

Để có trải nghiệm đọc tốt nhất, mọi người có thể chỉnh Time new roman 20px , giãn dòng 210%-300%

Tầng hai của một biệt thự bốn tầng xiêu vẹo với những vết nứt trên tường ngoài là ký túc xá của các thành viên đội thông tin.

Nó quá chật chội cho sáu người đàn ông trưởng thành. Tuy nhiên, đó là một ngôi nhà quý giá mà Ryujin có thể đặt cơ thể không nơi nương tựa của mình xuống.

Cánh cửa đang mở. Tôi nhìn thấy một đôi giày bốt da hàng hiệu không hợp với ký túc xá tồi tàn. Ha Shin-sung là người duy nhất hay đi loại giày này trong số những người đến đây.

“Cậu vẫn còn ở đây à.”

Ryujin nói khi đứng ở hiên nhà.

"Tôi nghĩ anh đã đi rồi."

Ha Shin-sung đang ngồi trên дhế. Căn phòng đầy khói như thể anh ta đã hút thuốc liên tục.

“Đưa cho tôi một cái khăn đi.”

"Sao vậy? dính mưa à?"

Ryujin gật đầu. Khuôn mặt phản chiếu trong gương tủ giày trông như xác chết. Ha Shin-sung tặc lưỡi và trách mắng Ryujin khi anh đến gần cậu.

"Cậu không có tiền mua ô à? Vậy sao cậu không gọi cho tôi. Cậu để cái máy nhắn tin để đun nước canh à? Thật là, cậu không thể tự lo liệu được cho đến tuổi này..."

Biểu cảm của Ha Shin-sung, người đang bắn súng liên thanh, cứng đờ lại. Ryujin ôm chầm lấy anh với cơ thể ướt sũng.

"Sao vậy. Có chuyện gì vậy?"

Ha Shin-sung bối rối. Anh nghĩ rằng mình biết rõ về Ryujin. Jung Ryujin không đủ yếu đuối để sụt sùi vì bị cán bộ chỉ trích. Cậu ta là một kẻ ngang tàng với khuôn mặt quý phái, người có thể thản nhiên nói ra những lời như "anh có thể địt tôi không?". Cậu ta là một kẻ độc ác không ngần ngại sử dụng bất kỳ phương tiện nào để đạt được những gì mình muốn.

"Ai đã gọi cậu?"

Ryujin không trả lời. Cậu chỉ ôm chặt eo Ha Shin-sung bằng cả hai tay.

“Jung Ryujin. Trả lời đi.”

"......"

"Cậu không muốn nói à? Tôi có nên bắt cậu nói không?"

Anh túm lấy vai cậu và cưỡng ép tách ra. Ryujin lắc đầu và lao vào anh ta lần nữa. Ha Shin-sung tặc lưỡi trong lòng. Kwak Hyun-woo có thể chấp nhận những trò mè nheo như thế này, nhưng người ở đây bây giờ không phải là cậu ta.

"Trả lời đi."

Ha Shin-sung nắm lấy cằm Ryujin. Khuôn mặt lộ ra dưới ánh đèn thật tồi tệ.

"Cái gì đây."

Anh ta quay mặt cậu sang các hướng khác nhau. Trán, thái dương, mắt và má, đến cả môi. Không nơi nào trên mặt cậu còn nguyên vẹn.

“cậu bị đánh hội đồng à?”

Ha Shin-sung nghiến răng trong lòng. Anh ta đoán được từ vết thương dài xé toạc môi và má. Không có nhiều người mang theo hung khí xé da thịt như vậy trên ngón tay của họ.

"Cha Moeun?"

Anh ta biết rằng bầu không khí giữa Kwak Hyun-woo và Cha Moeun rất tốt. Anh ta cũng biết rằng Cha Moeun đã gây ra một mớ hỗn độn trước mặt ông chủ vào ngày Kwak Hyun-woo bị bắt. Lúc đó, Ha Sung-rok đã trấn an cô rằng ông ta sẽ đưa cậu ta ra ngoài bằng mọi giá, nên cô đừng lo lắng. Bốn ngày là thời gian đủ để sự kiên nhẫn của Cha Moeun cạn kiệt.

Cha Moeun đã gọi Ryujin và trừng phạt cậu bằng những trận đòn thù hận. Các thành viên đội khủng bố chắc hẳn đã không can ngăn.

"Ryujin, trả lời đi. Cha Moeun đã làm việc này?"

"Không phải vậy đâu."

"Không phải cái gì chứ không phải."

"Tôi đau cằm. Bỏ tôi ra."

Ha Shin-sung cười khúc khích. Vừa nãy còn ôm chặt anh ta như một con chó con bị bỏ rơi mà.

"Cậu muốn dựa vào tôi, nhưng cậu không muốn nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra?"

Ha Shin-sung cởi chiếc áo khoác ướt sũng của Ryujin. Ryujin chống cự lại với những động tác thô bạo của anh ta.

"Anh làm gì vậy!"

"Cởi ra."

Ryujin cau mày.

"Tôi không muốn. Bỏ tôi ra!"

Giọng nói cậu cất lên đanh thép, nhưng cậu không thể che giấu được ánh mắt run rẩy. Ha Shin-sung túm lấy mái tóc ướt của Ryujin.

"Á!"

Cơ thể gầy guộc của cậu bị ném xuống sàn nhà phòng khách. Ryujin không thể đứng dậy dễ dàng và bò trên sàn nhà. Cậu đã đập lưng vào thứ gì đó khi ngã xuống. Đau đớn dữ dội trào lên cột sống. Cậu đau nhói đến tận đỉnh đầu.

Ha Shin-sung tiến đến. Anh ta thở hổn hển và đá vào bụng Ryujin, người đang bò về phía trước.

"Khục!"

Đôi môi của Ha Shin-sung méo mó.

"Cậu thậm chí không thể kêu lên một tiếng trước Cha Moeun, nhưng tôi là đồ bỏ đi sao?"

"Đừng làm vậy."

Ryujin trừng mắt nhìn Ha Shin-sung với đôi mắt ngấn lệ.

“Đừng làm thế, đồ khốn!”

"Đó là những gì cậu nhận được vì đã lộng hành."

“Tôi đã làm gì chứ!”

“Tôi đã không hiểu từ trước rồi, nhưng cậu, cậu không nên đối xử tốt với tôi hơn Cha Moeun à? Tôi đã che đậy chuyện đó cho cậu lần trước rồi mà.”

Vẻ ngoài xinh xắn của Ryujin đã trở thành mục tiêu tốt cho những trò đùa tục tĩu của các thành viên đội. Trò đùa trở nên tồi tệ hơn khi người ta biết rằng cậu là em trai của "người phụ nữ ngoại tình quốc dân" Ryu Yeon-bi.

Mọi chuyện đã xảy ra trước khi Ha Shin-sung cảnh báo các thành viên đội. Đầu của một thành viên đội, người đã quấy rối Ryujin một cách dai dẳng, chẳng hạn như đột nhiên ôm cậu từ phía sau hoặc yêu cầu cậu vào giường của anh ta, đã bị đập nát bằng một chai soju.

"Tôi đã che đậy chuyện đó cho cậu, Ryujin."

Đó là một vụ giết người đồng đội rõ ràng với bằng chứng rõ ràng. Ha Shin-sung là người đã thuyết phục các thành viên đội đang hoảng loạn nói rằng họ phải báo cáo với ông chủ. Dù vậy, anh ta phải cho thấy một tấm gương. Hôm đó, Ryujin đã bị quấn trong một chiếc chăn mùa hè ướt đẫm và chỉ bị đánh đến mức xương không bị gãy. Trước mặt tất cả các thành viên đội, bởi đội trưởng Ha Shin-sung.

"Cậu đã may mắn vì đó là tôi. Hả? Vì đó là tôi."

"Bây giờ tôi phải biết ơn vì điều đó à!"

"Tôi chỉ nói điều này vì tôi cảm thấy cậu đang đối xử với tôi quá tệ thôi."

"Đồ chó! Tên khốn kiếp!"

"Tôi phát điên mất, thật đấy."

"Người sắp phát điên là tôi! Anh sẽ giữ lời hứa khi nào!"

Ha Shin-sung nghiến răng. Cái này chỉ nghĩ đến Kwak Hyun-woo, Kwak Hyun-woo, Kwak Hyun-woo....

"Cậu không lo lắng cho tôi à?"

Khuôn mặt của Ryujin méo mó.

"anh và Hyun-woo hyung giống nhau à?"

Ha Shin-sung nắm chặt tay thành nắm đấm. Anh ta cảm thấy tức giận. Rằng anh lại kém hơn cái gã mọt sách đeo kính đó.

"Ryujin à."

Anh ta ngồi xổm xuống trước mặt Ryujin đang ngã xuống. Anh ta đưa tay ra và vuốt mái tóc ướt của cậu.

“Làm ơn trả lời khi ai đó gọi cậu.”

"Đừng gọi tên tôi, đồ khốn."

"Bây giờ cậu thậm chí còn không thích tôi gọi cậu à? Tại sao? Nhưng dù sao thì nó cũng không phải là tên thật của cậu mà."

Ha Shin-sung nắm lấy tóc Ryujin và nhấc cậu lên.

“Bỏ tôi ra…!”

Anh ta cảm thấy hạ bộ nóng lên bởi ánh mắt hung dữ của cậu.


Một lọ kem dưỡng da trống rỗng nằm lăn lóc bên cạnh đầu Ryujin.

“Ah, ah, ahh… Ư.”

Bàn tay chống xuống sàn trượt đi. Ryujin dùng khuỷu tay đỡ trọng lượng cơ thể trong khi đếm số giọt nước mắt và máu rơi trên sàn phòng khách. Thắt lưng cậu giơ lên theo chiều cao của Ha Shin-sung run rẩy.

Cái lỗ ngậm lấy quy đầu của anh ta dường như sắp rách toạc ra. Toàn thân cậu vỡ vụn thành từng mảnh. Ryujin nhận ra sâu sắc rằng Ha Shin-sung luôn thô bạo và tàn bạo. Rằng đó là kiểu người đang cố gắng giúp cậu theo cách riêng của mình.

Ha Shin-sung không chỉ tức giận. Anh ta phát điên vì ghen tị với Kwak Hyun-woo. Anh ta giáng cậu xuống một cách dã man đến mức kem dưỡng da trắng xóa bắn tung tóe khắp nơi, như thể chế nhạo Ryujin đang cố gắng điều chỉnh nhịp điệu để giảm bớt nỗi đau.

Đây không phải là tình dục. Đó là một cuộc tấn công trong đó một con đực mạnh mẽ trong đàn cố gắng khuất phục một con đực yếu hơn và trẻ hơn.

“Ah, hức, hức, ah! Ah, ah…!”

Ha Shin-sung nói khi cố gắng nâng cái eo sụp đổ của cậu lên.

"Nghe này."

"Đồ khốn… Chết đi."

Cậu không thể thở được. Ruột của cậu bị đẩy ra khỏi vị trí của nó và có vẻ như sắp trào ra khỏi cổ họng cậu.

"Ưp! hức!"

Đôi môi cậu cắn chặt bị rách ra và máu tụ lại. Vết thương do Cha Moeun gây ra cũng bị rách toạc ra. Số giọt máu rơi xuống sàn tăng lên nhanh chóng.

Ha Shin-sung kéo thắt lưng ra sau, rồi lại cắm vào.

"Á!"

Kem dưỡng da bắn ra với một tiếng bốp. Khí thế cứ xộc xệch tiến vào thật tàn bạo. Lông mu chạm vào mông cậu rồi lại rơi xuống, lặp đi lặp lại.

Dưới móng tay Ryujin cào xé sàn nhà trở nên sần sùi.

“Hộc, ư, a, aaaa, át!”

Ha Shin-sung đơn phương và tùy tiện. anh nhanh đến nỗi Ryujin không thể dám điều chỉnh nhịp điệu. Với những động tác đâm tới đâm lui theo nhiều hướng khác nhau, Ryujin sắp mất trí.

“Ư hức… hức.”

Cậu cố gắng giơ một tay ra sau. Ryujin yếu ớt đánh vào đùi cứng như đá của Ha Shin-sung bằng cơ bắp.

"Dừng lại đi. Làm ơn. Làm ơn đi."

"Cậu nói gì? Tôi không nghe thấy."

“Làm ơn… Xin hãy. Hãy thả tôi ra."

Ha Shin-sung cười. Anh ta không rút dương vật ra mà ấn mạnh lưng Ryujin đang quỳ trước mặt anh ta xuống.

"Ác!"

Dương vật đi vào và ra trong khi cào cấu thành trong, khiến cậu cảm thấy choáng váng.

Ryujin rên rỉ với khuôn mặt vùi xuống sàn.

"Ư...."

Ha Shin-sung từ từ xoay thắt lưng.

"Tôi đã rút ra một chút rồi. Cậu có thoải mái không?"

Anh ta không rút nó ra hết. Quy đầu dày cộm vắt vẻo trên lỗ. Ha Shin-sung nhìn chằm chằm vào khu vực giao nhau rồi từ từ đẩy cơ thể về phía trước.

"Yeon-woo à...."

Ngực ướt đẫm mồ hôi của Ha Shin-sung dính chặt vào lưng run rẩy của Ryujin.

"Ryu Yeon-woo."

Thành trong bao bọc lấy dương vật siết chặt.

Ha Shin-sung bật cười. Anh ta túm lấy dương vật rũ xuống của Ryujin.

"Yeon-woo của chúng ta, phải ra một lần chứ?"

"Đừng gọi tôi như vậy...."

"Sao thế."

Giọng Ha Shin-sung kéo dài. Nụ cười tràn ngập trong giọng nói.

"Đó là tên thật của cậu mà."

Đó không phải là một bí mật lớn. Đó là một cái tên xuất hiện bên cạnh Ryu Yeon-bi ngay cả khi bạn chỉ tìm kiếm nó trên internet. Em trai Ryu Yeon-bi, em trai Ryu Yeon-bi, gia đình Ryu Yeon-bi.... Ngay cả sau khi cô chết, sự quan tâm khủng khiếp của thế giới vẫn không hề nguôi ngoai.

Cái tên Ryu Yeon-woo bắt đầu được nhắc đến nghiêm túc sau khi Ryu Yeon-bi bị hành quyết. Tên, nơi ở, trường học, v.v. Tất cả thông tin cá nhân của Ryujin trôi nổi trên biển thông tin rộng lớn. Cuối cùng, khi những bức ảnh được tải lên, Ryujin không còn có thể sống với cái tên ban đầu của mình nữa.

Chỉ cần nghĩ đến điều đó, Ha Shin-sung không thể chịu đựng được khi thấy tên nhóc gầy gò này đáng thương đến thế.

"Tôi sẽ giúp cậu lên đỉnh."

Anh nắm lấy và lắc dương vật rũ xuống của cậu. Anh lắc thắt lưng theo tiếng rên rỉ của Ryujin. Anh cảm thấy biết ơn lớp da bên trong dính chặt vào cây cột của mình. Đó là một cơ thể đáng giá với những nỗ lực mà anh đã bỏ ra để xuyên thủng nó.

Hai cơ thể kết nối hoàn toàn chồng lên nhau. Ha Shin-sung chịu đựng cảm giác đạt cực khoái đang ập đến trong khi đâm vào sâu nhất bên trong cơ thể Ryujin hết lần này đến lần khác. Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu. Anh hoàn toàn không có ý định kết thúc mọi chuyện chỉ với điều này.

"Ah, tôi không thích... Tôi không thích...!"

"Cậu không cảm nhận được gì đúng không."

Anh dùng các đầu ngón tay xoa quy đầu khi vuốt từ gốc đến đỉnh của cây cột.

"Nói thật đi."

Ryujin nức nở khóc. Cậu có thể làm bất cứ điều gì. Nếu cậu có thể thoát khỏi tay Ha Shin-sung.

"Trả lời đi. Cậu không cảm nhận được gì đúng không? Cái này không thể làm nhiệm vụ của một người đàn ông đúng không?"

Ryujin gật đầu và khóc nức nở như một đứa trẻ. Ha Shin-sung khúc khích cười.

"Khuôn mặt thật lãng phí, Yeon-woo à."

Ha Shin-sung cắn và liếm vành tai Ryujin. Những vết xỏ khuyên đã được thực hiện một cách bừa bãi vướng vào lưỡi anh.

"......"

Ha Shin-sung đứng dậy. Anh nhìn chằm chằm vào cái xác trắng bệch nằm dài trên sàn phòng khách. Ryujin không thể giữ được cái cổ ngoẹo sang một bên và chỉ nhìn lên không trung với đôi mắt vô hồn.

Ah... Cái khuôn mặt đờ đẫn đó.

Đó là biểu cảm mà cậu ấy tạo ra khi lỗ của cậu hoàn toàn mở ra.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu đầy máu, mồ hôi, nước mắt và nước bọt. Nhưng cậu vẫn xinh đẹp.

Khi Ryujin còn trẻ hơn bây giờ, khuôn mặt của cậu giống hệt Ryu Yeon-bi. Đến mức khó phân biệt giới tính. Mặc dù không còn như vậy nữa, nhưng ngay cả bây giờ, cậu vẫn thu hút sự chú ý của mọi người với những đường nét và đặc điểm trên khuôn mặt trung tính của mình.

Ryujin nổi tiếng với những nhân viên trẻ, những người không biết nhiều về Vụ Kwak Jae-heon. anh đã nghe khá nhiều câu chuyện đi qua tai mình về việc bầu không khí mà cậu ấy toát ra khác với các thành viên tổ chức thô lỗ. Trong quá khứ, sự thật rằng cậu là em trai của Ryu Yeon-bi là một khuyết điểm chí mạng đến mức nó đã hủy hoại cuộc sống hàng ngày của cậu, nhưng thời gian trôi qua và cú sốc giảm dần. Ngay từ đầu, đã có rất nhiều tin đồn lan truyền tuyên bố sự vô tội của cả hai.

Ha Shin-sung hoàn toàn có thể đoán ra lý do tại sao bố anh ta lại đưa Ryujin đến.

Đó là vì nó kịch tính. Cuộc đời của Jung Ryujin.

Nguyên nhân là do Ryu Yeon-bi. Một ca sĩ trẻ nổi tiếng với vẻ đẹp lộng lẫy và giọng hát ngây ngất dường như không thuộc về thế giới này.

Ảnh hưởng mà Ryu Yeon-bi gây ra là rất lớn. Toàn thể dân tộc đã bàn tán về cô và Giám đốc Văn phòng Thư ký Kwak Jae-heon. Ryu Yeon-bi là một tiểu hành tinh đã gây ra một đợt sóng thần khác sau lễ hành quyết của Kwon Il-hyuk Samryong.

Ha Shin-sung cảm thấy tò mò. Nếu có thể, anh muốn hỏi. Ryu Yeon-bi, cô có thực sự là người tình của Kwak Jae-heon không? Cô có thực sự là một người phụ nữ độc ác đã làm xáo trộn trật tự xã hội và lay chuyển nền tảng của quốc gia không? Thực sự sao?

Ryujin đang ngồi xổm xuống và nức nở.

"Đi... tránh xa tôi ra. Đừng nhìn."

Ha Shin-sung thở dài. Jung Ryujin có thể mạnh mẽ, nhưng anh không thể tin rằng cậu có cùng dòng máu với một người phụ nữ độc ác như Ryu Yeon-bi.


Sau nửa đêm. Shin Hae-beom vẫn còn ở văn phòng.

Đôi mắt anh tối sầm lại khi nhìn vào danh sách thông tin cá nhân của Kwak Hyun-woo được hiển thị trên màn hình.

Kwak Hyun-woo. 23 tuổi. Con trai của cựu Giám đốc Văn phòng Thư ký Kwak Jae-heon.

Không có người thân nào khác ngoài mẹ già. Người ta xác nhận rằng cậu không có người thân nào mà cậu liên lạc. Trình độ học vấn cuối cùng là bỏ học đại học và cậu không có công việc chính thức trên giấy tờ. Vì vậy, nói một cách đơn giản... Cậu ta đơn giản. Sẽ không có ai đặt câu hỏi về cái chết của Kwak Hyun-woo và thách thức Đội Giáo Dục Kỷ Luật.

Tất nhiên, chỉ có một nhóm gây khó khăn. Đó là tổ chức khủng bố <Bạch Sư Tử> do Ha Sung-rok, thủ lĩnh phiến quân, lãnh đạo.

Kwak Hyun-woo không phải là một thanh niên bình thường. Cậu là một thành viên tổ chức thuộc <Bạch Sư Tử>, sản xuất và phân phối các tài liệu tuyên truyền chứa nội dung chống chính phủ. Shin Hae-beom gần đây đã phát hiện ra rằng tài liệu tuyên truyền đã gây khó khăn cho Đội Giáo Dục Kỷ Luật gần đây là sản phẩm hợp tác của "Đội Thông Tin" và "Đội Kế Hoạch". Đội trưởng đội thông tin Ha Shin-sung, đội trưởng đội kế hoạch Baek Sa-yul.

Shin Hae-beom di chuyển con chuột. <Bạch Sư Tử> là một tổ chức chống chính phủ nổi tiếng với chiến lược bán hàng độc đáo của mình. Anh nghe nói rằng vẻ ngoài của Ha Shin-sung đã đóng một vai trò lớn trong việc quảng bá tên tuổi của tổ chức.

Một bức ảnh của Ha Shin-sung đã xuất hiện trên màn hình. Phần mô tả ở cuối hình ảnh rất rõ ràng.

"Gương mặt đại diện của phiến quân."

Làn da rám nắng khỏe mạnh, những đường nét khuôn mặt nổi bật. Ha Shin-sung, người toát ra một bầu không khí hoang dã đặc biệt của một người đàn ông đẹp trai Trung Quốc, cũng cao và vạm vỡ. Không có nhiều người ở cùng tầm mắt với Shin Hae-beom.

Anh ta đã có ấn tượng như vậy khi còn nhỏ sao...?

Shin Hae-beom châm một điếu thuốc và hút sâu. Khi Ha Shin-sung lấy thi thể của Kwak Hyun-woo, có một điều anh ta muốn hỏi. Tên nhóc gầy gò với khuôn mặt nhỏ nhắn đã ở cùng với Kwak Hyun-woo lúc đó thì sao, cậu ta có khỏe không?

"......"

Khói xám che khuất tầm nhìn của Shin Hae-beom.

Jung Ryujin. Tên thật là Ryu Yeon-woo.

Cậu ta thực sự là em trai ruột của Ryu Yeon-bi. Lý do cậu đổi tên là vì cậu đã được một người thân nhận nuôi sau khi Ryu Yeon-bi qua đời.

Cuộc sống của cậu không hề dễ dàng. Học bạ của cậu đầy ắp những hồ sơ chuyển trường. Cậu không chuyển nhà, mà chỉ chuyển trường trong cùng một khu vực.

anh đã nghĩ về gia đình của Ryu Yeon-bi và gia đình của Kwak Jae-heon cạnh nhau. Không mất nhiều thời gian để suy nghĩ bên nào có rủi ro lớn hơn. Ryu Yeon-bi đã phải chịu những khoản tiền phạt khổng lồ do vi phạm hợp đồng kể từ thời điểm những cáo buộc về mối quan hệ của cô với Kwak Jae-heon nổi lên.

Rõ ràng ai đã phải gánh món nợ đó sau khi cô bị hành quyết. Ryu Yeon-bi là một đứa trẻ mồ côi lớn lên trong tay bà của mình. Chắc hẳn họ đã coi em trai của cô, người vẫn còn trẻ và khỏe mạnh, có khả năng hoàn trả hơn là bà của cô, người đã sống qua ngày. Thực tế là Jung Ryujin là trẻ vị thành niên vào thời điểm đó không có ý nghĩa gì cả. Đạo luật bảo vệ thanh thiếu niên cũng đã bị ném vào thùng rác cùng với sự sụp đổ của Đảng Cộng hòa.

Shin Hae-beom lên tiếng gọi cái tên đó.

"Jung Ryujin."

Không dễ để sống với một cái tên mới. Đặc biệt nếu nó không phải do lựa chọn của cậu, mà do người khác quyết định.

“Jung Ryujin….”

Bình luận
Đăng ký mới
Báo Lỗi Truyện!
Mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo đúng sẽ được thưởng 50 coin. Báo sai sẽ bị trừ 50 coin.
Donate Ủng hộ Team
Premium Chapter
hoặc 0 coin
Nếu không có mật khẩu mở chương bạn sẽ bị trừ coin!
Bạn có chắc chắn thực hiện hàng động này!
Đăng nhập
Nếu không đăng nhập được hãy dùng chức năng quên mật khẩu để lấy mật khẩu mới!
Quên mật khẩu
Mật khẩu mới và link xác nhận sẽ được gửi tới địa chỉ email! Mật khẩu mới chỉ có hiệu lực sau khi bạn xác nhận!
Thông báo